Đông Xuân

Đông Xuân

7 0 1

Thầy giáo dạy Văn tâm huyết mãnh liệt với nghề với trò chỉ mới 25 tuổi - Hòa Viên - bất ngờ xuyên thư trong hoàn cảnh éo le vào một cuốn tiểu thuyết Đam mỹ cường cường《Cơn sóng ngàn dặm》của tác giả Đương Hi Trạch.Tại đây, cậu trở thành một nam phụ độc ác. Vì sao độc ác ư? Nguyên chủ này đấu đá cả với hai nam chính chủ suốt ngày qua tháng lại, lẽ ra đất diễn này phải là của nhân vật phản diện nhưngnguyên thân sau này lại yêu em của công chính mà giúp cho cả hai đấu đầu với phản diện có cái kết tốt đẹp. Nhưng vào tình tiết chiến đấu cuối cùng, nguyên chủ bị lừa tình bởi tên tra công mà cậu đã hết lòng vì hắn bỏ đi hận thù với công thụ 9 - em trai công 9 - lẽ đó mà nguyên chủ đã bị đả kích một cước rất lớn và cậu đã đánh một đòn vào hai ánh hào quang sáng đó.Một nam phụ sao có thể đánh hạ được nhân vật chính, thế là cậu cùng phản diện phải ăn cơm nhà nước và sống trong cửa sắt mãi đến hết đờiHòa Viên:...ặcThật là nhân vật có số khổ, nhọ đen quáMay rằng cậu xuyên đến trước cảnh tam tai đó, vừa đủ để xử lý chuyện của mình.Hòa Viên chia tay em trai công chính cũng chính là tra công sau này sẽ đâm cậu nhát chí mạng.Cách xa công thụ chính. Vì để không ảnh hưởng tới cốt truyện mà Hòa Viên đối với 2 người họ lạnh nhạt, không liên quan một chút nào. Cậu sẽ chuyển đến một nơi khác mà sống hưởng thụ bởi hình tượng này của cậu được tác giả xây dựng cũng chỉ làm nền cho cuộc tình của hai người bọn họ thôi. Vả lại lúc cậu xuyên vào đã có sự thay đổi giữa cậu và 2 ng…

Lưu Luyến Tình Đầu

Lưu Luyến Tình Đầu

164 20 8

Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…

Quyết tâm phấn đấu vì sự nghiệp dưỡng già

Quyết tâm phấn đấu vì sự nghiệp dưỡng già

2 0 3

Lý Thường là con trai ba trong một gia đình hào môn tài phiệt. Trên có hai anh trai, dưới có một em gái. Cha và mẹ đều là những doanh nhân thành đạt, gia sản nhà họ Lý giàu nứt đố đổ vách, có thể gọi là tiền đẻ ra tiền.Có điều, Lý Thường và người nhà không mấy hòa thuận với nhau. Điều này bắt nguồn từ những biến cố lúc Lý Thường vừa sinh ra. Vào ngày đầu tiên mẹ Lý hạ sinh cậu ở bệnh viện, cổ phiếu của công ty tụt dốc không phanh, mẹ Lý vì tâm trạng bất ổn, suýt chút nữa mắc chứng trầm cảm sau sinh. Anh cả trên đường đi học cũng bị kẻ xấu bắt cóc, nghe nói phải tốn mấy trăm triệu để chuộc thân, anh hai đi đường bị tai nạn giao thông gãy hai đoạn xương sườn và gãy tay. Cũng vì thế mà cái tên của cậu cũng được đặt vô cùng qua loa. "Lý Thường" cái tên đó được bà nội cậu thốt ra sau mấy ngày không ngủ, bà ấy trông có vẻ hốc hác và tiều tụy, có thể nói thời điểm cậu vừa sinh ra không có chuyện gì tốt đến với nhà họ Lý. Cũng may là sau mấy tuần ở bệnh viện, lúc bế cậu về nhà thì mọi chuyện xui xẻo cũng chấm dứt, mọi thứ lại trở nên bình thường.Điều lạ kì là Lý Thường tuy càng lớn càng xinh đẹp, nhưng vẻ đẹp của cậu lại chẳng có lấy một điểm giống ông bà nhà họ Lý, có lẽ vì vậy mà quan hệ giữa cậu và gia đình họ Lý càng bị kéo xa hơn.Năm Lý Thường 25 tuổi, cậu đã tự sức mình giành lấy được tấm bằng tiến sĩ vinh dự từ yêu cầu của một viện nghiên cứu ngoại quốc. Nhưng chính vào ngày đại hỉ đó, Lý Thường lại biết được một tin tức động trời. Hóa ra 25 năm nay, c…

Vạn Giới Nhà

Vạn Giới Nhà

14 0 5

Ta là cái kẻ nhàn hạ Ta đến ta chinh phục ... À nhầm lời kịch , ta đến ta nhàn hạ , ăn ngủ nghỉ ngày 3 bữa , không lo đông tây .Ta chỉ nghĩ lẳng lặng đọc chút sách , câu chút cá , trồng trọt chút rau , hoặc nuôi cái gì .Cho đến ta thực sự đến bao nhiêu triều đại , bao nhiêu thế giới , dọn nhà bao nhiêu lần thực sự ta cũng không nhớ quá . Thiên mệnh chi tử , chủ thần không gian , người trùng sinh , nói chuyện phiếm bầy , mộng yểm không gian , vạn giới tạp hoá ... Thực sự nhiều lắm , không nhớ nỗi .Chỉ là bắt đầu đó là một đoàn năng lượng mang ta đi .Cảnh giới : Luyện Thể _ Luyện Cốt _ Luyện Khí _Trúc Cơ _ Kim Đan _ Nguyên Anh _ Hoá Thần _ Độ Kiếp _ Nhân Tiên _ Địa Tiên _ Thiên Tiên _ Kim Tiên _ Thái Ất _ Đại La _ Thánh Cảnh _ Thánh Nhân _ Thiên Đạo _ Đại Đạo Diệt Tinh : sở hữu sức mạnh 1 quyền bay 1 tinh cầu Sáng Thế : sáng tạo thế giới Tinh Hệ : quản lí 3000 thế giới Đơn Nguyên Vũ Trụ : sở hữu sức mạnh sáng tạo và quản lí 1 Vũ Trụ .Đa Nguyên Vũ Trụ : sở hữu từ 100 Đơn Nguyên trở lên được gọi là Đa Nguyên , càng nhiều càng mạnh .Đầu Nguồn : mọi thứ vật sống bất kì đều có đầu nguồn , và đặc tính đầu nguồn , ví dụ có 1 triệu saitama ở 1 triệu thế giới song song tất cả saitama tồn tại đều quy về 1 saitama đầu nguồn và đặc tính đầu nguồn là bất kì được sáng thế , được tạo ra hoặc khi xuất hiện đầu nguồn đều biết .Bổn Nguyên : không phải cảnh giới là một loại năng lượng tạo ra đầu nguồn có thể bị đầu nguồn thôn phệ và không bị ảnh hưởng bởi quy tắc đầu nguồn .P/S : Vô Địch Lưu…

Định Luật Chó Má, Đến Đây Đấu Đi 1 Chọi 1.

Định Luật Chó Má, Đến Đây Đấu Đi 1 Chọi 1.

950 117 4

Thể loại: không cp, nữ cường, học đường, xuyên, kinh dị, hài hước, ngược...Nội dung: Chu Nhược Uyển tha thiết muốn làm một con cá mặn mơ mơ màng màng tự dưng lại bị xuyên đến một thế giới thập cẩm tiểu thuyết, nơi hội tụ muôn màu muôn vẻ đa thể loại, mà chó má nhất là cô chỉ ước bản thân được sống một cuộc đời như người bình thường mà thôi, sao cô lại bị kéo vào cái thế giới chó má này chứ??Trúc mã cùng lớn trong cô nhi viện ủy khuất: A Uyển, tại sao cậu lại né tránh tớ? A Uyển nào đó: cậu là ai a?Học đệ lớp dưới cười tà mị: Học tỷ, tỷ dạy em cách làm "người lớn" có được hay không?Học tỷ nào đó: thưa thầy, nơi này có học sinh cần giáo dục tư tưởng lại về mặt sinh lý.Học trưởng ấm áp nắm tay: Nhược Uyển, em đợi anh nhé, anh chỉ du học vài năm rồi sẽ về nhanh thôi.Nhược uyển: chia tay đi, chúng ta không hợp!!!Tổng tài bá đạo nhấc tay nhìn thư ký đối diện nhếch môi: Tôi cho phép em được làm bạn gái tôi, lại đây.Chu Nhược Uyển: ....tôi xin từ chức, tạm biệt không hẹn gặp lại.Sát thủ: Cảm ơn em đã cứu tôi, tôi muốn lấy thân báo đá-Chu Nhược Uyển: không phải, không có, không biết, không tiễn.Cảnh sát: Cô-Chu Nhược Uyển: Không trộm, không cắp, không vi phạm pháp luật.Nhân thú: GâuChu Nhược Uyển: Cút *giơ gạch*...Định luật chó má, bà đây đếch sợ, có giỏi đến đây chúng ta đấu đi. 1 chọi 1…

Sao lại lạnh lùng đến như thế?

Sao lại lạnh lùng đến như thế?

0 0 2

Thể loại: tình gái, học đường, hiện đạiTác giả:Hoa QuỳnhPhó Vạn Hoa đang nằm trên giường bệnh. Nhìn ở phía cửa sổ, mùa thu lại đến lá vàng rơi lả chả xuống sân. Cô cũng không còn tuyệt vọng gì trên thế giới này nữa. Chỉ cần người cô yêu mãi mãi bình an và khỏe mạnh có mà qua thế giới khác cô cũng an lòng. Lệ Tâm Phương mới xét nghiệm cho Hoa ra ngoài, cô thật sự rất sốc vì Phó Vạn Hoa đã bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Cô đường đường là một bác sĩ chữa bệnh cho rất nhiều người nhưng người mình thương nhất, yêu nhất thì vẫn không thể nào chữa được.Cô bước vào phòng bệnh của Hoa, nói lớn:"Sao em lại giấu chị? Em bị mắc bệnh phổi sao lại không nói với chị?"_ Nước mắt của Phương từ khóe mắt lăn xuống má. "Em không muốn chị lo lắng. Em sợ người mình thương khóc, sợ người mình thương đau lòng. Em giấu để cho chị không đau."_Hoa vừa nói vừa an ủi.Phương ngồi xuống ghế kế cạnh giường cô."Sao em lại không nói chứ? Chị rõ ràng là bác sĩ chữa bệnh cho nhiều người, nhưng người mình thương, ân nhân mình cả đời vẫn không chữa trị được. "_Phương khóc nức nở"Chị đừng khóc nữa! Chị khóc nữa là em đau đấy!"_Hoa dịu dàng nói, vuốt tóc Phương nhìn cô chăm chú.Hoa an ủi Phương, bằng cách trao nụ hôn cho cô. Hai người môi kề môi, bám chặt vào nhau không buông. Hoa buông ra. Phương đã đỏ mặt tía tai.Hoa dỗ ngọt:" Mới hôn một chút, mà chị đỏ mặt rồi! Hihihi...""Đỏ mặt gì chứ?"_Phương hét lớnCuộc vui nào mà không tàn. Năm sau, Hoa đã ra đi mãi mãi do căn bệnh. Ngày cô đi trời cũng buồn, đất cũng buồn, c…

Pháp Y Phu Nhân Lạnh Lùng _ Nguyệt Sơ Giảo Giảo

Pháp Y Phu Nhân Lạnh Lùng _ Nguyệt Sơ Giảo Giảo

216 0 15

Truyện : Pháp Y Phu Nhân Lạnh LùngTác giả : Nguyệt Sơ Giảo GiảoThể loại : Hiện đại, Sủng, hôn nhân tổng giám đốcNguồn + Convert: TTV + GachuaonlTình trạng : Còn tiếpEditor : Nguyễn Hân DiVĂN ÁNAnh là tổng giám đốc nổi tiếng phong lưu hào hoa, mỹ nữ vây quanh nhiều không đếm xuể.Cô là nữ pháp y kinh tài tuyệt diễm, lại xinh đẹp vô ngần. Cô chạy đi chạy lại giữa hài cốt và nhà, cân bằng thỏa đáng.Nhưng chẳng ai liên hệ được rằng hai người đó lại là vợ chồng. Hai người họ làm đám cưới gia tộc. Cô là người lạnh lùng không muốn để người khác chạm vào bản thân mình nhưng chính tính cách ấy đã khiến anh muốn đến gần cô."Đông Thu Luyện, em là vợ của anh, chúng ta đã có con với nhau, em cho anh chạm vào sẽ chết sao!" Mỗ nam nào đó không chịu được nữa nói!"Anh quên rồi sao, chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, đứa con không phải là dùng biện pháp thụ tinh nhân tạo hay sao? Anh ngoại trừ cống hiến tinh trùng, thì còn có làm gì nữa sao?"Mỗ nam nào đó rốt cuộc cũng biết cái gì gọi là gieo gió gặt bão.…

|TRUYỆN NGẮN| ĐAM MỸ- CỔ TRANG| [NĂM ẤY VÌ NGƯỜI KHÔNG THIẾT SỐNG]

|TRUYỆN NGẮN| ĐAM MỸ- CỔ TRANG| [NĂM ẤY VÌ NGƯỜI KHÔNG THIẾT SỐNG]

33 4 2

⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…

Anh Ninh

Anh Ninh

96 3 3

Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…

Sugardaddy

Sugardaddy

2,336 177 2

"Chào mọi người, em tên Moon Hyeonjun, sáng em đi học chiều em đi làm phục quán cà phê. Bố mẹ em cũng tích góp mở được cái sân golf cũng được gọi là rộng rãi, là một đứa con ngoan chắc chắn em sẽ luôn phụ giúp bố mẹ. Ngoài 2 công việc kể trên em còn làm phục vụ sân golf nữa"Minseok khoanh tay dựa lưng vào tường, nhìn thằng bạn cùng phòng ngồi trên giường trước mặt là máy quay cũng được tầm 1 tiếng rồiChuyện là chúng nó có một bài tập giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh. Minseok đã hoàn thành nó ngay trong ngày hôm sau được giao bài tập, còn Hyeonjun? Nó cũng siêng lắm đó, nó cũng làm bài ngay trong ngày hôm sau được giao bài nhưng chẳng hiểu sao 2 tuần rồi vẫn chưa xongHyeonjun thở dài nhìn chiếc máy quay với màn hình tối thui vì hết pin. Nó chán nản nằm dài xuống giường, hai chân sớm đã vượt quá chiều dài của chiếc giường đung đưa lên xuống"Học hành mệt quá mày ơi, mốt kiếm phú bà bao nuôi cho sướng"Minseok cười khẩy, bước tới gần Hyeonjun, cậu nằm đè hẳn lên người nó, hai tay ghì chặt hai tay nó xuống giường"Mày thì chắc được giá lắm nhỉ? Để tao check hàng thử xem""Đ* m* gớm quá mày!"Hai má nó đỏ bừng lên, cố vùng vẫy thoát khỏi thế kìm kẹp của thằng nằm trên. Người thì 1 khúc mà chả hiểu sao khỏe vl raGiằng co một hồi Minseok cũng chịu kết thúc trò đùa dai của mình"Tao có bán thân cũng bán cho thằng giàu chứ đ*o bán cho thằng 50 won gửi xe cũng không có"Nó bĩu môi nhìn Minseok, cậu chàng kia thì chỉ cười khinh"Không ai chịu nổi mày ngoài tao đâu"Minseok mình chưa từng nói sai…