Không Đợi Anh Ngoảnh Lại

Không Đợi Anh Ngoảnh Lại

9 2 2

Tác giả :Lâm Địch NhiThể loại:Ngôn TìnhNguồn: congchuakhangiay.wordpress.comTrạng thái : FullNgười dịch: ss Maroon (từ chương 1 đến chương 21)Edit: Heo con (Các chương còn lại)Diệp Tiểu Du:Tôi cho rằng yêu một người chỉ cần hết lòng cố gắng, chân thành chờ đợi, rồi sẽ có ngày được báo đáp, nhưng... tiếc là không phải.Tôi yêu anh thầm lặng mười hai năm, chưa từng dám thổ lộ, cũng không mong anh sẽ quay đầu lại nhìn tôi, tôi chỉ cần có thể được nhìn anh từ xa là đủ rồi. Ông trời xót thương tấm chân tình của tôi, cho anh được trông thấy tôi, cho tôi trở thành người vợ hợp pháp của anh, nhưng tôi chưa bao giờ có được anh trọn vẹn, trong lòng anh vẫn chỉ ôm ấp mãi mối tình đầu. Tất cả bỗng nhiên trở nên thật nực cười, tôi không định so sánh mình với bất kỳ một ai, cũng không cần một lý do nào hết, tôi sẽ không đợi anh quay đầu lại nhìn tôi nữa, tôi nói: Kỷ Dược Phi, ly hôn đi!Kỷ Dược Phi:Chờ đợi một người trưởng thành, sau khi lớn lên, liệu người đó có còn đúng như anh mong muốn hay không?Tôi chưa từng nghĩ vợ mình sẽ là một ai khác, lúc Viện Viện vẫn còn là một cô bé, tôi đã cho rằng em sẽ là cô dâu của tôi. Tôi vẫn chờ, chờ em trưởng thành, chờ đến khi em trở thành cô dâu, nhưng chú rể lại không phải là tôi. Tôi phát hiện làm kẻ chung tình thật ngu xuẩn, giống như một thằng ngốc đứng tại chỗ xoay vòng tròn để người ta nhạo báng. Tôi không muốn lo lắng thiệt hơn vì ai nữa, cũng không muốn để ai bước vào tim mình nữa, phụ nữ trong cuộc đời giống như người qua đường, hợp rồi tan, không hợp th…

Khác biệt chết chóc - Truyện dài

Khác biệt chết chóc - Truyện dài

9 0 4

Trích một đoạn: Cô cố gượng đôi mắt đã sụp mí và già nua. Hoàng hôn mang đến một tia sáng. Cô dường như đã nhìn thấy anh, sau mười năm nhung nhớ. Anh đến để đón cô đi.Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, cô cười thật tươi khi trông thấy anh đang vẫy gọi, cô mãn nguyện lên tiếng, "Em chẳng cần chúa trời nào thương xót cho mình cả. Vì một đời này em đã có anh...""Anh đã dùng sinh mạng của mình để đổi lấy nhân tính cho em. Anh giúp em tái sinh từ một cõi u ám tưởng chừng như đã chết. Em đã trả đủ mọi tội lỗi của bản thân mình. Sống trong cô đơn và chứng kiến cuộc đời chậm xoay, trôi nổi. Giờ thì em sẵn sàng rồi, sẵn sàng đến bên anh trong một ngày hoàng hôn êm ả nhất.""Khác biệt chết chóc" xoay quanh hai nhân vật chính: Nhãn - một con cáo đỏ không biết săn mồi và Ô - một con cừu đen bị đồng loại kỳ thị. Nhãn là con trai trưởng đứng đầu bộ tộc Chớp Đỏ - một dòng tộc danh giá nhất trong xứ sở muôn loài. Để đập tan tin đồn không biết săn mồi bởi một cơn bệnh lạ và khẳng định lại vị thế của tộc Chớp Đỏ, Nhãn phải tham dự vào lễ cống nạp hằng năm được diễn ra tại xứ sở muôn loài. Ô bị đồng loài ghét bỏ vì bộ lông màu đen. Loài cừu cho rằng: "Những con cừu đen là giống loài bất trị, sẽ mang lại xui xẻo cho dòng tộc." Thế nên, dòng họ Cừu đã dâng Ô làm vật cống nạp. Trong lễ cống nạp hằng năm, Ô đã thành công thuyết phục Nhãn thực hiện ba điều ước nguyện của cô trước khi cam tâm chịu chết. "Khác biệt chết chóc" đã tái hiện cuộc phiêu lưu giữa hai nhân vật chính. Qua đó, bạn đọc có thể tiế…

Hoa tàn trăng tan

Hoa tàn trăng tan

101 9 3

Tác giả: Eunmin aka Tử VũThể loại: cổ trang, ngược, cung đình.Trích lời bài hát từ: Tự Tâm - Canh Ba và Nước chảy hoa trôiNhân vật: Bốn con người trong phim ngắn Nước Chảy Hoa TrôiCảm hứng lấy từ cả ba sản phẩm, mọi thứ chỉ là suy nghĩ và cảm xúc của tui, ai không thích có thể không đọc. KHÔNG WAR, không xúc phạm bất kì ai. Đây chỉ là một câu truyện để thỏa đam mê.----------- Văn án----------"Dòng nước mắt tuôn rơiTình như cánh hoa nhẹ trôiTheo bóng người về nơi cuối chân trờiNát tan cõi lòng ta,yêu thế nhưng cơ màChỉ nhận lại bao nhiêu xót xa Mặc Quân nhìn theo bóng lưng của vị đế vương cao ngạo kia xa dần, giữa trời phủ đầy tuyết trắng chỉ còn lại thân hình mảnh mai của cô gái ấy. Nàng gào khóc trong sự tận cùng của tuyệt vọng, nhưng chẳng thể níu giữ lại người nam nhân ấy. "Chỉ còn mình ta nơi đây đau đến tận cùng.Dặn lòng không còn thương, còn nhớ, nhưng chẳng thể nào ngăn trái tim lạiChưa một ai thật lòng thương taDặn lòng không còn thương, còn nhớ, cớ sao hy vọng đến cố chấpNhạt nhòa bờ mi trong giấc mộng siĐừng chờ nữa ai ơi, họ thương người khác rồi." Anh vẫn lẳng lặng ẩn mình trong bóng đêm nhìn thân hình nhỏ bé của Lam Ngọc độc trong tuyết trắng. Cũng giống như anh của trước đây, chờ đợi một người trong vô vọng dù biết là si mộng. Chờ đợi một người không thuộc về mình."Trần gian vấn vương gìChìm trong đắng cay biệt lyNgười mất rồi bầu trời đêm vỡ đôiKhép tương tư lại thôi, lặng thầm nhìn xa xôiNước mắt rơi cánh hoa vỡ đôi…

Thiên Thần Biết Yêu

Thiên Thần Biết Yêu

1 1 1

Năm 805 trên thiên đường, đó là lúc mà tôi được ra đời, tôi là 1 thiên thần mới chào đời và Chúa đã đặt cho tôi một cái tên là "Shina" và đó là tên của tôi...Năm nay là năm 827Tôi và các bạn bè là thiên thần của tôi được Chúa giao cho 1 nhiệm vụ đó chính là phải xuống trần gian để chăm sóc cho những người thốn khổ, lúc đó tôi được Chúa giao cho 1 nhiệm vụ là bảo vệ 1 người có tên là Akiyu Ai, thế là tôi cũng xuống trần gian để bảo vệ cho cô ấy, lúc đó là lần đầu tiên tôi được xuống trần gian cho nên cũng khá bở ngỡ Chúa nói với tôi rằng là Thiên thần không bao giờ được yêu người phàm trần, và kể cho tôi nghe số phận của cô bé Akiyu ấy, Chúa kể rằng:Cô bé Akiyu là 1 cô bé tội nghiệp, lúc xưa mẹ của cô ấy qua đời lúc cô ấy chỉn có 5 tuổi và lúc cô ấy được 12 tuổi thì ba cô ấy cũng qua đời và cô ấy rất cô đơn bởi vì không có ba mẹ hay bạn bè gì ở bên cạnh, khi cô ấy đến trường thì lúc nào cũng bị bắt nạt, chê bai, nói xấu, và bị bạo lực học đườngKhi Chúa kể xong thì tôi cũng có chút thương xót, nên bây giờ tôi ở đây, để bảo vệ cho cô ấy, tôi đáp xuống nhà của cô ấy, 1 căng nhà u tối, cô đơn, khi tôi biến thành người trần, nước vào căng nhà ấy, 1 sự u tối tràn ngập, khi tôi nhìn thấy cô gái ấy....Shina: Này cô đang khóc sao?-tôi tiến lại gầnAkiyu: h...hic..cậu là ai?-cô ấy hỏi tôiShina: tôi là người bảo vệ côAkiyu: hic...bảo vệ?Akiyu: Vậy cậu có thể làm bạn với tôi được không?Shina: bạn? bạn là gì?Akiyu:/lau nước mắt/Akiyu: Bạn là người thân thiết và ân cần lo lắng cho mình Shina…

TRÙNG SINH YÊU HAY HẬN..

TRÙNG SINH YÊU HAY HẬN..

40 4 4

ngôn tình 1+1 , yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng lại trắc trở về sự thật của đời trước ,Thiên Tuấn, là một tổng tài khét tiếng trên thương trường, anh luôn lạnh lùng và tàn nhẫn với đối thủ của mình, chẳng những anh có cả một tập đoàn danh tiếng khắp châu âu, mà còn là một ông trùm phía sau một tổ chức lớn, lần đầu tiên anh trở về đại lục để tiếp nhận tập đoàn mà anh mới thu mua, nhưng cũng là lần đầu tiên gặp được người con gái bé nhỏ đó , giọng hát ấy, nụ cười trong trẻo đó, sự ngây thơ đó đã cướp mất trái tim lạnh lẽo của anh, và rồi anh đã dùng cả trái tim để yêu cô,. nhưng không ngờ sự thật lại vô cùng đau xót,khi chính mẹ cô là người đã gián tiếp làm người mẹ mà anh yêu thương chết...Lâm mỹ, là một người còn gái từ nhỏ đã mồ côi mẹ, cô vô cùng thuần khiết, cô có một giọng hát hay, và luôn yêu thương cha của mình,nhưng không một ai biết được cô là người trùng sinh sống lại, bởi vì kiếp trước cô vì yêu một tên đàn ông cặn bã mà đã vứt bỏ tất cả để đi theo hắn, cho lúc chết cô mới biết hắn lấy cô bởi vì cô sẽ là một người ở không công cho nhà hắn, nhưng sự thật không như tên cặn bã đó mong muốn, vì cô trở bệnh, một chứng bệnh nan y, cũng vì vậy mà chính mắt cô thấy, chính tai cô nghe, hắn muốn giết cô để lấy món tiền bảo hiểm từ cô, đau đớn tột cùng cô chết đi trong lòng đầy uất hận mà trùng sinh trở lại khi cô mới bắt đầu yêu hắn....liệu hai tâm hồn có quá nhiều tổn thương có đến được với nhau????…

[Alltakemichi] Survival

[Alltakemichi] Survival

23 4 1

_______________________________________Takemichi- cậu trai trẻ với mái tóc vàng nắng và đôi mắt xanh như đại dương rộng lớn , cậu trầm ngâm bước chậm trên con đường bị nuốt chửng trong bóng tối chỉ duy nhất có ánh đèn đường lất phất chiếu xuống . Sau khi cậu cứu được những người đồng đội của mình và cả...Mikey- Tổng trưởng băng Tokyo Manji hay còn được gọi bằng cái tên Touman , cậu cảm thấy nhẹ nhõm vì bây giờ không còn ai phải chết cả , không một sinh mạng nào rời đi nhưng cậu phải trả một cái giá vì hành vi quay ngược thời gian của mình , phá vỡ luật lệ sinh tử - đó là mọi người đều quên mất cậu , không một ai biết cái tên Hanagaki Takemichi cả...không một ai . Cậu cảm thấy việc bản thân bị cho vào hư vô chẳng ai biết là thật sự rất may mắn , đáng lẽ ra cậu đã phải chết rồi nhưng ông trời thương xót , chỉ có thể bán cho cậu hình phạt nhẹ nhất . Takemichi thở dài nhưng chợt bị vật gì cản nên loạn choạng ngã xuống , cậu cau có đứng dậy quay phắt ra nhìn thứ ngán đường mình , bất ngờ thay vật cản đường lại là một cuốn sách dày cùng với màu bìa đỏ sẫm và dòng chữ màu vàng nhũ bị nhoè đi vì cũ . Cậu nhẹ nhàng cầm cuốn sách ấy lên , cố gắng nhìn được dòng chữ ." Cuốn sách lạ thật , chắc mang về đọc thử chắc không sao nhỉ " Nói xong cậu liền ôm nó vào lòng , dòng chữ sáng lên , không biết vì tác động nào mà những chữ cái sáng lên rồi hiện ra dòng chữ " How to Survival Apocalypse " _________________________________________…

Vợ à, mình yêu nhau lần nữa nhé!

Vợ à, mình yêu nhau lần nữa nhé!

3,648 11 3

DuyênĐại bản doanh: m.facebook.com/duyen.ngo.520''Cô đừng bao giờ coi thường người nghèo chúng tôi. Cô chỉ hơn chúng tôi ở̃ chỗ sinh ra sung sướng hơn một chút, có nhiều tiền hơn một chút, còn lại cô hơn chúng tôi được cái gì? Ăn chơi trác táng hơn, phá phách hơn, kiêu căng hơn, não ngắn hơn, miệng lưỡi thô tục hơn? Cô nghĩ tiền đó của cô chắc? Cô chẳng phải động nửa cái móng tay vào việc nhà chứ đừng nói là kiếm ra tiền mà tiêu, mà mua đồ hàng hiệu, mà vung ra nhưrác? Bố mẹ cô, ông nội cô dạy cô thế nào? Họ còng lưng ra, vất bỏ cả tuổi trẻ của mình để kiếm tiền nuôi cô, để dạy cho cô biết quý trọng đồng tiền chứ không phải để cô dùng đồng tiền đó để chà đạp, để giày vò người bất hạnh hơn cô . Cô có lòng tự trọng, chúng tôi cũng có lòng tự trọng, người ta mới nói động đến cô hai câu cô đã lồng lộn lên rồi, huống hồ cô cứ nhèvào chỗ thiếu thốn của người ta mà xỉa xói? Cô quan tâm cảm giác của mình, còn người khác thì sao? Cô nói tôi không có tư cách thích Bảo Nam sao? Cô là cái gì mà cấm được tôi? Là vì tôi quê mùa, vì tôi không có tiền? Cái định nghĩa yêu của cô dựa theo độ nặng của ví tiền, là dựa vào hàng hiệu à? Vậy thì cô về nhà ôm tiền, ôm đồ hiệu của cô mà yêu, mà ôm hôn thắm thiết vào! ''…

trả thù

trả thù

66 0 63

hihi…

Giả yêu làm thật

Giả yêu làm thật

41,004 492 127

Giả yêu làm thật - Thánh Yêu…

[ Oneshot H ] HopeGa_Tôi là anh cậu đó, Jung Hoseok!?!

[ Oneshot H ] HopeGa_Tôi là anh cậu đó, Jung Hoseok!?!

241 19 1

Lần đầu viết H nên chưa hay. Có sai xót mong mọi người góp ý và bỏ qua ạ!…

[ KOOKMIN ] Chồng Tôi Là Alpha

[ KOOKMIN ] Chồng Tôi Là Alpha

65 0 3

Mình viết do cảm hứng nên có gì sai xót thì góp ý nhẹ nhẹ để mình rút kinh nghiệm.❗Vui lòng không chuyển ver - không reup khi không nói trước.❗…

Oneshot short

Oneshot short

46 8 2

Đây là truyện chính tay mình soạn , nếu có sai xót xin mn góp ý.Mình viết có thể đa dạng thể loại He SE OE ABO H cũng có thể là một vài câu truyện nhỏ của Jimin và Yoongi…

ĐỢI ÁNH TRĂNG ĐẾN ÔM EM - ĐÀM KHINH

ĐỢI ÁNH TRĂNG ĐẾN ÔM EM - ĐÀM KHINH

63 7 4

ĐỢI ÁNH TRĂNG ĐẾN ÔM EM ✨Tác giả: Đàm Khinh⚡Số chương: 20⭐Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Thanh xuân vườn trường, Đô thị tình duyên, 1v1, He------------------------------------------Gioi thiệu tác phẩm:Kiều Quang Hy cùng Du Uyên Hỏa thuở niên thiếu như hình với bóng, tên của họ luôn có mặt trên danh sách xếp hạng khảo thí, một người học chuyên ngành văn học, một người học chuyên ngành tự nhiên. Nhiều năm tái ngộ, cô lừa, chặn anh vào tường, anh khoá tay, đè cô xuống ghế sopha. Du Uyên Hoả kích động, liên tục chất vấn cô"Tại sao lại ăn mặc hở hang như vậy? Lộ rốn? Quần ngắn?Ai cho em mặc như vậy?""Bố mẹ mặc kệ em rồi sao? Một đứa con gái còn dám lang thang vào ban đêm?""Biết như vậy là nguy hiểm lắm không? Không sợ chết? Không muốn sống hả?"Chờ đợi lâu mà không được đáp lại, anh chán nãn, mặt rũ rượi chua xót: "Tại sao nhiều năm như vậy em không liên lạc với anh?"------------------------------Kiều Quang Hy không hiểu, 6 năm sau Du Uyên Hoả càng thêm đeo bám cô. Vốn tưởng lâu rồi không gặp cho nên sẽ xa lạ, không nghĩ tới người này mỗi ngày đều tìm đến cô. Quản cô ăn cơm, quản cô ăn diện, biết được chỗ làm liền đưa đón cô "Hoả Hoả, anh là dân thất nghiệp sao?""..."-----------------------------------------------------------------------------☀tag: Cửu biệt gặp lại, từ thanh mai trúc mã đến cả đời trầm luân…