[ Phượng-Long ] By sunmary
CP: Phượng - Long : Húc - NhuậnĐồng nhân văn: Hương mật tựa khói sương…
CP: Phượng - Long : Húc - NhuậnĐồng nhân văn: Hương mật tựa khói sương…
"Em và chị là hai thế giới khác nhau, đúng không ?""Chúng ta là hai thế giới khác nhau, chị rất muốn bước qua thế giới của em, nhưng tiếc rằng lại không thế."Thế loại : FictionCouple : Vy-Hà…
Thể loại: huấn văn, phụ tử, huynh đệ, cổ trang, thân tình. Cuộc đời của vị Chiến thần Đại An ấy vốn dĩ sẽ ngập trong vàng son. Tiêu Tẫn đại hôn với vị thanh mai trúc mã mà hắn mến mộ, hai người rất nhanh đã có hài từ đầu lòng, trân quý đặt tên Tiêu Khang. Nhưng Tiêu Khang lại không an khang được như phụ mẫu mong cầu. Từ bé thể chất đã suy nhược, bấp bênh mấy lần trên lằn giới sinh tử. Các thái y chuẩn bệnh cũng nhiều lần lắc đầu, chỉ nói rằng phải theo ý trời. Kính An vương trong phút chốc già đi mấy tuổi. Hắn không còn để tâm vào triều chính, cũng lơ là luôn việc trong quân, dốc lòng tìm kiếm phương thuốc cùng dược liệu cho hài tử. Tiêu Khang được cứu sống, nhưng cả đời phải làm bạn với thuốc thang, suốt ngày quanh quẩn trong phủ. Phải tới mấy năm sau, Kính An vương mới có thêm một hài tử. Đứa trẻ vừa ra đời được dăm ba bữa, Vương phi thể chất suy kiệt đã qua đời. Đến lúc nhắm mắt xuôi tay, vị Vương phi hiền huệ ấy chỉ biết khóc ròng, ngắm nhìn hài tử mới sinh còn chưa quen mùi mẹ. Nàng nắm chặt tay Tiêu Tẫn, khẩn khoản cầu xin hắn cho hai hài tử một đời bình an là đủ. Nàng không mưu cầu chúng trở nên kiệt xuất, chỉ cần chúng được sống an khang, nàng dưới suối vàng mới yên tâm nhắm mắt. Kính An vương cả đời sống hiên ngang mạnh mẽ, lúc này cũng phải lệ nóng doanh tròng. Hắn nắm chặt lấy tay ái thê, thấp giọng thề sẽ bảo hộ hai đứa trẻ bằng cả tính mạng. Tiêu Nguyên ra đời trong nước mắt của phụ mẫu.…
Viết ra list này mục đích chính là hi vọng có thể giúp các bạn dễ dàng lựa chọn tìm đọc tác phẩm hợp ý thích. Phần phụ là lưu giữ lại để bản thân lúc rảnh rỗi có thể lôi ra tìm đọc một lần nữa.😊 Review dựa trên cảm nhận của cá nhân, nếu bạn có suy nghĩ về tác phẩm khác mình vui lòng góp ý văn minh, mình sẵn sàng lắng nghe.…
Nhân gian có niềm vui nhưng cũng có lệ sầu. Kì lạ khi hạnh phúc cũng ở nhân gian mà đớn đau cũng trong nhân gian. Dưới đây là những truyện xưa tích cũ lão nhân gia ghi chép lại.…
"Buồn ơi...hãy rời xa nhân thế Đừng ngự trị nơi này Chỉ khiến ta đau thôi Buồn ơi..xin đừng quay đầu lại Cất bước đi về nơi mày bắt đầu đi Ơ hay...sao buồn cứ ở lại? Thôi thì ngự trị nốt hôm nay...''_____trích : Buồn Nốt Hôm Nay Thôi…
Komorebi - Ánh nắng xuyên qua khe hở giữa những chiếc lá tựa như chiếu rọi tình yêu của chúng ta.…
Thanh xuân năm đó có mình, có cậu, có những yêu thương chẳng thể thốt gọi thành lời…
Au : SojiNhân vật : HunHan, ChanVaek và một vài nhân vật phụ khácThể loại : Chưa quyết định đBợcP/s : Đây là fic đầu của au nên xin m.n ném ít gạch đá thui ạ-------------------------------------------Summary : Vốn là thanh mai trúc mã từ nhỏ, năm 15 tuổi hắn đi du học bỏ lại người kia và hứa hẹn sẽ quay trở lại tìm cậu. Sau 5 năm chờ đợi mòn mỏi, cậu đã từ bỏ hi vọng và yêu người khác. Bỗng 1 năm sau, hắn quay lại...…
Đây không hẳn là một câu chuyện , đây có thể xem là ý kiến cũng như nhìn nhận khách quan của mình về một sự việc hay một câu chuyện nào đó hay tâm trạng câu chuyện của chính tác giả trong cuộc sống hằng ngày . Và từ đó nó giúp mình trưởng thành hơn rất nhiều . Mình mong các ận cũng vậy…
h+ ngậm lun nha mấy má.cái truyện này tui lấy í tưởng về 1 bộ truyện nên các bạn nào thấy không thích thì không đọc ạ chứ đừng có chửi mình ạmình chỉ muốn lấy í tưởng để ghi truyện cho các bạn đọc thôi ạ.…
đỗ hải đăng có nuôi một em bé, em bé lì thấy mẹ =))))warning: huấn văn, (chắc là) cợt nhả, ooc…
Tác giả: Mai Ngự Sử.Tên truyện: Ngày trường.Ngày trường. - chỉ là tuyển tập những mẩu chuyện được viết trong hoàn cảnh "rồi hóng mát thuở ngày trường" (Nguyễn Trãi).…
Chỉ là nhặt nhạnh những chiếc lá cô đơn rơi trên góc nhỏ ban công trong một chiều thu tím biếc và bỏ nó vào trong một chiếc hộp đông trắng cho chiếc hộp đỡ trống trải mà thôi... Ít nhất, những chiếc lá cũng còn có nhau khi đã đứt lìa cành!!…
tác phẩm tớ đăng ở đâu tớ chỉ mong sẽ được thấy ở đó đừng mang tác phẩm của tớ đi bất kì đâu là hành động cảm kích nhất mà các cậu dành cho tớ rồi 💓 tớ cảm ơn…