Lạc kỳ vô hối
…
Biệt Đội Trừ Yêu…
Vài dòng cho ngày hôm nay…
Tất cả các phần ngoại truyện dưới đây đều không liên quan tới tác giả Nhất Độ Quân Hoa, mình chắp bút viết thêm vài phần ngoại truyện này, chỉ để thoả mãn bản thân. Tính cách nhân vật có đôi chút thay đổi, hoặc không nhất quán, mong mọi người lượng thứ.…
Một vụ tai nạn xe tỉnh dậy, bản thân liền ở trong thân thể của người khác, là ai cũng không vui cho được. Mà nhất là người có tất cả mọi thứ mà mọi người phụ nữ đều mong muốn. Quyền lực, địa vị, tiền tài, gia thế và cả tình yêu. Nhưng điều mà Tang Âm mãi không bao giờ thấu hiểu đó chính là... Tại sao người đàn ông này lại cưng chiều cô như vậy? Rõ ràng trước đây là một Mặc Giai Âm nhu nhược, yếu đuối, lúc nào cũng tự hạ thấp bản thân, anh chân ghét, cô hiểu. Nhưng mà sau đó cũng chả khấm khá là bao, chỉ là một Tang Âm 23 tuổi với trí não của một đứa trẻ 5 tuổi, còn tệ hơn trước đây, vậy mà anh lại thích? Tang Âm bày tỏ, tên Cố Phong Hàm này không phải là người thường, anh ta cực kì bất thường. Một người cơ thể khoẻ mạnh, đầy đặn anh ta không thích, lại cứ đi thích một đứa vừa thần kinh bất ổn lại thêm tính cách bố đời. Cố thủ trưởng bày tỏ: "Chỉ cần là em, mọi thứ đều được chấp nhận."..... Đây là cuộc đấu đá giữa hai con người:Mỹ nữ tâm cơ giả ngu VS Tổng tài kiêm thủ trưởng mặt lạnh. Câu chuyện xoay quanh những tình tiết đời thường giữa cặp vợ chồng kết hôn đã 5 năm. Bên cạnh đó cũng không thiếu những tình tiết vô cùng cẩu huyết, gây ức chế người đọc đến từ vị trí của Mặc Giai Âm. Cùng đọc, cảm nhận và cho ý kiến đánh giá nhá! 😝😜😆…
Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…
Phượng vĩ nởHè về rồi !…
Trần Phi Vũ x La Vân Hi…
Chuyện ngắn 18+…
tác giả: Hoa tự hạConvert:Shiyuka…