gajun ▪︎ chết đuối
thằng thạc tưởng mình đi tìm chết, nhưng cái nó tìm thấy là một hồn ma…
thằng thạc tưởng mình đi tìm chết, nhưng cái nó tìm thấy là một hồn ma…
Fic đầu nên mong moị người thông cảm ạ.…
Truyện xàm viết cho thõa mãn đầu ócĐọc được thì đọc ko đọc thì đừng đọcTay đua x quản lý đội đua…
Tôi thức dậy với mọi thứ thật tuyệt vờXung quanh tôi thật hoàn hảoỞ đây rất hoàn hảo..Không!Thế giới Thật Nghiệp không cần thay đồiĐiều cần thay đổi là Thế giới này....…
Trong mỗi con người luôn ẩn chứa 1 sức mạnh ... nhưng nguồn sức mạnh đó lại chia làm 2 loại :- loại 1 : đó chính là con người. Sức mạnh của họ bị phong ấn vĩnh viễn. Nhưng lại có một số trường hợp không bị phong ấn hết. Ví dụ như những người nhìn thấy âm dương, nhằm tiên tri, phật pháp, ...- loại 2 : sức mạnh này được thể hiện ra ngoài. Những người mang sức mạnh lại được chia nhiều loại khác nhau ...Liệu sẽ ra sao khi 1 con người đột nhiên có sức mạnh ...…
(〃ω〃)crush có thể không thích tớnhưng đừng thích ai khác được khong?-na-…
{thanh xuân của chúng ta vẫn đang diễn ra}những câu chuyện nho nhỏ về hai người đã, đang và sẽ đi cùng nhau…
woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woofwoof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woofwoof woof woof woof woof woof woof…
• Teenfic• OOC.• Oikawa x reader.• Reader ở đây là nữ.【1001 Câu chuyện xàm xí cùng anh chuyền hai】…
Một người hiểu chuyện khiến người khác phải đau lòng.…
[sonhyejoo & jeonheejin] đáng tiếc chẳng phải là em.…
"dù có là trắng hay đen, có là thù địch hay bạn bè, nhất định trong lòng tôi cũng chỉ có duy nhất một người và tín ngưỡng này chỉ hướng về người đó."angst, pov.©-hyewontheworld.…
Tg: Bạc Lượng…
" CHIẾC ÁO SỜN BÂU "Là kỷ vật Hắn đã tặng cho Tôi trong một lần Sinh Nhật khi Tôi xa nhà . Chiếc áo năm ấy , nó giúp Tôi nhiều thứ lắm , lúc nào Tôi cũng khoác nó bên ngoài che dấu cái vẽ luộm thuộm quần áo bên trong của Tôi . Nó vừa giữ Tôi ấm , giúp Tôi đở lạnh , nó vừa làm gối, vừa làm mền cho Tôi , mỗi khi ngủ tạm qua đêm cho những chuyến đi xa nhà ấy , chiếc áo nó cũng bụi đời theo năm tháng cùng Tôi . Và là kỷ vật cuối cùng đã chứng kiến với Tôi những nỗi đau gặm nhắm lòng mình.Nay Hắn đã an bài! Chiếc áo vẫn còn bên Tôi , vẫn giúp giữ ấm lòng Tôi khi đông hàn, nắng tận , che Tôi khi mưa bay lất phất. Chiếc áo đến nay cũng đã 7 năm theo Tôi rồi đó , nó giờ dù đã bạc màu sờn bâu , nhưng cuộc sống của nó giờ bớt bụi đời hơn , tuy viền quanh bâu áo bị tưa chỉ ,Tôi dùng kéo nhấp cho sạch, chỉ được vài ngày thôi thì trở lại te tua ,thế là Tôi may kèm lớp vải bao quanh để coi cho nó được , bây giờ chiếc áo không còn sờn bâu , Tôi đem giặt dũ cho sạch và chiếc áo sẽ lại tiếp tục bên Tôi ,cũng là người bạn tri kỷ thay Hắn .Còn giờ đây, cho đến khi cuối đoạn đời còn lại, biết Tôi có còn tìm được mẫu vật nào đáng là kỷ niệm. Có tìm được kỷ niệm cho chặn chót cuộc sống đời như Chiếc Áo Sờn Bâu kia nữa không ? Nó đã ghi lại từng chặn đời mà Tôi và Hắn đã đi qua!? Âu cuộc đời chỉ là tích lũy những kỷ niệm bị vùi dập. Tất cả rồi cũng bị thời gian xóa nhòa. Tất cả rồi cũng bị mang vào lòng đất để rồi trở thành tro bụi. Suốt cuộc đời còn lại Tôi sẽ không đốt đuốc đi tìm lẽ sống, tì…