chữa lành (?)…
đừng về trễ nha, em yêu dấu ơi…
Là mình - Bình yên Dưới Hiên đây.Cảm ơn các bạn đã ghé lại "Chuyện nhỏ xíu xiu" của mình. Mình xin giới thiệu một chút nha."Chuyện Nhỏ Xíu Xiu" sẽ như cuốn nhật ký mình viết ra để kể về vài câu chuyện vụn vặt trong cuộc sống của mình, hay đôi khi đơn giản chỉ là một vài điều gì đó, nhỏ xíu. Chỉ đơn giản là mình muốn viết lại, cho mình, cho bạn, cho những niềm vui nỗi buồn nhỏ nhặt trong cuộc sống thường nhật của mình giữa Sài Gòn bình yên.Những câu chuyện mình kể hay những điều mình muốn chia sẻ có thể sẽ là những chuyện đã cũ, cũng có thể là những điều của hiện tại, hay đơn giản chỉ là vài điều vẩn vơ.Mình muốn viết cuốn nhật ký Chuyện Nhỏ Xíu Xiu này, muốn trải lòng mình một chút, cũng là muốn mọi người khi ghé lại sẽ tìm được chút bình yên, đôi khi sẽ tìm thấy chính bạn của những năm tháng nào đó qua những câu chữ của mình.Bình Yên Dưới Hiên gửi tặng bạn một chút bình yên qua "Chuyện Nhỏ Xíu Xiu" nha.________________________…
{thanh xuân của chúng ta vẫn đang diễn ra}những câu chuyện nho nhỏ về hai người đã, đang và sẽ đi cùng nhau…
cuộc sống hôn nhân TayNew…
୭˚. ᵎᵎ ooc, bad words, lowercase, kinh dị (?)…
Kim Donghyuk, 1997Koo Junhoe, 1997…
Chỉ là dựa trên sự tưởng tượng của mình Và mình sẽ tập trung vào Jungwonie nhé…
Lee Eunsang và Song Hyeongjun. Cho Seungyoun và Nam Dohyon.Chuyện của những nghệ sĩ vô danh. Những chiếc bánh bao nóng hôi hổi bốc khói nghi ngút. Quán ăn đêm sót lại đôi ba người vẫn nghêu ngao tiếng đàn ca. Written by @-dearmyyouth. Started: 12/11/2019. tên truyện được lấy từ chương 36 của [Ai gửi cánh thư vào trong mây].…
- 4 năm yêu em, rốt cục tôi được gì?*KHÔNG TIẾP NHỮNG THÀNH PHẦN ANTI COUPLE*…
Lí Hiên gặp Tiêu Nại Nại trong mùa xuân nắng vàng, lúc đó thấy cô nghịch nước hồ cậu mắc bệnh sạch sẽ nên không đến gần và tỏ ra ghét bỏ...nhưng trong lòng đã sớm động tâm với cô nhóc ngây thơ đó rồi không bao giờ chịu thừa nhận. Một người bướng bỉnh kiêu ngạo và một người thờ ơ cao cao tại thượng yêu nhau rồi thì ra gì ta ?…
"Mình chia tay đi" Kiều Na lạnh lùng liếc nhìn người con trai bên cạnh. Lục Cảnh Vũ vẫn bình thản gõ bàn phím laptop, trêu chọc: "Trước khi gặp anh em quên uống thuốc rồi à, hay muốn anh bế em ra phía đằng kia bón thuốc cho em." Vừa nói vừa đưa mắt nhìn về phía cánh cửa phòng nghỉ trong văn phòng. Mặt Kiều Na đỏ như trái cà chua, nổi nóng đứng dậy quát người đàn ông đang tươi cười trên bàn làm việc: "Đồ lưu manh"…
"Rồi một ngày nào đó hướng dương sẽ không thấy mặt trời"…
Tôi từng cảm thấy tự ti, các chị của tôi: Spring, Summer, Autumn và Winter, ai ai cũng đều là những viên đá quý lấp lánh. Còn tôi chỉ giống như một viên sỏi xấu xí, nằm bơ vơ trên đường. Nhưng các chị ấy lại bảo dưỡng tôi như một báu vật, nâng niu từng sợi tóc"Em không phải viên sỏi, bọn chị cũng không phải đá quý. Chúng ta là gia đình"Tôi có thể không theo kịp họ, nhưng họ sẽ không bao giờ bỏ tôi lại phía sau…