Lạc vào vườn nắng
Lạc vào vườn nắng…
Lạc vào vườn nắng…
Song Jaewon-người nổi tiếng của trường cấp ba AUC (trường học không có thật) , một gã đẹp trai,nhà giàu nứt đố đổ vách,tình tình kiêu ngạo,ngạo mạn,không coi ai ra gì,tuy như vậy nhưng lại học rất rất giỏi còn thường được gọi là HỌC BÁ ĐẸP TRAI SONG JAEWONOh Hanbin-một học sinh mới chuyển tới trường,dễ thương,hoà đồng,tốt bụng vì vậy được rất nhiều người yêu quý.Cậu bạn này học lực tốt vì vậy được chuyển vào lớp chuyên ( bật mí là lớp của Jaewon )MUỐN BIẾT XEM CHUYẾN GÌ SẼ TỚI THÌ ĐÓN XEM TRUYỆN CỦA TUI NHAA…
Bác Văn từ nhỏ cậu đã được nhận nơi bởi gia đình của hắn (Âu Thần-một cậu nhóc cùng tuổi với Bác Văn) mặc cho bố và mẹ của Âu Thần có thiện cảm đến đâu thì hắn vẫn khinh thường một cậu nhóc được nhận nuôi chả có tích sự như cậuBác Văn nép mình thu vào một góc phòng trầm ngâm nhìn cậu bằng đôi mắt sợ hãi nhưng vẫn cố gắng nói với hắn -"Không sao đâu ! Em sẽ xem như hôm qua không có chuyện gì cả. Em sẽ không nói với ai cả đâu anh cứ yên tâm đi"Hắn trầm ngâm đứng một hồi thì lên tiếng-"Bác Văn !!! anh sẽ chịu trách nhiệm với em"-Không cần đâu, em đâu phải con gái vã lại em cũng đâu mất mát gì chứ thoi được rồi em đi nấu buổi sáng cho anh-Làm người yêu anh nhé Bác Văn!!!!_Giọng hắn đầy nghiêm túc ánh mắt đầy sự dịu dàng nhìn cậu....Ánh mắt đầy căm phẫn của Bác Văn cùng với những dòng lệ của cậu dần dần tuông ra khi trước mắt của cậu là người mình yêu lại tần tịu cùng với người phụ nữ khác -Sao anh dám làm như vậy với tôi-Cậu tức giận nhìn hắn chờ đợi câu trả lời -Vì sao ư ?-Hắn nhoẽn miệng cười rồi nhìn cậu rồi nói tiếp "Vì tôi không bị gay giống cậu !"....Thời gian chảy trôi, tháng ngày tiếp nối ...Bác Văn yếu đuối ngày nào đã trở thành một chàng trai mạnh mẽ và không kém phần khôi ngô....Hắn thiết tha nói-"Người Bác Văn em yêu sẽ chỉ có anh và mãi mãi phải là anh Âu Thần này, anh quyết sẽ không phụ bạc em đâu"Cậu nghẹn ngào nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ-"Anh lẽ ra nên biết nên biết từ sớm rằng tôi đã mất đi hết dũng khí để yêu anh."Yêu thương của cậu, hắn luôn đ…
"cơn say nào rồi cũng sẽ phải tỉnh lại..."- Tôi...hối hận rồi...Thiên Yết à! Vẫn là ánh mắt nhu tình quen thuộc ấy mà sao trong đôi mắt xinh đẹp tựa mặt nước hồ thu kia lại như có hàng ngàn mảnh sáng vỡ vụn???- Kim...Song Tử...Trong đầu óc trống rỗng của Thiên Yết bây giờ chỉ còn tồn tại duy nhất cái tên này. Những mảnh sáng trong đôi mắt kia khiến lòng hắn đau đớn.- Song...Tử...Không còn vẻ khinh khỉnh lạnh lùng như trước mà giọng điệu tràn ngập nhu hòa. Bàn tay thon mảnh đang chạm lên má Thiên Yết vô lực rơi xuống, Đôi mắt xinh đẹp của người con gái trong lòng từ từ khép lại...…