Mạt thế chi tối chung tiến hoá
…
Anh và em muốn đến với nhau ,cho dù trong khoảng thời gian không nào người yêu anh vẫn là em.…
Em biết là mình quá phận. Nhưng anh ơi, cho em thêm một chút thời gian để yêu anh thôi.…
163km thì vẫn là 163km,không ngắn hơn được1 fic của trâm dành tặng chị nhi,và cho bả làm cameo:D…
Đến Khai Phong phủ hỗn cái việc xấuchi Mạn Mạn truy thê đường tác giả: Trủng tể Nhất Thiên thạch Văn án: Hiệnnay thế giới truy nữ hài tử là không dễ dàng, nín nhịn nam nhân đối đầu đầu ócchậm chạp nữ nhân, rất khó thành liền chuyện tốt. Nhiệt tình khó chịu nam đốiđầu băng sơn nữ cũng là tự này. Bài này giảng chính là Triển Chiêu cùng BạchNgọc Đường gian nan theo đuổi thê tử cố sự. Tuy rằng bài này là mặc đại niên dạ( đến Khai Phong phủ hỗn cái việc xấu ) đồng nhân, nhưng tình tiết liên quan đếnkhông lâu không nhiều, trọng điểm là Bạch Ngọc Đường cùng nhà ta nữ chủ, ân,liền như vậy rồi! Đương nhiên, kiên trì nhất quán có mục đích, hi vọng nhiềubiểu hiện giữa người và người ôn nhu cùng quan tâm. Đương nhiên, bài này nam chủđối với nữ chủ đều là khăng khăng một mực loại kia. Tìm tòimuốn hại : chỗ yếu tự: Nhân vật chính: Triệu kỳ nhi, Bạch Ngọc Đường ┃ vaiphụ: Kim Kiền, Triển Chiêu ┃ cái khác…
Văn bảnHắn chết rồi. Bị chém cổ mà chết. Cảm giác bị chém cổ không vui chút nào....MAI HOA KIẾM TÔN, nhất định phải giết hết tất cả sau khi ta hồi sinh....Hồi sinh vào cơ thể một đứa trẻ, sức khỏe thì yếu đuối, khuôn mặt thì xấu xí. Mà còn buồn cười hơn nó là nữ giới? Ta sốc vô cùng...Nghe có vẻ bất ngờ nhưng linh hồn ta là nam giới nay biến thành nữ giới. Ai mà chấp nhận được.Không chấp nhận thì cũng phải chấp nhận. Hắn nhanh chóng chấp nhận cái cơ thể yếu đuối này.Sau khi thích nghi với cơ thể ta bắt đầu luyện công trở lại, nhưng mệnh cơ thể này không cho phép. Đau ốm bệnh tật đến nỗi không cầm nổi thanh kiếm hay có thể luyện tà công. Nhưng đâu thể kiềm nén được tại vì người ở trong thân xác này không còn là con nhỏ đó nữa, mà là ta Thiên Ma. Cái tên nghe khiếp sợ 100 năm trước...____________________________________Sau 2 năm sức mạnh của ta dần trở lại, tuy chỉ bằng 1/1000 nhưng cũng đủ bóp chết tất cả lũ người ở đây rồi. Đôi mắt đen kịt chỉ có lòng đen và lòng đỏ nheo lại. Mái tóc dài tận eo buông xuống, khuôn mặt nay đã trưởng thành nhìn có vẻ thanh tú, nhưng không hiểu sao lại thấy rợn người khi nhìn vào khuôn mặt của hắn.Ta nhặt được một thằng nhóc con? Nó chỉ suốt ngày bám theo ta, ta đã đánh nó gần chết mà vẫn như con dòi bọ bám theo. Suốt 1 năm trời nó bám theo, ngày nào cũng bị đánh tới nỗi suýt gặp Diêm Vương mấy lần mà vẫn cố đi theo? Con người bây giờ thích bị đánh hay gì?Ta liền mặc kệ thằng nhóc bẩn thỉu đó, sau khi mặc kệ nó. Liền một tấc muốn tiến tớinó gọi ta là Mẹ n…
đôi dòng vụng về chứa đầy tâm tư, tình cảm..…
Một lần suýt chết, Hibara Mazuki bắt đầu nảy sinh hoài nghi về loài người và về quỷ, vốn đang cùng chung sống với nhau tuy không mấy hòa hợp.…
Vì quá đau khổ vì cái kết phim và còn đang luỵ Lý Liên Bông nên t đã viết cái fanfic này để chữa lành vừa đỡ luỵ, mặc dù rất lười nhưng vì thoả mãn nên lết xác đi viết:)))))))…
đọc đi :))))💖💖💖💖💖…