[EDIT][TAM TIẾU] [SNH48] Tôn Tam Tam Này Không Bình Thường

[EDIT][TAM TIẾU] [SNH48] Tôn Tam Tam Này Không Bình Thường

3,404 301 4

Author: 糖包Tựa gốc: 這個孫三三有點不正常Editor: DelirumhallP/s: Đây là fic dịch lậu, cho nên vui lòng đừng mang ra ngoài. Xin cám ơn.…

ssts,tndsva con nguoi
(ĐN lương chúc) Mã Văn Tài
[Oneshot][Tam Tiếu] Capuchino and Expresso
Hi hoa du tung - C24-25
Đông Phương Bất Bại chi ngạo thế
Lưu Luyến Tình Đầu

Lưu Luyến Tình Đầu

164 20 8

Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…

𝐺𝑎𝑚𝑒
Thiên Lăng Bí Sử Bộ 1 : Khôi Lỗi

Thiên Lăng Bí Sử Bộ 1 : Khôi Lỗi

10 4 1

Tác giả: Lãnh Lam Tử…

thitruongngoaihoi
Chuyện người năm ấy

Chuyện người năm ấy

3 0 2

Một cô bạn kể tôi nghe về lần rung động đầu tiên, cũng là duy nhất trong quãng đời học sinh của cô ấy, một câu chuyện man mác buồn và ngập tràn nuối tiếc. Hai người gần như thế nhưng cũng xa như thế, chính bởi vì chẳng nói một lời cùng nhau. Tôi có thói quen, khi nghe kể hay đọc một câu chuyện gì đó, trong đầu sẽ vẽ nên những bức tranh tái hiện lại câu chuyện ấy. Khi nghe kể lại câu chuyện kia, thả hồn theo một chuỗi dài cảm xúc, vẽ lại bao nhiêu khoảnh khắc, đến bức họa cuối cùng tôi lại chẳng biết phác ra sao. Cô ấy kể với giọng bình thản toàn bộ câu chuyện, và kết thúc bằng một tiếng thở dài. Tôi không hiểu đó là tiếc nuối hay thở phào vì tất cả đã qua.Tôi đã cố viết tất cả theo cảm xúc của cô bạn ấy, chỉ là không biết tôi đã hiểu tất cả cảm xúc hay chưa, hay cô ấy có giữ phần nào cho riêng mình không nói ra không. Thực tế hai người ấy chưa bao giờ đến với nhau, nhưng tôi không thích những kết cục không rõ ràng, làm con người ta lạc trong mớ cảm xúc buồn và vui không phân định được. Cảm giác mênh mang, trôi nổi ấy không phải ai cũng chịu được. Tôi không có năng lực thay đổi hiện thực, vậy đành nhờ ngòi bút vẽ nên một tương lai màu xanh, xem đấy như một cách thỏa mãn mình trong tâm tưởng, cho cuộc sống thêm một chút hy vọng, một chút niềm tin.…

H đam tổng hợp

H đam tổng hợp

28 0 1

18+ (chỉ dành cho 18 tuổi trở lên)Boylove (không danh cho kì thị)…

Bạo lực học đường

Bạo lực học đường

23 1 2

Gồm :SuminVkookNamjinHopeMin…

Boy & Girl Collection

Boy & Girl Collection

25 0 3

thích nên sưu tầm :33…

[kookall] Kì hoá sói

[kookall] Kì hoá sói

968 49 2

Dạo này mị bị thích coi phim người sói nên tự nhiên muốn viết fic giống dị , ngừoi thỏ cx zui heThật lòng là một đứa ship kook công mà kím truyện như v ít lắm luônTruyện có yếu tố viễn tưởng tí hoi , vẫn là reallife WARNING :kook ON TOP !!…

Mưa cuối mùa - NQ ( DROP )

Mưa cuối mùa - NQ ( DROP )

23,327 667 75

Lần đầu tiên gặp anh, cô bán thân, bán đi thứ quý giá của một người con gái, đổi lại cho ba nuôi cô một mạng.Gia đình của cô, tình yêu đầu đời, thanh xuân thuần khiết, cô mất trắng, tất cả đều tan nát dưới chân của người đàn ông kia.Anh ngu muội yêu chiều cô, không biết sẽ có ngày bị cô đánh cho tan tác, nhớ cả đời không quên.Lòng vòng luẩn quẩn, rốt cuộc suốt 8 năm, cô chỉ là chạy trong lòng bàn tay anh, không sao thoát ra được.///////***///////Một đoạn cao trào:Đường Tử Hân đứng trên ban công, mưa dội xuống như thác nước, làn váy trắng ướt sũng, bít chặt lại với thân hình mỏng manh của cô, vô tình lộ ra một đường cong nhỏ ở bụng cô.Cô gào khóc trong đêm, đem tất cả những thống khổ thảm thiết mà gào thét lên trời.Ông trời đáp lại cô chỉ là một tiếng sấm rền vang giận dữ.Cô quay đầu nhìn lại người đàn ông phía sau mình. Trên ngực trái của anh một mảng máu đỏ oặt rợn người, máu không ngừng chảy, hoà vào nước mưa, đau đớn tê buốt.Bàn tay cô đặt dưới bụng xoa nhẹ, cười thê lương:"Vương Kiến Hạo, thật cảm tạ anh vì đã ban cho tôi đứa bé này. Bây giờ tôi đã có thể cắt đứt thù hằn suốt bao năm qua."Đôi mắt người đàn ông run lên, tim như bị ai đó vò xé vỡ vụn."Đó là con em."Cô cười ngạo nghễ quái dị, không, là xót xa tột cùng."Mất đi rồi có thể có một đứa khác, tôi hoàn toàn có khả năng."Cô hóa điên dại. Hổ dữ không ăn thịt con, đến cả con trong bụng cô cũng muốn giết?"Vương Kiến Hạo, anh nhớ cho kĩ thời khắc này, tôi hận cho anh đến cả kiếp sau vẫn nhớ rõ!"…