[ ĐẶT GẠCH] NHỮNG NGÀY MƯA TO TẦM TÃ - SÂM TIỂU NHIÊN

[ ĐẶT GẠCH] NHỮNG NGÀY MƯA TO TẦM TÃ - SÂM TIỂU NHIÊN

30 1 1

Hán việt: Na ta đại vũ bàng đà đích nhật tửTác giả: Sâm Tiểu NhiênTình trạng convert: Hoàn thành (53 chương)Thể loại: Nguyên sang,Ngôn tình,Hiện đại,HE,Tình cảm,Gương vỡ lại lành,Vườn trường,Song hướng yêu thầm,Duyên trời tác hợp,1v1,Nữ chủ,Học báNguồn:WikidichSau khi kết thúc một ngày dã ngoại,mây đen cuồn cuộn,bầu trời tối đen,ánh chớp lóe lên .Không lâu sau mưa bắt đầu đổ xuống.Mưa như trút nước.Tả Vinh mang theo vẻ mặt mong chờ mà nói với Lâm Nhã Lộ: "Không có dù,hay là chúng ta chạy nhanh về đi."Lâm Nhã Lộ nhìn cậu với vẻ nghi ngờ: "Cậu không phải sinh viên khoa học tự nhiên à? Không biết nếu chạy trong mưa sẽ bị xối càng nhiều nước?""Dù sao trời cũng mưa rồi,tốt hơn là chạy trong một lúc." Nói xong,ai đó tự nhiên mà nắm lấy tay cô.Lâm Nhã Lộ sửng sốt một chút nhưng vẫn không có nới ra.Rất nhiều năm về sau,tôi vẫn nhớ rõ hôm tôi dắt tay cậu chạy dưới mưa.Vì có cậu,hết thảy mưa to gió lớn ngày ấy cuối cùng sẽ đem đến ánh dương quang rực rỡ. Nghiên cứu khoa học tự nhiên học bá >< Văn học tài nữ…

Yêu em hơn tất cả những gì anh có

Yêu em hơn tất cả những gì anh có

142 0 1

Một câu chuyện tình yêu vô cùng ngọt ngào Cô là tiểu thư của gia đình giàu có nhưng có một thứ cô mong muốn cũng chẳng có được Còn anh là thiếu gia nổi tiếng khắp vùng tuy không có khả năng đặc biệt nào nhưng có thể cho cô mọi thứ cô muốn Hai người đến với nhau cũng do số trời đã định…

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

2 1 2

" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…

[ Anh Trai Say Hi ] Loi Choi.

[ Anh Trai Say Hi ] Loi Choi.

277 21 1

- Phóng Đổ Tim Em.- Call Me.- Cầu Vĩnh Tuy.- Từng Quen.- Bé Ơi Từ Từ.- Lối Chơi.- Tình Yêu Vĩ Mô.- Việt Kiều.- ĐĐĐ.- Quyền Anh.- Tò Te Tí.…

Làm Sao Để Quên Một Người ?

Làm Sao Để Quên Một Người ?

7 0 1

***Phía trước là khung cảnh tàn khốc , mùi tanh của máu sộc lên khiến cậu có chút ghê tởm . Trước mắt Gia Bảo , khung cảnh dần mờ nhưng cậu vẫn gắng gượng . Hình ảnh ngày hôm nay mãi mãi sẽ khắc ghi trong đầu Bảo Người con gái cậu yêu đang chĩa súng vào thái dương người sinh ra cậu .Tiếng súng vang lên khiến Bảo choáng váng, kết thúc một cuộc tình không có lỗi .Làm sao để cậu có thể quên được em ấy ?***Nó tỉnh dậy sau cơn mê man , tác dụng của thuốc tê vẫn còn , đầu óc choáng váng . Ánh sáng đèn được bật lên làm chói mắt Nhật Ánh . Đôi mày lá liễu khẽ nhíu , định lấy tay che đi ánh sáng thì mới nhận ra mình đã bị trói . Hai tay bên dưới bị còng chặt. Đôi tay trắng nõn lại đỏ hỏn . Bên dưới chân cũng không khá là bao , nó dãy dụa nhưng càng để thanh sắt cứa thêm vào da . Cánh cửa căn phòng mở ra , có vẻ là người này là một người phụ nữ , tóc màu vàng nâu đeo khẩu trang y tế . Tay cô gái động vào một chiếc kim tiêm trong đó có thứ chất lỏng màu đỏ . Cô gái có ánh mắt xanh đi đến dao hy , cắm phập chiếc kim tiêm lên tĩnh mạch ở cổ . Nó trợn mắt , chất lỏng kia vừa vào khiến cả cơ thể Nhật Ánh nóng ran , thứ nước đỏ đi đến đâu cả cơ thể đều đau nhức như muốn nổ tung . Cô gái kia bơm sạch chất lỏng vào cơ thể rồi rút ra . Ánh mắt có chút cười .Đầu nó đau như búa bổ , não như tê dại rồi thiếp đi .Ước gì có hắn ở đây .****Dự kiến nhiều ngược =))))))…

Hẹn Gặp Em Vào Ngày Hạ Chí

Hẹn Gặp Em Vào Ngày Hạ Chí

51 14 3

Nếu để mà nói khoảng thời gian tôi phải chuyển từ thành phố về quê học còn thú vị hơn cả quá trình "cấy tạo và nghiên cứu tiến độ của mầm xanh công nghệ mới" của nội. Không những thế, "Hà Bá" Tùng tôi đây còn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải e ấp ngại ngùng nắm tay con nhỏ lớp trưởng "bà chằn" thứ dữ mà né tránh ánh mắt hừng hực khói lửa của đám loi choi kia.-o0o-Tàn nắng ướp mật vàng óng bao phủ cả tán cây lộc vừng, chiếu rọi từng chiếc lá màu xanh biếc mát mắt, kể cả gió cũng đung đưa những nhánh hoa sắc đỏ rực rủ xuống như đang nghỉ ngơi giữa ban trưa.Nắng hôm nay gắt hơn mọi khi, cảm giác như từng tấc da tấc thịt đang được nung chảy dưới nóng hầm hậm dưới sân trường tràn ngập tiếng ve râm ran."Tùng, Tùng, Tùng! Coi tui nè!""Tao đang bận ngủ trưa, bạn lớp trưởng bay đi chỗ khác đi ạ!"Nhỏ Tâm lay người tôi dậy, mãi sau mí mắt tôi mới chịu mở ra thì lại nghe nhỏ hào hứng khoe hành trình tìm được mấy chậu hoa mười giờ mới nở sau sân trường. Nhỏ ríu rít nói liên hồi, lâu lâu lại lấy cuốn sổ cô nhờ nó mang giúp mà đem ra quạt cho tôi cho đỡ nóng.Hóa ra, từ lúc nhỏ Tâm đến cạnh bên, ngày hạ chí cũng không gắt gao đến mức khủng khiếp như tôi nghĩ.…

khoái xuyên chi ngộ nhân cả đời

khoái xuyên chi ngộ nhân cả đời

228 3 1

http://vietphrase.com/go/www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=2278154 này văn triển hiện chính là một tên là tiêu dập đích nam thần ở bất đồng thế giới sinh hoạt chuyện xưa , toàn diện xiển thuật liễu một công quân hẳn cụ bị đích ôn nhu cùng lãnh khốc , thực lực cùng dã tâm , tĩnh táo cùng tự cầm vân vân vân vân …… mà đối với một ít bất hạnh yêu người của hắn mà nói , chỉ có thể nói là một cuộc kiếp số . ở tốt nhất năm hoa , may mắn gặp tiêu dập người như vậy , khắc khổ minh tâm đích có yêu , có thể nói may mắn , mất đi hắn , là nửa đời nửa đêm tỉnh mộng đích ẩn đau . vậy mà , đã từng biển cả làm khó nước , trừ Vu sơn không phải là vân . vĩnh viễn không ai có thể so sánh hắn tốt hơn , cho hắn có yêu , lại còn có thể đối với người nào động tâm ? chỉ có ôm nhớ lại hết cuộc đời .▲1、 chủ công , vạn người mê , chậm xuyên .▲2、 không phải là NP , 1V1(CP không định , nói không chừng không có ) .▲3、 bổn văn còn có một thế giới , cảm giác hứng thú có thể từ tác giả chuyên mục tự đi đi trước , tên gọi khách qua đường ngày đó .tìm tòi mấu chốt chữ : nhân vật chính : tiêu dập ┃ phối giác : ┃ kỳ tha :…

Tìm được cậu rất khó

Tìm được cậu rất khó

64 0 4

" Tớ không phải là Nam Thư đâu. Có gọi nhầm không Khoa ?" Nam Thu mở mắt bất ngờ, đối diện trực tiếp với ánh nhìn của cậu ta và nhoẻn một nụ cười nửa miệng. Lúc này, Đình Khoa đang cúi đầu xuống, chiếc kính cận khẽ nghiêng, đụng trực tiếp vào mắt kính của Thu. Khoảng cách gần như hiện tại không khỏi khiến tim cậu như vừa run lên.Một làn khói bay đến, phả trực tiếp vào mắt và khiến tròng kính mờ đi. Sự xuất hiện bất ngờ của nó khiến cậu giật mình và thôi nhìn vào mắt cô gái, vội vàng đứng thẳng dậy. Khoa đi giật lùi về phía sau, tay trong vô thức đưa lên xua đi làn khói có mùi ngọt nhàn nhạt kia tản ra xung quanh.- " Cậu hút thuốc à ? " Đình Khoa nhíu mày hỏi, tay vẫn không dừng động tác vừa rồi.- " Bị cậu phát hiện rồi. Hiếm khi thôi nên đừng nói với ai. " Thu vứt điếu thuốc mới cháy một đoạn nhỏ xuống đất. Sau một cú dẵm và xoay nhè nhẹ trên nền gạch lạnh, ánh sáng cùng khói từ từ tắt hẳn.Nam Thu chậm rãi đi về phía cậu bạn đối diện : " Có ấn tượng xấu rồi ? " Sau đó lạnh nhạt lướt qua nhanh chóng, hướng về phía nhóm bạn đang đứng ở phía xa. Bước chân đó như không hề do dự, và cũng chẳng hề bận tâm đến người đang đứng đằng sau.Đình Khoa đột ngột chạy theo, chớp mắt đã đi song song với cô. Cậu ta chỉnh lại cái kính và nói : " Xấu thì cũng là ấn tượng. Thu biết đấy, người gây ấn tượng với Khoa rất hiếm. "_____________________________________________________Một câu chuyện tình cảm học đường bình thường, không có gì đặc sắc. Rảnh rỗi nên lấy cảm hứng từ chuyện của những người xung quanh.…

Tháng ngày làm Phúc tấn của Phó Hằng

Tháng ngày làm Phúc tấn của Phó Hằng

147 7 1

Tên truyện : Tháng ngày làm Phúc tấn của Phó HằngTác giả: Đông Nhân • 东茵 Editor: hopeSố chương: 34 chương + 1 phiên ngoạiThể loại: nguyên sang, thanh mai trúc mã, Thanh xuyên, cung đình hầu tước, ngọt sủng, HE. Nhân vật chính: Nạp Mộc Trác, Phú Sát Phó HằngTrợ diễn: Càn Long, Phú Sát Dung Âm, bá quan văn võ,...- Văn án ①Đối với Nạp Mộc Trác mà nói, trò đùa lớn nhất mà ông trời dành cho nàng, chính là ném một người chuyên biên soạn dã sử như nàng, ném vào trong chính sử.Nạp Mộc Trác xuyên về triều đại nhà Thanh, nhìn ai cũng như đang nhìn một xô bát quái đầy máu chó.Giống như phu quân Phó Hằng của nàng, chuyện xấu truyền ra so với tấu chương Càn Long ban ra còn nhiều hơn. Phú Sát Phó Hằng, một thanh niên tài tuấn chỉ mới hai mươi tám tuổi đã đạt đến vị cực nhân thần, nhưng điển cố được nhiều người biết đến nhất, lại là 《Phu nhân ta cùng Càn Long Hoàng đế đôi ba chuyện》và 《Nhi tử của ta Phúc Khang An thân thế mơ hồ》.Nạp Mộc Trác: Bảo bối chàng tin ta, con trai của ta chính là chàng thân sinh mà!Phú Sát • mặt đầy hoang mang • Phó Hằng: ? ? ?Nạp Mộc Trác: Ta không có, ta không có, dã sử tất cả đều là nói lung tung!…

[Đam Mỹ] Thật Tốt Khi Có Cậu Ở Bên!

[Đam Mỹ] Thật Tốt Khi Có Cậu Ở Bên!

71 3 2

Tác giả: Bạch Đại ThầnThể loại: Đam Mỹ, vườn trường, học đường, HE, nhất công nhất thụ.Nhân vật chính: Vương Mãng Tề x Hoằng Bạch Nhược.Bá đạo, lưu manh công x Nhược, dâm đãng, trung khuyển thụ.Văn án:Suốt những năm cấp ba và chuỗi ngày tẻ nhạt ở gốc bàn cuối của Hoằng Bạch Nhược rốt cuộc cũng bị khoáy động bởi một tên học sinh du côn nhưng thập phần ấm áp Vương Mãng Tề.Mười tám năm trái tim đơn độc của Vương Mãng Tề cuối cùng cũng vì Hoằng Bạch Nhược mà náo loạn không yên." Nếu một ngày tôi không thể ở bên cạnh cậu nữa... Thì sao?"" Ha Ha! Thì cậu cũng sẽ lại về bên tôi thôi. Chẳng ai có thể ở bên một người mãi được, cũng giống như đóa hoa Hướng Dương và ánh mặt trời vậy. Hướng Dương luôn cần ánh mặt trời nhưng hết ngày thì đến đêm, đêm đến rồi thì ánh mặt trời cũng sẽ không còn... Nhưng như vậy không có nghĩa là ánh mặt trời sẽ biến mất mãi mãi. Vì ánh mặt trời biết rằng nếu không có nó hoa Hướng Dương kia cũng sẽ chết dần chết mòn.Nên cậu cũng vậy, cậu có thể rời xa tôi nhưng làm ơn đừng rời xa tôi mãi mãi! Vì nếu không có cậu ở bên... Tôi cũng chết dần chết mòn giống như đóa hoa Hướng Dương thiếu đi ánh mặt trời ".…