Cũng Không Phải Là Không Được

Cũng Không Phải Là Không Được

0 0 3

Tôi thích lớp trưởng lớp thể dục lớp tôi cả một thập kỷ rồi.Đặng Nguyễn Hoàng Nam, giấc mơ của tôi nhiều năm liền đã mất niềm tin vào tình yêu, khi nó bị người yêu cũ cắm sừng vào năm nó vào 10. Cái thằng này từ giây phút đó nhìn mấy đứa con gái theo đuổi nó như tà ma, ánh mắt của nó chán ghét vô cùngỜ, thế thì thôi vậy! Giấu cả gần thập kỉ rồi không lẽ bây giờ lại không giấu được tiếp..." Tao xin lỗi vì đã thích mày, mày không phải nói gì cả vì tao biết mày vẫn còn chán ghét tình yêu, tao chỉ nói để thoải lòng mình. Tao biết tao sẽ không dành được cơ hội nào để tiến đến với mày, nên tao xin phép không bước đến nữa! " Tôi dường như đã nhận ra vạch đến của con đường mình tự vẽ ra trong 10 năm này kết quả ra sao. Tôi bước qua khỏi người con trai trước mặt, không ngoái nhìn, không mong chờ. Tôi chạy ra khỏi khu vực sân bóng rổ, vị trí của tôi hiện tại là sau sân bóng, cái nơi tôi cùng anh Hải đến để nhặt bóng và vô tình gặp nó năm tôi 7 tuổi. Lúc ấy, Nhật Nam đưa quả bóng cho anh tôi, nó cười ngốc nghếch bảo," Ơ em gái anh Hải ạ? Bạn học cùng lớp em này! Nhiên xem các anh chơi bóng cẩn thận nha, tớ vừa ăn quả bóng vào đầu lúc nãy, đau điếng ấy " Nam vừa thật vừa trêu bảo.Đặng Nguyễn Nhật Nam lúc ấy làm cho tôi kiên định để cậu ta trong lòng đến bây giờ nhưng có lẽ tôi phải quên.." Chạy nhanh thật đấy, Dương Khả Nhiên ".Tôi giật nẩy mình, chưa kịp nghĩ xong quyết định của bản thân, là Đặng Nguyễn Nhật Nam! Sao nó lại đuổi theo tôi ra đây vậy? " Mày theo tao ra đây làm gì? " Tôi c…

[Dừng edit] [Ngôn tình] Anh đang đợi, đợi gió, đợi em đến

[Dừng edit] [Ngôn tình] Anh đang đợi, đợi gió, đợi em đến

163 6 2

Tên gốc: 我在等,等风等你来Tác giả: Vân ThượngThể loại: thanh xuân vườn trường, có ngược tâmEdit: CassetteBìa: CassetteTình trạng: Hoàn bản raw - 34 chươngCassette chỉ edit văn án + chương 1 thôi nhé :3 ai đọc thấy hứng thú muốn edit tiếp hoặc đọc convert thì vào link này lấy raw nha: http://www.daocaorenshuwu.com/book/dengfengdengnilai/------Văn án: Bạn đã bao giờ thầm mến một người? Giống như Tô Hành thầm mến Lục Duy An, rất sâu đậm, không thể thoát khỏi thứ tình cảm ấy, biết rõ phải buông tha thứ tình yêu này nhưng lại thuỷ chung nhớ mãi không quên.Lần đầu tiên rung động vì anh, là lần cô bị say nắng ở sân thể dục, cô mặc quân phục, ngất trong lồng ngực của anh;Lần thứ hai rung động vì anh, là lần ở trong phòng thi yên ắng, anh bình tĩnh quay xuống hỏi mượn cô một chiếc bút;Lần thứ ba, lần thứ tư... Cô lần lượt gặp lại anh, vì anh mà rung động, cũng vì anh là nguyên nhân mà tim cô loạn nhịp.Trường cao đẳng mà cô thi vào chỉ có thể chọn một nguyện vọng, mà anh lại học ở trường này. Đương nhiên cô sẽ chọn nguyện vọng vào đây, trở thành bạn của anh, anh lại nói: "Giới thiệu cho em một người bạn trai..."Đơn giản là trong lòng Tô Hành chỉ có mình Lục Duy An, mà trong lòng Lục Duy An, lại có cái tên khác, không phải Tô Hành.Cô nghĩ đến ý chí vững vàng của mình, đổi lấy sự quan tâm của anh, lại phát hiện tất cả chính là lời nói dối trong tiếng cười châm biếm.Một sự cố qua đi, cô quên hết tất cả, quên cả tình yêu đối với anh.Sau khi ra nước ngoài, nghĩ đến cuộc sống của bản thân rất ổn định, …

NGẠO NGHỄ

NGẠO NGHỄ

15 5 1

【DROP】Tác giả: Lí Xián黎贤Thể loại: Tình trai - Hoan hỉ oan gia - Hàng xóm - Đời thường - Vườn trường.Tại một thị trấn yên tĩnh nằm phía xa ngoại thành, nơi có những khu nhà nhỏ liền kề nhau.Trong một khu nhà nọ, có hai cậu thiếu niên trẻ tuổi không biết vô tình hay hữu duyên mà sống gần nhau.Mùa khô nóng nực qua đi, mùa mưa ẩm thấp đi đến, có những lúc vui, cũng có những lúc buồn. Nhưng cảm xúc dù thế nào đi chăng nữa, hai con người ấy vẫn bình dị mà trải qua.Cùng chung một sở thích, cùng chung một đam mê, cùng nhau nỗ lực luyện tập, cùng nhau đến trường vượt qua những mùa thi cử, cùng ngồi bên nhau trên mái hiên xập xệ ngắm những vì sao tỏa sáng.Tôi và cậu là đối thủ của nhau, bị ngăn cách bởi tấm lưới mỏng manh, nhưng tấm lưới ấy có đáng là gì so với tình yêu mà tôi dành cho cậu.Khoảng thời gian này, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Từ khởi đầu là đối thủ đứng trên sân đấu, trải qua bao ngày tháng cùng ở bên nhau, bao giây phút cùng nhau giãi bày tâm sự. Hai thiếu niên đã trở nên thấu hiểu, hòa đồng và mở lòng với nhau hơn, dần nảy sinh những thứ tình cảm sâu sắc mà bản thân lại chẳng hề hay biết.Tình yêu của tuổi 17, vừa trẻ con vừa bé nhỏ giản đơn nhưng lại ngọt ngào đằm thắm.Hạnh phúc, như một đốm lửa vừa ấm áp nhưng cũng thật cháy bỏng.《Trần Gia Định × Trịnh Thanh Hoàng》* Truyện có bản quyền chính thức, reup thì đừng hỏi sao xui.…

Story idea - Tôi trở lại những năm cấp hai ấy

Story idea - Tôi trở lại những năm cấp hai ấy

3 0 1

An là một nhân viên văn phòng bình thường mang chức vị quản lý nho nhỏ, diện mạo bình thường, đã độc thân hơn 10 năm, mang trong mình gánh nặng nuôi cha mẹ già và món nợ tín dụng hơn 80 triệu. Trong một giấc mơ, An được cơ hội quay lại thời cấp hai để làm lại cuộc đời. Với tâm trí một người trưởng thành, An một lần nữa sống lại cuộc đời của mình, từng bước thấu hiểu những khó khăn ba mẹ đã trải qua, cũng càng hiểu hơn những sự việc chìm dưới tảng băng mà khi còn nhỏ cô không thể hiểu. Bằng sự nỗ lực và kiến thức của tương lai, An thành công tạo dựng sự nghiệp của mình, có những người bạn tốt, căn nhà, tài sản và quan trọng nhất là An đã có thể chăm lo và cho ba mẹ mình một cuộc sống tốt hơn. Cuộc sống tốt đẹp kéo dài đến một ngày, An lại nằm mơ, An chợt nhớ ra hôm nay cũng chính là ngày cô nằm mơ ở kiếp trước. Trong giấc mơ, cô nghe một giọng nói hỏi rằng nếu bây giờ cô được trở lại kiếp trước, nhưng cái giá là phải quên đi tất cả đã diễn ra trong kiếp này, cô có đồng ý không?…

Trư Trư , mày thực vô liêm sỉ !!

Trư Trư , mày thực vô liêm sỉ !!

7 0 1

Người ta nói chuyện tình đẹp nhất , mơ mộng nhất là ở tuổi học trò các ông ạ ><nhưng mà tôi không tin điều đấy haha ái dà vẫn là tình yêu người lớn hay hơn chứ, các ông có biết không đến thời buổi tôi đang ngồi viết truyện này thì tôi vẫn si mê tiểu thuyết 18++ chứ chả bao giờ đọc mấy cái mộng mơ rồi nhẹ nhàng cả =)))) để rồi cho đến khi nữ chính phải lòng với nam chính thì tôi đặt tay xuống bàn phím kể cho các ông đây =))chuyện tình này nói nhạt như nước ốc thì không phải , nhưng mà tình tiết 18+ cũng không có nên mấy bé tuổi còn non bơi hết vào đây , nhẹ nhàng thôi heheừ thì đấy ....#2017…

Liệu có thể

Liệu có thể

80 0 44

Những tháng ngày trôi qua ,liệu có thể thay đổi lại từ đâu không ,có thể bắt đầu lại từ đầu không ,hay chỉ là 1 ước mơ vụt qua như sao băng chợt loé sáng rồi lại vụt tắtNgọc Bích vốn là 1 cô gái vô ưu vô tư vui buồn đều thể hiện ra mặt ,nhưng vận mệnh đã thay đổi cuộc đời cô khi cô thi trượt đại học . Những nỗi buồn cứ thi nhau ập tới nước mắt không còn trên mi thay vào đó chảy từ trái tim ra ,không thể nấc thành tiếng chỉ có thể từ từ gặm nhấm ăn mòn cô.....n hi vọng vẫn còn liệu ô trời có thể giúp cô thay đổi vận mệnh cuộc đời cô không hãy cùng cảm nhận cùng nv…

( Oneshort ) Những mẩu chuyện nhỏ của otp xương khớp tâm x bình=)

( Oneshort ) Những mẩu chuyện nhỏ của otp xương khớp tâm x bình=)

37 8 4

Những mẩu truyện ngắn về otp cụa toiiVIẾT VỚI MỤC ĐÍCH SHIP TRONG LỚP THÔI NHÉ=)…

TRĂM NĂM KHÔNG QUÊN ĐƯỢC NGƯỜI

TRĂM NĂM KHÔNG QUÊN ĐƯỢC NGƯỜI

62 12 3

Tên truyện: Trăm năm không quên được người. Tác giả: Arie NguyễnTình trạng: On-going Giới thiệu: Bà ngoại của Phượng Mai là giáo viên mầm non. Trước đây đã từng giúp đỡ cho một cậu bé đi lạc tìm lại mẹ mình. Kể từ đó, cậu ta lúc nào cũng lẽo đẽo theo bà. Sáng qua nhà bà học bài, trưa qua nhà bà ăn cơm, tối qua nhà bà trò chuyện. Cứ thế cậu ta đã trở thành " dân ăn bám " lúc nào không hay. Năm đó, Nhị Khải mười bảy tuổi. Vẫn như thường lệ, cậu đạp xe qua nhà bà. Vừa đến trước cửa đã thấy bóng dáng của một nữ sinh, thân hình gầy yếu, mặt nhợt nhạt vô cảm xúc cùng với một đôi mắt buồn bã. Người ta gọi cô bé đó là Phượng Mai, là cháu gái của Bà Lý cho thuê nhà. ...Truyện do tớ viết và tự mình lên ý tưởng. Bìa đẹp lung linh được design bởi @_hamiii | @_travelteam_…

Giá Như Anh Nói Yêu Em Sớm Hơn

Giá Như Anh Nói Yêu Em Sớm Hơn

108 1 1

Thể loại: Hiện đại, nữ truy, ngược, SE.Giới thiệu: Tạc Nhiễm chỉ uống nhầm một ánh mắt mà đã say cả một đời, khó mà dứt ra được. Cô yêu thầm An Phù Đông hơn 10 năm trời, theo đuổi anh hơn 7 năm, thế mà chưa từng rung động được người đàn ông này.Thời đại nào mà còn có hôn ước? Con mẹ nó, Tạc Nhiễm sắp từ bỏ rồi, thế nào lại cho cô kết hôn với An Phù Đông? Tại đây, Tạc Nhiễm lại quyết tâm theo đuổi anh lần nữa. Trải qua sống chung, thú thật An Phù Đông cũng có chút rung động, nhưng anh là đàn ông, khó mà cảm nhận được. Anh cứ mãi yêu cô gái đã từng bỏ anh mà đi du học, bỏ tình yêu theo lý tưởng bản thân. Tạc Nhiễm biết chứ. Nhưng, là do cô ngu ngốc và cố chấp. Thôi được, nếu anh muốn yêu cô ấy, cô sẽ đồng ý...Nhưng mà, sau khi Tạc Nhiễm đi rồi, An Phù Đông mới biết, cô quan trọng như thế nào. Anh muốn đi tìm cô, nhưng trên đoạn đường đi, anh bị tai nạn. Mà trong số điện thoại anh, chỉ có số của cô! Không hề có số của ai khác. Tạc Nhiễm nhận được cuộc điện thoại, chạy đến bệnh viện. Họ nói bắt buộc phải thay tim, nếu không anh sẽ chết. Giây phút đó, không chút do dự nào, cô đã đồng ý. Tạc Nhiễm cười, nếu kiếp này đã ngu ngốc, thì phải ngu ngốc cho đến chết! Xem như cô trả lại tự do cho anh, trả lại 6 năm chung sống, trả lại những ngày tháng mà anh bị giam cầm...Không ai biết được, chính Tạc Nhiễm mới là người bị lỡ mất 15 năm tuổi thanh xuân... Mãi mãi...Nhân vật chính: An Phù Đông, Tạc Nhiễm.Nhân vật phụ: Chúc Ly, Mã Hãn Đạt, Lương Hầu Sang,....…

BẠN HỌC SỐ 7

BẠN HỌC SỐ 7

1 0 1

Trại hè ngày hôm đó, giáo viên phát cho mỗi người một tấm phiếu, yêu cầu hai người một đội. Tất Hạ lấy được tấm phiếu số 7, lần đầu tiên cùng Trần Tây Phồn gặp mặt.Cậu ấy đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, giọng nói nhẹ nhàng, cong môi cười nhẹ: "Tìm thấy cậu rồi, bạn học số 7, có thể chung đội với cậu không?Khi đó, cậu ấy là đứa con kiêu ngạo của trời, có thể nhìn mà không thể chạm tới, mà Tất Hạ chỉ là một trong vô số nữ sinh thích cậu ấy, là một người không ai chú ý đến. Việc yêu thầm này đã định sẵn sẽ chẳng đi đến đâu.Nhiều năm về sau, Tất Hạ gặp lại Trần Tây Phồn, ngày hôm đó mưa tuôn xối xả, cô ấy bị mắc kệt ở một thành phố xa lạ.Người đàn ông mím mím môi, ngữ khí chắc chắn nói: "Yên tâm, nhất định đưa cậu về nhà an toàn".Sau đó lại cùng nhau tham gia họp lớp, có người đùa giỡn nhất định bắt Trần Tây Phồn kể về lịch sử tình trường, Trần Tây Phồn không có cách nào nói: "Chưa yêu bao giờ nhưng thật sự có thích một người".Mọi người kinh ngạc hỏi người cậu ấy thích là ai, Trần Tây Phồng nhìn về phía Tất Hạ, ánh mắt giao nhau, khóe mắt cô ấy dần đỏ lên, tim chậm một nhịp.Trần Tử Phồn môi mang ý cười, từ từ nói: "Bạn học số 7 của lớp chúng ta".Không ai biết được, buổi tối ngày hôm đó ở hành lang, Tất Hạ bị cậu ấy vây vào tường, tránh cũng không thể tránh khỏi, hơi nóng của Trần Tử Phồn phả vào, gần như khẩn cầu: "Thích tôi lại nhé bạn học số 7".TÁC GIẢ: 楠知北Tên gốc: 七号同学…

Hồi ức thanh xuân : Khi ta 17

Hồi ức thanh xuân : Khi ta 17

280 16 1

Năm 17 tuổi tôi có đam mê,có tự tin,lòng nhiệt huyết nhưng lại không có đủ dũng khí để nói yêu một người. Tôi tin đó không chỉ là vấn đề của riêng tôi mà cũng là vấn đề của bạn hay những người khác nữa, chính nó đã khiến cho không ít tình yêu rơi vào ngõ cụt, những tình yêu vĩnh viễn không được nói ra. Tình cảm năm 17 tuổi nó thật đẹp,ngây thơ, trong sáng biết bao đơn giản chỉ là một ánh mắt, một nụ cười hay là những cử chỉ nhỏ cũng đã khiến trái tim non nớt rung động. Chúng ta của ngày tháng ấy thật giản đơn, tình cảm không có chút tính toán hay vụ lợi cho riêng mình đơn giản chỉ là một câu hỏi thăm khi người ấy không đến lớp, là những buổi chiều cùng nhau về, là nụ cười cậu ấy tỏa nắng,...tất cả đều êm đềm, nhẹ nhàng như chính cái tuổi đó vậy. Sau này khi trưởng thành rồi chúng ta sẽ thấy thì ra người năm ấy chúng ta từng yêu tuyệt vời biết mấy. Cho nên đừng lo lắng về tương lai xa xôi mà hãy trân trọng người trước mặt, người mà mỗi lần giận chỉ cần một ly trà sữa cùng đôi lời dỗ dành lại có thể cùng bạn cười vui vẻ cả ngày....Những năm tháng sau này tôi mới hiểu " người ta yêu năm 17 tuổi là người mà đời này ta không thể quên".Đôi lời của tác giả : Hồi ức thanh xuân : Khi ta 17 là bộ truyện mà ta đã dành cả trái tim để viết, ta không hứa nó sẽ gay cấn chỉ hứa nó là cả một bầu trời thanh xuân tươi đẹp và nhẹ nhàng, nó không ngọt ngào để người khác đắm chìm nhưng nó hiện thực và ta tin bạn đọc sẽ thấy được hình ảnh mình trong đó. Có sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, sự trân q…

Học Đường Đáng Nhớ

Học Đường Đáng Nhớ

546 22 21

Đừng che giấu tình yêu và sự dịu dàng của mình cho đến khi bạn lìa đời.Hãy làm cuộc đời bạn tràn đầy sự ngọt ngào. Hãy nói những lời thân thương khi bạn còn nghe được và khi tim bạn còn rung động. (Henry Ward Beecher)●●●Câu chuyện kể về những người bạn thân với một thời cấp 3 đầy thử thách, nhưng trong đó ẩn chứa những tình cảm đáng quý.Hãy đón xem!-----Tên truyện: Học đường đáng nhớNgười viết: Rei…

Tam Sinh Nhất Thế Hoan

Tam Sinh Nhất Thế Hoan

10 0 4

Tam Sinh Nhất Thế Hoan - Thượng : Nhất Kiến Khuynh Vân- Hạ : Huyền Thế HoanTác giả : Thương Mẫn DiThoải mái re-up nhưng nhớ ghi tên tác giả giúp mình nhé, xin cám ơn.Ấn tượng đầu tiên có thể khiến bạn cảm mến một người nhưng nó không thể làm bạn yêu một người, chỉ có những điều người đó làm vì bạn mới khiến bạn thực sự động lòng.Nhân sinh có rất nhiều chuyện bạn phải trải qua, không nên quá vội vả nếu không bạn sẽ bỏ lỡ mất người thật sự vì bạn mà bỏ lại cả thế giới.Truyện :Đường Vân Nghiên thiên kim tiểu thư của Hầu phủ, năm đó Hoàng Cung ân điển cho các tiểu thư, công tử của quan lại nhập cung cùng học với vương tôn, quý nữ. Cũng tại nơi đó nàng gặp được những người bạn cùng nàng lớn lên, buồn vui có nhau và cũng lúc đó Vân Nghiên gặp được hai vị Hoàng Tử, hai nam nhân mà cả đời Vân Nghiên phải khắc cốt ghi tâm trong kiếp này.Lăng Hiên Vũ người luôn làm cho nàng vui vẻ, yêu chiều nàng đem lại sự ấm áp cho nàng.Lăng Diệp Phong dù luôn lạnh lùng nhưng chàng luôn âm thầm bảo vệ, làm tất cả mọi việc vì nàng chỉ mong nàng được hạnh phúc. Hắn không chỉ hy sinh tất cả vì nàng ở kiếp này mà còn...…

Tôi sẽ chờ người, dù cho cả ngàn kiếp

Tôi sẽ chờ người, dù cho cả ngàn kiếp

39 5 6

Ngày hôm ấy trời xanh mây trắngNgày hôm ấy gió thổi vi vuNgày hôm ấy nắng chiếu qua sânNgày hôm ấy, tôi và người bên nhau mãi mãi.***Ngày hôm ấy mưa rào tầm tã, xe cộ inh ỏi, dòng người huyền náo, chen chúc. Máu và nước trải khắp con đường. Thầy nhìn tôi, vẫn cứ nụ cười ấy nhưng sao nó lại yếu ớt đến kì lạ vậy? Tôi gào khóc, tôi khóc mãi nhưng thầy cứ nằm mãi trên mặt đường đẫm máu...***Ngày hôm ấy, mây đen, gió nổi, sấm sét đùng đoàng, tôi nhìn cô ấy, nhìn cô ấy cứ nhắm mắt dần, rời khỏi vòng tay tôi, mãi mãi ...Nội dung:Mộc Mộc yêu thầy giáo của mình- Tư Bách Thần. Một người đàn ông trưởng thành, chững trạc và dịu dàng, một người đầy bí ẩn và không ai có thể biết thầy ấy đang nghĩ gì. Liệu thầy có động lòng trước cô nữ sinh do mình chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3?Hứa Hạo Nhiên yêu vợ của mình, anh yêu Mộc Mộc hơn cả sự nghiệp và sinh mệnh của mình. Anh yêu cô ấy từ khi hai người còn ở giảng đường đại học cho đến tận khi cô ấy qua đời vào 17 năm sau. Nhưng liệu Mộc Mộc có thật sự yêu anh như thế hay trong đôi mắt buồn luôn nhìn anh chăm chú lại là một người đàn ông khác, một người mà cô ấy cất giấu suốt 17 năm?Tất cả bọn họ đều có một người để chờ đợi, dù cho cả nghìn kiếp.…

[BL/Danmei] Xuyên thành bạn học vô danh trong tiểu thuyết tình yêu học đường.

[BL/Danmei] Xuyên thành bạn học vô danh trong tiểu thuyết tình yêu học đường.

54 11 3

Tác giả: Trà Xanh Muội Muội (bblucha)Ngày đào hố: 08/06/2024Ngày lấp hố: -Tag: Đam mỹ, Boylove, học đường, ngọt ngào, 1x1, HE, xuyên sách.chiếm hữu top x mặt trời nhỏ bot.Văn ánQuý An ở kiếp trước là một sinh viên nghèo, dù mồ côi cha mẹ từ nhỏ nhưng cậu vẫn nỗ lực mỗi ngày không ngừng nghỉ. Một ngày tỉnh dậy, phát hiện mình đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết, mà chính mình xuyên vào một nhân vật phụ nhỏ bé lót đường cho nhân vật chính, Quý An tỏ vẻ: -_- đến đây cũng chỉ là một người bình thường.Thẳng đến một ngày, Quý An ngồi xổm nhặt cái kẹo mút mình ăn dở vô tình bị nữ chính quẹt rơi, đang khóc hiu hiu thì nam chính bước tới:- Lại đây.- Kỳ Kỳ đâu? Quý An sụt sịt.Chàng trai nhếch khoé môi, đáy mắt âm trầm:- Không chơi với cô ấy, lại đây tôi dẫn cậu đi ăn kẹo mút.Quý An: !!! 🤩Cậu không hề biết rằng, cái kẹo mút này ngọt ngào nhưng lại chết người, tựa như bể mật, càng lún sâu càng chết chìm...#Hơi tà răm nhưng là thanh thuỷ văn? nhân vật phụ có toxic nhưng không đến mức quá đáng, chửi nhẹ nhàng đằm thắm đừng lan ra cả tác giả. Mị tym thuỷ tinh áaa!…