[ xuyên không] Nữ quần chúng yêu nghiệt

[ xuyên không] Nữ quần chúng yêu nghiệt

281 37 6

tác giả : Nhược Hy.tình trạng: ốc sên bò.lịch đăng: là những ngày có nắg và có mây. mô tả truyện:kiếp trước cô là một thần tượng tuổi tin, sau khi xuyên lại trở thành một lớp trưởng bị hội đồng , người người chán ghét. -.+...........0.+..... ...... giờ thể giục. sau khi cả lớp ra sân tập thể giục, thầy giáo giặn : em cho lớp tập trước bài khởi động , thầy có công truyện đi một lát. sau khi thầy đi , cả lớp đều nhìn cô khinh bỉ như kiểu: mày kêu bọn tao tập hộ cái. thấy nụ cười kia , cô cũng đáp lễ cho bọn họ nụ cười trào phúng. cô đi sang chỗ ghế đá ngồi chờ xem bọn họ làm gì. bọn họ thấy cô biết điều thì liền tản ra nói chuyện . đến lúc thầy về , thấy không ai tập thì tức tối. - lớp trưởng sao không cho cả lớp khởi động. lúc này cáu người mới mấyphút trước khuôn mặt không chút biểu tình với người bây giờ thì hoàn toàn khác xa nhau. cô khuôn mặt cúi gầm, bờ vai run run, lắp bắp nói. - thưa ....thưa thầy, hồi nãy em có kêu các bạn tập....nhưng.....nhưng. - nhưng làm sao. - mấy bạn chửi em , còn doạ sẽ đánh em....em.....em...sợ. cả lớp trợn tròn mắt nhìn con người đang nói dối trắng trợn đằng kia. khuôn mặt cô cùi gầm, che khuất khoé môi tinh xảo đang mím lại cố nhịn cười đến bả vai run lên, làm người thầy kia cứ tưởng cô bị bắt nạt. mà cái dáng vẻ kia lại bị người nào đó thu vào tầm mắt - cả lớp bật cóc 2 vòng sân trường…

Những năm tháng mãi mãi là duy nhất

Những năm tháng mãi mãi là duy nhất

29 1 3

Thương Vi, có chuyện này..." Đồng Thương Vi hơi dừng lại, nhận thấy sự do dự cùng nghiêm túc trong mắt cô, cô ấy không nhịn được giục:"Cậu nói tiếp đi, đến mình mà cậu cũng đề phòng sao?""... trước giờ mình chưa yêu đương, cũng không phải mình không có tình cảm, cậu biết đấy, nhưng mà mình nhìn thấy ai cũng đều là có ấn tượng chứ để nói yêu đương thì không có cái cảm giác ấy, cậu hiểu không? Nên có lúc các cậu giới thiệu người này người kia mình cũng bứt rứt lắm. Lòng trống rỗng lại sợ làm các cậu khó sử, nên trước giờ mình rất sợ cũng rất ghét bị giới thiệu này kia. Mình biết mình không cho người ta được cái người ta muốn. Xã hội bây giờ đều là người ăn người, trước giờ mình đều vô cùng cẩn thận, từng bước từng bước đến hiện tại, không gần gũi thân thiết quá mức với bất cứ người khác giới nào. Mình cũng có lúc thấy tẻ nhạt nhưng là mình đang tự bảo vệ thôi. Mắt nhìn của mình lại quá cao đi, người bình thường căn bản không để vào mắt, người hơn mình mình sợ với không tới. Hơn nữa mình còn có một quy tắc, chắc các cậu chẳng để trong lòng đâu. Không được để ý đến người yêu của bạn, chị em, không yêu người yêu của bạn bè, ngay cả người yêu cũ cũng không được, người mà chị em mình để mắt tới thì không động vào, không cướp chồng giật bồ người khác, như vậy rất không đạo đức. Thế nên trước giờ các cậu yêu đương mình chưa từng hỏi qua, cũng không mấy khi gặp mặt. Mình nghĩ chỉ cần không để ý thì không có ấn tượng, cái gì cũng không có thì sẽ chẳng phát sinh chuy…

Anh Đứng Giữa Đồng Hoa Hạ Rực Rỡ

Anh Đứng Giữa Đồng Hoa Hạ Rực Rỡ

34 5 4

Tác giả: Thái Hậu Quy LaiChuyển Ngữ: Đậu PhộngThể Loại: Thanh Xuân Vườn Trường, SEĐộ Dài: 53 chươngBìa: @MK-ClaireVăn Án:Hà Nhiễm, cô thiếu nữ mười tám tuổi, mỗi tối đều mơ thấy một người đàn ông nghèo túng.Những khi đó, anh luôn thì thầm bên tai cô vô cùng thân mật mà cũng đầy khao khát.Giọng nói ấy thúc giục cô điên cuồng tìm kiếm và đứng trước cửa nhà anh.Đời người ngắn ngủi, cớ sao lại không tận hưởng lạc thú trước mắt.________________Nhà thơ Tagore có câu nói thế này: Hãy để cuộc đời đẹp như hoa mùa hạ, và cái chết đẹp như lá mùa thu (Sinh nhược hạ hoa bàn huyến lạn, tử nhược thu diệp bàn tĩnh mỹ).Ý đầu chỉ hoa nở ngày hè đua nhau phô bày hết mọi nét rực rỡ đẹp đẽ, toàn bộ cây cối bung tràn sức sống, hoà cùng khoảnh khắc hoa nở, tất cả chạm đến điểm hoàn mỹ như ước muốn của bản thân. Ở đây ý rằng đời người làm gì thì hãy làm hết sức, làm tận hứng, chớ kềm chế tình cảm bản thân làm gì, có khát vọng thì phải phấn đấu.Ý sau chỉ về sinh ly tử biệt. Trải qua mùa hoa hạ nở rộ rực rỡ, mặc sức thả hương theo gió mây, giờ đây cũng phải đối mặt với cái chết, lòng bình yên, tâm an ổn, cứ vậy mà bước đến cõi vĩnh hằng. Cũng như chiếc lá rụng, nhẹ nhàng, yên ắng, không ồn ào mà về với đất mẹ.[Nguồn: https://sontratinhvien.wordpress.com]…