ĐAM MỸ: Oan Gia Ngõ Hẹp
Yêu nghiệt cậu đúng là oan gia của tôi nhưng tại,sao lại thích nhiều đến thế.…
Yêu nghiệt cậu đúng là oan gia của tôi nhưng tại,sao lại thích nhiều đến thế.…
Chào mừng các bạn đến với câu chuyện thanh xuân vườn trường của cặp đôi 95 !…
Truyện viết về chuyện tình buồn của đôi bạn trẻ và dựa theo tai nạn sập cầu có thật xảy ra vào năm 1984 ở Sa Đéc, Đồng Tháp…
Một câu chuyện vớ vẩn…
Có những thứ chẳng thể nói với anh...Những lời nói của kẻ tương tư....…
một câu chuyện về tình cảm đôi lứa. những cảm xúc lúc mới chớm hẹn hò ... là lúc trái tim rụng rời khi nhìn thấy ánh mắt hay bờ môi mỏng :3…
Một câu chuyện về cuộc thanh xuân tôi tự tưởng tượng, một cuốn nhật ký thanh xuân.…
Hoa Oánh ❤️…
Lời tâm sự tớ viết để dành; cho cậu, cho tớ, cho chúng ta và cho cả sau này!…
Có những chuyện tưởng như dễ dàng nhưng lại khó thực hiện. Có những người tưởng như một bước là có thể chạm nhau nhưng lòng lại cách xa nhau đến lạ. Lòng này đã trao còn nhận được gì? Nó chỉ đơn giản là CRUSH ❤…
Thời thanh xuân của bạn có ai là người đã thắp sáng nó chưa,người đặc biệt mà bạn nhớ mãi ấy.Minh Anh cô gái với gương mặt như hoa héo tàn,lúc nào cũng buồn bã do chưa thể vượt qua cú sốc lớn,cô dành nhiều thời gian ở nhà để ngủ.Bỗng một ngày cô gái khi cô ngủ dậy,nhìn thấy lại đôi giày cũ của mình nó là thứ mà cô nghĩ là mình sẽ không bao giờ thấy nó lại nữa.Mang nó,cô chạy ra ngoài.Thời gian như trôi ngược về năm cô Mười Bảy Tuổi,cũng dưới cái nắng nhẹ sắp tàn của buổi chiều này hồi ức của cô hiện ra.Hãy theo chân Minh Anh đi về hồi ức cũ ấy để tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra.Đôi giày và cô gái có mối liên kết gì với nhau.…
Truyện là những dòng tâm sự,những kí ức ,hồi kí về một thời cấp ba của chúng tôi.Không ít lần chúng tôi giận hờn nhau ,rồi lại làm lành ,chọc ghẹo vài câu là hết.Tôi nhớ lắm mấy khi tụi tui ngồi cùng nhau sân si dưới gốc bàng mà trốn tập thể dục ,nhớ lắm những lúc " cứ mỗi đứa 5 ngàn " là chiều có bịch xoài ngồi chấm mắm ruốc .Cả cái lúc, đám tụi tui dám xin nghỉ học vì hôm ấy là ngày giảm giá của thương hiệu trà sữa nào đó.....Tôi nhớ lắm hai năm thanh xuân chúng tôi cùng nhau tạo ra cái gọi là kỉ niệm .…
"Thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ về chuyện của chúng tôi, ví dụ như trời mưa tôi sẽ nhớ hôm anh đưa đón tôi tan ca, anh lại chẳng có áo mưa mà nhất định bắt tôi lấy áo khoác của anh trùm lên người, ngày hôm đó trời có mười mấy độ, tôi không chịu, thế là cả hai đứng chờ tạnh mưa đến tận tối, cũng có khi lại nhớ về những ngày tháng chúng tôi mới đặt chân đến thành phố này, cái gì cũng không có, thiếu thốn đủ đường, cả cuộc sống dường như chỉ còn lại đối phương... Người ta thường hỏi " Khi tình yêu qua đi còn lại gì?". Tôi cũng không biết nữa...tôi vẫn biết chuyện chúng tôi thế là hết rồi, hết từ cái ngày anh nói xin lỗi tôi... nhưng mà... tôi lại chẳng thể ép mình quên sạch sẽ con người đó...Rốt cuộc khi tình yêu qua đi còn lại gì mà cứ khiến người ta vấn vương, khắc khoải...."******"Tớ vẫn là tớ nhưng lại chẳng phải tớ của năm đóCậu vẫn là cậu nhưng lại chẳng phải cậu của ngày xưaGiữa ước mơ và hoài bão, giữa nắm chặt và từ bỏ, giữa thời gian và khoảng cách, lạc mất nhau từ bao giờ đã không còn quan trọng nữa rồi...Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, quay lại năm đó, ước mơ của cậu vẫn là thứ quan trọng nhất, tự ti của tớ vẫn luôn là trở ngại lớn nhất...Thanh xuân năm ấy ngốc nghếch đến vậy, còn khờ dại tin tưởng vào những thứ chẳng thể nắm trong tay..."******"Không ai nói cho tôi biết em ở đâu, tôi tìm em ở đâu cũng không thấy. Thành phố này rộng lớn như vậy, em lại nhỏ bé như vậy, giữa biển người mênh mông kia em đang nép ở nơi nào?"…
Gửi lời cảm ơn đến thanh xuân là câu chuyện ngọt ngào về tỉnh yêu dễ thương, nhẹ nhàng của Hoàng Hoàng và Vương Trạch Vĩ. Họ cùng ở chung trong 1 ngôi nhà kí túc xá. Vương Trạch Vĩ là sinh viên ưu tú khoa quản trị kinh doanh quốc tế của trường đại học X, top đầu cả nước về cả chất lượng đào tạo và mức độ thành đạt của sinh viên sau tốt nghiệp. Là con trai lớn trong gia đình có truyền thống giáo dục và vị thế ở thành phố A, bố là hiệu trưởng trường đại học X, là người chăm chỉ, trầm tính, chu đáo. Còn Hoàng Hoàng cô gái đến từ thành phố B, lạnh lùng ít nói đôi khi có chút lập dị nhưng khi tìm hiểu và thân thiết mới phát hiện đó là một cô gái ấm áp và rất sợ tổn thương, sinh viên IT năm nhất trường đại học Y. Dương Trạch Vĩ ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng Hoàng liền muốn được ở bên cạnh chăm sóc cho cô, cảm thấy như cô gái cậu chờ đợi bao năm đã xuất hiện ngay trước mặt.…
Tổng hợp những fanart của Hoa Oánh đủ loại phong cáchCre: 青椒鸡心站起来…