Nhìn về phía em...!

Nhìn về phía em...!

2 0 1

Gửi cơn mưa hạ!Cảm ơn vì đã đưa anh ấy đến như một giấc mơ của riêng tôi...-MiaGửi cơn nắng hè!Cảm ơn vì đã cho một thiên sứ như cô ấy đến xoa dịu tôi...-LeonHai con người, hai chiến tuyếnCuộc gặp gỡ tình cờ lại trở thành sợi dây định mệnh kéo họ lại gần nhau hơnChàng trai là một học bá, học giỏi, chăm chỉ, toàn diện, đẹp trai, mẫu hình lý tưởng của một học sinh hoàn hảo trong mắt mọi ngườiCô gái lại là một học sinh tài năng, xinh đẹp, giỏi giang, nổi tiếng nhưng lại lười học, quậy phá luôn khiến giáo viên đau đầu.Hai người, tính cách khác biệt vô tình bị cuốn vào vòng xoáy của tình yêu, cuộc sống. Mẫu thuẫn có, ngọt ngào có và sự đau lòng cũng có. Liệu sẽ có kết thúc nào cho hai người họ? Liệu sau cơn mưa trời sẽ sáng chứ? Hãy để thời gian là câu trả lời...------------------------Hello mọi người, mình MiLaSi đây, cái tên thật giống như những nốt nhạc nhỉ? Mình cũng mong rằng câu chuyện mình viết nên sẽ khiến cho mọi người cảm nhận được sự thăng trầm trong cảm xúc đến nội dung và cả những nhân vật nữa. Mình chỉ mới bắt đầu viết truyện thôi nhưng mong rằng mọi người sẽ ủng hộ nó cũng như MiLaSi nha! Chúng ta hãy dừng lại cuộc nói chuyện này và đến với chương đầu tiên thôi nào ^ ^…

Năm tháng dịu dàng

Năm tháng dịu dàng

13 1 3

Tác phẩm: Năm tháng dịu dàng Tác giả: Hinmaiii Thể loại: Ngôn tình, học đường,...Couple chính: Nguyễn Ngọc Bảo Vân X Nguyễn Hoàng Minh TuấnCouple phụ: Huỳnh Lê Phương Hoa X Trình Văn Minh Nam Giới thiệu:Khúc nhạc thơ mộng vang lên trong thời thanh xuân nhiệt huyết. Từ vô tình rồi tạo nên duyên phận khiến cho từng con người tưởng chừng xa lạ trở nên thân quen, khiến những người bạn trái ngược lại hút lấy nhau. Đây là một câu chuyện về thanh xuân, về tình bạn, về tuổi trẻ, và về cả những trách nhiệm và gánh nặng mà những đứa trẻ trong thân hình to lớn phải gồng gánh. Từng câu văn không câu nệ tiểu tiết nó như là lời tâm sự, là chuyện trò từ nhân vật Bảo Vân kể về ba năm cấp 3 của mình và nhóm bạn. Năm tháng chẳng chạy nhanh như bạn nghĩ mà nó đã hết sức chậm rãi, dịu dàng mà lướt qua, tạo nên cho ta những niềm vui nỗi buồn và sự lưu luyến giữa sự chuyển biến của thời gian. Hy vọng khi nhìn lại quá khứ, ta sẽ vui vẻ nói với bản thân mình rằng: " Mình rất vui vẻ, rất tự hào vì mình đã từng như vậy!" Cũng hy vọng sự nhiệt huyết lòng can đảm và cả tuổi trẻ rực rỡ sẽ chẳng bao giờ phai mờ theo thời gian trong ánh mắt của bạn.Bộ truyện này là do trí tưởng tượng của tác giả viết ra. Truyện không quá drama và được kể theo ngôi thứ nhất. Truyện nói về cuộc sống của Bảo Vân và những câu chuyện xoay quanh cô. Truyện chỉ mang tính chất giải trí không phê phán bất cứ cá nhân và tập thể nào.…

Áo Khoác

Áo Khoác

17 2 4

Tên: Áo KhoácTác giả: NigyThể loại: nam × nam, song hướng yêu thầmGiới thiệuGiờ học thể dục rơi vào ngày có thời tiết oi ả, nắng gắt khiến cho tinh thần học sinh không cách nào tập trung. Ai ai cũng luyện tập hờ hợt, tinh thần uể oải làm cho mọi thứ yên tĩnh và chậm nhịp, nhưng phía nhà gỗ dành cho giáo viên nghỉ ngơi, lâu lâu lại vang lên tiếng rày la ngắt quãng"Học cầu lông mà em lại quên mang vợt là sao? Đây đâu phải buổi học đầu tiên, em nói quên là quên thế nào đây.""Bây giờ, hoặc là em mượn được cây vợt của bạn nào đó, hoặc chạy mười vòng sân trường."Đặng Đức Anh mang theo tâm tình bứt rứt trở về hàng lớp để tập trung. Hỏi qua gần như tất cả mọi người nhưng không ai dư vợt cả. Cậu nhắm mắt âm thầm chấp nhận số phận phải chạy mười vòng sân trường giữa trưa nóng bức này."Lớp tập trung, còn Đức Anh, em chưa mượn được vợt thì chạy mười vòng sân trường đi"Đôi chân vừa nhấc lên chưa kịp chạy đã cảm nhận trên tay mình bị ập lên vật gì đó, nhìn kĩ lại là một cây vợt trắng, quá quen mắt, đây là vợt của Trần NamTrần Nam: "Giờ em mới là người không có vợt, em sẽ chạy mười vòng sân trường."---------…

Học Sinh Chuyển Trường

Học Sinh Chuyển Trường

15 0 1

Bắt đầu với nhân vật chính nhé: I am NóNó tên Nguyễn Mạnh Toàn, sinh ra và lớn lên ở một miền quê Trung du miền núi Bắc Bộ - Bắc Giang chính là quê nó, cái tên gắn liền với huyền thoại Lê Văn Luyện. Nó sinh năm 97, Body khá, Cao 1m76, Nặng 58kg, Da không trắng cũng chả đen, nói chung là bình thường ngoại trừ khuôn mặt bình thường nếu không muốn nói là xấu trai (Sự thật mất lòng, haizz.). Nó sinh ra trong một gia đình kha khá, Bố làm giám đốc công ty thực phẩm XYZ (Công ty nhà nó), mẹ làm chủ một siêu thị điện máy, nói siêu thị cho oai chứ thực chất là một cửa hàng điện máy (Tv, Tủ lạnh, ...). Bố mẹ nó tuy đi làm cả ngày nhưng lúc nào cũng về ăn cơm trưa, tối cùng gia đình. Nó còn có 1 ông anh trai hơn nó 3 tuổi, khá là thương nó, gia đình nó sống khá hạnh phúc, bố mẹ nó sống rất hiện đại nên khá thoải mái.…

Gửi chàng trai tôi đem lòng yêu trộm!

Gửi chàng trai tôi đem lòng yêu trộm!

6 2 1

"Hai người quen biết nhau như thế nào?"Mỗi khi bạn bè hỏi tôi câu hỏi đó, tôi chỉ cười. Tôi cũng chẳng biết chúng mình quen nhau như thế nào nữa. Hai người xa lạ, bỗng dưng nhắn tin cho nhau, hỏi thăm nhau, cười với nhau, tâm sự với nhau, thân tình, gần gũi. Tôi và cậu dường như khác biệt. Tôi luôn cười đùa vui vẻ, còn cậu lại sống khép mình. Nhưng mà này chàng trai giỏi lý, chắc cậu biết rằng hai điện tích trái dấu thì hút nhau. Bằng một cách diệu kỳ không sao giải thích, hai chúng mình từ hai người xa lạ trở thành thân quen. Chúng mình lắng nghe những bí mật thầm kín mà trước giờ chẳng nói cùng ai. Chúng mình tâm sự về chính chúng mình mà không ngại ai chê cười. Khi ở bên nhau, chúng mình được là chính mình.Và cậu có biết không, tôi rất hạnh phúc khi trở thành một phần trong cuộc sống của cậu, cũng rất hạnh phúc khi có cậu là một phần trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu cậu! Đó là một trong những điều tôi không thể nói ra. Thôi thì viết những dòng này...(Chắc cậu không đọc được đâu, nhưng nếu đọc được thì hãy nhớ rằng tôi luôn dõi theo cậu!)…

Năm tháng ấy, cảm ơn vì đó là cậu.

Năm tháng ấy, cảm ơn vì đó là cậu.

126 17 3

Tên truyện: Năm tháng ấy, cảm ơn vì đó là cậuTác giả: Yuniphoebe Thể Loại: ngôn tình, thanh xuân vườn trường.Status: On-goingTiến độ đăng: 1 tháng 2-3 chương.Rating: K+Sumary: California - Nơi có những bạn trẻ với nhiều lý tưởng sống khác nhau, cố gắng tồn tại trên nước Mỹ hào nhoáng. Họ đến với nhau vì cái khát khao, vì cái tuổi trẻ, vì tình bạn, và cũng vì tình yêu.Thanh xuân của họ, sôi nổi, nhiệt huyết, cháy bỏng, đam mê, nổi loạn, họ đều có.Ngoài ra, trong cái khoảng thời gian mà được gọi là thanh xuân ấy, cũng có chút ngọt ngào, có chút đáng yêu chân thành của tuổi mới lớn.Kiều Tuệ Lâm - một cô gái ở cái ngưỡng tuổi 18 lại vấp phải biết bao thăng trầm của cuộc sống. Hoài bão lớn nhất của cô, chính là môn thể thao mà cô yêu thích nhất, nhưng Tuệ Lâm chợt nhận ra rằng, với một số hoàn cảnh thì bắt buộc phải từ bỏ thay vì cố chấp.Thay vì tìm cái lý do để tiếp tục cố gắng, chi bằng Kiều Tuệ Lâm cô nên tìm một lý do để bắt đầu lại mọi thứ?Gia đình, tình yêu và tình bạn, chặng đường lấy lại những thứ đó, cô sẽ đi được bao xa?Và cô sẽ đơn phương độc mã tự mình tiến tới hay sẽ có ai đó kề vai sát cánh cùng?Thank you Summi_Team for the book cover.Note: Truyện sẽ giới thiệu đôi chút về nước Mỹ và cuộc sống thông qua mắt nhìn của tác giả.…

Mặt Trái Của Thiên Thần Là Ác Quỷ

Mặt Trái Của Thiên Thần Là Ác Quỷ

1 0 6

Trong một bệnh tại khoa phụ sản có đầy đủ người của các gia tộc lớn, họ đang đón chờ các sinh linh, sẽ là những người thừa tương lai của các gia tộc hùng mạnh từ hắc đạo đến bạch đạo nhưng chung quy lại họ là bằng hữu của nhau đã vào sinh ra tử cùng nhau. Bốn tiếng trôi qua ca sinh của các vị phu nhân đã an toàn. Và từ lúc ra đời họ đã được gắn bó với nhau hai từ " hôn ước". Và... 8 năm sau bọn trẻ ngày nào giờ đã 8 tuổi. Những đứa trẻ được thừa hưởng những tinh hoa của cha mẹ của họ nên thông minh và lối suy nghĩ trưởng thành hơn các bạn cùng trang lứa. Và sóng gió cũng bắt đầu từ đây...Người ta nói [ Ranh giới giữa thiên thần và ác quỷ rất mong manh. Một khi thiên thần chết là lúc ác quỷ hiện ra ]Cái này mình nói trước truyện này chỉ viết theo cảm hứng cũng như sở thích của mình thui nha. Mình thích ngọt ngào lãng mạn và hơi bình yên xíu nha. Nếu ai không đọc được thì xin bỏ qua ngây từ đầu ạ…

Miệng nói Ghét, tay chép ngàn lần Yêu

Miệng nói Ghét, tay chép ngàn lần Yêu

21 4 2

Đây là câu chuyện tình đơn phương của "good girl" Hoàng Minh Anh với "redflag" Trần Văn Lập Nguyên Mọi người đọc hãy comment, góp ý để mình có động lực viết tiếp nhé!Giới thiệu:Tôi là đứa thất bại, chỉ dám bày tỏ tình cảm của mình trong quyển nhật ký. Tôi nghĩ, có như thế, tình cảm của tôi mới tuyệt mật, không một ai phát giác.Bỗng một ngày, nhật ký bị ai đó nhặt được, đem chụp đưa lên confession. Người người ùa vào cmt, có người cỗ vũ, ủng hộ khen Minh Anh dũng cảm, dễ thương nhưng phần lớn là cười cợt, chỉ trích:" Con gái bây giờ bạo vậy sao?"" Trời ơi, không thấy xấu hổ hả? Tôi đọc mà nổi da gà hết rồi đây này."( Hoa hồng nhỏ reply: Có gì để xấu hổ? Nhật ký là không gian riêng tư, người ta thổ lộ gì có gì sai? Có xấu hổ thì nên cái thằng leak đồ cá nhân của người khác mới đúng)"Nhỏ này không có liêm sỉ sao? "Thẩm du" trong nhật ký hả?""Mắc cỡ quá tụii mày ơi, gặp tao là tao chết mẹ cho rồi."Tag tên nhân vật chính quá nhiều.Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện, để lại một câu, giải tán dư luận: "Thích Nguyên thì việc gì phải xấu hổ? Nguyên cũng thích @Minh Anh, thích rất nhiều."…

|Cha mèo| Yvyone Surie

|Cha mèo| Yvyone Surie

4 2 1

Câu chuyện <> kể về một cậu bé có gia đình hạnh phúc, nhưng bỗng một ngày biến cố gia đình ập đến, cha cậu bé bị tai nạn giao thông trở thành người thực vật. Sau đó cậu bé liền thay đổi tính cách, trở người bị trầm tính, suốt ngày ru rú ở trong phòng, không bước chân ra ngoài, không tiếp xúc với ai. Về sau gia đình cậu nhặt được một con mèo đen, đưa nó đến gần cậu bé chỉ mong cậu bé có thể vui vẻ trở lại. Con mèo này rất khôn, có thể nghe hiểu tiếng người, cái gì cũng biết. Có mèo đen làm bạn, bệnh của cậu bé ngày càng tốt lên, chính vào lúc này, con mèo đen mới nói rằng nó là cha cậu bé. Tai nạn giao thông năm đó, linh hồn người cha bám vào một con mèo đen, trải qua bao nhiêu khó khăn mới gặp được con trai, giúp cậu bé khỏi bệnh. Thì ra người cậu bé nghĩ đã vứt bỏ mình vẫn luôn một mực ở bên mình mọi lúc mọi nơi.NV chính : Quan Hán Ngạn, người cha|| phối hợp diễn : Nguyệt Minh Lam, Trần Triệu Vương, Phú Tuấn…

[EDIT] Cùng anh vượt qua - Nam Bắc Kiều Mộc

[EDIT] Cùng anh vượt qua - Nam Bắc Kiều Mộc

2 0 1

Giới thiệu: Tên truyện: Cùng anh vượt quaTên hán việt: Dũ thuTên tác giả: Nam Bắc Mộc KiềuTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 61 chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chữa khỏiVăn án:[Tiểu thiên sứ ôn nhu thông minh kiên định VS Thiếu niên tự ti mẫn cảm]1.Minh Nhiễm cảm thấy, Giải Thời Ngôn là nam sinh trung học không giống người thường nhất cô từng gặp qua.Cậu kiệm lời nội liễm, thiếu một chút tính trẻ con và phản nghịch tuổi này nên có.Cậu sẽ đọc một ít sách kiến trúc học và cơ học khó hiểu, cũng sẽ ngây ngốc ngồi cạnh một đứa trẻ nhỏ đi lạc chờ người nhà đến đón.Thành tích của cậu luôn luôn đứng đầu, rõ ràng trong mắt người khác là thiên chi kiêu tử, nội tâm lại có vết nứt, tự ti mẫn cảm.Giải Thời Ngôn cho rằng, nữ sinh giống như Minh Nhiễm, về sau nhất định sẽ gặp được người tốt đối tốt với cô, ít nhất người kia, có thể mang cho cô một tương lai vui vẻ và bình an.Mà chính mình về sau, chủ định một thân cô độc một mình giữa thế gian, cùng cô... không có bất cứ liên quan nào.2.Năm 27 tuổi, kỹ sư kết cấu Giải Thời Ngôn đã nổi danh toàn thế giới, trong một lần phỏng vấn anh được hỏi: "Kỹ sư Giải tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nhất định có rất nhiều cô gái theo đuổi ngài, vậy bản thân ngài hy vọng làm quen với cô gái như thế nào?"Giải Thời Ngôn vươn tay, màn hình chuyển qua chiếc nhẫn trên ngón áp út, ánh mắt anh ôn nhu nhìn về một chỗ thính phòng: "Tôi đã kết hôn... từ…

Chưa muốn yêu

Chưa muốn yêu

12 4 2

Việt Anh tiến lại gần tôi, nhẹ nhàng luồn tay sau gáy tôi, cúi người xuống. Từ lúc thích anh, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có được ngày hôm nay, cái ngày mà anh tự nguyện trao đi nụ hôn của mình cho tôi. Khi môi anh chạm môi tôi, cơ thể tôi như có một dòng điện xẹt qua, cảm giác hồi hộp và lo sợ xen lẫn trong tâm trí tôi. Có lẽ chuyện hôn môi đối với anh nghe vẻ vô cùng dễ dàng nhưng với tôi thì không, một cô bé học lớp 11 nhưng vẫn chưa mất nụ hôn đầu. Tôi sợ nhưng vẫn cố giữ cho mình sự bình tĩnh để không bị anh làm cho mất mặt. Phải chăng vì anh tin vào lời nói dối của tôi nên anh càng ngày càng dấn mình tới, hôn tôi mạnh hơn. Tôi hoảng thật rồi, tôi bối rối nắm chặt lấy vạt áo anh. Anh càng tiến, tôi lại càng lùi. Cứ thế tôi bị dồn vào bức tường đằng sau lúc nào không hay. Anh vẫn không chịu dừng lại, thậm chí còn hôn mạnh bạo hơn. Mặt tôi đỏ tía, không hít thở nổi, tưởng như sắp ngắt đi vậy. Cuối cùng anh cũng chịu giải thoát cho cái lồng ngực đang bóp ngẹt của tôi. Tôi hít lấy hít để không khí xung quanh. Nhìn dáng vẻ của tôi, anh khẽ cười:- Thấy em bảo em kinh nghiệm ngút trời cơ mà - Việt Anh cúi xuống sát mặt tôi - sao mà vừa hôn có tí đã không thở nổi thế này. Em nói dối anh à?Tôi xấu hổ không dám nhìn mặt anh:- Tại anh...anh cứ được đà lấn tới ý chứ.- Vậy sao? Anh xin lỗi em bé ạ. Để anh làm lại nhé! - Khoé môi anh khẽ nhếch.…

Câu Chuyện Tình Yêu Của Tôi

Câu Chuyện Tình Yêu Của Tôi

12 0 3

Tôi, một người có suy nghĩ không mấy tin tưởng vào tình yêu, lại chọn bắt đầu mối tình đầu tiên của bản thân với Nguyễn Minh Đức.Một trapboy. Thú thật khi bắt đầu mối quan hệ redflag này tôi chẳng mong chờ gì lắm nhưng hình như bản thân tôi đã sai rồi.Người ta thường nói "Tuổi trẻ ta bị cảm động bởi lời nói, trưởng thành hơn ta bị cảm động bởi hành động." Nhưng tôi đã trải nghiệm được cảm giác ấy khi độ tuổi còn đang ở giữa tuổi trẻ và trưởng thành khi gặp được Nguyễn Minh Đức. Đức đã làm cho tôi từ một người chỉ biết cảm thấy hâm mộ tình yêu của người khác, trở thành người được người khác hâm mộ về tình yêu của tôi và nó. •Everybody wants to be loved by the one they love. 21/4/2023__________.________________._____________* Đây là một câu chuyện hư cấu được viết lên để thỏa lòng đam mê yêu đương thôi ạ ( nhưng vẫn có 1 số chi tiết là thật).* Vì là hư cấu nên những địa điểm trong truyện sẽ thay bằng chữ in hoa A,B,C,... ạ* Trong chuyện sẽ có một số từ ngữ chửi thề.* Đây là câu chuyện đầu tiên mong mọi người đọc vui và không quá khắc khe ạ.…

Muốn Được Gần Em

Muốn Được Gần Em

133 5 4

Chuyện viết chưa hay mong mọi người góp ý và lượng thứ ! Thể loại : tình yêu học đường , yêu thầm, he , lãng mạn , ngược nhẹ , ngược nam,tiểu thuyết thiếu niên. -Tác giả : Tinh Khâm Nhã Lệ ----------------------------------Nữ 9: xinh đẹp, học bá, dễ gầnNam 9: nam thần , học bá, có bệnh tâm lí do mẹ bỏ đi từ nhỏ.Yêu mà lo sợ mất , sợ bị bỏ rơi.--------‐---------------------------------------------‐------------------Trong đêm mưa ấy,cậu bé bị mẹ ruột bỏ rơi.Mắt cậu đã ngấn nước,không ngừng đuổi theo, cầu xin mẹ đừng bỏ lại mình.Cho đến khi bóng người khuất dần , cậu ngồi gục xuống.Đằng sau, có người bước tới che ô cho cậu:- Đừng buồn! Mẹ cậu không tốt với cậu thì tôi sẽ đối tốt với cậu.Ánh mắt cậu dần chuyển về phía bé gái đang nói, như nhìn thấy thiên thần cứu rỗi cuộc đời, cậu mím chặt môi rồi dần nói từng chữ:- Sẽ đối tốt, thật sao?-ừm...-tên cậu?-Tinh kỳ! * **Vài ngày sau đó bé gái ấy đều tươi cười với cậu,cô hỏi:- cậu có ghét mẹ mình không?Không thấy sự hồi âm, bé gái khẳng định:- không có mẹ, không sao! Tôi ở bên cậu mãi mãi nhé!-ừ,mãi mãi ***Cho đến một hôm, bé gái ấy nói với cậu rằng cô sắp cùng bố mẹ chuyển đi nơi khác.Sắc mặt cậu thay đổi,cậu không muốn cô đi một chút nào, nhưng rồi cậu chỉ nói một câu: - Đừng quên tôi nhé! Xin cậu!Bé gái gật đầu rồi nhanh chóng chạy về nhà.***Lớn lên, cậu chuyển đến nơi Tinh kỳ sống, học cùng trường cùng lớp với cô.Nhưng bé gái năm ấy dường như đã quên hết thảy mọi thứ về cậu.- không phả…

Đã quen nhìn về một hướng

Đã quen nhìn về một hướng

190 9 8

#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…