vietnam
[ALL Việt Nam] Nụ Cười Ngày đó

[ALL Việt Nam] Nụ Cười Ngày đó

24 1 2

truyện có phần cục súcKo có cặp phụ Truyện hai tác giả OTPCUATAOCAMDUCTHUYENOKTruyện ko nhận gạch đá *Loạn luân *Chênh lệch tuổi tác *ngọt/ngược/mặn*Ko có cốt truyện…

Chấm

Chấm

13 0 7

Không phải truyện teen, đừng ngu gì nhảy vào rồi hối hận đấy.…

Góc Khuất Của Cổ Tích

Góc Khuất Của Cổ Tích

150 5 1

Phải chăng trong những câu chuyện thần tiên ta được kể đều từ con mắt của kẻ thắng cuộc? Liệu những kẻ phản diện trong những câu chuyện đó đều đại diện cho cái ác hay chính nội tâm chúng cũng phải đối đầu với những lựa chọn khắc nghiệt như những con người?Quyển cổ tích này là dành riêng những kẻ đó…

Bà Xã Anh Sai Rồi! - Thất Tự Dương Nam

Bà Xã Anh Sai Rồi! - Thất Tự Dương Nam

176 2 1

Lục Khang & Ngôn VyBạn có tin là trên đời này có định mệnh.? Hai người cùng bị ép hôn từ lời hứa của người lớn nhưng chưa bao giờ họ thể hiện với nhau thân mật hơn mức tình bạn. Vậy thì sao họ có thể yêu nhau?.…

Một biên giới, hai con người, một tình yêu !

Một biên giới, hai con người, một tình yêu !

30 6 4

Giới thiệu nhân vật:-NAM1: Trạch Hi Nam ( Simon William ) Đại học năm 4. Có ba là doanh nhân người Mỹ, mẹ người Việt Nam, nhưng từ nhỏ đã định cư ở Thượng Hải, Trung Quốc. Có vẻ đẹp lai Á-Âu. Từ năm 19 tuổi đã kiếm được tiền nhờ công việc IT( lập trình viên). -Nam2: Lâm Nhật Hàm ( David Hemsworth). Bạn thân cùng lớp của Simon. Là người Hàn Quốc nhưng cũng định cư ở Trung Quốc từ nhỏ. Công việc thực tập tại công ty của ba anh. -Nữ1: Đặng Mỹ Vân. Đại học năm hai. Là người Việt Nam, ở Tp Hồ Chí Minh. Làm phục vụ cho một tiệm cà phê, vừa học vừa làm. Gia đình bình thường. Mạnh mẽ, hòa đồng.-Nữ2: Hoàng Thanh Trà Mi. Bạn thân từ cấp 3 của Vân. Làm thêm chung chổ với Vân. Gia đình khá giả, nhưng Mi có tính tự lập. -Tác phẩm đầu tay !!! Click xem nha !!…

Kẹo ngọt

Kẹo ngọt

9 1 2

Tuấn ngước mặt lên nhìn tôi, chỉ còn vài cm nữa là môi chúng tôi chạm nhau. Khoảng cách giờ đây gần tới nổi tôi có thể nghe được cả nhịp tim của nó, kể cả mùi nước hoa dịu nhẹ thoang thoảng nơi đầu mũi. Tôi bỗng thấy mặt mình nóng ran. Dường như tôi đang dần mất kiểm soát. Tôi biết nếu còn ngồi ở đây, tôi sẽ nổ tung mất. Tôi đẩy nhẹ nó ra, lia mắt sang chỗ khác, ngại ngùng nói: - Cũng tối rồi, tao phải về. Hẹn mày hôm khác nhé. Tôi toan đứng dậy, Tuấn lại kéo tôi ngồi xuống. Lần này tôi hoàn toàn lọt thỏm trong lòng nó.- Trời đã tối đâu, mới 5h chiều thôi mà? Sao mấy bữa nay Nhi hay né tao thế? Tao làm gì sai à? Nó nâng mặt tôi lên, buộc tôi phải nhìn nó. Tôi cười trừ: - Ý tao là cũng trễ rồi tao phải về, không mẹ lại lo.Hàng lông mày Tuấn cau lại. Nó thở dài nói: - Tao biết Nhi đang né tao, tao rất mong được biết lý do vì sao Nhi lại làm thế. Nhưng tao sẽ không ép Nhi nói nếu Nhi không muốn. Ít nhất hãy chỉ ra tao làm sai ở đâu được không? Từ hôm đi xem bóng rổ tới giờ, Nhi bỗng nhiên không nói chuyện, không liên lạc với tao nữa. Nhi cũng né mặt tao ở trường, mặc cho tao tìm cách liên lạc hay bắt chuyện đều không được. Tao có làm lỗi gì thì cho tao xin lỗi, tao không cố ý đâu. Nhi có thể nói cho tao sửa được không? Giọng Tuấn dịu dàng tới mức tôi cảm thấy bản thân đang dần tan chảy. "Trần Minh Tuấn ơi, mày đừng làm thế không tao sẽ đổ mày mất!"…