Tiểu thư băng giá

Tiểu thư băng giá

6,909 146 2

Nó(Đinh Diệu Linh):Con gái của tập đoàn lớn nhất thế giới về mọi mặt.Tính tình: lạnh lùng,ít cười,chỉ cười với người thân thôi,còn người ngoài thì không bao giờ.Hình dáng:xinh còn hơn thiên thần,đôi môi đỏ mọng,nước da trắng như tuyết,mịn màng.Tuy không cười nhưng chỉ cần nhếch môi thôi đã đủ làm cho bọn con trai hồn ko còn ở với người.Nhỏ(Tống Lâm Bảo Ngân):Con gái của tập đoàn Center đứng thứ 2 thế giới về mọi mặt.Đẹp kém nó một chút.Tính cách:Nhẹ nhàng.Hắn(Trần Minh Quân):Con trai của tập đoàn Croc đứng thứ 3 thế giới về mọi mặt.Đẹp trai ko tì vết.Lạnh lùng nhưng vẫn còn cười nhiều.Cậu(Nguyễn Lân Hoàng):Con trai của tập đoàn Hilljun đứng thứ 4 thế giới về mọi mặt.Đẹp trai nhưng kém hắn một chút.Tính cách:handsome.…

[Real Account x Danganronpa] thiên thần đá

[Real Account x Danganronpa] thiên thần đá

562 42 1

Có một bức tượng giống hệt người sống trong bảo tàng, và nó biết động đậy.Có một bức tượng mọc ra lông vũ mỗi lần Shuichi gọi nó bằng tên.Có một bức tượng đã tự xưng mình là Thiên thần hộ mệnh của Shuichi.Có một bức tượng đã nói nó yêu cậu hơn bất cứ thứ gì...("Vậy, chính xác thì, anh yêu tôi hay yêu [sự thực] đang ẩn náu bên trong tôi?"Rantarou chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng mà buốt lạnh. Một nụ cười, rõ ràng chẳng có chút gì là giả tạo, nhưng lại trát lên đôi mắt gã cái đắng chát đến chạnh lòng. Như thể biết bao xúc cảm, biết bao câu từ ứ nghẹn chôn sâu bấy lâu đều theo cái nhếch môi nhẹ tênh ấy, lan tràn.Gã chậm rãi, run rẩy áp tay mình lên gò má Shuichi."... Xin lỗi em."Shuichi không nói gì thêm.)…

Hoàng Thượng Có Thể Ngừng Đau Thương?

Hoàng Thượng Có Thể Ngừng Đau Thương?

41 5 5

Tôi xoay người lại, định bụng nhân lúc hắn ngủ say sẽ thừa cơ trốn đi thật xa, tìm lại cho mình cuộc sống tự do như trước. 5 năm làm thái giám bên cạnh hắn, tôi giống như con chim trong lồng đang tàn mọn dần chút sức lực cuối cùng. Lần này, nhất định phải thành công!Hắn ngủ say thật rồi. Hơi thở nam tính làm lồng ngực hắn phập phồng từng nhịp. Vẫn gương mặt lạnh lùng không góc chết ấy, hắn nghiêng người lim dim đôi mắt mà vẫn không hề hay biết tôi đang lặng lẽ rời đi. Tôi rón rén từng bước, đưa tay vào trong tay áo, nắm chặt lấy lệnh bài của hắn mà ban nãy tôi vừa lấy trộm được. Tim đập mỗi lúc một mạnh hơn, tôi đưa tay kéo cánh cửa chuẩn bị ra ngoài.Bất chợt, một bóng người cao lớn lao vụt đến, hung hăng kéo mạnh thắt lưng tôi lại. Tôi mất đà ngã chúi vào lồng ngực hắn, hoảng sợ tột độ, tay chân đập loạn xạ hòng thoát khỏi sự kìm kẹp mạnh mẽ, điên loạn của hắn. Hắn trừng mắt nhìn tôi chằm chặp, khoảng cách gần đến mức tôi có thể cảm nhận rõ nhịp tim đập dồn dập của hắn.- Tiểu Mạch Khê, ngươi nghĩ ngươi có thể dễ dàng thoát khỏi tay ta sao?Hắn ngông cuồng nhếch mép nói.Chưa đợi tôi kịp trả lời, hắn liền vác thốc tôi lên vai, tiến nhanh về phía tràng kỷ. Tôi cố gắng gào thét, đôi tay ra sức cào vào lưng hắn, hắn vẫn bình thản như không." Bịch!!!", tôi bị hắn tàn nhẫn ném xuống tràng kỷ một cách đau điếng. Chưa kịp hoàn hồn, hắn đưa tay giật phắt đai lưng tôi, đoạn kéo mạnh áo choàng của hắn xuống, để lộ ra tấm lưng trần mạnh mẽ, quyến rũ.Tay hắn cầm đai lưng xoay xoay…