Đây là truyện Yang tự sáng tác dưới bối cảnh Việt Nam thời xưa. Tất cả nhân vật điều là hư cấu do chính tác giả tạo ra. Truyện không có thật và không có yếu tố chạm đến lịch sử. Địa danh chỉ là mượn.Thể loại nữ x nữ không dành cho các bạn cảm thấy phản cảm."Tui không có mè nheo, mợ cả đừng có nói vậy, tội tui lắm đó đa, có chị mới mè nheo đó, hứ"Yến Chi phù cái má dễ thương của mình lên để đôi co với Ngọc Thanh.______"Chị là gái đã có chồng, chuyện của chị là sai trái với luân thường đạo lí, vừa trái với cái nghĩa vợ chồng...xin lỗi vì gây cho em biết bao nhiều là phiền toái, xin lỗi em...nhưng chị đã lỡ yêu em mất rồi. Út à...nhìn chị lần nữa đi..."Ngọc Thanh thúc thít thì thầm từng câu vào tai Yến Chi.…
Giữa những ngày đông lạnh đến ngấm cả vào xương tủy , người lại mang dáng vẻ như ánh nắng ngày đầu xuân , ấp ám nhẹ nhàng , đối lập với cái thời tiết nơi miền Bắc này. Nó cũng giống như cái cách mà thế giới này đối xử với người , lạnh lẽo đến cùng cực nhưng mặc cho thế nào người vẫn tựa ánh nắng dịu dàng đến đau lòng…
Thể loại: Xuyên khôngTình trạng: Đang sáng tác Văn án: Đang chịu đả kích từ gia đình, đang cố nén áp lực để bước tiếp, đang gượng cười với cuộc sống hiện tại...thì..đùng một phát cô xuyên không phải cô xuyên không về một thế giới xa lạ không có ghi chép trong lịch sử không những thế cô còn là vương phi và là vương phi bị phu quân chán ghét muốn từ hôn.Cô sốc cô muốn về nhà cô còn bố mẹ và em trai họ cần cô, nhưng có muốn như thế nào đi chăng nữa cô không thể trở về được nữa Từ đây những sự cố bắt đầu diễn ra Mộc Nguyên Kỳ vừa ăn vừa thờ ơ hỏi:"Khi nào ngươi hưu ta" Hàn Nhậm Quân vừa nghe tức thì khuôn mặt đen hơn đít nồi "Dù ta có chết nàng vẫn là người của ta đừng vọng tưởng đến việc rời khỏi " sau đó còn hừ một cái ngoảnh mặt đi như hờn dỗi…