7749 mẩu chuyện giữa tôi và crush

7749 mẩu chuyện giữa tôi và crush

1 0 1

(〃ω〃)crush có thể không thích tớnhưng đừng thích ai khác được khong?-na-…

Dưới bức màn đen của vũ trụ và bầu trời xanh

Dưới bức màn đen của vũ trụ và bầu trời xanh

6 0 5

•Tên tác phẩm: Dưới bức màn đen của vũ trụ và bầu trời xanh. •Tác giả: Nguyễn Ngọc Quỳnh ( nttq )•Thể loại: Thanh xuân vườn trường, đời thường, tình yêu đôi lứa, lãng mạn. •Nhân vật trong cốt truyện: Huyền Thư Mẫn, Thiên Nguyệt Dạ, Lam Lâm Kiên, Lưu Bùi Nhạc Sâm, Quách Vĩnh Bân, Hoắc Kiều Hạo Lân,...•Tóm gọn: Mẫn là một cô gái nghèo đến mức không thể có tiền đi học. Nhưng vô tình hay do ông trời thương mà từ một cô gái bán rau cùng mẹ vô tình trở thành một bé gái được cưng yêu chiều chuộng. Phía sau đó còn có thêm nhiều câu chuyện khác nhau. Hãy cùng chờ xem đó là gì nhé!-Gửi độc giả thân mến- -Chào bạn thân yêu, tớ là tác giả của bộ truyện này. Tuy đây chẳng phải tác phẩm đầu tay của tớ nhưng về mảng văn phong thì tớ vẫn còn khá chập chững trong cách hành văn. Từ ngữ cũng chưa được phong phú lắm nhưng tớ sẽ cố hết sức mình để viết nên những chương truyện thật hay với mục đích là để phục vụ cho nhu cầu đọc truyện của các bạn-•Tác giả xin chân thành gửi lời cảm ơn thân thương nhất đến các bạn đọc giả.…

junrae / thuyết rối loạn tổ chức xã hội.

junrae / thuyết rối loạn tổ chức xã hội.

265 48 2

Phải đến tận năm thứ tám sau khi rời khỏi trường Luật, Kim Taerae mới chịu xuất hiện trước mắt tôi thêm một lần nữa.…

Cô Út.

Cô Út.

100 7 2

Cảnh báo: Đây là truyện nữ yêu nữ thời Pháp thuộc ở Việt Nam, mọi thông tin ở đây hoàn toàn từ trí tưởng tượng của tác giả, bối cảnh là Hà Thành ngày ấy nhưng có khả năng lẫn lộn từ ngữ miền Nam, mong mọi người bỏ qua. Tôi thương cô Út lắm, khổ cái cô Út là cô chiêu cơ, còn tôi là nhỏ hầu của cổ. Tôi chẳng quan tâm lắm đâu, cô Út tốt lắm, ngặt mỗi việc cô là út trong nhà mà còn là con gái nữa, cậu Cả được cậu mợ quý lắm, có lẽ vì cậu là trai trưởng nhà này chăng? Tôi thấy cô Út cứ buồn miết vì chuyện này, cô bảo cậu mợ thương cậu Cả lắm, còn cô chỉ lo phận làm dâu được gả đi thôi. Tôi quý lắm mới bảo cổ là người tôi thích nhất đó, thích hơn cả cậu Cả lẫn cậu mợ cơ, cô Út cũng bảo quý tôi lắm, hi vọng cô quý tôi theo kiểu kia kìa.…

(Junrae)(Series Oneshot) se tromper soi-même

(Junrae)(Series Oneshot) se tromper soi-même

218 20 2

A series oneshot for JunraeWritten by Katrinalee…

Thích cậu là ước mơ của tớ

Thích cậu là ước mơ của tớ

6 1 1

Cậu ta im lặng, cười nhẹ nhìn tôi khiến tôi ngẩn người một lúc lâu.Chắc là chỉ chờ giây phút này,trước đám đông hắn thốt lên một câu tôi không ngờ tới:"Chồng tương lai của cậu là tớ""Cậu là Trịnh Hoàng Khánh Thiên con trai chú Tuấn thật hả?"Tôi nói kèm với một biểu cảm vô cùng ngạc nhiên."Ừ,kiêm luôn bạn đời của cậu nữa"Cậu bạn hiền lành đáng yêu của tôi đâu???Còn biết dùng vẻ đẹp của mình mê hoặc người khác nữa là sao????Từ ngày hôm đó,rất nhiều dấu hỏi chấm xuất hiện trên đầu tôi và cụ thể là vầy:????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????…

Miệng nói Ghét, tay chép ngàn lần Yêu

Miệng nói Ghét, tay chép ngàn lần Yêu

21 4 2

Đây là câu chuyện tình đơn phương của "good girl" Hoàng Minh Anh với "redflag" Trần Văn Lập Nguyên Mọi người đọc hãy comment, góp ý để mình có động lực viết tiếp nhé!Giới thiệu:Tôi là đứa thất bại, chỉ dám bày tỏ tình cảm của mình trong quyển nhật ký. Tôi nghĩ, có như thế, tình cảm của tôi mới tuyệt mật, không một ai phát giác.Bỗng một ngày, nhật ký bị ai đó nhặt được, đem chụp đưa lên confession. Người người ùa vào cmt, có người cỗ vũ, ủng hộ khen Minh Anh dũng cảm, dễ thương nhưng phần lớn là cười cợt, chỉ trích:" Con gái bây giờ bạo vậy sao?"" Trời ơi, không thấy xấu hổ hả? Tôi đọc mà nổi da gà hết rồi đây này."( Hoa hồng nhỏ reply: Có gì để xấu hổ? Nhật ký là không gian riêng tư, người ta thổ lộ gì có gì sai? Có xấu hổ thì nên cái thằng leak đồ cá nhân của người khác mới đúng)"Nhỏ này không có liêm sỉ sao? "Thẩm du" trong nhật ký hả?""Mắc cỡ quá tụii mày ơi, gặp tao là tao chết mẹ cho rồi."Tag tên nhân vật chính quá nhiều.Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện, để lại một câu, giải tán dư luận: "Thích Nguyên thì việc gì phải xấu hổ? Nguyên cũng thích @Minh Anh, thích rất nhiều."…

Mượn Em Một Ngăn Tim Nhỏ

Mượn Em Một Ngăn Tim Nhỏ

526 14 7

2/1/2019Truyện: Mượn em một ngăn tin nhỏAuthor: Trầm Tuyết GiaiThể loại: thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên.Nhân vật:Lưu Tư Duệ _ là con gái của một gia đình nông thôn. Tính tình vui vẻ, lạc quan và phóng khoáng. Lên thành phố học tập cô sống ở nhà dì Thanh, dì là em gái ruột của mẹ, vì con dì đã lớn và đi du học nên trong nhà rất cô quạnh, dì xem cô như con gái và chăm sóc rất chu đáo. Đổng Di Hòa _ con trai của một nhà tài phiệt nổi tiếng. Tính tình ấm áp, nhu hòa. Giỏi ngoại ngữ nên thường kèm cho Tư Duệ một số môn xã hội.Nội dung:Gặp và quen nhau từ những năm cấp 3 đến những năm cuối đại học, tình cảm của hai người ai nhìn vào cũng biết. Một ngày, anh ngỏ lời cầu hôn, cô đắn đo bảo rằng cần phải kiếm tiền trước lo cho ba mẹ rồi mới tính đến hôn nhân, anh không bỏ cuộc nói anh sẽ chờ cô. Một ngày trong xanh nào đó cô không đến trường, gọi điện không ai nghe máy, hỏi bạn bè không ai biết, đến nhà hỏi dì cô thì dì bảo cô đã về quê. Anh lo lắng chạy theo cô về quê ở tận Hàng Châu. Về đến nơi, hỏi nhà cô ở, đến nơi cô ở vẫn không có cô. Anh thật sự muốn phát điên rồi, cô không chấp nhận lời cầu hôn của anh thì cũng không cần trốn tránh anh như thế chứ?!Vài ngày sau cô vẫn không đến trường, anh vẫn chờ đợi cô. Chờ ngày cô quay về nói với anh rằng cô có việc bận chứ không phải là trốn tránh anh. Cứ cho là anh ích kỷ đi, vậy thì có sao? Bởi vì anh quá yêu cô, không...phải nói là anh lụy cô rồi, cô là thế giới của anh, anh không thể sống thiếu cô...Bạn nào thích thể loại thanh xuân, họ…

Tớ và cậu

Tớ và cậu

17 4 2

"Tớ và cậu" - 31/1/2024 - Nó vô thức dựa đầu vào vai tôi, vài sợi tóc mềm cọ vào cổ làm tôi hơi rùng mình nhưng tôi vẫn để yên, chắc nó cảm thấy mệt mỏi sau những chuyện vừa qua. Một cơn gió thoảng qua khiến mùi dầu gội cùng mùi sữa tắm đặc trưng của nó xộc vào khoang mũi vô cùng dễ chịu. Chỉ cần nghiêng qua một chút cũng là có thể thấy đôi mắt đang nhắm nghiền cùng sống mũi cao thẳng của Hoàng. Huhu đẹp trai thật sự, tôi cứ thế nghiêng qua ngắm nó thật lâu rồi không nhịn được mà lấy tay chạm vào quả đầu bồng bềnh đáng ghen tị của nó. Chợt có động tĩnh khiến Hoàng khẽ động đậy, tôi nhanh chóng quay mặt đi nơi khác. Dù vậy, tôi vẫn cảm nhận được nó vừa nâng mặt lên nhìn tôi. "Trời hôm nay đẹp nhỉ" Tôi nói vu vơ. "Đẹp bằng tao không?" ..._________________Truyện đầu tay của tớ nên nếu có thiếu sót mong mọi người bỏ qua Cảm ơn mọi người đã ghé chốn nhỏ xinh của tớ…

Cho Phép Tớ Làm Ánh Dương Nhỏ Của Cậu Nhé?!

Cho Phép Tớ Làm Ánh Dương Nhỏ Của Cậu Nhé?!

1 0 1

Cho Phép Tớ Làm Ánh Dương Nhỏ Của Cậu Nhé?! Nghe tên truyện là thấy "gà bông" ròi, truyện được viết dưới góc nhìn của cô em tên Hạ Dương (vụng về và đần độn) đã cảm nắng cậu bạn cùng bàn tên Minh Vũ (đẹp trai và ngầu lòi) Dù sao thì câu chuyện cũng xoay quanh hai cô cậu học trò lần đầu tiên học cách để ý bạn nào đó. Tí tởn, trẻ trâu và ngốc nghếch, nhưng lại siêu siêu dễ thương. Những câu chuyện nhỏ, cảm xúc say đắm, ngất ngây đầu đời mà trong sáng, đáng nhớ biết bao. Qua câu chuyện nhỏ này, bạn đọc phải chăng sẽ tìm thấy mình thời xưa cũ (nếu bạn đã qua tuổi "cảm nắng") hoặc cũng có thể nhận ra hoàn cảnh mình ( nếu bạn đang ở tuổi "cảm nắng") và cũng có thể là khám phá ra bản thân trong tương lai (nếu bạn chưa từng "cảm nắng") Vậy đó, biết đâu tình cảm khó gọi tên mà Minh Vũ và Hạ Dương dành cho nhau lại vẽ nên một chuyện tình tươi sáng và tràn đầy nắng ấm thì sao?! Liệu bạn đọc có hứng thú? Tác giả rất lười biếng, lịch ra chương không cố định, nhưng thường là 2-3 ngày sẽ có một chương, mong cả nhà ủng hộ \\\-\\\…

Thời Thanh Xuân Ấm Áp Chúng Ta Có Nhau

Thời Thanh Xuân Ấm Áp Chúng Ta Có Nhau

38 0 7

"Trần Đan Vy, bổn thiếu gia đây thích cậu!""Ờ"Nó một mặt thờ ơ không thèm nhìn ai kia lấy một cái, khiến cậu tức điên lên."Tớ nói tớ thích cậu, sao cậu không có biểu hiện gì vậy?""Tớ nên có biểu hiện gì đây?""Bất ngờ, hạnh phúc, vui vẻ chẳng hạn. Chứ ai lại một mặt thờ ơ không quan tâm như cậu chứ?"Minh Huy giận hờn nhìn nó, cậu đã lấy hết can đảm để nói lên những điều mà cậu giấu trong lòng bấy lâu nay mà con nhỏ mà cậu thích lại như không quan tâm. Thật tức quá đi mà!Nó nhận thấy gương mặt dỗi hờn của Huy lúc này mới ngước mắt lên chậm rãi nói:"Tớ biết cậu thích tớ lâu rồi,không ngờ là đến hôm nay cậu mới dám nói!""..."Hãy cùng Di theo dõi đoạn tình cảm ngọt ngào của hai bạn trẻ nhé<3…

junrae| sunny days

junrae| sunny days

192 40 2

junhyeon sẽ đến gặp taerae vào một ngày nắng đẹp|lowercase, ooc, không hợp gu xin đừng buông lời cay đắng, trái tym này dễ tổn thương…

[junrae/gunrae] hạ tàn

[junrae/gunrae] hạ tàn

578 71 4

"rõ ràng tôi là người thích anh ấy trước"…

NHẬT KÝ YÊU THƯƠNG

NHẬT KÝ YÊU THƯƠNG

164 1 9

Lời của ngưởi viết Khi làm việc thì cảm thấy 8 hay 10 tiếng ngồi văn phòng cũng không đủ để giải quyết hết công việc. Nào là chuyện khách hàng, chuyện bạn hàng, chuyện chủ hàng. Sáng thức dậy với tâm trạng thảnh thơi đúng nghĩa của cái tuổi hai ba rưỡi, nhưng khi kim đồng hồ về đúng vị trí thì cái đầu cũng quên luôn tuổi tác để cuốn vào vòng xoáy. Ngẫm đi ngẫm lại nhiều lúc cũng thấy "vênh" mặt khi có những người đang sống phụ thuộc vào cái việc tính toán của mình, vào cái đầu óc của mình. Cái kiểu cảm thấy bản thân mình thật giá trị. Vậy mà quay ngoắt lại thì mình lại đi tìm hai chữ thông cảm, rồi bỗng vất quách cái bản tính nóng giận đi đâu để cười nói, để nhẫn nhịn cái người gọi là đối tác, khách hàng, chủ hàng. Vậy mà có khi mấy người đó mình chỉ biết qua cái dòng công nghệ mang tên email, có khi còn không có cùng ngôn ngữ, văn hoá nhưng cứ như kiểu thân quen lâu năm. Giờ ngẫm mới thấy câu nói của con nhỏ bạn hoá ra lại đúng vô cùng. Thế giới rộng lớn được lấp đầy bởi rất nhiều thế giới nhỏ khác, xã hội nhiều hình thù thì cũng do nhiều xã hội nhỏ lấp lại, mà bản thân mình chỉ là một sinh vật vô cùng nhỏ bé đến đó góp vui thôi. Vì vậy hôm nay nổi hứng đặt bút viết về một kiểu thế giới, một loại xã hội chỉ một kiểu để không vướng bận gì cứ chìm đắm trong đó không lo gì hết. Đó là "thế giới thượng lưu" hay còn gọi là "xã hội của người có tiền". Thật ra bản thân đã đọc rất nhiều thể loại như vậy nhưng vẫn muốn viết một cái cho riêng mình, cũng không có ý hay có suy ngh…