Khi Ta Gần Nhau | Bắp Ngọt | Ngôn Tình |

Khi Ta Gần Nhau | Bắp Ngọt | Ngôn Tình |

39 3 2

14/2/2018Ngày ấy, ngày mà trời cao mang anh đến với em.Liệu anh có thấy những gì em thấy?Liệu anh có rung động như những gì em rung động?Liệu anh có được sự ấm áp cuốn lấy trái tim như em đã từng?Có lẽ là chính từ khoảnh khắc em và anh bước đến gần nhau.Cũng là lúc định sẵn em và anh không thể là người xa lạ.-------------------Chào mừng mọi người đã đến với trái bắp nướng đầu tiên của quán Bắp Ngọt nhé.Đây cũng là trái bắp đầu tiên được nướng và Bắp Ngọt cũng rất chăm chút để nướng trái bắp này thật ngon.Vậy nên mọi người trong khi chờ bắp chín hãy cùng xem cách chế biến nhé.Vì là bắp đầu tiên nên cũng không thể tránh khỏi việc bị lắc nhắc, lê thê trong cách trình bày.Nếu mọi người có không hài lòng thì chủ quán Bắp Ngọt xin chân thành xin lỗi.Và nếu mọi người có thắc mắc, hay nêu ý kiến thì hãy vào phần hội thoại trong hồ sơ của mình để hỏi nhé. Mình xin chân thành cảm ơn.…

Vẽ Lại Giấc Mơ

Vẽ Lại Giấc Mơ

0 0 1

Thể loại: Ngôn tình, trọng sinh, HEVăn án "Lan Vy! Em đứng lại đó cho tôi" - Văn Nguyên dường như hét lên trong màn mưa nhưng bóng dáng cô gái mảnh mai vẫn không dừng lại. Vừa đi cô vừa thì thầm như vừa đáp lại lời nói của chàng trai kia và cũng như tự nói với chính mình " Dừng lại thôi! Chúng ta không hợp" Bóng dáng nhỏ nhắn vừa khuất đi trong màn mưa, Văn Nguyên đứng bật dậy đuổi theo nhưng không còn nhìn thấy cô ấy đâu nữa. Cô vẫn cúi đầu và bước chân như đang chạy nhanh hơn chợt ánh sáng đèn ô tô loé lên tiếng phanh xe kéo dài cô nằm dài trên mặt đất mặc cho cơn mưa đang trút xuống người mình. Cô thấy lạnh, rất lạnh, cô thấy máu của mình đang chảy dài trên đường và tiếng người bàn tán: "Kiểu này chắc chết rồi", " Nhanh! Gọi cứu thương đi", " Cô gái này xinh quá nhưng thật tiếc",.....Cô không còn nghe thấy gì nữa cô cảm giác mình đang lơ lửng trong gió và chợt có ánh sáng mở ra hút cô vào bên trong.Đánh thức cô là tiếng của mẹ đang gọi: "Lan Vy, 6h rồi con dậy đi học đi", cô trợn tròn hai mắt nhìn khắp một lượt bên trong phòng một cảm xúc khó tả ùa về nước mắt lăn dài trên má cô thầm nghĩ "Không lẽ mình sống lại hay đang ở thiên đường đây" Chạy thật nhanh đến bên bàn học xem lại lịch là ngày 10/01/2013 cô xoa xoa hai mắt để nhìn rõ hơn cô thì thầm: "Lần này, mình phải vẽ lại ước mơ của chính mình"…

Vợ nhỏ ơi, đừng buồn nhé!

Vợ nhỏ ơi, đừng buồn nhé!

7 0 2

Lục Băng Tâm, năm nay 18 tuổi, cháu gái nuôi của dòng tộc Lục Gia cao qúy, được nhận nuôi từ rất nhỏ. Lục Trầm Lăng, hơn Tâm Tâm 8 tuổi, đứa cháu đích tôn duy nhất của dòng tộc này. Hiện đang là chủ tịch của Tập đoàn Bất Động Sản Lục Thị to lớn, nắm giữ hơn nửa ngân khố Quốc Gia. Từ nhỏ, Tâm Tâm và Trầm Lăng đã chơi thân với nhau, không khác gì hai anh em ruột thịt. Lớn lên, do một tai nạn bất ngờ khiến cô và anh bị xa cách. Anh dần lãng quên cô và tìm được người yêu của mình nhưng anh không ngờ người ấy lại chính là cô. Trải qua rất nhiều biến cố, Trầm Lăng và Băng Tâm mới có thể hiểu được tình cảm của đối phương dành cho mình. Nhưng lại một rắc rối mới bị bỏ quên: ...Trên danh nghĩa, họ là anh em. --- Thấy hay thì đừng ngần ngại vote nhaa^^ Mong mn sẽ thích.…

A FLYING DREAM - BEFORE THE FALL

A FLYING DREAM - BEFORE THE FALL

428 20 22

Chiến tranh. Vốn là bản chất của con người. Chỉ đến khi người đàn ông cuối cùng trên thế giới này còn đứng vững sau khi anh ta giành được chiến thắng từ một cuộc đấu tay đôi, hoặc với nhiều hơn hai kẻ thù. Có chăng phải tận lúc đó, thế giới mới thật sự được sống trong hòa bình? Năm X, khi những tia khói lửa cuối cùng từ chiến tranh thế giới lần thứ tư được dập tắt, dân số toàn cầu chỉ còn chưa đầy một phần trăm. Số người may mắn sống sót chẵng những không mảy may rút kinh nghiệm, mà ngược lại còn tiếp tục gây hấn lẫn nhau, lại dấy lên một cuôc chiến mới. Bên cạnh đó, một loại ký sinh trùng được tung ra như một biện pháp vũ khí sinh học, toàn nhân loại vừa phải tranh giành nhau để tồn tại vừa phải chống lại căn bệnh lây lan quái ác đến từ mầm mống ký sinh kia... Ở một hòn đảo xa vùng cực nam, nơi may mắn không bị bóng tối của chiến tranh vương tới. Thomas, một cậu bé chất phác, hiền lành như bao mầm non khác được sinh ra và lớn lên tại đây. Nhưng rồi một ngày nọ, bàn tay của Ares* đã tìm được cách mò mẩm đến nơi này... *Ares là tên vị thần chiến tranh trong thần thoại Hy Lạp.…

Mặt trời mọc đằng đông

Mặt trời mọc đằng đông

3 0 1

Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…

Who Are You, Stranger?

Who Are You, Stranger?

1,641 3 2

Tất cả hành động của con người bắt nguồn từ một hoặc nhiều lý do trong những lý do sau: tình cờ, bản tính, bắt ép, thói quen, lý trí, đam mê, và dục vọng. Trong trường hợp này có lẽ sự tò mò đã vô tình gắn kết hai con người xa lạ với nhau. Liệu họ có nhận ra đối phương chính là bạn cùng lớp của mình? "Muốn xem ảo thuật không? Tôi có thể làm nỗi buồn của cậu tan biến đấy"."Không thể đâu, tớ đã thử mọi cách rồi nhưng tớ không thể ngừng nghĩ về nó được". Nhật nhìn Trà cậu chưa bao giờ thấy cô ấy buồn như thế. Có lẽ chuyện lần này đối với cô thật sự là một cú sốc."Cậu có thể viết nỗi buồn của cậu vào đây".Minh Nhật lôi từ balo ra một mảnh giấy và một cây bút đưa cho Lam Trà. Trà ngước mắt nhìn Nhật "Cậu định làm gì chứ?"."Tôi nói rồi tôi sẽ làm cho nỗi buồn của cậu tan biến". Lam Trà bán tín bán nghi nhưng vẫn làm theo lời Minh Nhật. Viết xong cô còn cẩn thận gấp tờ giấy lại lo sợ sẽ bị đọc trộm. Chỉ chờ có vậy, Nhật giật phắt lấy mảnh giấy trên tay cô lặng lẽ xé tờ giấy thành từng mảnh vụn nhỏ miệng nói."Về đốt chỗ giấy này thành tro sắc pha lấy nước uống nỗi buồn sẽ tan biến"."Cậu thật ngớ ngẩn" Lam Trà khẽ bật cười."Cười rồi nhé hết buồn rồi đúng không?" Nhật ngồi xuống, mắt dán chặt vào khuôn mặt đang gục xuống của cô như để kiểm chứng lời cô vừa nói."Không có tớ vẫn buồn nhưng mà buồn cười" Trà đáp đôi mắt long lanh ngấn lệ của cô nhìn thẳng vào mắt Nhật nhưng đôi môi đã nở một nụ cười.…

Hoàng Thượng Có Thể Ngừng Đau Thương?

Hoàng Thượng Có Thể Ngừng Đau Thương?

41 5 5

Tôi xoay người lại, định bụng nhân lúc hắn ngủ say sẽ thừa cơ trốn đi thật xa, tìm lại cho mình cuộc sống tự do như trước. 5 năm làm thái giám bên cạnh hắn, tôi giống như con chim trong lồng đang tàn mọn dần chút sức lực cuối cùng. Lần này, nhất định phải thành công!Hắn ngủ say thật rồi. Hơi thở nam tính làm lồng ngực hắn phập phồng từng nhịp. Vẫn gương mặt lạnh lùng không góc chết ấy, hắn nghiêng người lim dim đôi mắt mà vẫn không hề hay biết tôi đang lặng lẽ rời đi. Tôi rón rén từng bước, đưa tay vào trong tay áo, nắm chặt lấy lệnh bài của hắn mà ban nãy tôi vừa lấy trộm được. Tim đập mỗi lúc một mạnh hơn, tôi đưa tay kéo cánh cửa chuẩn bị ra ngoài.Bất chợt, một bóng người cao lớn lao vụt đến, hung hăng kéo mạnh thắt lưng tôi lại. Tôi mất đà ngã chúi vào lồng ngực hắn, hoảng sợ tột độ, tay chân đập loạn xạ hòng thoát khỏi sự kìm kẹp mạnh mẽ, điên loạn của hắn. Hắn trừng mắt nhìn tôi chằm chặp, khoảng cách gần đến mức tôi có thể cảm nhận rõ nhịp tim đập dồn dập của hắn.- Tiểu Mạch Khê, ngươi nghĩ ngươi có thể dễ dàng thoát khỏi tay ta sao?Hắn ngông cuồng nhếch mép nói.Chưa đợi tôi kịp trả lời, hắn liền vác thốc tôi lên vai, tiến nhanh về phía tràng kỷ. Tôi cố gắng gào thét, đôi tay ra sức cào vào lưng hắn, hắn vẫn bình thản như không." Bịch!!!", tôi bị hắn tàn nhẫn ném xuống tràng kỷ một cách đau điếng. Chưa kịp hoàn hồn, hắn đưa tay giật phắt đai lưng tôi, đoạn kéo mạnh áo choàng của hắn xuống, để lộ ra tấm lưng trần mạnh mẽ, quyến rũ.Tay hắn cầm đai lưng xoay xoay…

(Edit_H)-BẢO BỐI CỦA ANH CÓ ĐỘC.

(Edit_H)-BẢO BỐI CỦA ANH CÓ ĐỘC.

0 0 1

✨Hình ảnh avatar là lấy trên mạng có gì xin lỗi và cảm ơn nhé<3Tác giả: Miu ăn kẹo 🦋-Nội dung đầu -(còn vô số chi tiết ẩn;3 )💤 Ngô Ngọc Nhi là một cô con gái, có gia đình giàu có là top 4 của cả nước.Nhưng không mấy hạnh phúc khi sống trong gia đình mình..! Mẹ ruột cô maats năm 2 tuổi, 3 lên tuổi bố lấy vợ mới. Mẹ kế Liêm Mã Lệ và sinh ra Bạch Như luôn làm khó cô.Nhưng may là có một ông nội yêu thương mình<3 Lên 21, năm cuối đại học.Lúc cô ra ngoài mua đồ đang đi bộ về thì lọt vào tầm mắt bọn buôn người. Rồi bị họ bắt đến thành phố S. Bị bán làm"gái bán d*m" Lúc chúng không để ý cô chạy trốn và Vô tình được Lục Cẩm Dương cứu( chuộc) Cô không về nhà được .Nên đành làm giúp việc cho anh để trả nợ. -Làm luôn người TÌNH của anh- «GIA THẾ CỦA ANH KHÔNG BÌNH THƯỜNG» MN đọc để biết diễn biến nhé.!🌷…

Wang Yuan, Wo Ai Ni

Wang Yuan, Wo Ai Ni

983 99 24

Đôi lời tác giả: đối với các bạn Nguyên chỉ được làm "thụ", đố với Au thì anh ấy là một người hảo soái, mạnh mẽ, kiên cường,... Nên truyện này mình viết về cuộc tình của Nguyên a, mà có cả Thiên và Khải nữa. À do fic đầu tay nên có gì sai sót thì thôg cảm a. Bạn nào không thích fic vầy thì click back nha. Mong các bạn sẽ thích fic này a.À truyện này mình lấy một ít ý tưởng từ truyện Wang Jun Kai wo ai ni. Mình chưa hỏi ý kiến của tác giả mà đẫ lấy ít ý tưởng nên mong tác giả đừng giận aMục đích mình viết là tự cung tự cấp nhé. Do nghèo từ ngữ mong mấy bạn thông cảm…

Em cũng không thích anh đến vậy

Em cũng không thích anh đến vậy

33 2 8

Tên truyện: 暗恋这件难过的小事Tác giả: 孟栀晚Văn án:Cô gái Lâm Trữ yêu thầm thiếu niên Diệp Phong, cô cất giữ rất nhiều những chi tiết nhỏ nhặt về anh. Lâm Trữ mỗi ngày đều canh thời gian ra khỏi nhà, căn chuẩn thời gian mặc quần áo đi giày, chỉ vì một bóng hình lướt qua.Ngoài cửa sổ âm nhạc vang lên đó là bài Lư Châu Nguyệt của Hứa Tung, Lâm Trữ biết đây là bài hát phát thanh viên Diệp Phong của đài phát thanh trường thích nhất.Lâm Trữ từng cả đêm không ngủ, thức để giúp Diệp Phong chép lại những bài văn, chỉ vì một câu nói của anh, " Lâm Trữ, tớ nhớ kỹ cậu rồi!". Dưới sự cổ vũ của Diệp Phong, cô từ một cô gái nhút nhát tự ti cố gắng trở thành người đứng đầu lớp.Cô âm thầm cắt tóc mái thịnh hành lúc bấy giờ, học bôi kem chống nắng và tô son, không còn từ chối những chiếc váy búp bê mẹ mua nữa.Cô cố gắng diễn một vai không giống cô chút nào- một vai có thể xứng làm bạn với anh Bảng xếp hạng toàn khối, tên cô và tên anh xuất hiện cùng một chỗ.Tên của anh, chính là mật mã làm tim cô đập không ngừng....Mà anh mãi mãi không biết được, động lực thực sự của cô, là mỗi lần nhớ đến anh.Không biết được rằng trong bầu trời pháo hoa rực rỡ đó, cất giấu bí mật quan trọng nhất của cô.Cũng không biết kết cục cuối cùng của câu chuyện- là cô thích anh.Thời gian xen kẽ lại xa cách, bọn họ bước lên chuyến xe không cùng một quỹ đạo, sẽ không gặp lại nhau...Cơn mưa rào của thời thanh xuân, cuối cùng cũng sẽ có một ngày ngừng lại.______________Tui là người mới tập dịch có sai sót mong mn bỏ q…