Trai không xấu, gái không yêu

Trai không xấu, gái không yêu

45 0 2

Tên fic: Trai không xấu, gái không yêuTác giả: Hạt Dưa Chíp Chíp :QThể loại: Học đường, tình cảm hài, hàng xómTóm tắt: Đây chỉ là câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng giữa cô nàng nhỏ nhắn thích đọc tiểu thuyết, khá keo kiệt, lười biếng, hay mộng mơ cùng phương châm tình yêu "trai không xấu, gái không yêu" và cậu bạn hàng xóm 13 năm của mình. Mong mọi người đón đọc ^^Trích đoạn: "Diệp có xu hướng thầm mến những tên con trai đẹp nhất trong phạm vi nhỏ như lớp, không phải trong phạm vi lớn như trường học. Và xu hướng thầm mến đó bắt buộc Diệp luôn phải thay đổi đối tượng khi chuyển lớp, tuy vậy, Lãm chưa bao giờ lọt vào “danh sách ứng cử” đó cả, bởi vì hai người chưa bao giờ học cùng lớp, dù là lớp mẫu giáo. Một nguyên nhân khác cũng khá quan trọng chính là định luật cái đẹp nhìn mãi cũng chán. Kể từ ngày đầu tiên nhìn thấy Lãm đến bây giờ đã 13 năm, mà ngày đó Diệp mới 4 tuổi, còn ngây thơ trong trắng chả biết “yêu” đánh vần kiểu gì, Lãm xuất hiện cũng là được định nghĩa là bạn hàng xóm, bạn đến trường, bạn cho mình kẹo, bạn bị mẹ đánh đòn vì học dốt; đến ngày cô nàng biết thẹn thùng, biết sự khác biệt lớn giữa nam và nữ, thì trong mắt của Diệp, “nhan sắc” đẹp trai mà ai cũng khen không dứt lời của Lãm đã bị giáng xuống mức “hơi được” trong nhóm bình thường mất rồi."…

Shortfic[CHANBAEK]~Lời Muốn Nói~

Shortfic[CHANBAEK]~Lời Muốn Nói~

62 19 3

"Chanyeol này! Tớ có lời muốn nói....""Tớ thích cậu làm bạn trai tớ nha""Không thích" Chanyeol lãnh đạm trả lờiBaekhyun thoáng chút thất vọng. Nhưng...tớ vẫn sẽ thích cậu."Không sao, tớ sẽ chờ" Baekhyun lấy lại tinh thần cười mỉm hét lớn.…

Crush on you! Jennie x Taehyungie

Crush on you! Jennie x Taehyungie

51 1 1

Ngược( jennie+taehyung ) HE nha…

Một câu chuyện phải chăng là có thật? :(
Tiêu Đề Mặc Định - Viết Truyện của Chính Bạn
xuyên không lật đổ nữ 8

xuyên không lật đổ nữ 8

0 0 1

không biết nói gì, vào đọc đi rồi biết!…

Đích đến của đôi ta( KookTae)

Đích đến của đôi ta( KookTae)

26 4 2

Thể loại: Đam mỹChúng ta là gì của nhau? Liệu e có thể nắm tay a đương đầu với thử thách?…

Tôi đã học Bách Khoa thế đấy

Tôi đã học Bách Khoa thế đấy

3 0 3

Cuộc sống sinh viên với nhiều bạn đã trải qua có lẽ đa số sẽ rất em đềm và đọng lại trong các bạn cũng ko nhiều những dấu ấn, những kỷ niệm. Còn đối với tôi, khi tôi kể với các bạn và các em của tôi về câu chuyện thời sinh viên của tôi thì họ đều có một nhận xét "thời sinh viên của tôi thật đặc biệt" . Nó không chỉ là một câu chuyện thực sự tôi đã trải qua mà ở đây còn hàm chứa rất nhiều những bài học, những kinh nghiệm đã làm nền tảng cho tính cách cũng như quan điểm về cuộc sống cũng như quan điểm về tài chính của tôi sau này.Tôi kể câu chuyện của tôi cũng không chỉ đơn giản với mục đích để các bạn đọc giải trí mà tôi hi vọng các bạn sẽ rút ra được những bài học cho chính các bạn để các bạn có thể trải qua thời sinh viên tốt hơn tôi và cuộc sống sau này của các bạn cũng thành công hơn nữa. Tôi hi vọng câu chuyện của tôi sẽ có giá trị cả về tinh thần và cả giá trị về vật chất đối với các bạn!!!…

[TR] Dạ Khách

[TR] Dạ Khách

179 49 1

Dân gian lưu truyền rằng, mạc phủ Toman là nơi chỉ mở cửa một lần duy nhất. Bắt nguồn cho lời đồn thổi này, hiển nhiên phải có căn cứ. Và nó, xuất phát từ vị lãnh chúa hùng mạnh nhất Edo thời bấy giờ - Sano Manjiro - còn được gọi là Mikey Vô Địch.Người ta bảo, lãnh chúa Mikey chỉ mở cửa mạc phủ để đón khách vào đêm trăng tròn nhất. Và những vị dạ khách trong đêm ấy, một khi đã dấn thân vào, tuyệt nhiên sẽ chẳng hề thấy bóng dáng ở sáng hôm sau.Chẳng sao cả, Takemichi không quan tâm về nó lắm. Nhiệm vụ duy nhất của cậu, chỉ có một mà thôi. Giết chết Sano Manjiro - hay Mikey Vô Địch - lãnh chúa hùng mạnh nhất Edo. Vì hắn, chính là mối đe doạ cho công cuộc củng cố lòng tin của Hội đồng xét xử.Nhưng có điều... kẻ mà Takemichi muốn lấy đầu, lại chẳng phải là người hữu danh vô thực."Chào mừng đến với mạc phủ Toman, dạ khách trẻ tuổi. Bọn ta sẽ tiếp đón ngươi, bằng cách nồng-nhiệt-nhất có thể. Cứ từ từ tận hưởng nhé~!"Nhân vật chính: Hanagaki TakemichiPhối hợp: Bất lương chúngThể loại: BL, BG, NP, OOCCre bìa: https://twitter.com/kaohom503/status/1447094327285485569?t=jeivLlErEOAhsJhHBvVtUw&s=09&zdlink=Uo9XRcHoRsba8ZeYOszjBdHtQNHqPN8kOMvaSczfP28i8cblSo8wUo9pOsXbRMLVTN9i8ZeYUc5iRoqpCpCvC3CoDp4wN2zSBo8i8c5mS6ba8ZeYCpCpEJ0pCZSn8drz25.3.2022KHÔNG XIN IDEA, KHÔNG MƯỢN Ý TƯỞNG, KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!…

Con Đường Về Nhà

Con Đường Về Nhà

7 2 1

có 1 hôm tôi vác cái cặp nặng như boi của mik về nhà, đường thì vắng tanh như vái chùa bà đanh.Nhưng nhờ thế mà tôi nghỉ ra đc câu chuyện này…

[HaruDai] Dắt Vợ Về Dinh.

[HaruDai] Dắt Vợ Về Dinh.

202 12 1

HaruDai thứ 2 :v, thì mong các bạn ủng hộ thoiii, đục thì ra chỗ khách chơi nhe. Bối cảnh truyện sẽ khác nên đừng tò mò nheeeđọc vui vẻ💓…

Tháng7 hoa anh đào nở

Tháng7 hoa anh đào nở

36 0 3

Chuyện về một cậu bé được vo tình tinh linh…

Câu 12

Câu 12

79 0 1

Câu 10:

Câu 10:

91 0 1

Câu 18:

Câu 18:

60 0 1

Câu 3. Để mô hình hóa các nội dung bản đồ
Cô bé Tarako:3

Cô bé Tarako:3

0 0 1

Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…

[BH] [Tự viết] Định mệnh

[BH] [Tự viết] Định mệnh

81 4 1

Tên truyện: Định mệnhTên khác: Vô tình xuyên không, vô ý thích emThể loại: BHTT, tự viết, thuần việt, xuyên không, 1x1, có ngọt có ngược, thị giác luân phiên thay đổi, HE...Nhân vật chính: Đỗ Thị Hạnh (Trịnh Mỹ Hạnh) x Trần Quỳnh TrangNhân vật phụ: Trần Văn Hổ, Trần Hoàng Minh, Trần Hoàng Nghĩa, Đặng Thị Thơm, Trịnh Sĩ Liêm, Tèo, Tí, Mẹo, Mùi...Một câu tóm tắt: Vô tình xuyên về quá khứ, phải lòng em lúc nào không hay.------"Định mệnh đưa tôi đến nơi này.Định mệnh buộc tôi sống khép kín, tách biệt với mọi thứ xung quanh...Định mệnh thao túng cuộc đời tôi, biến nó thành một vờ hài kịch, còn tôi là tên hề chỉ biết tuân theo những gì có trong kịch bản. Nhưng có một thứ định mệnh không thao túng được, đó là tình yêu tôi dành cho em.Định mệnh không cách nào ngăn tôi yêu em, nhưng lại có vô vàn cách để em rời xa tôi mãi mãi. Tôi hận "định mệnh", càng hận hơn sự yếu đuối bất lực của mình lúc này.Chuyện đến nước này, em kêu tôi phải làm sao đây hả, em ơi?!"----------Ps: Tác giả vẫn là tay mới, sẽ có nhiều chỗ diễn đạt không được trôi chảy, cốt truyện chưa mạch lạc lắm (tác giả sẽ cố khắc phục hai nhược điểm lớn này). Nếu có góp ý, vui lòng lịch sử hòa nhã, tác giả sẽ lắng nghe và tiếp thu. Mong được mọi người ủng hộ ạ!…