em đau lắm anh ơi..
anh à em đau lắm đau nhiều lắm.... sau anh tàn nhẫn thế anh , trách là em còn thương anh nhiều lắm lm sau đây.... he hay se đây các cậu???Là lần đầu viết nên thông cảm cho tớ nha…
anh à em đau lắm đau nhiều lắm.... sau anh tàn nhẫn thế anh , trách là em còn thương anh nhiều lắm lm sau đây.... he hay se đây các cậu???Là lần đầu viết nên thông cảm cho tớ nha…
Đừng để tiêu đề đánh lừa các bạn, cái tên hoa mỹ nhưng không phải truyện dài đâu, chỉ là một nơi để đặt oneshot hay thỉnh thoảng con au nảy ý tưởng thì viết truyện thôiai muốn đặt đơn thì mại dô nha…
•Dựa trên câu chuyện có thật của tác giả cùng những người bạn. Cũng sẽ có vài chi tiết hư cấu, bạo lực. Độc giả cân nhắc trước khi đọc.•A story by anhbanhcom1008Vui lòng không copy dưới mọi hình thức! THANKS FOR READING♡…
Emily Collins, một cô bé mồ côi ba mẹ ở miền thảo nguyên Santa Maria ở thị trấn Springfield đầy nắng, tình cờ gặp Elisa Beaufort, một tiểu thư Pháp xinh như mộng, lần đầu đến thị trấn nghỉ hè. Mọi rắc rối bắt đầu khi Emily tìm cách làm quen với Elisa, tuy nhiên, nó vấp phải sự phản đối quyết liệt từ gia đình Elisa, trong đó có bà quản gia Belle Madeleine, nữ ca sĩ Céline, mẹ Elisa và nhất là từ Lisa, chị gái của Elisa. Liệu cô bé có thể vượt qua định kiến xã hội và làm bạn với Elisa không, khi mà trong mắt mọi người, nó chỉ là một con bé nhà quê nghèo hèn xấu xí?…
Chuyện anh bán cà chua và cậu nhóc đầu cà chua.…
Lần đầu được BouFurin cứu Lần hai bị Keel cứu ??Lưu ý : là AllNirei…
Lối hành văn lủng củng mong tiên nhân qua đường chớ buông lời chê trách.Plot: Nhân sinh luôn có những chuyện ập đến mà chả ai ngờ tới được, bởi vậy ở một nơi nào đó, hai con người với hai tính cách trái nhau tựa màu đen gặp trắng rồi đá nhau tới tấp, hay người đội trời kẻ đạp đất, hay một ưng nhãn đấu với kẻ cận thị, và như một sự oan gia ngõ hẹp mà họ biết nhau qua...xui xẻo. Trải qua những khó khăn gian khổ, những gai nhọn xã hội cho đến những cuộc cãi vã chỉ vì ai ăn nhiều cơm hơn ;-; cậu hỏi: tại sao anh yêu em? Anh liền nhìn xa xăm về hướng khác, lại nhìn cậu bằng ánh mắt hiền từ lại chứa đầy....hận thù mà nói: vì tôi mù.Warning: truyện có những tình tiết máu chó (maybe?), không hợp gu mong hãy trở về trang chủ, chớ khẩu nghiệp kẻo rước quả đắng vô thân lại chửi chúa trời ; - ;Tác giả: Trễ Deadline vui quá.Ngày viết: 11-2-2021, 1:53 sáng.Ngày kết thúc: khi tôi cạn ý tưởng.…
kim thái hanh là một kẻ buôn rau…
Người đó biến mất khỏi cuộc đời tôi mang mang theo bao nỗi đau suốt hai năm thì anh ấy đã xuất hiện đem lại cho tôi sự ấm áp dịu êm và một sức sống mới…
(Có lẽ) Đây sẽ là một báo cáo thống kê mang tính "nghệ thuật" hơn của "công trình nghiên cứu" một ngôn ngữ mới của thanh niên "suýt" 18 tuổi.Sản phẩm này được sinh ra trong quá trình nghịch ngợm quậy phá của đứa trẻ "mới lớn", trước đó chưa hề có kinh nghiệm về các khái niệm liên quan đến ngôn ngữ, đa vũ trụ, chưa từng tham khảo qua bất kì tài liệu nào về ngôn ngữ hay bất kể một công trình nghiên cứu nào khác của "người lớn", mọi ý kiến đóng góp hỗ trợ hoặc "học hỏi" vui lòng liên hệ email công việc: [email protected]…
Triết lý, chửi nhau,... tôi sẽ kể ở đây hết…
"Mẹ em không gả." -Fot Fot"Chịu khó một chút, anh làm được!" -Gem Gem🗒📍___Lời văn thuộc dạng mọc mạc chút xíu, sẽ khá giống với đời sống hàng ngày của người dân ở tỉnh Miền Tây, Miền Nam, nên là có kén người đọc chút ít, nếu không thẩm nổi lời văn thì có thể bỏ qua nhé! 📌 Không chuyển ver dưới mọi hình thức.…
Ở đây chỉ có ngọt và ngọt tên khác: My sweetieTác giả:khtwf_au•Cover:Hphuowlink truyện :https://www.wattpad.com/story/323294057?utm_source=android&utm_medium=facebook_messenger&utm_content=share_reading&wp_page=reading_part_end&wp_uname=Hphuow_Cover&wp_originator=tkFqH4pvScsZucEs93y25QCcYC4OUfDJ6WKoPOdX0x5WCSkqOU21AM45gP7dDGNztmugNsK9wg8BGApFGxXyLkZi6zrkkxwsMTVRY9356AxO90qCBAnvaDEnzMoIzEV3…
One-shot AU by mini | jaewoo. @twitter…
Truyện ngược GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:Cao Lãng :tổng tài lạnh lùng ít nói Vương Thiệu Huy : cũng là tổng tài nhưng lớn vui vẻ hòa đồng Tạ Hân Nghiên : xinh đẹp dịu dàng Hứa Giai Di : phóng khoáng ung dung tự tại với vẻ…