Thanh Mai Trúc Mã (hoa rơi bên thềm)

Thanh Mai Trúc Mã (hoa rơi bên thềm)

29 0 2

*** Lần đầu gặp cậu, cậu trầm tính hơn bây giờ rất nhiều. Là một bé trai nhưng lại chỉ ngồi trong góc căn phòng nhìn vào những cuốn sách mà tôi vốn chẳng bao giờ muốn đọc. *** Lần thứ hai gặp cậu, tôi lại thấy cậu hăng say mò mẫn cái máy chơi game. Tôi chỉ lặng lẽ đứng nhìn. *** Lần thứ 3 gặp mặt, tôi quyết định bắt chuyện nhưng cậu chỉ quay mặt làm ngơ. *** Lần thứ 4, tôi hỏi cậu: "Thái! Cậu ghét tớ sao?". Và cậu lắc đầu, đó là lần đầu tiên cậu phản hồi lại những hành động của tôi. Thanh mai trúc mã là chuyện không hiếm gặp, những hành động của người kia dù ít hay nhiều cũng khiến đối phương động lòng. ***- Truyện tình cảm nhẹ nhàng.💌 Trích lời* Đây là tác phẩm đầu tay của tôi, nếu câu chuyện quá nhàm chán thì mong dân chúng độ lượng. -Tử...Bối-…

Yêu em thêm lần nữa

Yêu em thêm lần nữa

3 0 1

Trong những năm tháng tối tăm trong cuộc sống của Anh Túc đã từng có một Trọng Tường luôn luôn dùng cách dịu dàng nhất để an ủi và ở bên cô . Hai người họ hẹn cùng học ở một trường đại học , nhưng trước ngày khoá cổng đăng kí nguyện vọng Anh Túc bị người chú của mình quấy rối . Cô đã dùng cách tàn nhẫn nhất để từ chối chàng thiếu niên ấy rồi một mình tới thành phố xa lạ khác để học .Bảy năm sau , hai người lại gặp nhau . Họ sẽ viết tiếp câu chuyện của mình như thế nào đây…

Những đứa trẻ ngày ấy và bây giờ

Những đứa trẻ ngày ấy và bây giờ

2 0 1

- "Đăng ơi, kiếm trò gì chơi?"Uyên không biết từ khi nào đã đứng sau cái ghế mà Đăng đang ngồi. Cô bé hai mắt tròn xoe, xinh xắn. Đăng giật nảy mình, quay đầu lại tính to giọng thì lại thấy bé Uyên.- "Hả? Ừm... Thế Uyên thích chơi trò gì?"- "Chơi trốn tìm được không? Tớ thích chơi trò ấy nhất." - Mới được chiều có tí mà đã phồng mũi lên, đúng là Uyên mà.- "Nhưng mà chỉ có hai đứa thì không chơi trốn tìm được đâu."Đăng như dập tắt sự sung sướng của cô bé, xụ mặt xuống. Bỗng từ phía xa lại vang vài tiếng gọi.- "Uyên! Đăng! Chơi trốn tìm không?"…

Tận cùng của Tuyệt Vọng.

Tận cùng của Tuyệt Vọng.

30 2 3

Hạ Tuệ Văn - một cô gái hoạt bát đáng yêu, xinh đẹp dễ gần, thông minh xuất chúng. Nhung sau vụ án oan 5 tháng trước và cái chết của người chị kết nghĩa mà Hạ Tuệ Văn gần như sống trong chốn tù đầy. Hằng ngày đều phải uống thuốc để ức chế tâm trạng, cảm xúc. Cho dù mang bệnh tật đầy mình như vậy, nhưng cha mẹ cô chưa một lần quan tâm đến cô. Đó là cha mẹ ruột của Hạ Tuệ Văn nhưng họ chưa bao giờ thật sự yêu thương cô cả. Số phận trêu người đã đưa đẩy Hạ Tuệ Văn ra quyết định du học sớm 2 năm. Và tại nước Mĩ xinh đẹp này, Hạ Tuệ Văn đã gặp được một mối tinh đẹp như mơ. Nhưng mà chàng trai đấy lạnh lùng vô cảm, không yêu Hạ Tuệ Văn. Để đau thương chồng chất đau thương, Hạ Tuệ Văn lại một lần nữa rơi vào đau khổ tuyệt vọng. Cứ như vậy, cô gần như đã chết đi. Nhưng cho dù cô đau khổ như vậy, cô vẫn yêu thương, quý trọng người thân của mình. Chính vì lẽ đó, cô đã soạn ra một bản kế hoạch hoàn hảo để có thể bảo vệ cho gia đình mình một cách vẹn toàn nhất.Sau khi Hạ Tuệ Văn ra đi, chàng trai ấy đã nhận ra bản thân mình yêu Hạ Tuệ Văn đến mức, cả thế giới này chỉ thu nhỏ bằng hình hài của một co gái nhỏ bé. Hạ Tuệ Văn mang theo những vết thương vẫn đang rỉ máu chết đi, để lại những con người sống trong đau khổ dằn vặt. Để lại ... Bánh xe vận mệnh đã bắt đầu quay vì Hạ Tuệ Văn. ----------------------------Tên truyện: Tận cùng của Tuyệt Vọng.Tác giả: Haruuu_0161Thể loại: Ngôn tình, sạch, ngược, thanh xuân vườn trường.…

[Chuyển ver] {Baekyeon} Bạn thân tôi là con trai

[Chuyển ver] {Baekyeon} Bạn thân tôi là con trai

229 34 3

Là truyện chuyển ver, rất mong được mọi người ủng hộAuthor : Tử Bối Thiên TàiLink gốc : https://my.w.tt/kvB6OqzVGK--------------------Trên thế giới này có nhiều cuộc tình xuất phát từ tình bạn. Hiển nhiên, một trong số chúng ta đã từng đơn phương một người bạn thân. Nhưng vì xấu hổ, vì ngại ngùng mà chúng ta lỡ bước qua nhau, bỏ lỡ những tình cảm ngốc xít và chân thành nhất....Cô khi 4 tuổi, coi cậu là anh trai.Cô khi học cấp I, bực tức khi nghĩ đến cậu nựng cô gái khác.Cô khi học cấp II, khù khờ không nhận ra tình cảm của cậu hay của chính bản thân mình.Biện Bạch Hiền, tao hối hận rồi, bao giờ mày mới quay về ?*******"Kim Thái Nghiên, IQ mày bao nhiêu, sao ngu thế ? Ngu hơn một con bò!""Tao block mày!"******"Gần tao mà mày không có tí cảm xúc gì sao ? Con gái kiểu gì thế...""Cút!"******"Tại sao lại ngủ riêng ?"Hiền chần chừ, khẽ trả lời:"Giờ tao lớn rồi, ngủ chung tao sẽ ăn thịt mày!"Lần đầu tiên trong mười mấy năm qua Nghiên biết ngại, đành lặng lẽ chịu thua quay về nhà.******"Bạn thân khác giới có thể có mối tình trong sáng không?""Còn tuỳ vào tình cảm của cậu dành cho cô bạn cậu như thế nào!""Thế thì chắc là không rồi!""..."Nghĩa là cậu thích cô ấy?******…

Điều Tuyệt Nhất Của Chúng Ta [最好的我们] - Bát Nguyệt Trường An [八月长安]

Điều Tuyệt Nhất Của Chúng Ta [最好的我们] - Bát Nguyệt Trường An [八月长安]

7,628 44 4

Truyện được đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên. (ảnh đều là mình lấy từ phim)***Truyện kể về tuổi thanh xuân của hai nhân vật chính là Cảnh Cảnh và Dư Hoài.***"Ai cũng luôn nói thanh xuân sẽ chẳng bao giờ là mãi mãi, nhưng khi đó chính là lúc tuyệt nhất của chúng ta. Lúc này đây, chúng tôi và toàn bộ quãng thanh xuân phải nói lời từ biệt."***Sau khi đọc truyện này tôi bỗng nhớ đến một câu mà tôi từng đọc từ rất lâu giờ ngẫm lại vẫn thấy thật hay: "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Cho dù bị cảm vì tắm mưa, bạn vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm một lần nữa..." - trích "You Are The Apple Of My Eye".Tôi tin chắc ai cũng đều cảm thấy những thời gian cấp 3 là vô cùng quý giá vì chỉ khi qua đi rồi mới thấy quãng thời gian đó hạnh phúc nhường nào.Vậy nên những ai vẫn còn đang học cấp 3 hãy trân trọng những ngày tháng đó, đừng để đến khi kết thúc mới cảm thấy tiếc nuối nhé!!***P.s: văn án vẫn còn một đoạn nữa nhưng không đủ chỗ để viết. Thực sự xin lỗi mọi người.…

ĐÚNG NGƯỜI SAI THỜI ĐIỂM

ĐÚNG NGƯỜI SAI THỜI ĐIỂM

2 0 1

"Tớ sẽ quay trở lại để đón cậu nhé""Cậu đi có lâu không?""Chắc không đâu, sau này nhất định tớ sẽ cưới cậu, cậu sẽ là cô dâu xinh đẹp của tớ" Haha"Ưm~~~""Tớ sẽ đợi cậu trở về"......Tiếng vỗ vai từ phía sau..."Này Lục Hạ"Hối thúc"Lục Hạ"...~~Mở mắt "Ưm, gì vậy chú?""Ối trời, con bé này, đang trong giờ làm việc mà con làm gì vậy?""Á chết rồi, con xin lỗi chú ạ"..."Haizzz, mau đi làm việc đi" Cau mày thở dài"Dạ vâng ạ"......"Thỉnh thoảng là như vậy đó, có đôi lúc tôi nhớ về cậu ấy, người bạn thân, tri kỉ của tôi...Lam Thiênnnnn, giờ anh ở đâu, anh có nhớ là mình đã hứa gì không hả"...."Liệu anh ấy còn nhớ lời hứa?" Lục Hạ nghĩ thầm."Haizz, thời gian trôi nhanh thiệt, mới đây đã 10 năm rồi, vật đây, người bây giờ ở đâu..." Lục Hạ móc trong túi mình ra sợi dây chuyền bạc, có khắc chữ Thiên×Hạ ôm vào tim.*10 năm trướcLam Thiên và Lục Hạ là cặp đôi thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau và vượt qua bao nhiêu sóng gió tuổi thơ để lưu về những kỉ niệm thật đẹp...Nhưng không lâu sau thì gia đình Lam Thiên phải sang nước ngoài định cư và không biết khi nào trở về.Ở đây, Lục Hạ chỉ biết chờ đợi cái ngọt ngào ấy, dù chưa biết Tình Yêu là gì?...Giờ cô mới biết, Tình Yêu là nơi chứa đựng nỗi lòng...…

Thực Yêu

Thực Yêu

6 0 1

"Ê thằng bê đê không bố kìa chúng mày!""Con trai gì nhìn ẻo lả như con gái! Tao không tin nó là con trai đâu!" Viên Hữu bị dồn vào góc, cậu đứng sát vào cây cổ thụ đằng sau. Đôi mắt cùng hàng lông mi dài chớp chớp, mắt ngấn lệ nhìn tủi thân vô cùng"Tụt quần nó ra xem nào! Xem nó có cái ấy không!" Cậu nhắm tịt mắt lại mong thời gian trôi qua thật nhanh. Chỉ cần chịu đựng thôi thì mẹ sẽ không phải lo lắng. Cả lũ trẻ con cười ha ha hô hô chỉ chỏ rồi bỗng nghe thấy 1 tiếng thét từ đằng xa vọng lại"Bọn kia! Làm gì thế!" Mộc Nhĩ từ từ đi tới, trên ba lô đeo cặp sách như vừa đi học về. Bọn trẻ con kia quay người lại thấy Mộc Nhĩ thì như thấy ma."Á! Con đàn ông kìa chúng mày! Chạy đi chạy đi!" Mộc Nhĩ từ khi sinh ra đã 4.5 kg. Càng lớn thì càng to, thịt trên người chắc nịch lại thích lo chuyện bao đồng, luôn tỏ ra mình mạnh mẽ hào sảng nên cả xóm này gọi cô là con đàn ông. Ngoài ra vì cha cô là giáo viên dạy Toán ở thôn này nên trẻ con ai cũng sợ đắc tội với Mộc Nhĩ.Lúc Mộc Nhĩ đến, thì quần Viên Hữu đã bị tụt, lộ thiên trước bóng râm của cây cổ thụ. Mộc Nhĩ cũng chẳng thấy ngại ngùng gì, vì ở nhà cô có một đứa em trai 3 tuổi, mà kích thước hiện tại cũng chẳng khác biệt là bao...…

[EDITING] BÉ CHANH - MỘ TỪ

[EDITING] BÉ CHANH - MỘ TỪ

97 3 1

►Tên truyện: Bé Chanh►Tác giả: Mộ Từ►Biên tập: Vì mỗi ngày có drama để hít (fb.com/honghitdrama)►Bìa: Nguyên Tịch (Cảm ơn bạn nhiều <3333)►Văn án:Lúc Tô Hoài 6 tuổi, toàn bộ các bạn nhỏ trong nhà trẻ đều biết có một cô bé đi theo cậu mỗi ngày.Thậm chí còn có một cậu bé thưa với cô giáo: "Cô ơi, Ninh Manh lại chạy theo sau mông của Tô Hoài kìa!"Lúc Tô Hoài 14 tuổi, toàn bộ học sinh ở trường cấp II đều biết cậu và một bạn nữ 'Như hình với bóng'.Thậm chí còn có người mách lẻo với giáo viên: "Thưa thầy, Tô Hoài và Ninh Manh yêu sớm đấy ạ!"Lúc Tô Hoài 17 tuổi, toàn bộ học sinh ở Nhất Trung đều biết có một bạn nữ tử triền lạn đả với cậu.Thậm chí còn có bạn nữ thích cậu đi nói với giáo viên: "Thưa thầy, bạn Ninh Manh quấy rối bạn Tô Hoài học hành."Mãi cho đến một ngày, Ninh Manh bị một bạn nam gọi ra tỏ tình.Bạn nam đỏ mặt: "Ninh Manh, tớ thích cậu."Ninh Manh lễ phép đáp lễ: "Cảm ơn, nhưng tớ thích Tô Hoài."Bạn nam không cam lòng: "Tớ nghe nói, cậu ta không có thích cậu đâu!"Nhưng chưa nghe được câu nói tiếp theo của Ninh Manh, thì cô bé đã bị một bạn nam đột nhiên xuất hiện lôi đi.Trước mắt bao người, Tô Hoài chỉ nói một câu: "Đừng nghe tin vỉa hè."Đó là lần đầu tiên, biểu tình của mọi người vô cùng nhất trí, cùng trợn mắt há mồm...Thì ra, tin đồn thất thiệt.[Nguyện mỗi viễn cảnh giữa năm tháng thanh xuân của cậu, đều có mặt tớ.]Thuộc tính: - Tô Hoài: kiêu ngạo √ muộn tao √ bá đạo √ bình dấm chua √ tham muốn giữ lấy √ - Ninh Manh: thiên nhiên √ đáng yêu √ đơn thuần …

Này ! Có Nhớ Tôi Không ??!

Này ! Có Nhớ Tôi Không ??!

138 16 2

- Tên truyện: Có Biết Tôi Là Ai Không ??!- Tên khác: Này ! Có Nhớ Tôi Không ??!- Tác giả: Mong Ne (Neyu)- Thể loại: Truyện dài- Tình trạng: Đang sáng tácVào mùa xuân nọ, có hai sinh linh bé nhỏ cất tiếng khóc chào đời. Trùng hợp thay, Diệp Mộc Yên và Triệu Khôi sinh cùng một ngày, ở cùng một phòng sanh, nhà cũng chỉ cách nhau một hàng rào bằng những bông hoa tigon xinh đẹp.......- Sao nay ngoan vậy ? - Hắn nháy nháy con mắt.- Tao có làm gì đâu ? - Nó tỏ vẻ khó hiểu.- Chủ đi đâu, pet theo đó. haha ! - Hắn cười tao, chạy thật nhanh nhưng ngẩng cao đầu tỏ vẻ hãnh diện....- Nín đi, lát chở đi chơi!Hắn cốc đầu "yêu" nó một cái. Chưa đầy 2 phút sau, nó nín hẳn.- Ngoan. - Hắn dịu dàng vẹo má nó...."Chỉ cần mày hạnh phúc thôi"...."Chỉ 3 năm thôi, 3 năm thôi, mày nhất định phải đợi tao, nhất định tao sẽ quay về, nhất định là như thế..."..."Đã bao lâu rồi ? Sao mày vẫn chưa về ?"---------------------------------------------------------…

LIỆU SẼ QUAY TRỞ LẠI?

LIỆU SẼ QUAY TRỞ LẠI?

2 1 1

Câu chuyện về niềm tin ở tình mẫu tử. Liệu chim mẹ sẽ quay trở về tìm lại đứa con của mình?…

Làm cho Có chứ không có tên truyện:)

Làm cho Có chứ không có tên truyện:)

8 1 1

:)...câu chuyện về một cái gì đó của một cái gì đó..:)…