Ngươi Hảo Nhị Vương Tử

Ngươi Hảo Nhị Vương Tử

7 0 50

【 đó là một cái cùng tự nhiên nhất tiếp cận quốc gia, nơi đó thời gian gần như là yên lặng, nơi đó hoa nhi sẽ không tạ, mọi người sẽ không lão. Nơi đó mỗi ngày đều là ban ngày, nơi đó miêu mễ có thể nói, mọi người yêu nhau tương kính...】【 mọi người sẽ được đến vĩnh sinh sao? 】【 không, các con dân sẽ khỏe mạnh sống đến 5000 tuổi, sau đó lấy tuổi trẻ tư thái an nghỉ. 】【 như vậy... Vì cái gì ngươi không trở về tới đó đi. 】【 bởi vì, ngươi ở chỗ này. 】https://truyentiki.com/nguoi-hao-nhi-vuong-tu.25471/…

Trọng Sinh Tiểu Kẻ Điên Trang Ngoan Chỉ Nam-Lý Ôn Tửu

Trọng Sinh Tiểu Kẻ Điên Trang Ngoan Chỉ Nam-Lý Ôn Tửu

76 0 3

Trần Kỳ Chiêu trọng sinh, về tới hắn vẫn là Trần gia ác liệt tiểu bá vương 18 tuổi.Lúc này hắn ca ca còn không có tao ngộ tai nạn xe cộ, cha mẹ cũng là thân thể khỏe mạnh chưa hoạn trọng tật, Trần gia cũng vẫn là cái kia vẻ vang Trần gia.Đối mặt trọng tới nhân sinh, Trần Kỳ Chiêu quyết định ngăn cản ca ca tai nạn xe cộ vận mệnh, đốc xúc cha mẹ tích cực dưỡng sinh.Duy nhất ngoài ý muốn, chính là lại một lần gặp được Thẩm Vu Hoài.Trần Kỳ Chiêu cả đời tùy ý làm bậy, rất nhiều người chán ghét hắn.Mà khi hắn chịu mọi người bôi nhọ nghìn người sở chỉ thời điểm, chỉ có Thẩm Vu Hoài cho hắn nói quá bất công, đứng ở mọi người mặt đối lập cùng hắn nói: "Trần Kỳ Chiêu, ngươi không có làm sai."Người khác đối hắn cái nhìn như thế nào không sao cả, nhưng ở Thẩm Vu Hoài trước mặt, hắn không nghĩ cho hắn quá xấu ấn tượng.Sau lại hắn hỏi thăm một chút, Thẩm Vu Hoài thích ngoan.Cho nên mỗi lần gặp được Thẩm Vu Hoài, hắn đều thu liễm sở hữu ác liệt, trở nên ngoan ngoãn mà.-*Vô luận bên ngoài như thế nào điên truyền Trần Kỳ Chiêu, ở Thẩm Vu Hoài trong ấn tượng, Trần Kỳ Chiêu vẫn luôn là cái ngoan tiểu hài tử.Thẳng đến mỗ một lần hắn gặp được Trần Kỳ Chiêu ra tay giáo huấn nào đó ăn chơi trác táng, ra tay tàn nhẫn, phóng lời nói ác liệt, cùng ngày thường hắn thiên nhưỡng mà đừng.Nhìn thấy hắn, Trần Kỳ Chiêu buông lỏng tay ra, có chút gượng ép mà nói: "Kỳ thật ta thật sự thực ngoan, hiện tại bộ dáng này đều là giả vờ, bằng không ta sẽ bị người khi dễ."Sau đó hắn thấy viên không n…

Kimetsu No Yaiba (nhưng mà là Đằng sau hậu trường)

Kimetsu No Yaiba (nhưng mà là Đằng sau hậu trường)

373 22 4

Xuất phát từ một con nhỏ bị lụy Kny và không chấp nhận việc các nv bay màu thì hôm nay, sau bao ngày vật vã suy nghỉ thì con này quyết định ngoi lên viết một câu truyện Kny behind the scenes. Thật sự thì ý tưởng này lâu rồi mà tại lười quá nên bây giờ em nó mời được debut:))). Một phần là thấy nhiều bạn mong cái này mà không ai viết nên tôi mới ngoi lên viết. Mong là tác phẩm sẽ đến tay nhiều đọc giả yêu thích Kny. Otp là do mọi người lựa chọn. Mọi người thích otp nào thì cứ ghi dưới phần bl, tôi sẽ làm.…

Cậu chính là thanh xuân của tôi - Quyển 1: Năm tháng rực rỡ

Cậu chính là thanh xuân của tôi - Quyển 1: Năm tháng rực rỡ

5,309 193 90

Tác phẩm đầu tay, đang trong quá trình xây dựng và hoàn thiện. Bối cảnh tác phẩm chính là thời THPT của chính tác giả, thêm chi tiết tưởng tượng sinh động.Tác phẩm thuộc thể loại đam mỹ hiện đại, cường thụ, cường công, thanh xuân, vườn trường.Nhân vật trong truyện : Hạ Vũ - chính là hiện thân của tác giả, Lưu An - là mối tình đầu tiên mà tác giả rung động khi còn ngồi trên ghế nhà trường, đến tận bây giờ tác giả vẫn chưa có mối tình sâu đậm nào khác.…

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

2 1 2

" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…