[Sope][SE] [Hoàn] I'm not her
tất cả mọi thứ đều làm cho anhnhưng với anh nó chẳng là gì cảchỉ vì...tôi không phải cô ấy----------Không phải lỗi của em, là do tôi quá tự cao, quá hèn nhátLà tôi đã phụ em…
tất cả mọi thứ đều làm cho anhnhưng với anh nó chẳng là gì cảchỉ vì...tôi không phải cô ấy----------Không phải lỗi của em, là do tôi quá tự cao, quá hèn nhátLà tôi đã phụ em…
Start♡:29/2/24☆☆☆☆☆End♡:??/??/??◆Fic đầu tay ạ◆♥︎Đóng góp ý kiến nhẹ nhàng♥︎…
SẮC TÌNH(WARNING 21+++)Tác giả: chưa rõThể loại: Bách hợp, thuần H , thuần H a~ Chuẩn bị máu ạ :">Edit: Dee SCách xưng hô chồng /vợ là do 2 nhân vật gọi nhau là lão công với lão bà đó mn ^^ , chứ Dee S k tự đặt ra ^^REVIEWTôi vừa tắm xong, khoả thân đứng trước tấm gương to ngắm nghía thật kỹ dáng người của mình. Bỗng nhiên một đôi tay "hư hỏng" choàng đến, nhẹ nhàng vòng qua eo. Tôi nhìn qua gương, hỏi chủ nhân của đôi tay "hư hỏng" kia. 『 Chồng ơi, có phải em lại béo lên nữa rồi không. . . 』 tôi buồn bã hỏi. 『 Đâu nào! Để chồng sờ thử xem... 』Tay của chồng bắt đầu không an phận mà sờ soạng lung tung, cái lưỡi ẩm ướt nhẹ nhàng liếm láp khắp vành tai tôi, ngón tay như khiêu khích âu yếm lấy "nụ hoa" của tôi làm cho toàn thân nóng lên giống như bị lửa thiêu vậy, khô nóng khó nhịn khiến tôi phải vặn vẹo thân mình rồi thở gấp rên rỉ. Chồng bắt đầu "khởi động", để tôi ngồi lên đùi của nàng. Trong mắt chỉ còn lại sương mù, nhưng tôi vẫn nhìn ra trong kính đang phản chiếu lại hình ảnh của mình...…
Tác giả: Trà Tra TraNhân vật chính: Cố Lan Thời x Bùi Yếm Tag: Cổ đại, sinh con, cuộc sống nông thôn, điền viên, trồng trọt, ngọt sủng, 1v1, HESố chương: 259 + PN…
Nhân vật chính: Mioko, Mioka.Nhân vật thông tin mật: Mio Tanako(2).Bạn đồng hành: Một con gấu bông được "yểm bùa" (sở hữu bởi Mioko) và một cái chuông chưa biết tác dụng (sở hữu bởi Mioka)…
thứ mà đến cuối đời Lý Thạc Mân vẫn chưa thể buông gọi là gì nhỉ? Chấp niệm hả? Lee Seokmin × Hong Jisoo"Năm ấy" by dahliabối cảnh trong bộ one shot đều không có thật , tất cả chỉ là trí tưởng tượng của tớcảm ơn cậu vì đã đọc đến đây!!…
Cô -con người đầy tục khí, tôn thờ tiền bạc, tình cờ trở thành nhà giàu mới nổi- Lâm Duẫn Nhi, không có dù chỉ là một chút khí chất của tầng lấp thượng lưu gì cả. Cô được mệnh danh là nhà thiết kế vàng, sở hữu đến tám trợ lý, bản thân cô thì nổi tiếng cả ngày chỉ thích quát mắng người khác. Tất cả điều này đều không cản trở quá nhiều đến tầm mắt của cô, cô vẫn rực rỡ và lộng lẫy được gả cho vị thế gia công tử, cực phẩm thượng lưu- Ngô Thế Huân.Một cô dâu ăn cơm thì thích gác chân lên bàn, ngủ thì toàn chảy nước miếng, lại cộng thêm tật lắm mồm thích ba hoa chích choè, với những "phẩm chất đáng quý" kể trên tuyệt đối không thể là "chén trà" của Ngô công tử được (杯茶- bôi trà: tâm của Ngô công tử đó ) Ngô công tử âu yếm yêu thích một người con gái khác, Lâm Duẫn Nhi ở trong mắt hắn chẳng qua chỉ là một cô nàng ngây ngốc, nực cười nhà giàu mới nổi thôi. Vì thế, Lâm Duẫn Nhi mệt mỏi, cô lựa chọn bị knock-out --Bổn tiểu thư phải ly hôn!Thế Huân lại nói: "Lẫm Duẫn Nhi, dựa vào cái gì mà em nói sẽ không thương sẽ không yêu nữa? Người nào cho phép em không yêu nữa?" Hắn phát hiện cái chén này bị hắn rót "trà" lạnh (đối xử lạnh nhạt vắng vẻ đó) ấy thế mà không thể ngờ được lại vô cùng ngon miệng hợp khẩu vị hắn... Vì thế cho nên, lúc này đây làm sao có thể thả cô đi được?Nguồn : http://bhlm.wordpress.com/ong-xa-d%E1%BA%A7u-hang-di/…
Bầu trời đêm nay không có sao. Vì cậu ngắt sao giấu đi rồi...Sao sa đáy mắt, sao sáng lung linh. Mắt cậu trong vắt, rạng rỡ hơn sao.Nhỏ mình ghét cũng là bạn cùng bàn…
- Anh về rồi!Cánh cửa bất chợt mở ra đánh tan bầu không khí im lặng trong căn phòng nhỏ, một thanh niên điển trai với đôi mày rậm chầm chậm từng bước đi vào. Anh cầm theo túi đồ nặng nề đặt lên bàn, hành động diễn ra rất nhẹ nhàng, như thể sợ một tiếng động nhỏ cũng sẽ khiến ai đó giật mình. Chàng thanh niên sau đó lập tức hướng ánh mắt đầy âu yếm đến bóng lưng gầy gò của người con trai đang ngồi lặng yên bên cánh cửa sổ không rèm, người đó không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn về phía xa xăm. Anh tiến đến bên cậu rồi dịu dàng đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắn, gương mặt dần cúi thấp rồi nhẹ nhàng đặt lên má cậu một nụ hôn.- Chờ anh có lâu không?Người con trai vẫn không trả lời. Cậu cứ thế, ngồi yên, hệt như tượng đá.- Chắc em mệt rồi nhỉ? Đi ngủ nhé!Anh khom người bế cơ thể nhỏ bé ấy lên và chầm chậm đặt lên giường, cậu như mặc cho anh làm cũng chả có phản ứng gì, chiếc chăn dày được đắp lên người giúp cậu ấm áp hơn trong cái lạnh buốt của những ngày đông. Đưa tay sờ vào mái tóc đen tuyền mềm mại của cậu, môi anh khẽ nở một nụ cười, nụ cười nhìn hạnh phúc nhưng vẫn lộ ra sự đau thương. Mái tóc vốn rối bù của cậu nay lại càng rối hơn khi bị anh xoa đi xoa lại, nhưng cái cậu đáp lại anh vẫn chỉ là im lặng. Biết rằng giờ có nói bao nhiêu vẫn sẽ không nhận được câu trả lời, anh cũng không hỏi thêm gì, cả căn phòng nhỏ trở lại với bầu không khí yên tĩnh vốn dĩ của nó.- Ngủ ngon Ichimatsu.---…
Thanh xuân là khoảng thời gian trong trẻo nhất của tuổi học trò. Thời con gái , ai mà chẳng có cho mình những mối tình lặng lẽ, không hoa mĩ cầu kì, sáng và trong như giọt sương sớm. Hạnh phúc tình yêu đôi khi chỉ là nhữngcái nắm tay thoáng nhẹ, những cái ôm âu yếm dịu dàng...…
Một sắc nữ với những giấc mộng soái ca hằng đêm.Một thanh niên kiên trì gây sự, xoát cảm giác tồn tại mỗi ngày.Hàng xóm phúc hắc PK nữ si hán cuồng nhan khống.Ai là người đắc ý sau cùng?…
İlk hikayem bu yüzden heyecanliyim ^^ Vote verip yorum atmayı unutmayın..Sürçü Lisan ettikse affola :DasafafİYİ OKUMALAR *-*…
Thế giới này sẽ thật tẻ nhạt nếu không nếu em không đến...Có lẽ sẽ mãi sự tẻ nhạt vô vị, ngày em đến tôi đã biết rằng em như ánh sáng mà cuộc sống mang đến, kéo tôi ra khỏi những tối tăm vô hình. Xin hãy cho tôi một chút bình yên, hãy để tôi mang sự ấm áp này bên mình mãi mãi ...…
Tác giả: MianieThể loại: Tình cảm, bl, chữa lànhNội dung:Pavel trở về vùng quê nơi cô sinh ra và lớn lên vào những ngày cuối đời. Trong cuộc sống ảm đạm bị thành phố hoa lệ đày đoạ, Pooh chính là ánh năng đưa tiễn cô trên đoạn đường cuối cùng.…
Thỉnh thoảng ta nên nhìn lại cuộc đời. Thỉnh thoảng ta nên nhìn lại bản thân. Xem xem ta có phải đã bỏ lỡ quá nhiều thứ, xem xem có phải ta đã vuột mất quá nhiều thứ.…
Người ta nói vì yêu mà chết đi trong lòng một chút có lẽ phần còn lại dành cho nhớ và thương...."Jisoo đừng yêu tôi ""Jennie chị hiện tại với em mà nói như bầu trời chói sáng, thật đáng trách kẻ nào dám làm nó đầy mây đen"Vì yêu thôi mà thế gian này có cần giày vò chúng tôi thế không.…
Vài dòng về các chàng trai mình thương...…
Có những ca từ sẽ làm dịu đi trái tim của những con người có tâm hồn mong manh.Có những ca từ sẽ làm ta rung động.Có những ca từ như dòng nước ấm tự động được chảy vào con tim tưởng chừng ngừng hoạt động của những người chịu quá nhiều tổn thương.Có những ca từ sẽ thay nổi lòng mình...Mong mọi người sẽ ủng hộ mình nha 💚…