[Ngôn Tình] Cho em nói lời yêu
Tưởng rằng duyên đã hết , nợ đã tànNgười chọn cách trở về với cõi yên bìnhNgười lại giữ lửa hận trong tim ,...nhưng lại không thể nghe theo tiếng tìnhNgười nội tâm giằng xé xót xa..…
Tưởng rằng duyên đã hết , nợ đã tànNgười chọn cách trở về với cõi yên bìnhNgười lại giữ lửa hận trong tim ,...nhưng lại không thể nghe theo tiếng tìnhNgười nội tâm giằng xé xót xa..…
Hai cô gái...hai tính cách...hai hoàn cảnh...nhưng lại chung một số phận. Liệu hai cô gái này sẽ tìm được điểm chung của nhau? Hai cô gái này có đến với nhau? Hãy cùng theo dõi câu chuyện nhé!…
Trúc Thanh đã luôn mơ về một người con gái mang dáng vẻ cô đơn đến xót xa, cô ấy trong mơ đã luôn một mình đi về phía một nhà ga cũ kỹ... Nàng luôn cố gắng tìm hiểu về người ấy, cố gắng phác hoạ lại hình ảnh nhưng chẳng bao giờ thực hiện được. Nàng nghĩ đó có lẽ chỉ là giấc mơ ngẫu nhiên. Một ngày trời quang, ánh mắt Trúc Thanh va phải đôi mắt màu vàng nâu lẻ loi đặc biệt đã từng quấy nhiễu nàng trong từng giấc mộng. Cô gái ấy đột nhiên đứng trước mặt nàng, chỉ tay vạch trần mọi sự thật về những tin đồn dị thường và cũng đồng thời xé tan mọi nghĩ suy thông thường của khoa học. Trúc Thanh chỉ muốn sống một cuộc đời học sinh bình dị, thế nhưng nàng lại bị cuốn vào vòng xoáy vô tận của cái chết và bí mật sâu kín dưới lòng người. "Tôi đang tìm một "Nhà ga", bạn biết nó ở đâu chứ?"'Nhà ga một chiều Tháng mười một', chuyến tàu đưa tiễn vong linh về với địa ngục - Chào mừng bạn đến với hành trình gặp quỷ dữ, chúc quý khách có một chuyến đi tốt lành.…
Hanagaki Takemichi là một cậu bé ham ăn. Một ngày lượng thức ăn được cho vào bụng cậu phải lên tới hàng trăm món ăn. Ở trường ai ai cũng coi cậu là kẻ vô tích sự suốt ngày chỉ biết ăn. Mà có ai biết Takemichi dã từng là một thầy dạy võ và là học sinh giỏi nhất trường. Thức ăn đã làm mờ mắt cậu rồi. Vào một ngày định mệnh cậu quyết thay đổi nó...ĐỌC ĐI RỒI BIẾT :>…
-"Cậu giống như đại dương xanh ngát vậy đó, bởi vì có lẽ mãi mãi mình không thể với tới được"Nguyệt Hà khẽ cười rồi quay đầu lại rời đi trước ánh mắt ngơ ngác của MinhDù đã quay đầu đi xa nhưng có lẽ Nguyệt Hà chẳng thể kiềm được giọt nước mắt cứ rơi mãi rơi mãiTình yêu nó đau thật đấy..Bỏ hết thời gian để theo đuổi một người, luôn mong ngóng có thể gặp được. Có lẽ vì mình vốn dĩ đã không hợp với thứ gọi là tình yêu xa xỉ này rồi#Minhha…
Chiếc hoa lưu ly- kể về câu chuyện từ thời thơ ấu đến khi trưởng thành của cô nàng Từ Hi Nhiễm, một cô ấy trải qua nhiều sóng gió, từ bờ vực của vực thẳm tìm đến hạnh phúc. Thời thanh xuân của cô gắn liền với những người bạn, những kỉ niệm khó quên và người khiến cô rung động.... Thuở nhỏ cô là con của gia đình khó khăn và môi trường sống của cô cũng chẳng mấy tốt đẹp. Cuộc sống vất vả cộng thêm sự bạo hành của người bố sâu rượu, sự thiên vị của người mẹ vô tâm đã khiến trái tim cô có vô vàn viết thương không thể xóa nhòa. Trong một trận hỏa hoạn, cô mất đi bố mẹ của mình, cứ ngỡ tương lai tối tâm của cô sẽ không còn ánh sáng và chút hy vọng nào nữa nhưng nào ngờ cuộc sống cô đã sang trang mới nhờ một vị quý nhân... Từ đây cô bắt đầu cuộc sống của một cô bé bình thường, đầy vui vẻ và hạnh phúc cùng với những người bạn, họ cùng nhau vượt qua khó khăn và những giải mã những chuyện ẩn khuất trong quá khứ. Kèm theo đó là câu chuyện tình thanh xuân vườn trường của cô với cậu học sinh mới chuyển đến - Châu Tư Nhuệ.…
Đây là lần đầu tiên tôi rung động trước một người...…
1 câu chuyện đầy những thú vui và nỗi buồn đấy nhá…
"Vòng tròn không có điểm kết thúc tượng trưng cho sự vững bền trong tình yêu..."Nếu còn duyên ắt sẽ gặp lại...…
"Em bám anh tới cuối năm nha?""ừm"…
Vương Mộc Lam- một cô gái 18 tuổi, đã từng yêu đơn phương 2 lần. Cô cảm thấy bản thân mình mệ mỏi lắm rồi, nên quyết định sẽ không chủ động yêu một ai nữa... Thật tình cờ, cô và Triều Viễn Nam đã gặp nhau. Định mệnh đã cho cô một tình yêu mà bấy lâu nay cô tìm kiếm!!!Di: Đây là tác phẩm đầu tay của mị. Mong mọi người đóng góp ý kiến để mị hoàn thiện hơn!…
Tác giả : Narutokun31998Thể loại : Bách hợp, học đường,...Được chuyển ver bởi kimdien110503Một tình yêu giữa cô giáo 'bất hạnh' bị đứa học trò ăn xong rảnh hơi liền đi chọc phá mình. Nhưng rồi điều mà cô không ngờ lại xảy đến....có lẽ từ đó mà cô đã yêu nó mất rồi....nhưng thân phận...gia thế...định kiến xã hội quá khắc khe...liệu tôi và em có đến được với nhau?!!!…
Thể loại học đường. Fic này là fic ngẫu hứng của toy thôi. Chúc các bạn đọc zui zẻ.…
không biết viết gì -_- >_<…