Nam kém nữ sai - Lăng Lăng Quân

Nam kém nữ sai - Lăng Lăng Quân

2 1 1

Nguồn: http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=55325Giới thiệu: Cô đến đây chỉ vì tiền, ai dè một phát đã nuốt mất của người ta hai mươi ngàn lượng bạc. Hai mươi ngàn lượng! Mười năm nay cô còn không tích cóp nổi hai ngàn lượng, làm sao đền nổi? Mà có đủ hai mươi ngàn lượng thật thì cô cũng không muốn đền, tiền bạc là sinh mệnh của cô đấy.Gì cơ? Không đền cũng được, chỉ cần theo người đó làm đầy tớ là sẽ được xoá nợ? Có chuyện tốt như vậy đương nhiên phải nhận ngay!Tuy tay này vừa tự kỷ vừa ham chưng diện vừa yếu nhớt, đã vậy còn hay cáu kỉnh, tối ngày huơ tay múa chân dạy đời cô, nhưng đi với hắn thường hay bất ngờ có tiền từ trên trời rơi xuống nên cô cũng vui thích lắm.Mà hắn đẹp thật đấy, lại còn trông rõ giống con gái nên rất hay bị dê xồm nhắm đến, võ công hắn thì kém nên lần nào cô cũng phải ra mặt đánh bay dê xồm. Cứ thế một thời gian dài, giang hồ bắt đầu đồn rằng hai người là một đôi vợ chồng quấn quýt.Thôi thì vợ chồng cũng được, nhưng vì sao trong lời đồn thì người vợ là hắn, còn cô lại mang vai chồng?Chú thích: Tên truyện "Nam kém nữ sai" (男差女错) chế theo câu thành ngữ "âm kém dương sai" (陰差陽錯) có nghĩa là vì nhiều yếu tố tình cờ mà dẫn đến sai lầm (差 với 错 ghép lại là "sai lầm" luôn). Đã vậy tác giả còn thay "nam" vào "âm", thay "nữ" vào "dương", gợi đến sự trái khoáy của cặp nhân vật chính một cách rất rõ ràng :vLưu ý: Tôi không biết tiếng Trung, dùng qt rồi sửa lại để đọc thôi.…

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

2 1 2

" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…

TỔNG GIÁM ĐỐC LẠNH LÙNG, XIN DỊU DÀNG CHÚT

TỔNG GIÁM ĐỐC LẠNH LÙNG, XIN DỊU DÀNG CHÚT

18 0 4

Tên truyện: Tổng giám đốc lạnh lùng, xin dịu dàng chút Tác giả: Tố Diện Yêu Nhiêu Số chương: 334 (hoàn) Trạng thái: đang cập nhật Văn án: Để cứu vãn công ty và người nhà của mình, cô đã phải bán mình cho hắn, và kết quả nhận được cái nhìn khinh thường:" loại phụ nữ tự mình đưa đến cửa như cô, tôi không có hứng thú." Cô nghiến răng, làm sao để giải quyết sự tình éo le này đây? Nhưng, hắn sẽ có ngày xưng thần với ta. *** Cô ôm cánh tay hắn, ổn định thân thể không ngừng lay động của hắn.Du Thần Ích ngừng lại, nghiêng đầu nhìn cô chằm chằm, trong mắt thể hiện tất cả căm hận cùng chán ghét, "Cô muốn tìm đàn ông phải không, nhà tôi còn nhiều người giúp việc mà, tôi không rãnh để đùa giỡn với cô!"Lời nói nhục nhã cũng không khiến Văn Hinh e sợ, cô yên lặng nhìn hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, sáng rỡ mê người, đoạt hồn người. "Người em muốn tìm là anh! Anh đừng quên, em được sự cho phép của mẹ anh mới tiến vào cửa Du gia!"Du Thần Ích nhìn thần thái tự tin trên mặt cô, không khỏi hơi sững sờ, nhưng ngay sau đó, sắc mặt hắn bỗng trầm xuống, sự tức giận thể hiện trong đôi mắt hắn, "Cô muốn làm gì? Ai cho cô tiến vào, cô tìm người nào, cũng đừng đến làm phiền tôi!". Nói xong, hắn lại thoát khỏi bàn tay của Văn Hinh, tiếp tục đi lên lầu.*** Dù biết rằng hôn nhân cần được xây dựng bởi tình yêu, nhưng vấn nạn của gia đình đã không cho phép cô được lựa chọn, để rồi làm vợ của kẻ không hề yêu thương mình, đôi khi lại có chút khinh bỉ. Mời bạn đọc ti…

Anh sẽ thay anh ấy yêu em

Anh sẽ thay anh ấy yêu em

51 0 1

" Knock Knock "Cơn gió khẽ thổi nhẹ.Bông đào khẽ rụng xuống nền đất ướt lạnh.Tiếng giày cao gót rõ rệt.Vài sợi tóc được nhuộm màu chocolate khẽ tung bay. Tà áo sơ mi trắng nhuốm màu đỏ của máu tươi bỗng bị cơn gió tốc nhẹ. Khuôn mặt trắng bệch, nhợt nhạt của cô ướt đẫm những giọt lệ, khiến kẻ qua đường không khỏi xao lòng. " Hạo Dương! " Cô bỗng hét oà lên. ..." Dương...Anh sẽ yêu em trong bao lâu? "" Bao lâu à...Có lẽ là mãi mãi! " Anh xoa đầu cô" Có lẽ? Chỉ là có lẽ thôi sao? Vậy là có thể anh sẽ không yêu em nữa? Em không chịu! " cô đấm bùm bụp vào lồng ngực anh." Vậy thì là chắc chắn! " anh gãi mũi cười méo mó." Nhưng...Nếu em chết, anh còn yêu em không? " Cô phồng má, đôi mắt to tròn long lanh nhìn vào mắt anh, trông thật đáng yêu! " Ái Ái ngốc! Em sẽ không chết trước anh, chỉ anh mới có phép chết trước em! " Anh cười cười, cái điệu cười đáng ghét quá đi, nó làm cô bắt đầu lo lắng!" Hạo Dương đáng ghét! Anh chết rồi ai sẽ yêu em? Ai sẽ ăn pocky với em? Ai sẽ...Không cần biết! Em không cho phép anh chết! " Cô bỗng ôm chặt anh, oà khóc như một đứa trẻ bị cướp kẹo." Sẽ có một người yêu em hơn anh " Anh lại cười, bàn tay thon dài khẽ vuốt vuốt mái tóc nhuộm màu chocolate của cô. ...…

[Xuyên][Ngôn] Ta xuyên về nơi không trong sách sử

[Xuyên][Ngôn] Ta xuyên về nơi không trong sách sử

3,426 2,088 23

Tên truyện: Ta xuyên về nơi không trong sách sửTác giả: Lục Trình HuyênĐộ dài: Chưa rõTình trạng: Đang raTóm tắt nội dung:Nhân vật chính là Hàn Linh, một cô gái bất đắc dĩ phải xuyên không trở về quá khứ, làm một thái tử phi nương nương. Đặc biệt đây không phải là đất nước của cô ta, mà là một đất nước khác, phồn hoa hơn nhiều, chính là Trung Hoa thời xưa, tuy nhiên thời đại này không được lưu truyền trong lịch sử. Xuyên không đến một nơi xa lạ, lại không biết tiếng Trung, liệu Hàn Linh sẽ làm gì?Văn án:Hắn thích người khác rồi...Không phải là cô... là bạn thân cô...Người cô thích năm năm qua cuối cùng lại không thích cô...Cô điên loạn, tìm mọi cách phá hoại cô ấy để rồi tán gia bại sản.Sống trên đời này, còn ý nghĩa gì nữa, không bằng cô đi chết đi!Đứng dưới gốc cây ấy, cô muốn kết liễu cuộc đời mình...Ngay giây phút ấy, một ánh sáng lóe lên giữa những cánh hoa đào đang rơi kia, đưa cô đến một nơi xa lạ...…

Khoảnh khắc được chạm đến anh

Khoảnh khắc được chạm đến anh

6 0 1

Lục Tâm Nhi - đại tiểu thư của Lục gia , xinh đẹp tài năng là mẫu người lý tưởng mà bất cứ gia tộc nào cũng muốn cô làm con dâu . Cô tựa như một vị nữ chủ nhân mà không ai dám chạm tới .Âu Diệp Hy - anh là sinh viên nghèo , trong tay chẳng có bất cứ gì , tiền không có nhà cũng không , anh chỉ được danh xưng là học sinh danh dự mà người ta gọi .Anh vô vị tầm thường , cô thì kiêu sa xinh đẹp , nhưng không hiểu vì sao ... khi gặp anh cô lại không cầm được lòng mà yêu phải anh.. Cô không mang dáng vẻ của một tiểu thư để gặp anh mà chỉ là một học muội muốn thỉnh giáo anh . Cô không mang danh phận của mình ra để có thể sai khiến mà chỉ ở bên anh găm gắp nghe theo . Cô không mặc những bộ váy hàng hiệu ăn ở những nhà hàng sang trọng mà chỉ khoác lên kình những chiếc váy đơn giản rẻ tiền rồi cùng anh đi ăn uống ven đường . Cô không tham dự những party sôi nổi ở những quán bar như thường nữa mà lại cùng anh đi bán thuốc lá hay cùng anh làm phục vụ ở quán cà phê ... dường như vì anh mà cô không cần bất cứ thứ gì nữa nhưng nhận lại chỉ là sự hờ hững lạnh nhạt.Nhưng Tâm Nhi nào biết , anh yêu cô còn hơn cô yêu anh , anh không ngại người ta dèm pha , anh không ngại người khác buông lời ra tiếng vào , mà anh sợ rằng ... không có gì trong tay thì sao có thể lo cho cô , không có sự nghiệp tiền đồ thì sao có thể bảo vệ cho cô ... cô quá hoàn hảo , anh thì lại khác , thế giới của hai người hoàn toàn khác nhau .. nên khoảnh khắc mà Tâm Nhi được chạm đến Diệp Hy là khoảnh khắc vui nhất của cuộc đời cô.…