chetvoibo
…
Lời dẫn đầu.- cậu có thể tránh qua một bên không?Một am giọng lạnh ấm vang lên- cậu đi đâu chưa làm bài xong không đi đâu hếtTôi bực dộc câu có- Không lẽ đi vệ sinh cũng không được sao- vậy sao bộ cậu bị thận à một buổi học cậu đi hết sáu lần một bài tập cũng chưa xong ngồi xuống- ey cậu nói ai bị thận cậu đó mới bị bệnh cả nhà cậu điều bị ...........…
Không tin xin đừng phỉ báng tín ngưỡng của chúng tôi…
Tận thế đến theo cái cách mà chẳng ai ngờ nổi.Dữ dằn và hung bạo như một con thú săn mồi với cái bụng rỗng cồn cào vì đói, nó lao đến, nhanh đến mức tôi chẳng thể thấy rõ, và nuốt chửng hết thảy.Những căn nhà xập xệ tạm bợ ở Khu Đồ Bỏ, những căn biệt thự đồ sộ lộng lẫy xa hoa ở thủ đô Saspiens, những bia mộ đá lạnh lẽo trăm năm chẳng hề được động đến ở Thanathos, và cả con người. Những con người hèn nhát và ngu muội không biết đến bất cứ thứ gì ngoài nhung lụa và những trò giải trí xa hoa vô độ ấy.Có cả tôi, và họ nữa.Chúng tôi đã chết.Tất cả đều đã chết.Nhân loại tận diệt rồi.Phải.Tôi đã "chết rồi".Tôi đáng ra phải "chết rồi"..."Chết" giữa cái biển lửa bất tận năm ấy.…
Sổ tay ghi chép…
Bạn thấy mình lạc giữa vô minh.Vô minh, bạn không rõ ai đã tìm ra khái niệm này, nhưng khi bạn đọc được nó từ thơ Zelda, bạn chợt hiểu. À thì ra đó là nơi tuổi trẻ mình đang chôn vùi.Đứng giữa miền miên viễn, tay với không ra khỏi tàn đêm, khung cửa chẳng thể ngăn nổi gió luồng... chỉ những cô độc, và tiếng gào thét thất thanh của đôi bán cầu não.…