Sothich_Thudam
#Thudam…
#Thudam…
Truyện ngắn,truyện ngắn cuộc sống,tâm sự tình yêu,…
Một ngày chẳng nắng chẳng mưa chẳng gì, T1 từ đâu lại có 5 đứa trẻ lon ton nối đuôi nhau đứng trong đại sảnh, đứa lớn nhất tầm 5 tuổi, ba đứa sau tầm 3 tuổi và đứa đứng cuối cùng tầm mới 2 tuổi. Điều không thể ngờ tới là ngày chúng xuất hiện lại là ngày mà cả đội T1 cúp stream, hơn nữa, thân thế của chúng cũng gây cho cả trụ sở một phen sang chấn!…
Như tiêu đề nên khá thập cẩm :vNói chung thì đây là nơi tôi giãi bày tâm sự và cách mà tôi nhìn nhận về cuộc sống. Ai thích cứ comment, tôi rep hết 👍Cre: Cần tìm…
Tôi chỉ viết câu chuyện này cho chính bản thân tôi đọc ,vì tôi bị luỵ cặp này quá thôi. Nó chỉ đơn giản là một câu chuyện mà mình tưởng tượng ra khi chúng ta sẽ không còn theo dõi anh chàng ash nhà ta nữa thôi ( cụ thể hơn thì là hành trình mà se và sa có thể đến đc với nhau . 🥰) Do đây cũng là lần đầu viết chuyện , rất mong đc mọi người để lại bình luận góp ý và đồng thời ủng hộ cho tôi luôn nha !…
Một khi đã chọn rời đi, đừng bao giờ quay trở lại.-WARNING: Có nhắc đến Fakenut.Những tình tiết được xuất hiện trong đây chỉ là giả tưởng, không áp dụng cho ngoài đời thật.@iamsunny102.⚠only Wattpad⚠…
Vui lòng đọc mở đầu trước khi đọc truyện nhé.__Nguồn ảnh bìa: https://pin.it/5TuEvjZYEẢnh bìa đã được căn chỉnh lại.…
yêu anh, thương anh, muốn cùng anh đi đến tận cùng. !lowercase!…
Đời trước, tôi bước một bước, em vì tôi mà bước chín mươi chín bước còn lại.Đời này được làm lại một lần, em cứ đứng yên ở đấy, tôi nguyện vì em mà bước thêm một ngàn bước.Tôi hứa sẽ...Dung túng em. Yêu thương em. Chiều chuộng em.Chỉ cần em muốn, mọi thứ tôi đều có thể cho em. Nếu em muốn thứ mà tôi không có, tôi sẽ nghĩ cách để em có.Chỉ cần đó là em, không phải em là không được!Chỉ để em được vui, để em được sống một cuộc sống hạnh phúc, để em mãi mãi ở cạnh bên tôi.Thể loại: Trọng sinh, Sủng, Ngọt, Niên thượng…
park sunghoon với kim sunoo suốt ngày chí choé với nhau hoài.…
Mở lòng nhé, tôi sẽ đưa bạn đến một góc nhỏ của tình yêu thầm lặng...…
Thường gia tiểu thư đứng trước cửa sổ, cười nói: "Nhị ca lại xem con gái của bảo mẫu Tô Châu, khuôn mặt như vải tươi lột vỏ, mọng nước."Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn tranh tối tranh sáng.Phùng Chi nhón chân ngắt đóa dành dành vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi....."Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?""Ong vàng?" Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: "Là em!"Ghi chú:Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.Số chương: 122Convert: Vespertine…
" 4 năm là cưới nhau được rồi đó "- Viết vì sự yêu thích của mình . Cách diễn đạt có thể không tốt mong mng hoan hỉ bỏ qua nha - Nhưng chương có yêu tố ... Thì mình sẽ Cảnh báo ạ…
𝓣𝓱𝓮 𝓕𝓪𝓵𝓵𝓮𝓷 𝓐𝓷𝓰𝓮𝓵Một gã sát nhân hàng loạtMột bác sĩ tâm thầnMột chàng cảnh sát Quá khứ đau buồn nơi mà đứa trẻ ngây thơ dần sa đoạ trở thành một tên sát nhân hàng loạt mang trong mình tâm lý bất thường..._______________________________----------------------Author: JamsJams_Thể loại: Crime fiction(?) Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, Enjoy!Một ngày tốt lành 💚…
Chuyện về Takemichi ngày ngày nhặt những bé nhân thú về nhàKhông biết do duyên nợ hay sao mà em cứ ngày ngày bắt gặp những bé nhân thú đáng yêu. Cứ thế nhặt về nhiều tới nổi nhà mình cũng thành trại trẻ nhân thú rồi. Ngày ngày giải quyết mấy rắc rối của mấy nhóc tỳ gây ra cũng như chăm sóc mấy nhóc là niềm vui của Takemichi ~~~~~~~~~~~~~Đừng ai để ý đến cái ảnh bìa đó nha. Do tìm không thấy ảnh ưng ý nên tui bắt đầu vô tri.…
mọi tình tiết đều là mình đã trải nghiệm qua và kể cho mấy bạnn ♡…
[ chỉ là tám chữ cái, tại sao lại khó nói đến như vậy ? ]…
Anh đứng bên kia, em đứng ở đây. Chúng ta vô tình hữu ý nhìn vào mắt nhau, nhìn thấy những cảm xúc rối loạn và nhịp tim lệch nhịp của đối phương. Nhìn thấy những nỗi mất mát, những đau thương chia xa nơi đáy mắt. Em muốn ôm lấy anh, muốn vỗ về anh khi anh phải trải qua đủ mọi sự vùi dập trên đời. Ôm anh an ủi, ôm anh bảo vệ, cả đời không muốn anh bị tổn hại lần nào nữa.Thế nhưng, anh và em cắt nhau một con đường, một ngã tư. Bất giác lại trở thành cách nhau một thế giới. Anh đứng bên kia, em đứng ở đây.Năm ấy nơi ngã tư đèn chúng ta chia xa.…