CHHL vp 294

CHHL vp 294

80 0 1

CHHL vp 296

CHHL vp 296

74 0 1

CHHL vp 303

CHHL vp 303

89 0 1

CHHL vp 306 307
Mở mắt ra, người đầu tiên em thấy là ai? [Longfic/Hương + Khuê]

Mở mắt ra, người đầu tiên em thấy là ai? [Longfic/Hương + Khuê]

896 58 1

1 câu chuyện được lấy cảm hứng từ lời tiên tri của bà Vanga."Vào năm 2164 - Con người sẽ biến thành một loài động vật kinh dị (nửa người, nửa thú)."---Năm 2164 đã đánh dấu một thời kỳ được cho là đen tối nhất trong lịch sử loài người. Đó là khi các bệnh dịch tràn lan trên khắp hành tinh. Rồi các tệ nạn, biến đổi khí hậu, thảm họa tự nhiên... dần dần đã cướp đi của con người tất cả.Trong đó không thể không kể đến một nỗi kinh hoàng của nhân loại, đó là bệnh "Thú hóa". Một căn bệnh đã trở thành đại dịch, với tốc độ lây truyền chậm, nhưng vô cùng nguy hiểm.Bề ngoài của những người mắc bệnh không khác gì những cơ thể bình thường khác. Nhưng khi cơn đói bắt đầu, họ sẽ dần biến đổi. Trở thành một loại động vật máu lạnh, vô tri. Có móng vuốt, răng nanh nhọn hoắt. Và chỉ ăn nội tạng của người sống. Ở thời điểm đó, loài người phải đối mặt với những nỗi sợ hãi luôn rình rập, đe dọa cuộc sống của họ.Và Việt Nam không phải là một quốc gia ngoại lệ. Nơi bùng phát bệnh nhiều nhất chính là ở những thành phố đông dân cư nhất. Thành phố Hồ Chí Minh là nơi ghi nhận những ca nhiễm đầu tiên. Cũng chính ở đó, đã chứng kiến mối tình nhiều ngang trái, giữa một cô cảnh sát điều tra đầy nhiệt huyết, và một người con gái đáng thương, đã mất cả gia đình vì dịch bệnh.Đây không chỉ là một câu chuyện tình yêu đơn thuần, nó nói lên về những thảm họa của thiên nhiên, của xã hội. Mà nguyên nhân, là nằm ở chính trong mỗi con người. ----1 sản phẩm của trí tưởng tượng--Author: Cáo -lô…

Tiểu nữ nhân của trùm điền sản - Cơ Thuỷ Linh - 地产大亨的小情人 (3)
Duong Loi Canh Mang DocTamHuyen
Tiểu nữ nhân của trùm điền sản - Cơ Thuỷ Linh - 地产大亨的小情人 (2)
Tiểu nữ nhân của trùm điền sản - Cơ Thuỷ Linh - 地产大亨的小情人 (4)
Tiểu nữ nhân của trùm điền sản - Cơ Thuỷ Linh - 地产大亨的小情人 (5)
CHHL 331-356

CHHL 331-356

190 0 1

Nốt ngọt

Nốt ngọt

82 10 4

Tôi ngồi kế bên anh, nhắm mắt lại và tận hưởng khúc nhạc ấy.- "Phong này, nếu có, anh nghĩ câu chuyện của chúng ta nên tên là gì?"Anh dịu dàng nhìn vào mắt tôi, chần chừ vài giây.- "Nốt ngọt chăng?"- "Nó nghĩa là gì cơ? Ý anh là bây giờ ngọt nốt rồi khúc sau đắng ngắt á?"- "Không, chắc chắn là không phải vậy rồi."Anh nhẹ nhàng bật cười tủm tỉm, nhấc tay lên, che đi cái nụ cười xinh đẹp vốn có.- "Chỉ là, mối quan hệ của chúng ta bắt đầu bằng những nốt nhạc, rồi cùng nhau duy trì nó bằng sự ngọt ngào, đơn giản vậy thôi."…

Bắt Em Về Làm Vợ.

Bắt Em Về Làm Vợ.

1 0 10

Thẩm Ninh Kỳ và Hứa Cung Cẩn được hứa hôn từ khi còn nhỏ, khi đó cô mới năm tuổi anh mười hai tuổi, cuộc hôn nhân này vốn dĩ Thẩm Ninh Kỳ không chấp nhận còn kịch liệt phản đối nhưng sao cô thoát được khỏi tên nam thần vô sỉ, biến thái như Hứa Cung Cẩn."Thẩm Ninh Kỳ, em không gả cho tôi cả đời cũng đừng mong gả cho ai, ai dám tán tỉnh em tôi cắt lưỡi người đó, ai có ý định cưới em tôi giết chết tên đó, còn em muốn chạy thoát khỏi tôi vậy tôi sẽ chiếm giữ trái tim em.""Hứa Cung Cẩn tôi nói được làm được.…

CHHL VP 308-330
CHHL convert 298
CHHL vp 304-305
Hàng đã nhận, miễn trả lại !!!

Hàng đã nhận, miễn trả lại !!!

26 1 1

Tác giả: Mèo lười ngủ ngàyNếu bạn nhận được một hộp quà lớn nhân ngày lễ Valentine, bên trong là một người đàn ông khỏa thân đang nằm cuộn mình một cách duyên dáng, bạn sẽ phản ứng như thế nào? Hoảng hốt, sợ hãi, tò mò hay... thích thú? Hơn nữa, bạn còn cùng người đàn ông đó bắt đầu một cuộc sống chung đầy bí ẩn. Trong cuộc sống thực - hư đan xen, không có gì là không thể xảy ra. Và sự thực sẽ một lần nữa chứng minh: loại quà cáp chuyển phát nhanh thực sự không đáng tin!!…

Trái Cấm

Trái Cấm

81 5 4

Đang Cập Nhập…

Thanh Âm Của Thanh Xuân!

Thanh Âm Của Thanh Xuân!

3 0 1

Thanh xuân của tôi mang theo âm hưởng day dứt của tình đầu mới chớm nở. Tôi chỉ là thích cậu ấy rất nhiều, tình yêu của tôi mãi mãi được thanh xuân năm ấy chôn vùi. Lời yêu được giấu trong chiếc bình thủy tinh nhỏ, mãi mãi không thể quên.…