Cánh Hồ Điệp

Cánh Hồ Điệp

22 4 1

Nước mắt trên trời như nước mắt trong lòng, tuôn ào ạt như thác đổ mãi không ngưng, tuôn như con suối vừa trong vừa đục. Ngước mặt lên trời để khoé mắt hứng nước mưa, để nước trong lòng trôi xuống đáy lòng. Chảy róc rách vào từng ngõ hẹp, chảy xiết cả lồng ngực của hắn, thở cũng không thở nổi. Kim Thế Hanh vẫn đứng đó, đứng để nước chảy xích chặt đôi chân lạnh toát của hắn. Ngấm nước mưa vào da cũng không ngẫm nổi lời vừa nãy của Mẫn Doãn Kỳ, rốt cuộc vẫn là tri kỷ của nhau cả đời.Mưa thì vẫn mưa lớn, dù có lớn nhưng trong mưa vẫn có cánh bướm vỗ cánh mà bay về phía trước. Bay như lao đầu về giông bão, theo hướng cơn thịnh nộ của chúa trời như muốn đánh gãy đôi cánh của nó, nó vẫn bay về phía trước. Về hướng của gã đàn ông đang dần bị chìm dần trong cơn mưa trắng xoá, nó bay đến rồi đậu lên tay Kim Thái Hanh. Đậu rất vững mặc cho gió có cuốn tới tấp mọi vạn vật xung quanh đi nữa. Mạnh mẽ và kiên cường như cánh bướm: " Hồ điệp bay đến và đậu lên tay là báo hiệu của thần tài đến. Cũng là hồ điệp bay đến nhưng lại là ông tổ trở về. "" Ừ, là ông tổ của anh đây, cậu hai. "…

[Edit] Tôi Dựa Vào A Phiêu Để Làm Giàu

[Edit] Tôi Dựa Vào A Phiêu Để Làm Giàu

49 8 4

Tên Hán Việt: Ngã kháo a phiêu phát gia trí phú.Tác giả: Tử Thư Miêu Miêu.Thể Loại: Ngôn tình, linh dị, xuyên không hiện đại.Nguồn convert: https://truyenconvert.netVăn ÁnNgủ một giấc thức dậy đại năng tu tiên Văn Nhân Mịch biến thành một tiểu nha đầu mười bốn tuổi Lâm Mạt Mạt. Chiều cao chưa được 1m5, nặng không đến 70 cân, ở trong nhà đâu đâu cũng có hồn ma tha thiết hỏi thăm ......"Mạt Mạt, ngươi xem ta vừa thêu xong khăn tay, ngươi mang đi bán là có thể đảm bảo tiền cơm tháng này.""Mạt Mạt, đây là váy mã diện ta vừa mới làm, chất liệu không tốt lắm nhưng cũng trị giá năm sáu lượng bạc, bán tích góp đóng học phí.""Mạt Mạt, đây là bức thanh minh thượng hà đồ ta họa, so với những bức phỏng chế kia mạnh hơn nhiều làm sao cũng đủ để ngươi có tiền thuê nhà, đổi một chổ ở tốt hơn."........Lâm Mạt Mạt yên lặng nhận lấy: "Ah".___________________________Note:1. A phiêu: chỉ những vong hồn, hồn ma. Ta vẫn để a phiêu để nói về những hồn ma giúp đỡ nữ chính cho dễ thương nhé.2. Ta mới đọc mấy chương cvt thấy cũng ok nên đặt gạch trước. Nếu mọi người thấy có nhà nào đã hoặc đang làm truyện này rồi thì lại báo ta với nhé. 3. Dự là truyện sẽ hơi lâu mới có chương mới vì ta sẽ ưu tiên cho trù nương trước.4. Truyện cập nhật nhanh nhất tại: https://phiphiconuong.blogspot.com/2020/12/ta-dua-vao-phieu-lam-giau.html…

No Game No Life

No Game No Life

78 7 24

copy Trong thế giới trò chơi, có một truyền thuyết đô thị về 『  』 người đã trở thành người chơi giỏi nhất và chiến thắng từng game một trên thế giới. Không ai biết 『  』 trông như thế nào cũng như không biết về danh tính của anh. Trên thực tế 『  』 là một đội được thành lập bởi hai người, người mà đều là Hikikomori, NEET, nằm ngoài xã hội, và là otaku, cụ thể là Sora và Shiro. Sora là người anh trai, rất giỏi trong việc đọc trái tim của mọi người nhưng lại bị xem là vô tích sự khi so sánh với cô em gái của mình. Shiro là cô em gái, một thiên tài nhưng lại không thể nào thấu hiểu được trái tim con người. Một ngày nọ, hai người họ nhận được một lời mời từ một vị thần ở thế giới khác, và khi chấp nhận lời mời ấy, họ đã được đưa đến một thế giới nơi mà mọi thứ đều được quyết định bằng các trò chơi đơn giản, từ việc chỉ chơi cho vui cho đến đi qua những biên giới.Trong thế giới này, loài người Imanity chỉ còn lại một thành phố duy nhất là lãnh thổ cuối cùng của mình, và cũng chẳng có vua để trị vì thành phố ấy!Liệu Sora và Shiro sẽ có thể cứu vớt Imanity khỏi sự diệt vong của nó chứ?…

Chuyện Có Nàng Và Nắng

Chuyện Có Nàng Và Nắng

576 56 4

Tôi nhìn giọt nước mắt lăn trên má nó, chẳng an ủi lấy một câu tôi còn tủm tỉm cười, rồi hỏi: "Thế mày vẫn thích cái thằng đấy à?"Nó im lặng cúi gằm mặt xuống không gian xung quanh trở nên yên ắng, chỉ còn tiếng cây tre xào xạc và cơn gió thổi qua làm mái tóc người con gái nhẹ bay. Tôi cúi xuống, nhìn nó: "Thế là không thích nữa à?" Giọng tôi trầm lại, đây là khoảnh khắc mà tôi được nhìn nó gần đến như vậy. Khoảng cách giữa tôi với nó xích lại gần hơn, nó lúng túng đưa tay lau vội đi hàng nước mắt, ngẩng mặt lên, trả lời tôi với điệu bộ ngập ngừng: "Không. Vẫn thích, chỉ là không thích nhiều như trước."Tôi thở dài rồi chỉ cho con Yên cách vượt qua đau khổ trong chuyện tình cảm, tôi hỏi nó: "Buồn không?" "Buồn" Nó nói xong rồi lại khóc um lên.Chẳng giúp gì được, tôi vỗ vai, mỉm cười và ghé vào tai nó thì thầm: "Vậy thích tao nhiều hơn thằng đấy là không buồn!"----------------------------------------------------P/s: Một chiếc truyện mà tớ viết 🐾…

No One Believed Me. If You Say You Believe Me Now, It's Too Late

No One Believed Me. If You Say You Believe Me Now, It's Too Late

292 30 52

"Nyanta và Pomeko - Ngay cả khi bạn nói rằng bạn tin tôi bây giờ, thì đã quá muộn. Không ai tin vào tôi. Đã quá muộn để nói rằng tôi tin bạn bây giờ. Bạn thời thơ ấu của tôi, chị kế của tôi và cô gái đeo kính cận hiện đang cố gắng làm quen với tôi. Tôi không quan tâm nữa. Hãy để tôi một mình. Đây là một câu chuyện tình yêu của một người đàn ông không tin vào bất cứ ai. Đây là một câu chuyện tình yêu bắt đầu bởi sự phản bội…