Tang thi Vương, nàng lại lên hot search!!!

Tang thi Vương, nàng lại lên hot search!!!

33 2 2

Thể loại: Đô thị ngôn tình, showbiz, nữ chính là vua cương thiTác giả: Hề Thiển Độ dài: 255777 chữTình trạng: Còn tiếp Văn án:Tang thi vương (vua cương thi)- Nguyễn Tĩnh chết đi, trọng sinh thành một tiểu minh tinh mười tám tuổi. Từ khi sinh ra đã là một cương thi cao quý, nay Nguyễn Tĩnh chỉ biết yên lặng chảy xuống giọt nước mắt chua xót. Ăn, mặc, ở, đi lại đều cần tiền, còn phải nuôi một đứa cháu nhỏ! Vì kiếm tiền, Nguyễn Tĩnh tiếp tục làm tiểu minh tinh, thời gian nhàn rỗi liền đi công trường dọn gạch, còn phải ở trên mạng phát sóng trực tiếp ăn cơm để kiếm tiền. Nguyễn Tĩnh cảm thán, đây thật là một cái thế giới thần kỳ, dọn viên gạch, ăn đồ ăn đều có thể kiếm được tiền. Đương nhiên, nếu tên nhân loại kia không luôn bám theo cô thì tốt rồi. Hừ, đừng tưởng rằng cô không biết thế giới này sau khi kết hôn tài sản là cùng sở hữu. Cái gì? Nhân loại này rất có tiền!? Bùi Mặc: Gả cho anh, tài sản của anh đều là của em. Nguyễn Tĩnh: Cục Dân Chính còn chưa tan tầm, chúng ta mau đi lãnh chứng đi. 【 Phỏng vấn nhỏ 】Một ngày nọ, Nguyễn Tĩnh nhận lời mời phỏng vấn cá nhân. Phóng viên giải trí: Nơi nào của Bùi tổng nhất hấp dẫn cô nhất? Nguyễn Tĩnh: Hắn có tiền. Phóng viên giải trí:" ...". "Vậy Bùi tổng có ưu điểm gì lớn nhất? " Nguyễn Tĩnh: Hắn có rất nhiều tiền. Phóng viên giải trí:" ...". "Thế Bùi tổng trong sinh hoạt am hiểu nhất là gì? Nguyễn Tĩnh: Hắn sẽ kiếm rất nhiều tiền. Phóng viên giải trí: ...... Nói cho tôi biết chân ái ở đâu? Cuộc phỏng vấn này vô phương tiếp tục! PS: Nữ chủ th…

Thiên Thần Biết Yêu

Thiên Thần Biết Yêu

1 1 1

Năm 805 trên thiên đường, đó là lúc mà tôi được ra đời, tôi là 1 thiên thần mới chào đời và Chúa đã đặt cho tôi một cái tên là "Shina" và đó là tên của tôi...Năm nay là năm 827Tôi và các bạn bè là thiên thần của tôi được Chúa giao cho 1 nhiệm vụ đó chính là phải xuống trần gian để chăm sóc cho những người thốn khổ, lúc đó tôi được Chúa giao cho 1 nhiệm vụ là bảo vệ 1 người có tên là Akiyu Ai, thế là tôi cũng xuống trần gian để bảo vệ cho cô ấy, lúc đó là lần đầu tiên tôi được xuống trần gian cho nên cũng khá bở ngỡ Chúa nói với tôi rằng là Thiên thần không bao giờ được yêu người phàm trần, và kể cho tôi nghe số phận của cô bé Akiyu ấy, Chúa kể rằng:Cô bé Akiyu là 1 cô bé tội nghiệp, lúc xưa mẹ của cô ấy qua đời lúc cô ấy chỉn có 5 tuổi và lúc cô ấy được 12 tuổi thì ba cô ấy cũng qua đời và cô ấy rất cô đơn bởi vì không có ba mẹ hay bạn bè gì ở bên cạnh, khi cô ấy đến trường thì lúc nào cũng bị bắt nạt, chê bai, nói xấu, và bị bạo lực học đườngKhi Chúa kể xong thì tôi cũng có chút thương xót, nên bây giờ tôi ở đây, để bảo vệ cho cô ấy, tôi đáp xuống nhà của cô ấy, 1 căng nhà u tối, cô đơn, khi tôi biến thành người trần, nước vào căng nhà ấy, 1 sự u tối tràn ngập, khi tôi nhìn thấy cô gái ấy....Shina: Này cô đang khóc sao?-tôi tiến lại gầnAkiyu: h...hic..cậu là ai?-cô ấy hỏi tôiShina: tôi là người bảo vệ côAkiyu: hic...bảo vệ?Akiyu: Vậy cậu có thể làm bạn với tôi được không?Shina: bạn? bạn là gì?Akiyu:/lau nước mắt/Akiyu: Bạn là người thân thiết và ân cần lo lắng cho mình Shina…

[EDIT] Từ Niên Thiếu Đến Rung Động - Tiêu Lộ

[EDIT] Từ Niên Thiếu Đến Rung Động - Tiêu Lộ

82 8 3

从年少到欢喜 - Từ Niên Thiếu Đến Rung ĐộngTác giả: Tiêu LộEditor: SanSố chương: 113 chương, 8 phiên ngoạiThể loại: Thanh mai trúc mã, song hướng thầm mến, song xử, vườn trường đến thành thị (từ đồng phục đến áo cưới), HE, ngọt văn.Thiếu nữ nỗ lực hết mình vì không tin cổ tích x Thiếu niên thiên tài muốn tạo nên cổ tích.VĂN ÁNĐôi lúc Đan Quý Thu nghĩ, nếu cô có thể lựa chọn lần nữa, cô hy vọng mình không phải thanh mai của Lục Duẫn, không được anh che chở từ nhỏ đến lớn. Vậy thì ít nhất cô còn có can đảm mà thích anh một cách quang minh chính đại chứ không phải ôm giữ bí mật vừa ngọt ngào vừa chua xót này, sợ một ngày anh phát hiện để rồi đến bạn bè cũng không làm được.Lục Duẫn vừa đẹp trai, hài hước, tính khí lại có chút cà lơ lất phất, cả Thất Trung đều công nhận anh là giáo thảo, chỗ nào cũng tốt. Nếu có chỗ không tốt thì chắc là chuyện hằng năm xếp hạng của anh đều bị tiểu thanh mai của mình nghiền áp. Lục Duẫn: "Mình đánh cược nhé, nếu lần thi này tớ vượt qua cậu thì cậu phải giặt tất cho tớ một tháng."Đan Quý Thu: ". . ."Lục Duẫn nói tiếp: "Nếu cậu thắng, tớ không chỉ giặt tất cho cậu một tháng mà còn giúp cậu giặt quần lót một tháng."Đan Quý Thu: "Cút giùm." Xuất huyết não mất thôi. Giới thiệu: Bạn thanh mai và bạn trúc mã đều cho rằng đối phương không thích mình. Nội dung vắn tắt: lòng mang lý tưởng, chính trực lương thiện. Một câu chuyện xưa về tình yêu và sự trưởng thành.…

TRÙNG SINH YÊU HAY HẬN..

TRÙNG SINH YÊU HAY HẬN..

40 4 4

ngôn tình 1+1 , yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng lại trắc trở về sự thật của đời trước ,Thiên Tuấn, là một tổng tài khét tiếng trên thương trường, anh luôn lạnh lùng và tàn nhẫn với đối thủ của mình, chẳng những anh có cả một tập đoàn danh tiếng khắp châu âu, mà còn là một ông trùm phía sau một tổ chức lớn, lần đầu tiên anh trở về đại lục để tiếp nhận tập đoàn mà anh mới thu mua, nhưng cũng là lần đầu tiên gặp được người con gái bé nhỏ đó , giọng hát ấy, nụ cười trong trẻo đó, sự ngây thơ đó đã cướp mất trái tim lạnh lẽo của anh, và rồi anh đã dùng cả trái tim để yêu cô,. nhưng không ngờ sự thật lại vô cùng đau xót,khi chính mẹ cô là người đã gián tiếp làm người mẹ mà anh yêu thương chết...Lâm mỹ, là một người còn gái từ nhỏ đã mồ côi mẹ, cô vô cùng thuần khiết, cô có một giọng hát hay, và luôn yêu thương cha của mình,nhưng không một ai biết được cô là người trùng sinh sống lại, bởi vì kiếp trước cô vì yêu một tên đàn ông cặn bã mà đã vứt bỏ tất cả để đi theo hắn, cho lúc chết cô mới biết hắn lấy cô bởi vì cô sẽ là một người ở không công cho nhà hắn, nhưng sự thật không như tên cặn bã đó mong muốn, vì cô trở bệnh, một chứng bệnh nan y, cũng vì vậy mà chính mắt cô thấy, chính tai cô nghe, hắn muốn giết cô để lấy món tiền bảo hiểm từ cô, đau đớn tột cùng cô chết đi trong lòng đầy uất hận mà trùng sinh trở lại khi cô mới bắt đầu yêu hắn....liệu hai tâm hồn có quá nhiều tổn thương có đến được với nhau????…

[Alltakemichi] Survival

[Alltakemichi] Survival

23 4 1

_______________________________________Takemichi- cậu trai trẻ với mái tóc vàng nắng và đôi mắt xanh như đại dương rộng lớn , cậu trầm ngâm bước chậm trên con đường bị nuốt chửng trong bóng tối chỉ duy nhất có ánh đèn đường lất phất chiếu xuống . Sau khi cậu cứu được những người đồng đội của mình và cả...Mikey- Tổng trưởng băng Tokyo Manji hay còn được gọi bằng cái tên Touman , cậu cảm thấy nhẹ nhõm vì bây giờ không còn ai phải chết cả , không một sinh mạng nào rời đi nhưng cậu phải trả một cái giá vì hành vi quay ngược thời gian của mình , phá vỡ luật lệ sinh tử - đó là mọi người đều quên mất cậu , không một ai biết cái tên Hanagaki Takemichi cả...không một ai . Cậu cảm thấy việc bản thân bị cho vào hư vô chẳng ai biết là thật sự rất may mắn , đáng lẽ ra cậu đã phải chết rồi nhưng ông trời thương xót , chỉ có thể bán cho cậu hình phạt nhẹ nhất . Takemichi thở dài nhưng chợt bị vật gì cản nên loạn choạng ngã xuống , cậu cau có đứng dậy quay phắt ra nhìn thứ ngán đường mình , bất ngờ thay vật cản đường lại là một cuốn sách dày cùng với màu bìa đỏ sẫm và dòng chữ màu vàng nhũ bị nhoè đi vì cũ . Cậu nhẹ nhàng cầm cuốn sách ấy lên , cố gắng nhìn được dòng chữ ." Cuốn sách lạ thật , chắc mang về đọc thử chắc không sao nhỉ " Nói xong cậu liền ôm nó vào lòng , dòng chữ sáng lên , không biết vì tác động nào mà những chữ cái sáng lên rồi hiện ra dòng chữ " How to Survival Apocalypse " _________________________________________…

[One Short] Bao Giờ Mưa Tan?

[One Short] Bao Giờ Mưa Tan?

66 12 3

Đi được vài bước, cô vấp ngã, cú ngã như đánh bể mọi sự chịu đựng trong lòng, cô òa khóc trong mưa, đập mạnh tay lên nền xi măng cứng nhám, vết trầy trụa trên da thịt không bì được vết thương lòng cứ tra tấn cô từng giây từng phút, tại sao lâu vậy rồi, cô vẫn không đủ can đảm đứng lên?" Cô không sao chứ?" Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai... là anh sao? Không thể lầm được, tuy bây giờ mắt cô đã mù nhưng tai vẫn rất thính, là giọng của anh mà." Phong Tuấn, anh về rồi..." Liễu Mạch Du gấp gáp lần mò khuôn mặt người nam nhân đối diện, cô sợ anh sẽ đi mất, dù là ảo ảnh... nhưng xin anh ở lại lâu một chút được không, cô rất nhớ anh." Cô nhầm người rồi, tôi..." Nhìn dáng vẻ cô gái trước mặt, Vương Tử Khang không khỏi xót xa." Đừng bỏ rơi em, em nhớ anh lắm... " Liễu Mạch Du ôm chầm lấy anh, khổ sở nấc lên từng tiếng.Vương Tử Khang im bặt, để mặc người con gái tiều tụy, ướt sủng dính lấy thân người ấm áp của mình, anh đáp trả bằng cái vỗ về dịu dàng. Anh nghe người quét dọn nói vào giờ này, ngày nào cô cũng đến đây thăm mộ người yêu, cũng khóc một cách rất đau đớn, thế là như một thói quen, Vương Tử Khang luôn đến đúng giờ, đứng từ xa nhìn cô tự dày vò mình mà chẳng một câu thăm hỏi, vì anh biết... nổi đau của cô, chạm đến chỉ làm nó thêm nhức nhói. Nhưng hôm nay nhìn cô ngã, anh không thể đứng yên ở đó, liền cầm ô đến chở che.Một lúc sau, cô ngất đi, anh cẩn thận bế cô lên xe, đưa đến căn biệt thư yên ả của mình.Một cuộc tình đau thương lại sắp bắt đầu...…

thanh xuân của tôi có cậu

thanh xuân của tôi có cậu

80 17 2

thể loại: đam mỹ, trọng sinh , thành xuân vườn trường, ngược tâm, HEVăn án: "Thanh xuân của tôi có cậuThanh xuân của cậu liệu có tôi?...."Hữu Dương yêu Lưu Thanh rất nhiều. Cậu trao tất cả mọi thứ của mình cho anh nhưng đổi lại cậu nhận được gì? Ánh mắt chán ghét từ anh, lời nói dè bĩu phát ra từ người cậu yêu thương thắm thiết. Mỗi phút giây hai ngươi ở bên nhau cậu đều lặng lẽ khắc ghi. . Mặc dù một là "đồ ti tiện", hai là "thằng đồng tính ghê tởm", ba là"cút đi cho tôi nhờ"....lời cay đắng thế cậu cũng ráng lưu giữ cho bằng được. Vì....cậu chẳng nghe được lời ngon ngọt nào khác từ anh. Cậu biết rằng tình yêu này là sai trái và nó đã đi lệch hướng kể từ khi bắt đầu.....Nếu như ..cậu chưa từng thổ lộ thì tốt biết mấy. Dù chỉ là bạn bè bình thường cũng được, cậu muốn ở bên anh được ngắm nhìn anh hạnh phúc. Đối với cậu thế là đã mãn nguyện lắm rồi. Nhưng cậu đã không còn cơ hội quay đầu....*Kítttt* bùm*Chiếc ô tô mất phanh lao nhanh về phía cậu, dòng máu đỏ tươi phun toé lên như muốn nhuộm đỏ trời xanh. Cậu cứ thế mà rời xa thế giới tàn khốc này."Hữu Dương tôi cả đời này sống thiện lương, tay chưa từng nhúm máu. Chỉ vì yêu anh cuộc đời tôi hoá vô vàn ngã rẽ. Nơi đâu cũng là địa ngục không hồi kết....nếu có kiếp sau, tôi nguyện bỏ đi chấp niệm khổ sở này". ........................................ "Duyên ta còn chưa tận?"Hàng lông mi dài mảnh lẳng lặng mở ra. Ông trời cũng xót thương cho tôi sao, lại cho tôi cơ hội sống lại lần nữa....…

Văn phát nguyện sám hối - pháp sư Tịnh Không

Văn phát nguyện sám hối - pháp sư Tịnh Không

741 9 4

" Nghĩ đến những chúng sanh đã từng bị tôi tổn hại, chúng phải gánh chịu sự đau khổ và áp lực vô lượng kiếp, chính tôi đã tạo ra những "oán hận" đó như cái gông cùm xiềng xích vào sự đau khổ của họ không tháo gỡ được. Như lửa hận trong lòng, giam họ vào trong ngục lửa, khiến họ tự giày vò từng giây từng khắc, sự đau khổ của họ lớn như thế, cho thấy sự đòi nợ của họ là đương nhiên, tôi thông cảm họ một cách sâu sắc. Tâm tôi tự sám hối, tất cả họ phải chịu đựng những khổ nạn to lớn, tôi hoàn toàn phải vì họ làm việc sám hối, nhận thức ra tội nghiệp của mình, tìm cách bù đắp lại, độ thoát cho họ mãi cho đến khi thành Phật. Với tấm lòng chí thành, tôi hướng về họ thành tâm tạ lỗi. Tôi có lỗi quá nhiều đối với họ. Nghĩ đến đây, lòng tôi hổ thẹn đau xót vô cùng, tôi muốn khóc vì nước mắt không kiềm chế được, vậy hãy dùng nước mắt để rửa sạch trái tim ô uế của tôi, dùng giọt nước nhân từ tâm và đại bi tâm rưới lên đầu họ, tôi tin tưởng rằng loại nước nầy sẽ hóa thành cam lồ. Tôi muốn hướng về pháp giới để phát ra lời thệ nguyện: Tôi muốn đem tất cả công đức tu hành hồi hướng cho họ, cùng hồi hướng pháp giới hữu tình, đồng thành Phật đạo. Từ nay về sau thề không tái tạo ác nghiệp. Nay tôi phát nguyện cho họ lìa khổ được vui. Tôi muốn giới thiệu đến họ pháp môn đương sanh niệm Phật thành Phật, để họ sớm có ngày thành Phật. Nếu khi tôi được thành tựu, trước tiên tôi sẽ độ thoát cho họ đến được Tây Phương Cực Lạc Thế Giới, cùng gặp Phật A Di Đà, và tôi c…

(HĐ-Giới giải trí) Ảnh đế cuối tuần nói hố liền hố - Cửu Sắc Phù Linh

(HĐ-Giới giải trí) Ảnh đế cuối tuần nói hố liền hố - Cửu Sắc Phù Linh

87 0 1

Converter: Mễ Trùng影帝的周末说坑就坑Tác giả: Cửu Sắc Phù LinhVăn ánMỗ thiên, cẩu tử yêu sách thần bí "Mặt nạ ảnh đế" Ngũ Trạch chẳng những kết quá hôn, vẫn là hai lần!Đêm đó, nam thần liền đổi mới vi bác @ tiền nhiệm cùng đương nhiệm:# nhất hôn @ có lộc danh cửu, nhị hôn @ cửu ngũ chí tôn.Fan 1: Nam thần gả cho, tân nương không phải ta 【 khóc lớn 】Fan 2: Nam thần tiền nhiệm cùng đương nhiệm hình như là Tấn Giang mỗ tranh châm biếm đại thần quý danh cùng tiểu hào aiĐây là một cái nữ chủ bị nam chủ các loại hại lừa gạtTheo "Cuối tuần tư nhân cuộc sống trợ lý" đến "Toàn thiên hình ấm giường thái thái" "Thăng cấp" sửXem văn chỉ nam1, giai đoạn trước nam chủ nhân cách phân liệt, người thứ hai cách "Quái gở chứng trung khuyển" cuối tuần xuất hiện.2, bài này chuyên chú đô thị vườn trường luyến ái, không lấy giải trí vòng thăng cấp vì đầu mối chính. Thoải mái ngọt hướng, ngẫu nhiên nho nhỏ ngược. He~3, cầu cất chứa văn văn, cầu cất chứa chuyên mục, cầu nhiều hơn bình luận ~Tiểu kịch trườngNữ chủ: Ngươi nếu tái gạt ta, ta liền đem ngươi cuối tuần khiêu trạch vũ tần số nhìn phát vi bác! Nhìn ngươi như thế nào duy trì ngươi ở fan lý cao quý tao nhã hình tượng!Nam chủ: Phát đi, ngươi khi đó di động giống tố quá kém, căn bản không thể thấy rõ nhân mặt.Đây là một cái nam chủ cuối tuần bị hố, thời gian làm việc lại "Hố" trở về "Chua xót" sử.Nội dung nhãn: Đô thị tình duyên vui mừng oan gia ông trời tác hợp cho giải trí vòngTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lộc Minh Cửu / Kỷ N…

Thế giới ấy có một thiên thần bé nhỏ.

Thế giới ấy có một thiên thần bé nhỏ.

1 0 1

Toang... chiếc cốc trên tay của người đàn ông trung niên giáng xuống trên trán của người mà cô yêu thương nhất. " Ba làm gì vậy hả?Sao ba lại đánh mẹ..." Tiếng la thét cầu cứu vang vọng ra bên ngoài căn nhà nhỏ. Từng giọt nước màu đỏ rơi xuống sàn nhà, mẹ cô nằm gục xuống. Bàn tay yếu ớt cố ngăn không để máu chảy... Gương mặt hốc hác, đôi mắt tròn xoe lệ cứ rơi. Trời đêm nay sao buồn đến vậy. Rộng lớn đến nỗi chứa đựng hết nỗi buồn của cô. Uất ức nhưng không thể chia sẽ cùng ai. Lại khóc.1:00 am Cầm tay mẹ cô lại khóc. Xót thương. Cô nói " Mẹ vất vả nhiều rồi, chịu đựng vì con nhiều rồi, không hạnh phúc thì mẹ cứ ly hôn, con ổn mà đừng lo cho con".Ba tệ lắm mẹ con đã làm gì mà ba phải làm như vậy? Suốt ngày uống say xỉn rồi lại đánh đập chửi bới mẹ con. Hay chỉ vì con là đứa con gái. Haha con gái có tội tình gì mà khiến ba phải như vậy. Con gái không phải là con của ba hay sao? Trên người cô đầy vết sẹo do bị chính người ba ruột đánh đập khi uống say vào.Cô hận vì mình là con gái, cô hận tại sao lại có sự hiện diện của cô khiến cho gia đình mình không có hạnh phúc.Liệu cô sẽ sống hạnh phúc một lần trong đời hay không?* Trích trong truyện " Em sẽ hạnh phúc, bình an, tự do nhưng không phải ở thế giới này..." " Chúc ba mẹ một đời an yên, vui vẻ, không bệnh tật, không phiền lo "" Đời này kiếp này em mãi cô độc "" Yêu anh chỉ có thể giữ trong lòng "" Rõ anh biết tình cảm của em nhưng lại vờ không để ý đến..." ( Tình yêu của Zoe mình không thể nói trong đây được. Vì viết ngắn gọn mong mn ủng hộ tá…

Anh Là Kẻ Thù

Anh Là Kẻ Thù

13 3 1

Lần đầu viết, có sai xót mong mọi người bỏ qua~~~~~~~~~~~~~~~~-Lâm Gia là gia tộc không mấy tiếng tăm. Không nổi ở giới thương lưu cũng không khá khẳm gì. Người đứng đầu là Ông Lâm Nhất Sơn. Bỗng một ngày cả gia tộc bị tàn sát không chừa một người. Chỉ sót lại một đứa con gái bây giờ không biết lưu lạc nơi nào.-Ngược lại Lãnh Gia là một gia tộc có chỉ số thu nhập cao ngất ngưỡng, khiến cho nhiều người phải ghen ghét nhưng cũng chẳng làm được gì vì Lãnh Gia xưa giờ luôn có quyền lực nhất nhì trong giới thượng lưu. Chủ tịch là ông Lãnh Thiên Hạt, bị nghi oan là gia tộc nhúng tay vào vụ việc tàn sát Lâm Gia năm xưa.~~~~~~~~~~~~~~~~-Diệp Tố Tố một sát thủ có tiếng trong giới hắc đạo, luôn nhận những nhiệm vụ nguy hiểm. Là người thích tự do nên cô rất ít khi hợp tác lâu dài với người khác. Nói đến cô thì phải nói đến máu lạnh, vô tình, giết người như trở bàn tay. Không chút lưu tình dù có thân thiết đến mấy mà đã đụng đến giới hạn của cô thì đừng hòng thoát. Mật danh ở thế giới ngầm được gọi là "Deadly Rose" có nghĩa là Hoa Hồng Chết Chóc. Đang theo học tại trường nam sinh còn lí do cô học ở trường nam sinh là vì cô thích thôi.-Lãnh Thiên Dương người thừa kế sản nghiệp của Ông Lãnh Thiên Hạt. Lãnh Gia sau này sẽ thuộc quyền sở hữu của hắn. Tính cách cũng bình thường, có điều lạnh lùng và khô khan quá nên chẳng ai dám lại gần. Có hai thằng bạn thân lúc nào cũng theo sau. Những thấy còn lại điều là một ẩn ý.~~~~~~~~~~~~~~~~Sẽ còn nhiều nhân vật phụ khác xuất hiện nữa, mọi người chờ vào truyện sẽ biế…

Cậu Là Vị Ngọt Thanh Xuân Của Tớ!

Cậu Là Vị Ngọt Thanh Xuân Của Tớ!

2 0 1

- Này!Cô chọc tay vào vai hắn. Hắn quay lại lườm cô bằng cặp mắt khó ở.-Sao! Lại giận tớ nữa à? Thôi mà Gấu yêu.. đừng giận Mật nữa.Hắn quay đi coi cô như không khí làm cho cô ăn phải quả dưa bở siêu to khổng lồ. Ôi! Cậu thật là trẻ con, mình cũng là con gái mà! Hứ, giận! Và đương nhiên đó không phải điều Hạ Nhi nghĩ. Cô nàng lắm chiêu,yêu tiền,mê zai, có chút lanh lợi này dễ gì mà để một lần giận hờn "vu vơ" rồi đánh mất cậu. Không! Không đời nào! Người đẹp trai, giàu có lại còn "dễ xương" như Lâm thì còn mơ đây mới chịu buông tha nhé. Sau một hồi suy nghĩ "tính toán" kĩ lưỡng Nhi Nhi cô nương quyết định sử dụng "Mỹ nhân kế" để làm cho Gấu đau lòng mà xót thương..và dĩ nhiên Gấu không kìm lòng được mà ra sức vuốt ve âu yếm Nhi. Sao, thấy Gấu yêu Mật không nè!- Mật..có thương Lâm không?-Có mật thương Lâm nhất ý!- Thương như thế nào?- Nhất đất nước..à không...nhất thế giới luôn! Còn Lâm thế nào? Có thương Nhi không?- Không! Lâm không thương Nhi!Sao? Nhi không nghe nhầm chứ? Một người ngày nào cũng tỏ ra lạnh lùng lại thích làm nũng với Nhi, một người vì Nhi mà bỏ cả chuyến du học ở tít nước Mỹ xa xôi, một người mà luôn giận hờn " vu vơ" ghen tuông vớ vẩn khi Nhi tiếp xúc với bạn khác giới, một người luôn đứng ra bảo vệ khi Nhi cần được bảo vệ, an ủi lúc Nhi cần an ủi, nhẹ nhàng lúc Nhi cần nhẹ nhàng, còn hay bối rối khi bị Nhi ghẹo, là người mà Nhi thương nhất đời này...Ấy vậy mà người ấy lúc này lại nói to dõng dạc rằng:" Lâm Không Thương Nhi" làm tim Nhi đau lắm. Nhi khóc òa lên luôn. Vậy mà thấ…

[ 12 chòm sao ] Vận Mệnh Hoàng Đạo

[ 12 chòm sao ] Vận Mệnh Hoàng Đạo

58 0 2

Hàng triệu năm về trước, lục địa Zodiacal thuở khai thiên lập địa, đẫy rẫy bốn phương đều là quái vật khổng lồ. Chúng rình rập ở khắp mọi nơi, lấy thịt người là đồ ăn chính còn máu người là nước uống. Con người sợ hãi chỉ có thể sống ẩn dập, làm nông cố gắng duy trì sự sống. Chỉ cần được sống, loài người chấp nhận sống ẩn dập như loài sâu bọ. Nhưng cuộc sống không được bình yên như họ nghĩ. Thiên tai liên tục ập tới, bệnh dịch ở khắp mọi nơi. Con người xưa đã khốn đốn giờ còn khốn đốn hơn. Những mái nhà bị thổi bay bởi vòi rồng khổng lồ, lũ lụt hạn hán liên tục hoành hành, nạn đói khắp nơi, xác người chất cao hơn núi. Có những kẻ ngu dốt vì sống mà lao vào hang ổ của bọn quái vật và cướp thức ăn của chúng. Kết cục thì khỏi phải bàn. Con người thật quá nhỏ bé trước SỐ PHẬN... Thượng Đế ở trên cao nhìn xuống, cảm thấy thương xót cho những đứa con của mình đang đứng trước bờ vực của cái chết, Ngài hạ lệnh cử 13 vị thiên thần xuống giúp đỡ loài người. Họ truyền bá tri thức, phép thuật, sức mạnh cho loài người. Dần dần loài người dành lại ngôi vị bá chủ của lục địa Zodiacal, đánh đuổi lũ quái vật ra Đảo Chết. Họ vui mừng cho dựng một đền thờ lớn thờ 12 vị thiên thần kia trên đỉnh của thung lũng Divanal thay cho lời cảm ơn tới bọn họ.Nhưng họ đã lầm... Hàng triệu năm sau, lục địa Zodiacal giờ đây chính là hiện thân của phép thuật và công nghệ. Cuộc sông cứ yên bình như thế cho đến ngày đó. Lời nguyền của ma vương.... 12 đứa trẻ được sinh ra.... vận m…

Tôi Là Tình Đầu Đã Chết Của Anh

Tôi Là Tình Đầu Đã Chết Của Anh

11 0 1

Giữa cái nắng nóng bức ngày hè tháng tám, cả thành phố đều bị bao phủ bởi luồng nhiệt lớn, không một góc khuất nào có thể tránh được.Mãi tới đêm hôm qua mới trút xuống trận mưa đầu tiên của mùa hè.Kỷ Nhiễm cuộn mình trên sofa trước cửa sổ, tay cô cầm quyển sách song ánh mắt lại nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ sát sàn. Từ giữa trưa mưa lại bắt đầu rơi, mãi tới giờ vẫn chưa có dấu hiệu tạnh đi.Khí trời oi bức bấy lâu nay đã bị cơn mưa lớn đẩy đi, nhiệt độ không khí dần giảm xuống.Dù có cách tầng cửa sổ, cô cũng có thể cảm nhận được sự mát mẻ ngoài kia.Trong lúc Kỷ Nhiễm say sưa ngắm nhìn, ngoài cửa chợt vang lên tiếng gõ.Vốn Kỷ Nhiễm không muốn đáp lại nhưng nghĩ tới chuyện hôm qua cô nằm trên sofa không trả lời thì ngay sau đó dì Triệu đã vội vã kêu lái xe trong nhà tới tính phá cửa phòng cô vào.Như thể, họ sợ cô nghĩ quẩn làm bậy...Vì tránh lặp lại chuyện cũ, cô nhẹ giọng nói: "Để ở cửa đi, lát nữa con ăn."Nghe cô nói vậy dì Triệu cũng thoáng yên tâm, đặt dĩa trái cây trên mặt đất.Chỉ là trước khi đi, dì Triệu lại quay đầu nhìn thoáng cửa phòng, vừa xót vừa thương lắc đầu.Nhà họ Kỷ vốn là gia đình giàu có, chỉ riêng ngôi nhà này thôi đã có giá trị mấy trăm triệu, theo lý thuyết thì không tới phiên một người lao động thấp bé như dì Triệu đồng cảm với Kỷ Nhiễm.Nhưng ba ngày trước Kỷ Nhiễm bị bệnh, sốt cao, ấy thế mà cha mẹ đều không về thăm cô, sau khi hết bệnh cô bé con cứ nhốt mình trong phòng mãi.Thật sự dì Triệu cảm thấy cô bé này rất tội.Cha không thương mẹ…