[KookMin] Fanboy của Seagull
Reup lại truyện của Mustbeu.Bản reup chưa có sự cho phép của tác giả.Bản reup chỉ có 1 mục đích vì thấy hay nên chia sẻ thôi.…
Reup lại truyện của Mustbeu.Bản reup chưa có sự cho phép của tác giả.Bản reup chỉ có 1 mục đích vì thấy hay nên chia sẻ thôi.…
"Mùa hè này chỉ muốn cùng anh đi khắp thế giới."…
Hoa hồng sa mạc, nở rộ vào tháng sáu, cánh hoa vừa phẳng lại vừa mảnh, các lá đơn mọc xen kẽ, hình quả trứng ngược hoặc hình bầu dục, tâm hoa màu trắng, viền cánh hoa rải rác màu đỏ hồng, không giống hoa hồng mà lại đỏ như hoa hồng. Rất sặc sỡ.Ý nghĩa của hoa: Yêu người không đổi.…
Giới thiệu: [Kunlu] Tôi tìm em lâu lắm rồi (CV)CV: Thái Từ Khôn- Bạch LộcNguyên tác: Tôi tìm em lâu lắm rồi.Tác giả: Như ÝCV-er: Jerryuyn2204…
@ifimatomato"Phạm Thừa Thừa 18 tuổi anh dũng trải đời."…
Đây lần đầu tiên mình làm thể loại này nên có chút sai sót mọi người ý kiến nha…
⚠Warning Maybe OOC ⚠Le regret trong tiếng Pháp là sự hối tiếc.Tsukishima hắt hủi căn nhà của mình, giờ lại khóc như một người lạc đường giữa ngã ba, quên mất đường đi về nhà sau những ngày tháng hắt hủi căn nhà đó.Artist: @Xukong_Sora on Twitter.https://twitter.com/Xukong_Sora/status/1406709615891415041?t=OUIuANfJyKGX-TlN3oSoGg&s=19…
TG: Luxuki. Thể loại: Bách hợp. Chuyện có yếu tố ngọt nhưng TG lại sợ bị tiểu đường nên chỉ ngọt một chút. Hy vọng ngọt một chút sẽ không khiến các bạn thất vọng ạ. Tình tiết truyện có thể gọi là nhẹ nhàng, không Hắc bang băng đảng gì cả. Nhân vật chính: Ngô Cẩn Ngôn và Tần Lam Cùng một số nhân vật khác..... "Đã được sự cho phép của tác giả"…
Nếu như lúc trước, người chết đi là tôi, thì cậu có nhớ nhung tôi giống như cậu nhớ người ấy hay không? _Chu Chính Đình_Nếu như chết mà có thể giải quyết vấn đề, tôi đã chết hàng trăm nghìn lần từ lâu rồi._Thái Từ Khôn_…
Tác giả: MiluThể loại: Đam mỹ fanfic (Thái Từ Khôn x Chu Chính Đình), 1x1, HE…
nếu một ngày tôi biến mất, chị có nhớ tôi không?…
mỗi ngày là một câu chuyện ngọt ngào với guanlin và jihoon…
Nguồn: Chưa xác định.…
toiu cậu và cậu không bao giờ iu tớ…
"Em không biết làm thế nào để đối xử tốt với một người, từ nhỏ đến lớn không có ai dạy em cả. Em vẫn tự cho rằng bản thân mình tỉnh táo, bất cứ ở nơi đâu cũng có thể không chế được. Nhưng chờ đến khi em thực sự ý thức được là anh đã rời khỏi cuộc sống của em rồi, ở nhà em gọi anh cũng không có ai trả lời, em đã sợ rồi. Hoá ra em cũng biết sợ, em cũng biết hoảng loạn."…
Hoa tuyết rơi lơ đãng trong không trung.Từng bông, từng bông phủ xuống mặt đất...…
Mình giận, cậu đồng ý nghe mình mắng, cậu từ bỏ mọi sự kiêu ngạo, từ bỏ hết thảy nguyên tắc, bao dung toàn bộ tùy hứng của mình.Mình hài lòng, cậu cười cùng mình, đến cuối cùng mình không biết rõ được mình cười là vì câu chuyện thú vị hay là vì cậu nở nụ cười.Mình khổ sở, cậu ôm mình, yên lặng an ủi mình, mọi lời nói đều trở nên dư thừa vào lúc này.Mình gặp khó khăn, cậu cho mình sức mạnh, chỉ cần nhớ tới cậu một chút, làm gì có chuyện gì không vượt qua được.Đây là tình yêu của chúng mình, cùng nhau chia sẻ toàn bộ vui sướng đau buồn.…