Nắng đọng ngoài bụi tre, có con chuồn chuồn bay chấp chới. Chuồn hỏi trời nắng cao hay thấp để nó biết đường bay. Trời nhìn chuồn cười mà không nói, chuồn lắc đầu vì nó vẫn bay. Như thể số phận của mỗi người, họ nhìn nhau than khổ, than cực, nhưng sao thì họ vẫn sống. Nhưng nhiều khi ta có cảm giác, nếu tuyệt vọng tột cùng, nếu tay mỏi nhừ bởi phải níu kéo thế gian, nếu cuộc đời quá ngắn bởi mãi phải mò hạnh phúc vì sao không thử buông tay? Cảm giác rơi sẽ như thế nào? Trước khi chết liệu có được vui? Những câu hỏi cứ ám ảnh mãi để người thử chết một lần. ------design be me…
Phôi Hài TửBích Thủy Mai Lạc…
Đây giống như 1 bức thư của em gửi đến anh…
Trả hết cho em.@hoangk7.…
Thanh và Vũ gặp nhau vào một chiều cuối hạ, trong ráng chiều tháng 6 buồn tênh, mắt chạm mắt, tay chạm tay, họ bồi hồi nâng niu những giọt tình thuần khiết. "Xin hãy cho anh được yêu em thêm lần nữa""Một lần và mãi mãi" _______Ngược một chút rồi thôi.…