[ Hoàn ] Bỏ lỡ những năm tháng tươi đẹp nhất của em - Tiểu Tịch

[ Hoàn ] Bỏ lỡ những năm tháng tươi đẹp nhất của em - Tiểu Tịch

49 0 5

Giới thiệu: Chu Tô từng nghe qua một câu nói, chấp tử chi thủ (nắm tay nhau đến chết) lúc bắt đầu là một lời cam kết, về sau sẽ biến thành một loại trách nhiệm, cuối cùng cũng chỉ là một thói quen. Cô bỗng nhiên hi vọng mình còn đủ thời gian để tạo ra được loại "thói quen" này, mặc dù sự thật là cô đã không còn đủ thời gian nữa. Chung Ly nói: "Tôi vẫn luôn cảm thấy con người của tôi trời sinh đã không hòa hợp được với không khí của phòng bếp, dù chỉ là hâm nóng thức ăn nhưng sau đó thế nào cũng không thể ăn được nữa. Nhưng mọi người xem, hiện tại cháo của tôi nấu vừa mềm vừa thơm, làm được những món ăn đến Chu Tô cũng khen ngon như những món ăn dùng trong yến tiệc. Cho nên chỉ cần là những thứ mình thật sự muốn, đều có thể làm được." Có một việc Phương Đại Đồng chưa từng nói qua với bất kì ai, buổi sáng hôm đó khi anh ta đã dạo qua một vòng Âm phủ, sau khi tỉnh lại thấy hình ảnh Chu Tô nằm nghiêng trên sô pha, trái tim bỗng run lên, giống như có dòng điện chạy qua, đó là cảm giác tê dại của sự rung động ấm áp. Ánh mặt trời sáng sớm chiếu lên khuôn mặt của cô ấy, mỗi một tấc da thịt cùng lỗ chân lông đều nhuộm một màu vàng nhạt khiến Chu Tô giống như một thiên thần, chỉ là khi đó anh ta không biết mình ở một khắc kia lại thật sự đắm chìm. Tần Nhiễm Phong chạy thật nhanh trên con đường, vừa chạy vừa khóc, rốt cuộc cô đã hiểu rõ Chu Tô sẽ luôn là người thắng cuộc, không phải do bản thân mình chạy quá chậm mà là do người có thể đứng ở vạch xuất phát của Chung Ly từ trước đến giờ ch…

[Edit]Con nai bị thuần phục - Phong Hà Du Nguyệt

[Edit]Con nai bị thuần phục - Phong Hà Du Nguyệt

325 7 2

Tên gốc:Bị tuần phục đích lộcTác giả:Phong Hà Du NguyệtTình trạng:Hoàn thànhConvert:Wikidich/Miêu SoáiEditor:BossBìa:BossNgày bắt đầu :27/06/2019Văn án:Vào năm nhất của đại học,khi một nữ sinh trong học viện đến và thổ lộ, Lục Tinh Diễn trả lời:" Tôi chỉ thích cô gái khiêu vũ giỏi."Tất cả mọi người đều đem ánh mắt hướng sang nhìn hoa hậu giảng đường ở đại học vũ đạo kế bên.Đến một ngày, diễn viên múa ba lê trẻ tuổi nhất Đàm quận, Mạnh Nhu về nước.Ở trong quán bar, ăn uống linh đình,cô gái bị bạn học phạt ba ly rượu vang đỏ.Lục Tinh Diễn ngồi ở ghế dài trong góc, không ngừng lau chùi đôi tay, gương mặt xinh đẹp và sắc mặt không xác định.Và khi cô gái đi ngang qua người,hắn không hề do dự vươn đôi chân dài ra, lập tức cô gái vấp ngã xuống ,hắn lập tức ôm lấy.Thiếu niên vùi đầu vào cổ Mạnh Nhu, dán đôi môi lạnh lẽo lên làn da mịn màng của cô, thở ra mùi rượu nồng đặc, lại rất tức giận mà nói:" Chị còn biết trở về sao?"Nam chính:Lục Tinh DiễnNữ chính:Mạnh Nhu_________________________________________Lời nói của editor:- Đây là bộ truyện đầu tiên mình edit,vì thế rất mong mọi người có thể góp ý cho mình.- Truyện được edit phi lợi nhuận và chưa được sự đồng ý của tác giả. - Hãy bình chọn để ủng hộ mình nhé!!- Chỉ được đăng tại wattpad @boss_oi- Hãy ủng hộ bộ truyện này nhé!! CHÂN THÀNH CẢM ƠN.…