[Tản văn] Nhiều người kì lắm.
Tản văn siêu ngắn được viết bởi tớ :))…
Tản văn siêu ngắn được viết bởi tớ :))…
- Anh sợ máu không ?- Không- Anh sợ súng không ?- Không- Anh sợ chết không ?- Không - Anh sợ mất em ấy không ?- Có...…
Cũng không có gì để nói , chỉ là ngẫu hứng của tớ khi không có gì làm thôi . Ý trong đầu tớ tự dâng lên . Chỉ một vài ý nhỏ và tớ đã dựng thành một câu chuyện :)) Kiểu như tớ thích thì tớ viết thôi :)) nói thế chứ tớ vẫn phải chỉnh sữa văn rất nhiều , còn phải dùng nhiều từ cho giống ngôn lù một tẹo :)) và trân trọng báo trước là truyện này SE nhé vì tớ không giỏi viết thể loại HE cho lắm .-.…
một cô gái đang sống 1 cuộc sống khá nhàm chán nhưng bổng nhiên bị xe tông chết nhưng thật may mắn cô đã được tái sinh ở quá khứ Author: Lương Tử Băng…
Cậu chuyện nói về cuộc đời của một học sinh từ thiên kim tiểu thư trở thành người không nơi nương tựa bị mọi người hắt hủi và được thầy giáo nhận về nuôi Từ đó họ sống với nhau và những xích mích nhỏ xảy ra khiến họ hiểu nhau hơn....…
- Giá đâu đó có người đợi tôi - Cô gái với hình xăm dòng chữ "Carpe Diem" nhỏ xíu sau ót thở dài, mái tóc nâu búi hờ hững buông những sợi lòa xòa sau gáy. Tôi đã từng hỏi em "Carpe Diem là gì?" vào đêm đầu tiên chúng tôi làm tình. Em giải thích cho tôi ý nghĩa của dòng chữ ấy - "Sống với ngày hôm nay" - bằng một giọng nhẹ như hơi thở. Kể từ khi biết ý nghĩa của nó, tôi đã đồng nhất nó với "Em".…
một câu chuyện không có thật lấy cảm hứng từ một câu chuyện có thật.…
Đây là một tựa truyện tản văn viết về những câu truyện thời niên thiếu cho tới khi trưởng thành. Thực ra lúc đầu mình không định viết về truyện này đâu nhưng tại thấy bế tắc cái kia quá nên đành chuyển:>>.Đây cũng là tác phẩm đầu tay của mình nên mong mọi người hãy ủng hộ và nếu có thắc mắc hay ý kiến gì thì hãy để xuống phía dưới bình luận cho mình nhé. Nếu hay mọi người hãy bỏ cho mình một phiếu nhé. Còn nếu không hay thì cũng không cần vote nhưng các bạn đừng comment ác ý ok. Cảm ơn vì đã ủng hộ. Mình có viết truyện này trên MangaToon mọi người rảnh ghé qua bình luận vài cái cho đỡ đóng bụi nha. Iu mọi người<3…
cre ảnh truyện:một bạn nào đoá trên Pinterest ❤thể loại :ngọt,không H+câu chuyện kể về một cậu bé lớp 11 "yêu thầm trùm trường "..…
dit verhaal gaat over een klas genoot van me l..a ik hou hem anoniem omdat hij dat wilt skyre dingen strijder y.....d doet ook mee MANCHESTER IS BLUE…
Tiêu đề được đặt khi tớ đọc lời nhắc nhở của Wattpad.…
Văn án:Đây là 1 áng văn quê mùa miêu tả về cách 1 vị đại thần lòng dạ đen tối đối phó với 1 tiểu thụ thụ từ trong ra ngoài đều rất chi là ngây thơCó người đã nói rằng chuyện cũ này tính chất không mạnh, cũng có người nói tên văn có vẻ bi kịch,Nhưng có biện pháp gì đây, ai bảo ta đặt tên văn không có gì huyền diệu, văn án chẳng hứng thú tẹo nào chứ ╮(╯▽╰)╭…
Thư rơi lả tả, văn phòng 99745345 nhặt nhạnh từng lá."Xin chào, thần chết đây, tôi đến lấy thư."Tác giả: 99745345…
( I don't own this painting - Tôi không sở hữu bức tranh này, sẽ gỡ ra ngay khi được yêu cầu...Link: http://nuwieu.tumblr.com/post/149549786804)Đây là fanfiction ( đồng nhân văn ) của Anime Yuri!!! on ICE - ユーリ!!! on ICE. Truyện có những yếu tố sáng tạo không liên quan đến tác phẩm gốc. Truyện được viết vì yêu thích, mang mục đích giải trí, ngoài ra không còn mục đích khác. [ Nội dung ]Yuri Plisetsky là một thiên tài thiếu niên ở môn trượt băng nghệ thuật, cậu không hề biết mình còn là người thắp lửa nhiệt huyết cho một chàng trai khác, một người luôn thầm ngưỡng mộ cậu. Tuy nhiên, người ta nói cuộc đời làm một vận động viên trượt băng rất ngắn ngủi, năm 24 tuổi, Yuri Plisetsky tuyên bố giải nghệ, cậu đã nghĩ đây là thời gian tốt nhất và đi du lịch khắp thế giới. Tuy nhiên duyên nợ với đất nước Nhật Bản khiến cậu đi lang thang đến một nơi mà cậu còn chẳng biết tên, một nơi toàn tuyết với tuyết. Ở đó cậu đã gặp lại chàng trai ấy, nhưng giờ đã là ông chủ của một quán trọ tư gia...…
Chỉ là những dòng ghi vội lúc bâng quơChỉ là tiếc thương người cũ đã đi rồiĐêm lạnh lẽoHải Phòng mờ hơi sương.(Ba xạo, hôm nay có hửng nắng rồi) Bắt đầu viết ngày: 13/2/2018 - 14/2/2018.…