Tìm về hạnh phúc♥ Author : Thỏ con Sunny chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 36. Mưa

Prince Coffe.

10.00 pm

Rào..rào…

Rào..rào…

Tiếng mưa càng lúc càng to. Mây đen kéo đến ngùn ngụt. Báo hiệu rằng cơn mưa sẽ diễn ra rất là lâu.

Gió thổi mạnh. Gió đập vào cửa sổ khiến nó phát ra những tiếng kêu. Gió mạnh quất vào những cành cây to khiến nó bay qua bay lại trong gió một cách dữ dội.

Phật.. phật.

Cành cây đập thẳng vào chiếc cửa sổ.

Thiên nhiên thật dữ dội.

Trong giờ phút này ai cũng muốn vào giường ngủ một giấc thật say. Nhưng…

Có một người đang đứng ngoài mưa.

Lạnh lẽo.

Để nhưng cơn mưa rơi thẳng xuống người mình

Dương Thiên Phong

“ Theo thông tin chúng tôi mới cập nhật được thì mưa hôm nay có thể sẽ kéo dài. Với tình trạng thế này thì rất có thể sẽ bị ngập lụt. Đề nghị những người tham gia giao thông không nên ra đường vào thời gian này. Các chuyến bay có thể bị hủy vì gió rất lớn. Xin cảm ơn”

-- Nếu không muốn ai thấy bạn khóc thì hãy đứng dưới một cơn mưa ---

Phong đứng ở đó mặc cho những cơn gió lạnh quất mạnh vào người anh. Mái tóc đen ướt nhẹp. Đôi môi anh tái đi vì lạnh. Giọt nước mặn lăn trên gương mặt. Không ai có thể nhận biết được đâu là nước mắt đâu là nước mưa nữa.

Một chiếc ô che trên đầu anh.

Dáng người cao cao. Đôi mắt lạnh lùng không giấu được sự quan tâm. Mệt mỏi. Danh không muốn cậu ấy tự hành hạ mình thêm một phút giây nào nữa.

- Làm gì vậy. Không thấy mưa to. Cậu muốn chết hả.

Phong ngước lên nhìn Danh. Đôi mắt anh một tầng sương che phủ. Đôi mắt đẫm nước.

- Đi vô nhà.

Phong vô lực mặc kệ cho Danh kéo đi.

Nhìn lại mình trong gương. Phong thấy mình yếu đuối quá. Tại sao khi nãy thấy Danh đến tự dưng Phong lại thấy tủi thân.Anh khóc lúc nào cũng không hay biết. Lại làm người khác lo rồi. Cái tên ngốc này. Đã hứa với bản thân là phải kiên cường lên vậy mà lại đi khóc lóc như một đứa trẻ. Phong mở vòi nước thật to. Anh cần phải tắm đã. Anh cần phải rũ bỏ đi sự yếu ớt đáng thương này ra khỏi người.

 Sau khi tắm xong, Phong khôi phục trạng thái như mọi ngày. Vẫn tiếp tục làm một Thiên Phong hay cười như ngày nào. Nở một nụ cười rạng rỡ trước gương. Phong tự tin mở cửa bước ra ngoài.

- Bộp.

Một chiếc khăn thật to được ném thẳng vào đầu Phong. Bàn tay dịu dàng của một ai kia khẽ lau những giọt nước cố bám trên tóc.

- Biết ngay là không lau đầu mà. Cậu là con nít hả. Có thế cũng làm không xong.

- Mặc kệ tớ. Tớ con nít thế đấy.

Phong gân cổ cãi lại.

Danh ngồi xuống bên cạnh Phong. Ngón tay thon dài luồn qua mái tóc. Từng cử chỉ hết sức là dịu dàng.

- À này. Nãy giờ tớ đang ngắm mưa cậu kéo tớ vào nhà làm gì mất vui. Hắttt xì…

Phong khẽ run. Lạnh quá. Nãy giờ chơi ngu đứng ở ngoài. Chắc lại cảm rồi.

- Ốm rồi hả. Cũng may là tớ kéo cậu vào không thì đã thành kem thỏ rồi nghe chưa hả. Còn trách cứ nữa. Tóc khô rồi đó.

Phong thấy lạnh. Đang được ôm ấm bỗng dưng bị đẩy ra. Anh ra sức chui thẳng vào trong lồng ngực của Danh. Danh chợt nhớ tới chuyện chiều nay. Phải rồi, con thỏ ấy làm mình tức điên lên. Lại nhìn thấy con thỏ vô tư đang thản nhiên uống sữa trong lòng mình.

- Xê ra, ai cho ôm hả.

- Sao kì vậy. Hồi xưa vẫn vậy mà. Lại có chuyện gì.

- Chuyện gì. Cô gái lúc nãy là ai hả.

Phong phì cười. Cuối cùng thì anh đã hiểu ý nghĩa của từ giấm chua mà Huy nói lúc nãy. Thôi thì trả lời vậy. Mất công người ta tiếp tục khó chịu.

-  Bạn của Vũ. Hôm bữa thấy Vũ dẫn về nhà. Cũng dễ thương nên làm quen thôi. Nhưng mà..

- Nhưng sao.

- Thật sự thì mình không có ý gì với cô bé đó đâu. Thật đấy. Thật 1000%. Có thích thì mình chỉ thích ai đó ngốc ngốc đang ghen thôi. Haha.

Nói xong Phong tiếp tục tự giác chui vào lòng một ai đó. Tiếp tục sự nghiệp vĩ đại là uống sữa nóng và coi phim kinh dị. Anh không thấy được rằng có một gương mặt bỗng dưng đỏ lên vì câu nói “ bâng quơ” của một ai đó.

Tuấn vừa mới đánh răng xong. Bước qua phòng khách anh thấy cảnh tượng con thỏ ung dung ăn uống và coi phim ma.

- Bộ hết điên rồi hả thỏ. Sợ ma mà còn bày đặt học người lớn coi phim. Đi ngủ đi cho khỏe.

- Ai điên. Mà lâu lắm rồi bốn đứa mình không coi phim cùng nhau. Hôm nay có dịp hay mình coi phim đi. Xem bộ nào kinh dị nhất ý.

- Khỏi cần coi, trong nhà có sẵn nguyên con ma nè.

Tuấn mở tủ băng đĩa chưa xem ra. Anh kiếm đĩa CD nào kinh dị nhất.Để coi. The Cat. Được đấy. Nhà mình cũng nuôi mèo.

Căn phòng im lặng. Những tiếng rùng rợn nổi lên. Thi thoảng có tiếng hét vang lên…..

3.00am

Tít..tít..

Mọi người coi phim xong cũng thấm mệt nên họ ngủ luôn tại chỗ. Tuấn chiếm ngay cái ghế salong dài nhất. Báo hại Phong phải nằm dưới đất với Danh. Khẽ lấy tay Danh ra khỏi người mình. Phong lách người đi ra ngoài. Ai lại gọi điện vào giờ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro