Chương 1. Hy vọng của mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___________________________________________

Có lẽ niềm vui của mọi người là đạt được thứ gì đó mong muốn hay đơn thuần là tình yêu xuất phát từ tình cảm gia đình, bạn bè, người thân.
Niềm vui hay thật đấy mình cũng ước ao muốn có niềm vui như các cậu vậy.
Những hôm đêm trời mưa giá lạnh hòa cũng tiếng xe cộ tấp nập.Bước vào trong nhà người mẹ yêu quý của mình đang bận bịu chuẩn bị bữa cơm và sau đó cả nhà cùng ăn, trò chuyện ,xem tivi dưới những tiếng mưa nặng hạt.
Ôi cảm giác nó thích biết bao!
Nhưng trong bây giờ tâm trí của mình đang nghĩ về một người.

Đó là anh ấy khi mình gặp ở cửa hàng tiện lợi. Anh ấy mặc 1 chiếc áo khoác jean màu đen bên trong là chiếc áo thun trắng. Bản thân mình ấn tượng về cách ăn mặc lẫn gương mặt của anh ấy. Ấn tượng đầu tiên là da anh ấy trắng đẹp lắm cơ. Anh ấy có một đôi mắt 1 mí với chiếc mũi dọc dừa và một đôi môi hồng hào. Hừm trông có sức hút thực sự ~ Anh ấy khiến mình phát điên luôn cơ.
Nhưng mà.....
_" Mình không thấy anh ấy đâu rồi "
Rõ ràng là anh ấy mới ở đây cơ mà. Ấy chà do mình nghĩ lung tung nên đi đâu mà không hay biết. Mình còn chưa biết anh ấy tên gì nữa 😭😭😭.
*Bỗng dưng chuông điện thoại reo*
Để mình bắt máy xem có chuyện gì thì mẹ mình nói: " Sao con còn chưa về vậy? Trễ rồi đó con!"
Mình vội vàng đáp : "Dạ con về liền đây!"

*Một lúc sau đã về đến nhà*
_"Chào mẹ, con mới đi học về. Hôm nay con về hơi trễ tí ạ. Nhưng mà con đã ăn rồi mẹ đừng lo quá nhé"
Thế là mình đã chạy một mạch đến phòng để nghỉ ngơi. Hôm nay thực sự rất mệt nhưng mà rất vui vì mình đã tình cờ thấy anh ấy.

Mẹ mình cũng rất lo nên đã lên phòng mình ân cần hỏi: "Con có cần ăn gì nữa không đấy? Nay mẹ nấu món này rất ngon con có muốn ăn không?"
Mình đáp : "Dạ hông cần đâu, tối ăn nhiều cũng không tốt đâu mẹ ơii"

*Sáng hôm sau* Mình đã dậy sau khi đồng hồ vừa kêu.
Mình liền vén màn cửa sổ để ngắm nhìn những thứ xinh đẹp vào buổi sớm mai. Cứ thế ngắm và hít những hương thơm của gió hòa quyện cùng ánh nắng mặt trời.
*Một lúc sau*
Mình đã ăn vỏn vẹn miếng bánh và nhanh chóng tới trường. Mình mong học xong và đến cửa hàng tiện lợi tìm anh ấy. Nhưng mà đâu có hay mình đã đến và không có nhìn thấy anh ấy cả.
_ " Chao ơii, buồn thật đó đúng là uổng công mà. Mình không tới nữa đâu !"
Mình cảm thấy thất vọng vậy thôi. Nhưng mà ngày mai mình lại vỗi vã đến để gặp đó. Không biết sao mình lại có linh cảm nhiều như vậy. 🤔🤔

Và cứ thế mỗi ngày mình đến cửa hàng tiện lợi thường xuyên cho đến một hôm.....
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Mình đã gặp......
"May thật đó!"
Có lẽ nào là anh ấy không?

Hết chap1
__________________________________

Truyện Tình Cờ Thấy Anh  với mong muốn đem lại nội dung độc đáo gây ấn tượng với đọc giả và là lần đầu tiên mình viết. Đồng thời mang lại thông điệp ý nghĩa cho cuộc sống và mọi người xung quanh.Tuy không quá hay nhưng mình sẽ cố gắng để nó hoàn thiện, tốt hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro