Chương 8: giam cầm dạy dỗ (phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời đã tối đen như mục, ngoại trừ hắn ra thì trong công ty không còn ai cả, Đào Hàn Quang ôm Bạch Tĩnh Thừa đi ra, Bạch Tĩnh Thừa dựa vào trong lồng ngực hắn, đi một bước cũng đều liên lụy đến đồ vật bên trong làm cho cơ thể nhũng ra, hơi thở cũng ẩm nóng hơn.

"Ưm... ha, mi... mi muốn dẫn ta đi đâu?" Bạch Tĩnh Thừa đã hoàn toàn sợ Đào Hàn Quang.

Đào Hàn Quang nâng cậu lên, nhíu mày, Bạch Tĩnh Thừa chủ động ôm cổ hắn: "Về nhà".

Đào Hàn Quang đem cậu ngồi ở ghế phó lái, khởi động ô tô, thân xe rung động càng làm cho Bạch Tĩnh Thừa càng bị kích thích, cậu đột ngột bị cắm bắn, cúi đầu đứng dậy suýt nữa thì đụng vào kính chắn gió. Đào Hàn Quang kéo cậu nằm xuống đùi, Bạch Tĩnh Thừa chịu đựng cơn bắn tinh không được cùng với phía sau khoái cảm như cơn sóng ập tới, nằm trên đùi Đào Hàn Quang nghẹn ngào.

Khi Đào Hàn Quang lái xe ra ngoài nhìn thấy dưới văn phòng có một chiếc ô tô hơi quen mắt, hắn chạy thêm chút thì nhìn thấy tn đang ngồi ở trước đầu xe, vừa nhìn vào văn phòng chốc lại nhìn xem đồng hồ.

"Ồ, tn kia cũng thật si tình, vẫn đang chờ đợi em". Đào Hàn Quang cười mỉa mai, trước khi chạy xe ra còn nhìn tn thêm một lần nữa nói: "Ngày nào đó anh sẽ giết chết họ Tề kia! Giết chết những tên dám mơ tưởng đên em!"

Bạch Tĩnh Thừa sợ hắn dám nói dám làm nên lo lắng nắm áo hắn: "Chuyện này không liên quan cậu ta, tôi xin anh tha cho cậu ấy đi."

Đào Hàn Quang nguy hiểm liếc Bạch Tĩnh Thừa một cái, hung tợn nói: "Em dám vì hắn mà cầu ta? Bạch, Tĩnh, Thừa! Xem ra anh đối với hắn đối với em còn có chút nể nang!"

Bạch Tĩnh Thừa nuốt nước bọt, sợ đến không thể thở. Đào Hàn Quang lấy di động ra, ra lệnh cậu cởi quần áo kể cả đồ lót.

Bạch Tĩnh Thừa đành phải nghe theo, vừa cởi quần vừa tránh đụng đến hạ thể, thoát trần truồng, Đào Hàn Quang vứt di động qua cậu, ra lệnh tiếp: "Mở máy chụp hình. Anh muốn em tự chụp ảnh mình cao trào".

Bạch Tĩnh Thừa cầm điện thoại, nhìn thấy toàn là hình khỏa thân của chính mình, sợ đến mức suýt nữa thì làm rớt cả điện thoại, Đào Hàn Quang liếc cậu, cậu không dám chậm trễ, mở chế độ chụp ảnh chỉnh tự chụp, Đào Hàn Quang nói muốn cậu tự chụp ảnh cao trào, cao trào sao? Bạch Tĩnh Thừa nghẹn ngào dùng tay trái cầm điện thoại hơi nghiêng về phía dương vật chuẩn bị tư thế, ngoài cửa xe ánh đèn hắc từ nhà cao tầng trong mắt Bạch Tĩnh Thừa có cảm giác dường như bản thân đang giơ chân trước mặt mọi người, dâm đãng thấp hèn khoe ra thân thể.

Cảm giác xấu hổ càng làm khoái cảng thêm mãnh liệt sâu sắc, nhiều lần cậu sắp đạt tới cao trào nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ, còn một chút nữa, còn một chút nữa. Cậu lén trộm nhổ ghim giấy ra, Đào Hàn Quang không phản đối, cậu mới dám tiếp tục làm, lộng đến tê tay vẫn còn thiếu một chút, Đào Hàn Quang nói: "Còn năm phút nữa nếu em còn không bắn ra thì đừng nghĩ đến chuyện xuống giường".

Bạch Tĩnh Thừa càng cố gắng đẩy nhanh tốc độ, dâm thủy đã chảy ra đầy tay nhưng vẫn không thể bắn được, nhìn thấy xe gần tiến vào khu dân cư cao cấp, Bạch Tĩnh Thừa gấp đến độ phát khóc, bàn tay ngưng chơi đùa dương vật mà chầm chậm đụng đến sau huyệt, móc ra bút được cắm ở trong, sau đó dùng sức đâm vào!

"Aaaaa-"

Bạch Tĩnh Thừa đến cao trào thét lên, tinh dịch phun ra dính lên màn hình di động, màn hình phản xạ lại gương mặt Bạch Tĩnh Thừa bị tinh dịch bắn lên cả mặt mình.

Đào Hàn Quang dừng xe, nắm vô lăng nghiêng đầu nhìn cậu: "Bắn ra nhưng không chụp lại, em nói phải làm thế nào hửm?"

Bạch Tĩnh Thừa thở dốc, ánh mắt tan rã, dường như còn đang đắm chìm trong cao trào.

"Làm không đúng theo yêu cầu thì phải nhận trừng phạt". Đào Hàn Quang mở cửa xe, ra lệnh: "Xuống xe".

Bạch Tĩnh Thừa trần truồng bị đá xuống, Đào Hàn Quang không cho cậu dùng tay che phía dưới, Bạch Tĩnh Thừa chỉ có thể dựa vào Đào Hàn Quang thật sát ý đồ dùng cơ thể Đào Hàn Quang có thể che chắn được một chút. Tư thế này giống như sủng vật ngoan ngoãn bám dính chủ nhân làm Đào Hàn Quang rất hưởng thụ.

Chỗ Đào Hàn Quang ở là một khu biệt thự rất sa hoa, ở đằng trước biệt thự là gara, sân vườn, hồ bơi phía sau. Cách một khoảng rất xa mới có hàng xóm, Bạch Tĩnh Thừa hơi thả lỏng người, nhưng nghĩ lại bản thân cậu đang một thân một mình có muốn chạy cũng không thoát được.

Đào Hàn Quang dường như hiểu suy nghĩ cậu, nói đùa: "Đừng hi vọng có thể trốn thoát, những người ở gần đây biến thái còn hơn cả ta, cưng như vậy nếu lọt vào tay họ không chỉ bị thao vài lần là xong đâu."

Bạch Tĩnh Thừa cũng vẫn muốn phản kháng: "Ngươi muốn giam cầm ta? Đây là phạm pháp!"

Đào Hàn Quang thờ ơ nói: "Vậy báo công an đi, kiện ta lên toa, nói cho mọi người biết cưng bị ta cưỡng hiếp giam cầm còn một đống chi tiết biến thái dơ bẩn khác! Ta không quan tâm, còn cưng?"

Bạch Tĩnh Thừa á khẩu không trả lời được, cậu thừa nhận cậu không thể bị mọi người chỉ trỏ sau lưng được, cậu thà bị Đào Hàn Quang nhốt lại ở một nơi tối tăm nào đó cũng không muốn vạch áo cho mọi người xem lưng.

Đào Hàn Quang đoan chắc điểm này nên mới dám trắng trợn uy hiếp cậu.

Bạch Tĩnh Thừa đã rất ngạc nhiên, trong tưởng tượng của cậu nơi Đào Hàn Quang giam cầm cậu là phòng điều giáo, trên tường treo đầy các công cụ dạy dỗ, mà thực tế đây chỉ là một ngôi nhà ấm áp và đơn giản.

Đào Hàn Quang đứng phía sau cậu nói: "Lúc anh mua căn nhà này trong lòng đã nghĩ nếu chúng ta giống như người yêu bình thường với nhau, anh sẽ cho em một căn nhà lý tưởng."

Bạch Tĩnh Thừa có chút xúc động, nhưng vẫn oán hận nói: "Nhưng ngươi chưa từng đối xử ta như một người yêu bình thường".

"Là do em không chịu nghe lời," Đào Hàn Quang nói, "Nếu em chịu nghe lời anh, anh cũng sẽ đối xử nhẹ nhàng với em một chút".

"Phòng ngủ ở lầu hai, anh cho phép em tắm rửa một chút, đem đồ ở dưới lấy ra. Tắm rửa xong, anh hi vọng em ngoan ngoãn còng lại ở trên giường chờ anh đến thao". Đhq vỗ vỗ cặp mông rất vểnh Bạch Tĩnh Thừa.

Phòng tắm trong phòng ngủ hoàn toàn là thủy tinh trong suốt, Bạch Tĩnh Thừa ở bên trong tắm rửa, Đào Hàn Quang ôm ngực đầy hứng thú đứng ở bên ngoài nhìn. Lúc Đào Hàn Quang yêu cầu Bạch Tĩnh Thừa lấy bút ra, phải mở chân đối mặt với hắn móc ra, từng cái từng cái, hắn muốn nhìn kỹ dưới của Bạch Tĩnh Thừa hơn.

Bạch Tĩnh Thừa ngồi ở trên gạch men sứ lạnh lẽo, hai chân mở ra thành chữ M, miệng nhỏ phía dưới ngậm một cây bút kí màu đen đang mấp máy, thịt ruột màu hồng bị bút ký kéo ra một chút đẩy ra bên ngoài, màu sắc tươi mới hấp dẫn, rút ra đến cuối cùng, lỗ nhỏ lại vô tình nuốt trở về, giống như muốn giữ lại. Bạch Tĩnh Thừa sắc mặt ửng hồng, rên rỉ từng tiếng từng tiếng, cậu bắt đầu có thói quen trước mặt Đào Hàn Quang làm những chuyện xấu hổ như vậy, ít nhất là không ghét bỏ như lúc trước, cậu bỗng sợ hãi, sợ bản thân sẽ ngày càng chết lặng, cuối cùng sa đọa, trở thành người giống như Đào Hàn Quang muốn.

Mà Đào Hàn Quang muốn cậu hoàn toàn bị luân hãm, Bạch Tĩnh Thừa còn không phát giác ra rằng từ ngay lúc đầu Đào Hàn Quang dạy dỗ cậu, dạy cậu thói quen hắn cho cậu khoái cảm, phục tùng mệnh lệnh hắn, từ bỏ chính mình, từ bỏ tự do.

Bạch Tĩnh Thừa tắm rửa xong, Đào Hàn Quang liền đi tắm rửa, hắn muốn cho cậu thời gian để cậu tự giác một chút, nên làm cái gì thì làm cái đó. Bạch Tĩnh Thừa biết cái gọi là tự giác nghĩa là gì, Đào Hàn Quang nói câu em .... Vang lên, Bạch Tĩnh Thừa quả thật ngoan ngoãn bò lên giường, ở tủ đầu giường tìm thấy một cái còng tay tình thú, cậu đem giơ hai tay quá đỉnh đầu, tự đem bản thân còng lại đầu giường, chỉ mặc một áo sơ mi trắng, ngoan ngoán tách chân ra chờ đợi Đào Hàn Quang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#danmei