Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 23 Xóa [NC 20+]

"Tao không thể làm điều đó với bất cứ ai được nữa..."

"Tao không thể làm điều đó với bất cứ ai được nữa..." tôi ngước lên nhìn Kinn, nó cũng nhìn lại với đôi mắt lóe lên sự dịu dàng, sau đó lòng bàn tay ấm áp vươn tới chạm vào mặt tôi. "Mày có biết ... rằng hình ảnh của mày luôn xuất hiện trong đầu tao không? Hình ảnh của ngày hôm đó hiện lên ngày càng nhiều. Tao đã cố gắng quên, cố gắng thay thế nó bằng người phụ nữ khác, nhưng tao không thể" tôi run rẩy nói. Mắt tôi bắt đầu nhìn vào hư không đến mức không thể tìm ra tiêu điểm, trong đầu chỉ biết nghĩ và quan tâm đến cảm xúc của mình lúc này.

"..."

"Nó giống như ... như thể ... những sự kiện ngày đó vẫn luôn ở bên tao. Nó theo tao mọi lúc mọi nơi! Khiến tao cảm thấy ghét mày vô cùng. Khiến tao ghét chính bản thân mình vô cùng. Taoh không thể chấp nhận được điều đó. Nhưng sao tao lại thấy mày ở đây mọi lúc!" tôi chỉ tay vào đầu với một giọng nói run rẩy. Lời nói và cử chỉ của tôi bây giờ giống như đang cố gắng để nhận được một số câu trả lời từ Kinn, mà tôi thậm chí còn không biết nó là gì.

"... Porsche." Kinn nhẹ nhàng gọi.

"Và càng nhìn thấy mày, tao càng cảm thấy mình như bị lặp lại nhiều hơn. Tại sao tao lại bị tổn thương bởi những lời nói, những hành động của mày?! Tại sao tao lại cảm thấy thế này? Mày đã gây ra cho tao bao nhiêu đau đớn ... điều đó vẫn không hài lòng được mày sao?" giọng nói càng lúc càng như khó thốt ra. Không phải tức giận, tôi đã không còn giận nó lâu rồi, tôi chỉ là bối rối không hiểu tại sao lại có một người đã tạo ra quá nhiều vết sẹo trong tim tôi? Cho dù tôi có cố gắng quên đi và cố gắng nhắc lại bản thân mình bao nhiêu lần đi chăng nữa, rằng người này đã làm một điều mà tôi không thể chấp nhận được. Nhưng dường như tôi ngày càng đòi hỏi về nó nhiều hơn, suy nghĩ về Kinn và cảm nhận nó qua lời nói. Tôi bắt đầu sợ hãi, sợ bản thân mình sẽ chìm vào nó sâu hơn, sợ trong lòng sẽ hồi tưởng về những cái chạm mà nó đã trao...

"Porsche ... tao hiểu ... mày thực sự rất ghét cảm giác của mình lúc này, phải không?" Kinn đưa lòng bàn tay ấm lên, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của tôi.

"Tại sao tao lại đến mức này?! Tao chưa bao giờ cảm thấy mình thảm hại đến như thế này trước đây." Một cảm giác yếu đuối len lỏi trong trái tim. Tôi chán ghét và không thích cái cảm giác đó, nhưng nếu tôi tiếp tục chiến đấu, tôi sẽ mãi đau khổ như thế này. Phải thừa nhận rằng, tôi không bao giờ có thể xóa bỏ cảm xúc của mình vào ngày hôm đó. Tôi cảm thấy nó nhiều hơn bao giờ hết mỗi ngày. Từ những gì tôi từng nghĩ rằng mình ghét, hóa ra lại trở thành thứ mà tôi khao khát nó nhiều hơn ... tại sao tôi lại như thế này?

"Đó là một ngày khủng khiếp, phải không ..." Kinn cúi mặt lại gần rồi đưa hai tay ôm sau đầu tôi, để trán chúng tôi chạm vào nhau.

"Ừ, nó thật kinh khủng ... nhưng nó không bao giờ vượt ra khỏi cảm xúc của tao." Tôi nhìn xuống. Chóp mũi của Kinn đang chạm vào chóp mũi tôi. Cảm giác bây giờ giống như tôi đang cố gắng tìm hiểu câu trả lời cho chính mình. Càng cảm thấy hơi thở ấm áp của Kinn, tôi càng cảm thấy sợ hãi và tôi không ngừng củng cố cảm xúc của mình về việc nó tồi tệ như thế nào đối với tâm trí của tôi, nhưng nó lại khiến tôi nhớ mãi không quên. Dù khó có thể chấp nhận điều đó, nhưng sự ấm áp xen lẫn thích thú và run rẩy cứ len lỏi trong từng mạch đập cảm xúc của tôi.

"Tao có thể sửa chữa không? Tao là nguyên nhân dẫn đến cảm giác khốn khổ của mày ... tao có thể bắt đầu lại được không?"

"Tao đã cảm thấy đủ tồi tệ rồi."

"Không ... những ký ức và sự việc ngày hôm đó đã khiến mày đau khổ, vậy nên tao có thể xin một yêu cầu được không?"

"..."

"Cho phép tao ... xóa bỏ những cảm giác khốn khổ đó của mày, được không Porsche ơi...?" Kinn nhẹ giọng xin phép. Tôi không trả lời, nhưng nhắm mắt lại cà cảm nhận được một cái chạm chặt vào môi.

Tôi không biết tại sao mình lại cảm thấy muốn chạm vào nó và tôi sẽ thử tin vào điều đó một lần nữa. Mong rằng nó có thể xóa những hình ảnh xấu xí của quá khứ ra khỏi tâm trí của tôi. Kinn ấn xuống một nụ hôn và hết lần này đến lần khác liếm mút vào khuôn miệng mảnh mai của tôi. Hàm răng xinh đẹp bị liếm cho đến khi cảm giác ngứa ran chạy dọc khắp cơ thể. Cơ thể của tôi bị giữ từ phía trên, đôi môi vẫn đóng lại và hoạt động không ngừng trước khi tôi mở nó ra để đón lấy không khí thì chiếc lưỡi nóng bỏng đột nhiên xuất hiện. Tôi để mình bị quyến rũ bởi cảm giác mà Kinn tạo ra khi nói rằng nó sẽ xóa bỏ mọi ký ức xấu và có vẻ như nó đang cố gắng tạo ra một trải nghiệm mới cảm giác tốt hơn. Ngay khi đầu lưỡi lướt qua, trêu đùa trong khoang miệng, trái tim tôi liền đập một cách mãnh liệt, không kiểm soát. Sự xâm phạm ngày càng trở nên nóng bỏng hơn, Kinn liếm mút lưỡi khắp nơi cho đến khi tôi bắt đầu phát hoảng vì sự phấn khích mà nó mang lại.

Tôi nhíu mày, Hơi nhìn hành động của nó. Kinn với tay lấy điều khiển điều hòa và tắt nó ngay lập tức, nhưng khuôn mặt và đôi môi của nó vẫn dính chặt lấy tôi. Mặc dù tôi đang cố gắng tìm ra lý do tại sao nó lại làm như vậy, nhưng Kinn lại không tạo ra bất kỳ khoảng cách nào ngay bây giờ cả. Kinn hôn quá tốt, nó biết điều chỉnh lực liếm mút sao cho hoàn hảo nhất. Chỉ với một nụ hôn ngỗ ngược của Kinn đã khiến bụng tôi đau nhói. Nó cuốn lấy chiếc lưỡi nóng hổi của tôi qua lại, giống như một người từ lâu đã khao khát một điều gì đó.

"Ưm ..." tôi rên nhẹ trong cổ họng. Nó nở một nụ cười mạn nguyện trước khi di chuyển từ môi xuống đến quai hàm. Nán lại ở má một lúc rồi bắt đầu rúc mặt vào cổ. Một chiếc lưỡi nóng bừng liếm dọc theo chiều dài tai đến khi tôi cảm thấy nhột nhột, nhưng không kém phần kích thích. Kinn gặm nhẹ và khiến tai tôi ướt sũng vì nước bọt của nó.

"Ưm... đừng để lại dấu ... uh ..." tôi trầm giọng nói. Mặt Kinn nghiêng sang một bên để nó có thể cảm nhận được dư vị trên cổ tôi một cách hoàn hảo nhất. Tôi không biết nó có nghe thấy tôi nói hay không, nhưng bàn tay Kinn dần luồn vào dưới áo sơ mi khiến tôi thoáng chút giật mình. Các đầu ngón tay chạm vào núm vú và nghiền nát nó như thể đó là một trò vui.

"Uh...ah..." cắn chặt môi để ngăn mình tạo ra những âm thanh xấu hổ. Tay tôi lướt dọc khắp lưng Kinn. Tay nó rời khỏi ngực tôi và vén áo lên rồi vội vàng tìm cách cởi nó ra. Tôi thở gấp, Kinn nheo mắt lại một hồi rồi đột nhiên cúi xuống, đưa chiếc lưỡi nóng hổi của mình lên khắp đầu vú. Cùng với việc mút và cắn nhẹ nhàng khiến đầu tôi bắt đầu ngứa ran và toàn thân như nổi da gà.

"Urgh..." tôi hét lên khi nó vô tình chôn chặt những chiếc nanh của mình vào ngực, nhưng tôi không nghĩ đến việc ngăn nó lại và để cảm xúc tuôn trào. Hai tay ôm lấy lồng ngực trống rỗng thay nhau nghiền nát hai đầu vú, cho đến khi tôi vặn vẹo qua lại với sự kích thích hết lần này đến lần khác. Đầu lưỡi tiếp tục trêu chọc trước khi kéo một đường dài xuống vùng bụng. Tôi nắm chặt lấy cả hai vai Kinn, ghim móng tay vào da thịt trong khi nó đang thưởng thức từng bộ phận trên cơ thể tôi mà nó vừa lướt qua. Bên trong đang bùng nổ nhiều cảm giác khác nhau nhưng tôi biết mình sẽ không muốn dừng lại. Tất cả đều chao đảo với những trái tim đang đập thật xao xuyến vì phấn khích.

"Uh...uh...uh ... aah!" một tay Kinn luồn xuống dưới quần, vuốt ve cái bộ phận đang cứng ngắc của tôi qua lớp quần lót. Tôi dễ xúc động hơn trước. Tâm trí đã muốn nó nhanh chóng chạm vào phần đó càng sớm càng tốt, nhưng có vẻ như Kinn đang trêu chọc tôi. Tất cả việc nó làm chỉ là cọ xát qua lớp vải.

"Kinn ... nó ... chạm vào!" giọng khản đặc, nheo mắt nhìn Kinn vẫn đang nghịch ngợm rê lưỡi qua bụng tôi một cách vui vẻ. Nó giật mình rồi mỉm cười mãn nguyện. Sau đó kéo cả quần dài và quần lót của tôi xuống đầu gối, tôi khẽ ngẩng đầu lên và rên rỉ một cách không kiểm soát, khi tay Kinn nắm lấy con cúc cu của tôi và từ từ di chuyển lên xuống. Ngón tay cái của nó vuốt vòng quanh phần đầu, nơi nước trong đang rỉ ra, làm tăng thêm cảm giác nhộn nhạo và trái tim thì đập loạn nhịp.

"Ahh...uh...ah..." Kinn ngước mặt lên và hôn tôi, tôi cũng hôn lại. Bàn tay nó lên xuống ở chỗ đó ngày càng nhanh hơn khiến người tôi cong lại với cảm giác tê rần ở sống lưng.

"Mày biết gì không... mày rất là quyến rũ đấy...." Kinn ghé sát môi tôi. Cảm giác nhẹ nhàng và ấm áp lan chảy khắp trái tim. Nhịp tay của nó lại tăng nhanh khiến tôi không thể chịu đựng được nữa. Kinn gục mặt xuống và nằm nghiêng bên cạnh tôi, mắt nhìn thẳng vào cúc cu và bàn tay đang hành động liên tục. Tôi nheo mắt nhìn vào khuôn mặt và đôi mắt tuyệt đẹp của nó rồi nhận ra rằng khuôn mặt của Kinn lúc nào cũng rất gợi cảm. Chết tiệt! Kinn cắn môi tôi, đôi tay không ngừng hoạt động, nó khẽ liếm môi trước khi quay lại nhìn tôi với vẻ mặt cợt nhả.

"Gần đến chưa ... hmm?" Kinn cúi xuống hít thở hương thơm khắp má và cổ. Giọng nói ngọt ngào của nó khiến tim tôi loạn nhịp.

"Nó gần như ... uh ... một chút nữa ... ah." Tôi gật đầu và rên rỉ một cách ngượng ngùng. Phải thừa nhận rằng, điều này thật tuyệt vời. Ngón tay cái cảu Kinn liên tục xoay quanh phần đỉnh đầu rỉ nước, xen kẽ với sự lên xuống liên tục cho đến giây phút cuối cùng khiến tôi tiết ra thứ nước màu trắng sữa với một cơn co giật của sự cực khoái. Não phải của tôi tràn ngập sự kiềm chế trong nhiều ngày, nay đã được giải thoát....

"Đến lượt tao..." Kinn thì thầm vào tai. Tôi nằm thở dốc trước khi nó ôm cơ thể tôi úp mặt vào giường và nó nhanh chóng bắt đầu cởi quần áo cảu mình. Tôi hơi quay đầu lại để nhìn Kinn một chút, con cúc cu của nó đã được để lộ hoàn toàn. Từ từ rút tay ra khỏi cơ thể tôi sau đó với tới bàn đầu giường lấy ra một hộp bao cao su và gel bôi trơn.

Tôi nuốt cố nuốt xuống một ngụm nước bọt vì cứng họng. Nhìn thấy hình ảnh Kinn đứng và cầm con cúc cu của mình đã khiến mặt tôi trở nên nóng bừng, trái tim như ngừng đập trong giây lát. Kinn tới và trở về bên tôi một lần nữa, nó tựa mặt vào lưng và thả nhẹ xuống những nụ hôn mờ nhạt trước khi gục mặt vào cổ tôi mò mẫm, mút chùn chụt rồi vươn người dậy để hôn lên đôi môi trên gương mặt đang quay lại nhìn nó.

"Uh..." cơ thể bắt đầu đổ mồ hôi khiến cho mùi của nó càng trở nên rõ ràng hơn. Càng hít vào, tôi càng cảm thấy nóng. Cảm giác bên trong cơ thể nóng đến mức gần như thiêu đốt bản thân. Kinn di chuyển, liếm xuống từ lưng cho đến mông. Bàn tay kia thì mạnh bạo bóp mông tôi như thể đang chơi một trò chơi rất vui vẻ. Mặc dù vẫn cảm thấy đau vì lần ngã vừa rồi nhưng khoái cảm Kinn tạo ra gần như đã che lấp hết. Răng nó cạ vào mông tôi trước khi găm ranh nanh xuống một cách mạnh mẽ.

"Á... đau quá" tôi hét lên với Kinn, mặc dù cảm giác rất khác với những gì xảy ra lần đầu tiên. Có vẻ như nó nó đang cố gắng làm cho cuộc ân ái này trở nên đáng nhớ, hài lòng nhưng ẩn chứa rất nhiều sự dữ dằn và ngang tàn.

"Ưm...tao không thể chịu đựng được nữa" nó nói, giọng run rẩy, trước khi nâng hông tôi lên khỏi giường, nhưng phần trên vẫn dính chặt vào tấm đệm êm ái này.

Mẹ nó! Kinn vỗ mạnh vào mông tôi.

"Ah! ..." Tôi khẽ run lên. Một tiếng cười phát ra từ cổ họng, nhưng chiếc miệng mảnh khảnh của nó vẫn ngậm lấy phần da thịt trên mông tôi. Một ngón tay bỗng dưng chạm vào kẽ hở sau mông khiến tôi run rẩy toàn thân.

"Tao hứa ... tao sẽ không làm mày đau" nó nói trước khi đưa chiếc lưỡi nóng bỏng vào mông và giữ cho đầu gối của tôi mở rộng hơn. Ngay khi lưỡi nó chạm vào cửa sau, tôi nhanh chóng nhắm mắt lại và nắm chặt ga giường. Sự kích thích loé lên trong lồng ngực và sự ẩm ướt ở phía sau vì nước bọt của Kinn khiến cho cúc cu của tôi cảm thấy khó chịu một lần nữa.

"Ưm ... nó ... ah...tao... ngứa" tôi gần như không thể nói được lời nào. Một cảm giác mới lạ tràn vào cơ thể. Tôi chưa bao giờ cảm thấy mình nhạy cảm đến thế. Đầu lưỡi trêu chọc ở phần cửa sau mà không gây khó chịu, ngón tay giúp tách phần mông ra khiến cửa sau rộng thêm đôi chút. Khuôn mặt của Kinn lộ ra khi nó mở tuýp gel bôi trơn, bóp phần dung dịch lỏng đó ra ngón tay và bôi vào cửa sau của tôi.

"Ah...ah...lạnh..." một cảm giác lạnh lẽo cùng với những ngón tay cứng ngắc cố gắng chen vào.

"Ưm ... đừng căng thẳng." Kinn cúi xuống và thì thầm vào tai, còn ngón tay thì cố gắng xâm nhập vào cơ thể tôi, nhưng thật khó. "Nếu mày căng thẳng, mày sẽ bị thương." Kinn nói với giọng khàn khàn. Tôi thở gấp, giống như đã chuẩn bị cho cơn đau. Kinn thấy vậy liền cúi xuống và hôn tôi thật mạnh.

"Urgh... kích thước ngón tay ... vẫn còn quá chặt..." Kinn thì thầm gần môi và hôn lên mặt, như để tôi quên đi cơn đau ở cửa sau trong giây lát.

"Ahh! Đau quá..." cau mày ngay khi nó ấn gần nửa ngón tay vào. Tôi quay đầu lại hôn nó và ngay lập tức gục mặt xuống giường. Khuôn mặt của Kinn nhanh chóng xoa dịu tôi bằng cách rúc vào cổ tôi liếm mút để cái ngứa râm ran thế chỗ cho sự đau đớn.

"Ah ... ah..." Kinn đẩy ngón tay cảu mình vào sâu hết cỡ. Cảm thấy đã quá kiệt sức, tôi liền ngã xuống giường đến mức mà tay của Kinn phải giữ lấy hông tôi một lần nữa.

"Đừng căng thẳng quá mà ..." nó nói, từ từ bắt đầu di chuyển các ngón tay của mình ra vào.

"Mày cấm được tao chắc..." tôi giận dữ nói, nhưng Kinn luôn cố gắng hôn và an ủi tôi mọi lúc, nó bắt đầu di chuyển và xoay vòng các ngón tay của mình liên tục cho đến khi tôi bắt đầu cảm thấy tê cứng.

"Mới chỉ là một ngón tay ... vẫn còn thêm ngón nữa được." Kinn hài lòng nói, sau đó nhét thêm vào một ngón tay nữa khiến tim tôi như chết lặng.

"Uhh...ah ... chó ... Kinn." Tôi nắm chặt lấy tấm khăn trải giường. Cơ thể ướt đẫm mồ hôi, không khí nóng bức trong phòng càng làm tôi cảm thấy bị kích thích. Kinn liên tục di chuyển ngón tay của mình ra vào trước khi rút nó ra, sau đó nhanh chóng đeo bao cao su vào con cúc cu khổng lồ, cùng với bôi một lớp gel bôi trơn trước khi hướng cái thứ ấy vào cửa sau của tôi.

"Ưm...!" Tôi nhắm chặt mắt lại chuẩn bị tinh thần cho cơn đau sắp tới.

"Thư giãn đi nào ... từ từ thôi." Tại sao tôi lại cảm thấy nó quá khác so với lần đầu tiên thế, như là bầu trời và vực thẳm vậy? Kinn thực sự làm tôi nhẹ nhõm hơn, nó quỳ thẳng người, một tay giữ chặt hông tôi trước khi cho phần đầu của con cúc cu vào bên trong.

"Á!" tôi hơi giật mình khi cảm nhận thấy đầu cúc cu ở bên trong.

"Một chút nữa thôi... thả lỏng ..." nó nói với giọng run run. Tâm trạng của Kinn cũng choáng ngợp như tôi bây giờ vậy. Tôi càng cắn chặt ga giường thì Kinn lại càng đẩy sâu vào. Cảm giác bên trong tôi nóng đến mức không thể nào chịu nổi nữa.

"Đừng cắn ga giường nữa ... sẽ nhanh hết đau thôi..ah... ahhh" tôi cố gắng bình tĩnh nhất có thể. Bụng tôi bắt đầu nhộn nhạo khi Kinn phần đó của nó vào sâu hơn.

Vào hết rồi!

"Ah!!! ah... đau quá" Kinn trầm giọng rên rỉ, ngả người nằm đè lên tôi rồi cúi xuống thả những nụ hôn nhẹ nhàng lên lưng.

"Chặt quá! Hừm ... mày làm tao phát điên mất." Kinn tiếp tục trầm giọng rên rỉ, nó đợi một lúc rồi thì thầm vào tai tôi. "Ah... tao bắt đầu di chuyển nhé... chậm thôi... mày sẽ không còn đau nữa đâu" Kinn vừa nói xong thì hông nó bắt đầu di chuyển ra vào liên tục. Cơ thể tôi rung lên, cảm giác hơi nhói trong bụng và khó chịu ở phần cuối của cúc cu. Mùi mồ hôi của Kinn xộc thẳng vào mũi khiến não tôi mờ đi và tê liệt hoàn toàn vì nó quá gợi tình đến mức tôi có thể nhìn thấy con cúc cu của Kinn làm bụng mình phình lên một chút. Nó không thấy đau à? Tại sao phải sử dụng quá nhiều lực đến như vậy?

"Chết tiệt! Bên trong mày sướng quá" Kinn đẩy nhanh hông của mình. Nó đứng thẳng trên hai đầu gối và cố gắng tách chân tôi ra để chúng không khép lại vào nhau. Hai tay nó giữ chặt lấy eo tôi và nhanh chóng di chuyển, khe nhỏ ở cửa sau như thắt lại. Sự ma xát đem lại cảm giác tê dại và đau đớn nhưng cũng thật là tốt.

"Ah! Nó...chỗ đó...." tôi gọi Kinn. Nó dường như biết rằng mình đã đánh đúng vào chỗ hiểm nên càng ma sát mạnh vào đúng một chỗ đó khiến tôi run rẩy bạo hơn. Mặc dù Kinn không tăng tốc nhịp đẩy, nhưng nó lại chậm rãi chà sát lặp đi lặp lại vào một điểm nhỏ trong cơ thể đến mức tôi phải cắn chặt môi chịu đựng.

"Ah! tao...tao... không thể ... urgh..." khi Kinn thấy đầu gối của tôi run đến mức tôi sẽ khuỵu xuống, nó bắt đầu tập trung hơn, đưa đẩy nhẹ vài lần trước khi thực sự tăng tốc độ, đẩy nhanh và mạnh hông của mình vào bên trong khiến cho tôi và chiếc giường như thể đang di chuyển cùng nhau vậy.

"Ah...ah...ah..." Tiếng rên rỉ khản đặc vang vọng khắp căn phòng. Kinn liên tục thúc thật mạnh bào vào bên trong. Bộ não của tôi trở nên trắng bệch đến mức thân thể bắt đầu co giật vì cơn cực khoái và lại tiết ra phần nước trắng đục.

"Ah ... tao ... tao sắp ... urgh ... sắp rồi..." Kinn nghiến răng thật chặt và bóp chặt eo tôi. Phải mất một lúc để nhận ra rằng con cúc cu của nó đang co giật bên trong cơ thể tôi và nó cũng đang được giải phóng.

"Ahhhh!!" một giọng rên phấn khích phát ra từ miệng Kinn. Nó rời tay khỏi eo tôi để cả cơ thể nó nằm trên cơ thể tôi. Cả tôi và Kinn đều hổn hển trong vòng một phút. Sau đó nó rút cúc cu ra khỏi người tôi, vứt bỏ bao cao su và lật cơ thể tôi lại, điều đó đã khiến hơi thở của tôi như ngưng trệ trong giây lát. Kinn đeo một chiếc bao cao su mới vào con cúc cu nóng hổi, vẫn còn đang cương cứng và nở một nụ cười khiến tôi cau mày, kinh ngạc liếc mắt nhìn nó.

"Một lần nữa ... tao muốn nhìn thấy khuôn mặt của mày." Kinn không nghe bất kỳ sự phản đối nào từ tôi, và tôi cũng không có đủ sức mạnh để ngăn chặn nó. Kinn nâng hông tôi lên để lót một chiếc gối xuống dưới đùi rồi đặt hông nó vào vị trí thích hợp trước khi thoa gel bôi trơn lên cúc cu và lập tức đâm vào cửa sau của tôi ngay lập tức.

Lút cán!

"Ah!!! Con mẹ nó ... Kinn ... đau quá!" mặt tôi méo xệch vì đau, mặc dù lần này đi vào dễ hơn nhiều so với lần đầu tiên, nhưng việc chưa chuẩn bị sẵn cả tinh thần lẫn thể xác đã khiến tôi choáng váng. Cơ thể nó ngừng lại một chút rồi cúi xuống và hôn lên mặt tôi, sau đó hông lại bắt đầu ddauw đẩy...

"Ah...ah..." Nó bắt đầu với một nhịp điệu nhẹ nhàng, lại liên tiếp nhấp vào điểm sướng ở bên trong cơ thể khiến tôi bắt đầu cảm thấy cơn kích thích đang lan dần ra khắp mọi nơi.

"Tao xin lỗi ... umm" Kinn đột nhiên nói trong khi hông nó vẫn chuyển động một cách hoàn hảo. Nó thì thầm vào tai tôi bằng một giọng nhẹ nhàng êm ái.

"Ahhh...chuyện gì? tôi nhẹ giọng hỏi, hai tay đưa lên ôm lấy cơ thể Kinn.

"Urgh...ah... tao tin mày ... đã không làm điều này... với Vegas... thật đấy." Tôi khẽ cau mày. Nó vẫn có thể nói về chuyện đó bây giờ sao? Tim tôi đập mạnh khi Kinn dồn toàn lực đẩy hông vào bên trong.

"Ah...ah... chết tiệt...Kinn" tôi nói, cắn chặt môi. Kinn trêu ghẹo, không chịu tập trung vào việc đưa đẩy và chỉ nhẹ nhàng xuyên qua rồi xỏ lại đến mức khiến tôi khó chịu.

"Rên rỉ tên tao đi ... rồi tao sẽ đâm nó vào thật mạnh cho mày... nhé." Tôi nhanh chóng mím chặt miệng và nhắm mắt lại. Khuôn mặt bỡn cợt và những cú đưa đẩy trêu đùa khiến đằng sau ngứa ran. Kinn bắt đầu đẩy nhanh tốc độ.

"Aah ... uhm ... bật điều hòa được không ...?" tôi khàn giọng hỏi. Cảm thấy cơ thể mình nóng bừng và sắp bốc cháy hoàn toàn, người thì ướt đẫm mồ hôi khiến cho ga giường cũng thấm đẫm nước.

"Mẹ kiếp ... tao thích mùi mồ hôi của mày ... và ... mày cũng thích của tao phải không? ... aah!" tôi phải thừa nhận điều đó là sự thật. Mùi đặc trưng của Kinn xộc thẳng vào mũi khiến tôi nhức nhối tới tận xương tủy. Như thể, có một thứ gì đó bị kìm hãm gần như muốn trào ra, cơ thể tôi run lên vì lực đẩy trong một khoảnh khắc và ... ngay lập tức, cúc cu bắt đầu co giật với bộ não tê liệt ... cuối cùng thứ nước màu trắng sữa thêm lần nữa lại được tiết ra ngoài.

"A...!!" tôi hơi cúi đầu nhìn Kinn vẫn đang tăng tốc độ hông của mình như vậy. Đột nhiên tốc độ hông của Kinn tăng mạnh, sau đó nó rút cái thứ to lớn kia ra khỏi người tôi, giật mạnh bao su ra và tiến tới khuôn mặt của tôi.

"Thật quyến rũ...ah!!" nó nói, liếm môi, ánh mắt nhìn tôi say đắm. Tôi nheo mắt trước hành động đó. Kinn nắm lấy cây gậy của nó, vuốt vài lần và rồi thứ chất lỏng kia bắn đầy lên mặt tôi. Được nhìn tận mắt cảnh này, khiến tôi không khỏi ngăn mình cảm thấy bốc hỏa.

"Đồ điên ... mày xem phim khiêu dâm quá nhiều rồi ... " tôi hét lên lau nhẹ đi thứ nước tình yêu ở trên mặt.

"Chà, tao thích khuôn mặt của mày bây giờ, càng nhìn càng cảm thấy hứng tình hơn..." ánh mắt lờ đờ của Kinn nhìn chằm chằm vào tôi, sau đó nhếch lên một nụ cười. Nhận thấy tình hình có vẻ không ổn, nếu cứ tiếp tục thế này thì tôi sẽ lại bị nó vật ra mất, vậy nên tôi cố tìm cách thoát ra khỏi nó. Nhưng Kinn nhanh chóng ghim người tôi lại, khiến tôi phải thở dài mệt mỏi trước khi nó thì thầm vào tai tôi.

"Mặt của mày dính nước của tao ... thật là gợi cảm."

Câu nói cuối cùng của đêm nay chỉ có vậy, phần còn lại chỉ còn tiếng rên rỉ kính thích. Tình dục của đêm nay hoàn toàn khác với ngày hôm đó, tất cả được diễn ra vì cảm xúc, chứ không phải tâm trạng một thoáng dao động hay sự bốc đồng. Kinn làm cho tôi cảm thấy dễ chịu, hạnh phúc đến mức nghẹt thở. Mặc dù sự đau đớn vẫn còn hiện hữu ở đó nhưng dù tin hay không thì sự ấm áp nơi trái tim còn nhiều hơn gấp bội, lấn át cả cái đau đớn về thể xác. Đó là quan hệ tình dục với cảm xúc thực sự, không phải để hoàn thành công việc hay đơn giản là để thỏa mãn nhu cầu của mình như lần đầu. Những điều tồi tệ hay phi lý đều được chôn sâu vào bên trong. Có thể ở lần đầu tiên, tôi bị đánh thuốc nhưng lần này là sự thích thú và cảm giác say mê thuần túy mà tình dục mang lại.

Có lẽ, tôi đã có cảm giác này lâu rồi, chỉ là bây giờ tôi mới nhận ra. Bạn đã từng vô tình thưởng thức món ăn nào đó rồi nghiện nó chưa? Không cần biết ban đầu nó có vẻ kinh tởm thế nào, nhưng hương vị lại thực sự không tệ, chỉ cần nếm thử một lần là sẽ nghiện ngay, bạn sẽ thấy phân vân có nên quay lại với món ăn mình thích ăn thường ngày không. Nhưng rồi, ngày qua ngày, bạn càng nghĩ nhiều về món ăn đó và vô tình yêu nó cho nhiều đến mức quên đi hương vị món ăn mà mình đã từng yêu thích...

...

Tôi thức dậy vào sáng nay với một cơn đau rát ở mông, lưng đau, cơ đau và cực kỳ mệt mỏi. Đêm qua, tôi đã gần như bất tỉnh ở hiệp thứ tư trong khi vẫn nghe thấy tiếng rên rỉ của Kinn, cố gắng duy trì sự tỉnh táo cho đến cuối cùng rồi chính thức thiếp đi. Vào buổi sáng, tôi mặc áo choàng tắm với cơ thể sạch sẽ, Kinn thì đi qua đi lại trong phòng ngủ vài lần với bộ đồng phục ở trên người.

"Mày có sao không ... mày định nghỉ học à?" nó bước đến thẳng phía tôi và đưa cho tôi cốc nước và viên thuốc.

"Ừm...đúng rồi." Tôi uống thuốc một cách dễ dàng. Kinn cười nhẹ rồi giơ tay lên từ tốn vuốt đầu tôi.

"Mày vẫn còn giận à?" nó nhẹ nhàng hỏi với đôi mắt trông ấm áp hơn bao giờ hết, khiến tôi phải vội vàng quay đầu đi chỗ khác.

"Hừm ..." tôi trả lời trong cổ họng và uống cạn cốc nước.

"Mặc quần áo và đi học với tao." Kinn nói rồi đứng dậy, đi đến trước gương để đeo đồng hồ.

"Tao sẽ tự lái xe." tôi nói thẳng.

"Tình trạng của mày đang không ổn đấy. Đừng cứng đầu nữa. Đi tắm đi!" Giọng Kinn trở nên trầm hơn một chút. Tôi rên rỉ trong cổ họng trước khi bước ra khỏi giường và nhặt bộ quần áo cũ đã được gấp lại rồi ngay lập tức đi vào phòng tắm. Chân tôi hơi run và dáng đi hơi kỳ, nhưng nó cũng không đến nỗi đau rát như lần đầu.

"Tao cho mày 20 phút. Xong thì xuống đợi tao ở cổng" tôi gật đầu rồi mở cửa phòng, nhìn trái nhìn phải một chút, thấy không có ai vội vàng nửa bước nửa chạy về phòng ở tầng trệt của mình.

Con mẹ nó!! Sao lại phải lén lút như vậy cơ chứ? Không có ai trong phòng ngủ, chắc sáng nay Chay nó đã đi học rồi. Tôi cảm thấy tội lỗi khi không được gặp em trai mình. Nhanh chóng đi tắm, thay quần áo rồi đợi Kinn ở trước cửa nhà. Vừa xuống, thì đã thấy chiếc Sedan màu đen nhãn hiệu sang trọng đã được nổ máy với những vệ sĩ của nó đi lang thang xung quanh. Tôi dừng lại trước cửa thì Arm đến vòng tay ôm cổ tôi.

"Mày không sao chứ?" Arm hỏi với giọng lo lắng, chắc hẳn nó đã nhìn thấy những gì xảy ra đêm qua.

"Không sao đâu. Em trai tao thì sao? Mày chăm sóc nó tốt chứ?" Tôi lhoanh tay đứng nhìn Arm, nó gật đầu đáp lại.

"Em gái của mày đã trở thành người yêu thích của cậu Khun. Tao thấy bọn họ dính lấy nhau suốt." Tôi ngay lập tức trở nên căng thẳng, cảm thấy tội nghiệp cho em trai mình.

"Cái đéo...! Thằng Chay có vui không?" tôi hỏi lại với giọng lo lắng. Thằng Khun nó bị điên mà!! Sợ thằng Chay ở bên nó lâu quá thì sẽ trở nên dở hơi giống nó mất.

"Ừm ... có thể, haha. Được rồi, mọi người đang nhìn kìa. Nhưng mà, mày đi học với cậu Kinn hả?" Tôi gật đầu đáp. Arm có vẻ hơi ngạc nhiên, nhưng lại không hỏi thêm câu nào vì thằng Big đang đứng cách đó không xa bất ngờ bước thẳng đến gần tôi với vẻ mặt cau có hùng hổ. Sau đó nó bước đến và đập mạnh vào vai khiến tôi loạng choạng về phía sau.

"Hừ"

"Đợi đã!" Không thể để nó đi một cách dễ dàng như vậy được. Tôi ngay lập tức trừng mắt nhìn rồi ngăn cản bước chân của Big. Gạt tay Arm ra khỏi cổ sau đó dùng hết sức lực để đẩy lại Big mạnh đến mức nó lăn ra, ngã xuống đất.

"Thằng khốn Porsche!!" Big nhanh chóng ngước mắt lên nhìn tôi. Lũ vệ sĩ khác vội vã rời đi còn Arm thì đưa lên che miệng cười khúc khích.

"Mà đã đến và đụng vào bạn tao trước cơ mà" Arm nói một cách thoải mái. Big vùng dậy, lao vào tôi và xé toạc cổ áo học sinh. Khuôn mặt run rẩy của nó biểu lộ sự tức giận khiến tôi nở một nụ cười nhẹ và kéo cổ áo nó lại.

"Làm sao!" tôi hỏi lớn.

"Mày có muốn tao đánh mày không?" nó hét vào mặt tôi với khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận.

"Cứ thử đi!" Kết thúc câu nói, tôi toàn lực đẩy cả người nó đập vào cổng ngôi nhà.

"A!" nó kêu lên với vẻ mặt méo xệch. Thả tay ra khỏi cổ áo và cố kéo tay tôi ra. Cơ thể tôi bắt đầu hồi phục và cả sức lực cũng vậy. Dù rất mệt nhưng việc chiến đấu với con chim sẻ này thì cũng không quá khó khăn.

"Buông tao ra!" Tôi nhấc cổ áo đến khi chân nó hơi nhấc lên khỏi mặt đất một chút, tôi cũng chẳng muốn bận tâm đến thằng này đâu nhưng nó làm tôi khó chịu thật sự.

"Haha, do mày thôi. Đừng có gây chuyện với bạn tao nữa." Arm vừa nói vừa cười, ngăn cản những tên thuộc hạ khác đang chạy lại để giúp đỡ Big.

"Thứ đồ chơi cao cấp!" Nó nói với giọng cay nghiệt khiến tôi phải cau mày thật chặt. Giật mạnh chiếc áo sơ mi và đẩy mạnh nó vào cổng một lần nữa.

"Mày nói cái đéo gì!" tôi bực bội nói, hôm nay tôi sẽ không để thằng khốn Big này đi dễ dàng như vậy được. Chỉ muốn đập nát nó vì tội khiêu khích tôi! Đừng nghĩ hôm nay mày sẽ sống sót dưới bàn chân của tao thằng khốn!!

"Chúng mày làm loạn cái gì thế?" Kinn bước ra khỏi nhà, mọi người lập tức ngừng chiến, vội vàng ổn định tư thế. "Porsche ..." Kinn gọi tên tôi, phải mất một lúc để tôi nới lỏng tay ra khỏi cổ áo Big và tỏ vẻ thất vọng khi đang định xử nó thì Kinn bỗng làm gián đoạn.

"Cậu Kinn, nó gây chuyện với Big trước. Là nó chứ không ai khác!" Thuộc hạ của Kinn vội vàng chạy tới đỡ lấy thân thể Big và ngay lập tức mở miệng buộc tội. Tôi chán nản nhìn lên sau đó quay lại nhìn Kinn.

"Lên xe đi. Tao sẽ không kịp đến trường mất." Tôi giật mình, mỉm cười nơi khóe miệng ngay khi nhìn thấy Kinn thậm chí còn không thèm liếc mắt về phía thằng Big, khiến nó chỉ biết thẫn thờ nhìn theo. Kinn đi thẳng đến mở cửa xe bên ghế lái, còn tôi đi theo và ngồi vào ghế bên cạnh. Tôi không biết Big sẽ làm ra khuôn mặt như thế nào, nhưng tôi biết rằng khuôn mặt của Arm hiện giờ đang rất hài lòng. Tôi cài chặt đai an toàn rồi liếc nhìn Kinn, người đã nhấn ga để phóng xe đi.

"Tao có thể lái xe không?" tôi hỏi nhỏ. Tôi đã quên mất rằng mình mới phải là người lái xe cho Kinn. Nó khẽ lắc đầu, mỉm cười nói.

"Tao không muốn sai bảo mày nữa. Tối qua mày đã đủ mệt rồi."

"Mày đang nói cái quái gì vậy!" Tôi vội vàng quay đầu về phía kính xe với khuỷu tay đặt trên bệ.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Kinn nói với đôi mắt nhìn thẳng vào đường đi.

"Nó cố tình gây chuyện trước ... chết tiệt! Tao chỉ cố gắng tìm ra lý do tại sao nó làm vậy thôi." Tôi nói với Kinn và khẽ buông lời chửi rủa. Kinn yên lặng một chút và điều đó khiến tôi thậm chí còn tức giận hơn. "Mày nghĩ tao sai sao?!" tôi nói trong sự khoài nghi. Thông thường, khi khi tôi với đám vệ sĩ của Kinn có vấn đề gì thì nó luôn thích đổ lỗi cho tôi.

"Cẩu thả" nó nói với tiếng phanh dừng khi đèn đỏ. Sau đó Kinn vòng cánh tay qua cổ tôi và kéo tôi về phía nó rồi đặt một nụ hôn nhanh lên trán.

"Mày đang làm gì thế?!" tôi nhanh chóng bật ra, nhẹ đẩy vai nó.

"Hehe, tối nay tao tới đón. Chờ ở khoa nhé." Kinn mỉm cười nói.

"Không, tao sẽ tự về." tôi nói một cách bướng bỉnh.

Bụp!

"Hới!!" tôi khẽ kêu, Kinn búng ngón tay lên trán tôi, khiến tôi phải đưa tay lên lên xoa nhẹ. Đáng lẽ ra hôm nay tôi không nên để nó đưa đi học mới phải, chết tiệt.

"Đừng cứng đầu như vậy." Nó nói trước khi phóng xe đi. Tôi đã tranh luận với nó về việc nó sẽ đón tôi tối nay đến tận khi Kinn dừng xe trước tòa nhà khoa và cuối cùng, Kinn đã thắng. Quá lười để nói chuyện với những người tùy tiện, tôi biết nó ngổ ngáo như thế nào, nhưng tôi vẫn muốn tranh luận với nó.

"Ầu whoa, BMW đưa đón luôn." Tem ngồi ở bàn gỗ đối diện nói.

"Jom đâu?" tôi vội vàng đổi chủ đề.

"Trong quán cà phê. Tao đang đợi để lắp các tấm searock lại với nhau. Sau đó là chuẩn bị đi ăn." tôi gật đầu và thả mình xuống ngồi cạnh Tem. Đợi Tem và Jom hoàn thành công việc của mình rồi cùng đi bộ đến nhà ăn.

"Tao đã rất lo lắng cho mày đêm qua. Khi tiếng súng vang lên, hai đứa bọn tao cuống cuồng tìm mày ở xung quanh quán." Thằng Jom nói trong khi mồm ngậm đầy cơm khiến nó văng tứ tung.

"Nhai hết đi rồi nói."

"Chúng mày không sao chứ?" tôi lo lắng hỏi.

"Chà, Pete nhanh chóng chạy qua đón và đưa bọn tao về lại ký túc xá. Lúc đầu bọn tao không đồng ý, nhưng anh ta nói rằng mày đã về nhà nên tao cũng cảm thấy yên tâm hơn" Tem nghiêm túc nói.

"Không ai có vấn đề gì là tốt rồi." Tôi yên tâm, thật không muốn những người thân cận với tôi dính líu vào việc này.

"Vậy là, bọn hôm qua, là bọn đã theo đuôi mày khi mày còn ở trong rừng, đúng chứ?" Jom nói.

"Tao không biết, tao cái gì cũng không biết."

"Thận trọng vào. Giờ chúng ta vẫn chưa biết bọn chúng muốn gì đâu đấy." Tem lo lắng dặn dò và tôi gật đầu. Đây là lúc tôi bắt đầu lo lắng về chúng. Thật sự không biết người muốn tôi là ai và chính xác là họ muốn gì. Chả lẽ chúng muốn được làm chuyện đó với tôi hay sao. Ngồi ăn và nói chuyện với Tem, Jom một lúc thì...

Ding! Âm thanh thông báo của Line vang lên, tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra khỏi túi quần.

KINN

Mày đang làm gì đấy?

Tôi hơi nhướng mày khi nhìn thấy cái tên Kinn. Nó đang nghĩ cái quái gì vậy...

PORSCHE

Ăn cơm

KINN

Mày có muốn ăn đồ Nhật vào tối nay không?

PORSCHE

Mày trả tiền hả?

KINN

Không! Chia đôi

PORCH

Thế thì tao sẽ không đi!

KINN

Đùa thôi. Tao sẽ trả mà

Kinn đã khiến tôi quá kiệt sức rồi. Nên hôm nay tôi muốn ăn thật nhiều, tôi muốn được bồi bổ.

PORSCHE

Thằng khốn nạn!

"Porsche!... Porsche...!...Porsche...! Hơi! Giọng nói của Jom làm tôi giật mình. Vội vàng ngẩng đầu ra khỏi điện thoại và nhướng mày hỏi nó.

"Làm sao?"

"Mày đang nói chuyện với ai vậy? Tao gọi mày mấy lần rồi đấy" Jom nhìn tôi với vẻ mặt nghi ngờ.

"Không" tôi nhét điện thoại vào túi quần, lấy thìa xúc cơm ra đĩa.

"Mày... đang yêu." Jom hạ giọng nói, hai đứa chúng nó vẫn nhìn tôi không ngừng.

"Yêu cái đéo gì mà yêu!" Tôi ngay lập tức hét lại, nhanh chóng cầm lấy một ly nước ngọt và hút nó.

"Chà, mày đang cười nói trên điện thoại ... đang nói chuyện với ai đó!" Tem đặt thìa xuống và chỉ vào tôi phân tích. Cười?! Tôi cười khi nào! Đâu có cười đâu!!!

"Bận!!!"tôi giận dữ, nhanh chóng chuyển sự chú ý của mình vào đĩa cơm.

"Da của mày hồng hào, trông rạng rỡ hơn và nó mọng nước như ... mấy đứa con gái đang trong giai đoạn đầu của yêu đương vậy!" Jom vừa dứt lời, tôi ngay lập tức sặc cơm trong miệng.

Khụ ! Khụ! Khụ! Tôi tự vỗ ngực mình bởi vì cơm mắc kẹt trong cổ họng. Tem nhanh chóng đưa một ít nước.

"Làm sao vậy? Mày ổn chứ? Mày đang xấu hổ sao?

"Đừng nói nữa, chỉ là....vào lớp đi, thằng ngu này!" tôi vội vàng đổi chủ đề, đứng dậy khỏi bàn, vội vàng thu dọn đĩa thức ăn. Hai người chúng nó vẫn không chịu bỏ cuộc mà cố gắng hỏi tôi cả ngày đến mức tôi phải hét vào mặt chúng nó để chúng rằng nên ngưng làm phiền tôi lại đi.

"Chờ chút, mày muốn tới nhà thể chất không?" Jom nói khi đang bước ra khỏi lớp.

"Tôi không thể đi vào hôm nay. Tuần sau tao sẽ đến." tôi nói lại.

"Mười phút cũng được. Gần đây có rất nhiều người đến tuyển chọn và tao sợ mọi người có thể đến và nói rằng mày không quan tâm đến các hoạt động của trường." Tem nói với một giọng căng thẳng. Cũng đúng thôi, đã có quá nhiều điều đã xảy ra khiến tôi hầu như không quan tâm đến các hoạt động của khoa như trước nữa.

"Thôi được rồi. Mười phút cũng được."

Tôi rút điện thoại ra, truy cập vào Line và nhắn một tin cho Kinn.

PORSCHE

Đến chỗ tao đi. Tao sẽ đến nhà thể chất của trường để xem buổi tuyển chọn của các vẫn động viên khác.

KINN

Vâng

Tôi nhìn vào tin nhắn và hơi nghiêng đầu một chút. Kinn nói 'vâng'! nó chưa bao giờ lịch sự đến thế...ngoại trừ...

"Ừm ... chết tiệt!!! Tôi đang nghĩ cái quái gì thế này ?!"

"Lại cười đi ... mẹ kiếp! Giờ mày lại giữ bí mật với bọn tao cơ đấy." Jom nói với sự không hài lòng của mình.

"Sao vậy ... không đi à? Đến phòng tập đi chứ!" Tôi vội vàng đi thẳng đến phòng tập. Mọi người đã bị sốc ngay khi thấy tôi xuất hiện ở đây. Tôi chắp tay bày tỏ sự kính trọng với đàn anh và chào đàn em. Mọi người có vẻ hơi sủng sốt nhưng vui mừng nhiều hơn.

"Cái quái gì vậy? Tôi trở nên khó tìm như vậy sao?"

"Trời mưa to rồi! Tao có phải chụp một tấm hình để lưu giữ khoảnh khắc này lại không ... Posche cuối cùng cũng đã xuất hiện ở đây?" P'Beam nói đùa. Tôi khoanh tay đứng nhìn đàn em đang thay nhau vật và ngã vào tấm đệm. "Cuộc đua cuối cùng sẽ diễn ra vào tuần tới" P'Beam đến khoác tay lên cổ tôi và nói với một giọng điệu đầy hy vọng.

"Em sẽ suy nghĩ về nó, nếu không bận gì thì em sẽ đến tham gia." tôi nói. P'Beam khẽ thở dài và để tôi tiếp tục xem đàn em của mình tập Taekwondo.

"Oh, Vegas! Lại đến trước thời gian đã định." P'Beam chào người mới khiến tôi ngay lập tức quay đầu lại nhìn.

"Chào! Em không biết phải đi đâu ... Porsche!!" Vegas cười rạng rỡ, quay lại nhìn tôi rồi nhanh chóng tiến lại gần. Tôi lùi về phía sau một chút. Bộ tên này không có trường đại học của riêng mình sao? Đó là lý do tại sao mà cậu ta xuất hiện quanh đây rất thường xuyên hay gì?

"Thế nào rồi Porsche?" Vegas lo lắng hỏi. Tôi ngay lập tức căng thẳng khi nghĩ đến sự cố ôtô đêm qua "Uh ... sợ tôi à? Tối hôm qua, cho tôi xin lỗi, tôi thực sự không cố ý làm bất cứ điều gì để làm Porsche sợ." Tôi không sợ hãi, tôi chỉ lo lắng rằng không biết trong đầu nó đang nghĩ gì. Tem và Jom thấy sắc mặt tôi có vẻ không thể chống đỡ nổi được nữa thì liền vội vàng bước vào.

"Có chuyện gì vậy, Vegas?" Jom hỏi Vegas với giọng căng thẳng.

"Porsche, nếu điều đó làm cho Porsche cảm thấy không thoải mái, tôi thực sự xin lỗi, tôi chỉ hy vọng Porsche tha thứ cho tôi." Nó trưng ra vẻ mặt ủ rũ mà tôi mới nhìn thấy lần đầu tiên, bởi vì nó thường cười rạng rỡ mọi lúc.

"Cái quái gì đang xảy ra vậy, Porsche?" Tem nhìn lên và hỏi tôi.

"Porsche có thể nói bất cứ điều gì, có thể chửi bới nhưng đừng ghét bỏ tôi." Vegas đến gần tôi hơn khiến tôi phải lùi lại và thở dài vì mệt mỏi. Thử để bị ai đó ôm chặt lấy đầu, cúi xuống rồi hôn lên má đi. Chết tiệt!

"Vegas .." một giọng nói quen thuộc vang lên từ ngưỡng cửa nhà thể chất. Tôi ngay lập tức quay lại thấy Kinn đang tiến vào với ba người bạn khác.

"Anh hai ..." vẻ mặt Vegas bỗng nhiên chùng xuống. Kinn lao về phía tôi. Cả phòng tập im lặng, như thể đang bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của nhóm Kinn khi bước vào.

"Mày đang làm gì ở đây?!" một giọng nói trầm nhẹ, không quá lớn. Giống như Kinn vẫn để ý tới những người xung quanh nó.

"Chúng mày đang nhìn cái gì vậy? Tập tiếp đi." P'Beam hét lên với những người trong phòng tập khiến tất cả mọi người quay lại và tiếp tục làm công việc của mình.

"Em tới gặp đàn anh. Anh hai ... đừng giận em. Em thực sự chỉ là muốn giúp Porsche thôi." Vegas đi tới nắm lấy cánh tay của Kinn và làm một giọng điệu đáng thương. Kinn thở dài, vẻ mặt vẫn u ám.

"Đừng bao giờ đến gần người của anh nữa! Và đừng làm mọi chuyện thêm rối rắm." Kinn chỉ vào mặt Vegas. Mặt nó hơi cau lại, suy nghĩ điều gì đó rồi gật đầu. "Porsche, đi thôi." Kinn quay sang tôi nói với một giọng điệu bình thường. Tôi gật đầu chào tạm biệt đàn anh trước khi theo Kinn ra ngoài.

"Có muốn cùng bọn tôi đi ăn cơm không?" Tay nói, mời bạn của tôi đi ăn tối cùng.

"Miễn phí không?" Jom làm vẻ mặt kệch cỡm.

"Miễn phí. Kinn sẽ chiêu đãi tất cả." Tay mỉm cười và quay lại nhìn bạn mình.

"Họ cũng đi?" Kinn quay sang tôi. Tôi hơi bối rối không biết tại sao nó lại hỏi tôi điều đó, nhưng tôi đã gật đầu. Vì vậy tất cả chúng tôi cùng đến bãi đậu xe để chuẩn bị đi ăn cùng nhau. Tôi định đi xe với Tem, nhưng Kinn không cho phép, cuối cùng nó đã nhét tôi vào xe của mình.

Chúng tôi đến một nhà hàng Nhật Bản nằm trong một con hẻm ở trung tâm thành phố. Trông thật bí ẩn, nhưng Kinn nói rằng nó rất ngon vì đồ ăn được nấu bơi đầu bếp tên Michelin và nó cũng rất riêng tư. Có vẻ như Kinn đã đặt trước mọi thứ vì khi nó bước vào nhà hàng, cả nhân viên và đầu bếp đều xuất hiện để chào đón Kinn lẫn bạn bè của nó.

"Xin chào Khun Kinn, Khun Tay, Khun Time, Khun Mew! Đồ ăn cậu gọi đã được bày sẵn ở trong phòng, chỉ cần tới dùng bữa thôi ạ." Ba đứa chúng có chút lúng túng. Phục vụ ở đây rất ân cần và gần như là trải thảm đỏ để chúng tôi bước đi. Tôi hơi khó chịu với việc mọi người cứ liên tục lấy nước, lấy thìa và hỏi tôi có muốn thêm gì không. Tem và Jom cũng vậy, chúng nó ngồi im, không dám cử động.

"Ăn đi" tôi ngồi cạnh Kinn, Mew và Time ngồi đầu bàn, những người còn lại thì ngồi đối diện. Kinn thấy tôi đưa mắt nhìn xung quanh liền gắp một miếng sushi và đặt nó vào trong đĩa của tôi. Từ những gì tôi đã xem trên Youtube thì đây có lẽ là gan ngỗng. Hầu hết các món Nhật Bản mà tôi được ăn đều là từ những cửa hàng bình dân bình thường, nhưng nhà hàng này lại quá đỗi cao cấp khiến tôi căng thẳng.

"Có ngon không?" Kinn hỏi ngay sau khi thấy tôi cho miếng gan ngỗng vào miệng. Nó rót rượu Soyu và gắp mọi thứ cho tôi khiến tôi không phải động tay vào bất cứ thứ gì cả. Tôi gật đầu đáp lời. Nó tiếp tục gắp mấy món nữa rồi đặt vào đĩa của tôi. Hầu hết chúng đều là những món ăn đắt tiền mà tôi thưởng chỉ được thấy trên video và tôi cũng không nghĩ là sẽ có ngày mình có cơ hội được ăn chúng.

"Tao có thể gọi thêm gan ngỗng được không? Mày gắp hết chúng cho Porsche rồi còn đâu nữa" Tay cau mày. Jom quay lại nhìn tôi một chút rồi cúi gằm mặt tiếp tục ăn.

"Cứ gọi đi. Rồi để chồng mày trả." Kinn dùng đũa chỉ vào mặt Time. Tôi nhìn vào TimeTay và nhận hai người họ là người yêu của nhau. Time luôn chăm sóc cho Tay nhưng đôi khi nó có vẻ không quan tâm cho lắm.

"Cái gì? Thật không công bằng, chết tiệt!" Tay hét lên, sau đó bấm chuông để gọi nhân viên.

"Mày có muốn gì khác nữa không?" Kinn quay sang và hỏi tôi. Nhìn những thứ trên bàn một lượt sau đó ngước lên hỏi bạn tôi.

"Chúng mày có muốn gì khác nữa không?" bạn tôi nhanh chóng lắc đầu.

"Không" Kinn gật đầu đồng ý và quay sang phục vụ để nói với họ thực đơn mà nó muốn ăn thêm. Đĩa của tôi đầy ụ thức ăn và tôi cũng thấy rất nhiều bài đánh giá về nhà hàng này trên Youtube. May mắn, đều là những đánh giá tốt cả.

"Ăn nhiều vào, thưa cậu." Kinn cúi người lại gần rồi nhẹ nhàng nói với nụ cười trên môi. "Đêm nay còn lâu mới kết thúc" tôi dùng hết sức huých cùi chỏ vào hông nó khiến hơi cau mày lại. Tôi ngaanhr đầu, rời khỏi Kinn và nhìn quanh bàn. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hai chúng tôi với vẻ mặt sững sờ. Tôi quét mắt nhìn xung quanh. Họ vội vã rời đi ánh nhìn và tiếp tục ăn uống. Có chuyện gì xảy ra với mọi người vậy chứ!

"Ồ, đó không phải là Mek đấy sao" Time chỉ ra bên ngoài căn phòng. Căn phòng mà chúng tôi đang ngồi thực chất là một phòng riêng nhưng không có cửa chắn nên tôi có thể nhìn rõ mọi người đi lại trong sảnh.

"Ồ"Người tên Mek nhìn thấy chúng tôi và bước thẳng vào. Tôi nhận thấy rằng cả Kinn và bạn bè của nó đều tỏ ra bối rối giống như đang lầm vào tình huống tiến thoái lưỡng nan.

"Tại sao mày lại gọi nó chứ?" Tay nhẹ giọng chửi rủa Time, khiến nó phải nhanh chóng làm ra vẻ mặt hối hận.

"Không cần gọi. Tôi tự vào" Mek bước vào, chống tay xuống bàn và nhìn xung quanh.

"Tôi nghĩ cậu đã trở lại Anh rồi cơ mà?" Mew hỏi, kinh hãi liếc nhìn Mek.

"Công việc vẫn chưa kết thúc ... Thế nào rồi, Kinn?" mắt cậu ta khẽ liếc nhìn tôi, trước khi quay lại để chào Kinn.

"Chà, tốt hơn rồi" kinn đáp, vẻ mặt tỉnh bơ.

"Hừm! Đồ ăn ngon không?" câu đầu tiên được nói với Kinn, câu sau chuyển sang tôi.

"Ờm... ngon." Tôi không biết phải trả lời như thế nào. Mỗi lần nhìn vào tên này, tôi lại cảm thấy kinh hãi như nhìn vào Vegas.

"Tôi không nghĩ rằng anh sẽ đưa cậu ta đến nhà hàng này đấy. Anh vẫn thích ăn ở đây, phải không? Cùng một bầu không khí cũ, cùng một cảm giác cũ. Mặc dù tôi đã trở lại nhiều năm, nhưng tôi vẫn không thể quên được những điều xưa cũ." Mek nói với Kinn, mắt cậu ta dảo qua lại và nhìn xung quanh nhà hàng. Tôi nhận thấy Tay bắt đầu nhíu chặt mày, vẻ mặt cực kỳ không hài lòng. Miệng mở ra có vẻ như muốn nói gì đó, nhưng Kinn lại giơ tay lên để ngăn lại.

"Em vừa đến hay đã ăn xong rồi? Chúng ta ngồi cùng nhau nhé?" tôi nhận thấy Kinn khẽ thở dài, nhưng vẫn cố gắng nói và hành động bình thường nhất có thể. Tôi nhớ Pete đã nói rằng Kinn và Mek không hợp nhau.

"Không, tôi có hẹn với người quen rồi. Để khi khác đi." Mek đứng thẳng dậy với hai tay đút túi quần trước khi quay lại nhìn tôi và mỉm cười nhẹ sau đó lập tức xoay người rời đi.

"Con mẹ nó! Thằng điên đó từ đâu chui ra vậy?" Tay tức giận nói rồi quay sang đổ tội cho Time chính là lý do khiến Mek bước vào.

"Mek này là ai vậy?" Tôi quay sang hỏi Kinn, người đã đặt đũa lên đĩa và ngồi lặng lẽ như đang suy nghĩ điều gì đó.

"Không có gì đâu. Tiếp tục ăn đi." Kinn bình tĩnh nói. Tôi thấy Mew nhẹ nhàng vuốt cánh tay của Kinn như một sự an ủi. Tôi bối rối bởi những gì đã xảy ra. Mek trông không giống như là bạn của Kinn, với những câu nói như muốn mỉa mai như vậy thì chắc chắn không phải. Nhưng tôi không muốn tỏ ra mình quá nhiều chuyện nên tiếp tục gắp thức ăn rồi bỏ vào miệng.

"Cho phép tôi phục vụ món Uni quấn rong biển đến cậu Kinn ạ." Người phục mang đến một đĩa món ăn và đặt nó trước mặt Kinn.

"Tôi không gọi món này" Kinn yên lặng một chút rồi lên tiếng.

"Cậu Mek đã yêu cầu tôi phục vụ cậu món này ạ" Kinn cau mày một chút rồi đẩy đĩa Uni ra khỏi tầm mắt. Nếu tôi nhớ không nhầm thì con Uni này là trứng nhím biển. Chết tiệt! tôi đã muốn nếm thử nó từ rất lâu rồi.

"No chưa?" tôi hỏi Kinn.

"Ừm."

"Vậy thì tao sẽ ăn cái này." Tôi chỉ đũa vào đĩa Uni. Nó nhìn vào món ăn xen kẽ với khuôn mặt của tôi. Tôi hơi nhíu mày và đưa nó vào trong miệng mà không đợi nó cho phép.

"Hới, ngon quá." Tại sao nó mềm như vậy? Một món ngon như vậy, tại sao Kinn không gọi nó để ăn? Đây là món tôi thích nhất trong tất cả những gì tôi ăn hôm nay. Tôi nhai nó với một sự thích thú hoàn toàn. Tem nhìn tôi với vẻ mặt căng thẳng. Sao vậy? Kinn ăn no rồi thì tao ăn thôi chứ có gì đâu mà nhìn cơ chứ?!

"Thanh toán" Kinn hét lên với nhân viên, cả bàn ngay lập tức đặt đũa xuống và nâng cốc uống nước. Cái đéo gì! tôi vẫn chưa ăn gì cả mà. Không ai nói câu gì khiến bầu không khí thật sự rất khó xử. Kinn nhận lại thẻ tín dụng của mình từ nhân viên và đưa tôi thẳng ra xe trước khi quay lại chào tạm biệt bạn bè rồi lái xe đi. Bầu không khí trong xe im ắng. Tôi quay lại nhìn ra ngoài cửa kính xe. Cảm thấy vô cùng khó chịu vì thái độ của Kinn ngày hôm nay. Nó lái xe với biểu hiện nghiêm túc và không thèm nói một lời nào, cho đến khi tôi phải thở ra một hơi sâu thì lúc đó Kinn mới nhướng mày, quay lại nhìn tôi.

"Mày no chưa? Có muốn ăn gì nữa không?" Nó nói, phá tan bầu không khí im lặng. Tôi quay lại nhìn và nghĩ rằng chúng tôi cần phải nói chuyện.

"Tao no rồi ... nhưng món cuối cùng thì ngon thật đấy." tôi hơi mím môi. Kinn cau mày hơn trước. Tôi đã nói sai điều gì sao? Hay nó bị dị ứng với Uni? Vì vậy Mek đã ra lệnh để trêu chọc Kinn vì điều đó ư?

"... Tốt, tốt khi mày thích nó." Kinn im lặng một lúc rồi nói. Tôi thật không quen với điều này. Tôi đã không còn gặp mặt này của Kinn trong một thời gian dài rồi. Kinn, người ít nói, căng thẳng và lầm lì.

"...Tao đã làm gì khiến mày tức giận sao?" tôi thẳng thắn hỏi nó. Kinn quay lại và cười nhẹ. Sau đó đặt tay lên đầu tôi rồi lắc lư qua lại. "Tóc tao rụng hết bây giờ, thằng khốn!" Bầu không khí bắt đầu thoải mái một chút, một lúc sau, Kinn bật nhạc, phá vỡ sự lúng túng. Tôi chỉnh lại chỗ ngồi và nghiêng người ngủ thiếp đi. Kẹt xe như thế này sẽ phải mất cả tiếng đồng hồ mới về được đến nhà...

Áp lực đè lên má kèm theo tiếng thở dồn dập trong phổi. Tôi nheo mắt với vẻ sững sờ. Khuôn mặt của Kinn đang áp trên má tôi, trái tim đột nhiên co thắt lại, tôi đẩy mặt nó ra rồi nghiêng người để ngồi thẳng dậy.

"Về nhà rồi."

"Ồ" tôi vặn vẹo rồi đưa tay lên che miệng ngáp dài. Trời đã tối rồi. Chết tiệt! Tắc đường đến mức này đây.

Tôi bước ra khỏi xe, tách khỏi Kinn để đi tắm và thay đồ rồi sau đó ngồi nói chuyện với em trai tôi, người đang chơi vài trò chơi ở trên giường. Chết tiệt! Sao có cảm giác đã lâu rồi không được gặp mặt Chay vậy? Tôi ngồi trong phòng một lúc, sau đó thằng Chay đã bị Khun gọi lên chơi game với tư cách là một người bạn. Nó cau mày ngay lập tức, nhưng vẫn đồng ý lên chơi cùng và bỏ tôi lại. Hiện tại Chay đã là một món đồ chơi mới của Khun rồi đây.

Tôi bước lên phòng của Kinn. Nó đã đến với tôi từ nửa tiếng trước, nhưng tôi cứ từ từ miễn cưỡng làm việc này việc nọ cho đến khi cuối cùng tôi vẫn không thể thoát khỏi số phận của mình. Ngay khi tôi vừa bước vào phòng, Kinn ngay lập tức ôm chầm lấy tôi từ phía sau.

"Mày tắm rồi à ... mùi thơm quá" Kinn vùi mặt vào cổ tôi và liên tục hít vào nhiều lần.

"Cái đéo gì! Buông tao ra!" tôi trầm giọng nói, sau đó đẩy mình ra khỏi vòng tay nó một chút.

"Tao muốn mày trả tiền cho phần ăn mà mày đã ăn hôm nay" Kinn nói với giọng khàn khàn vào tai tôi.

"Tại sao mày nói là mày trả cơ mà? Tao làm gì có tiền!" tôi ngay lập tức hét lên. Tiền ăn tối nay có khi lên tới hàng chục nghìn bath. Tôi đào đâu ra tiền để trả bây giờ?

"Không chịu trả tiền ..." Kinn cúi đầu, nhẹ nhàng cắn vào cổ tôi khiến da gà nổi khắp người. Hơi thở bắt đầu nặng nề hơn một chút và tôi biết nó có nghĩa là gì.

"Không!"

"Tao chưa tắm ... đi tắm với tao đi." Tôi nuốt nước bọt một cách khó khăn. Bàn tay đang ôm lấy tôi của Kinn vuốt ve khắp cơ thể tôi.

"Ừm ... mày là trẻ con à mà không tự đi tắm được?" tôi lúng túng nói, trong lòng bắt đầu loạn nhịp.

"Huh ... tao hứa sẽ là một cậu bé ngoan" Kinn vừa dứt lời, tôi ngay lập tức bị kéo vào phòng tắm. Không cần phải đoán chuyện gì sẽ xảy ra, tôi muốn chửi Kinn với rất nhiều lời tục tĩu, nhưng chỉ có thể rên rỉ khi nó chạm vào. Đêm nay thực sự sẽ là một đêm rất dài...

Tình cảm của tôi bây giờ đi xa đến mức khó có thể quay đầu lại.

Tôi biết rằng càng leo cao thì càng nguy hiểm.

Nhưng nếu tôi phải ngã và bầm dập đến chết, thì tôi không còn sợ nữa...

Chỉ cần thử và cho tôi biết. Làm sao tôi có thể đi đến cùng? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro