Chương 19: Song trọng cao trào (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Cảnh Huy tốn chút thời gian làm quen với tình trạng cửa sau của Trần Thu Hoa.

Dương vật quấy nát trong tràng đạo, muốn tìm trải nghiệm kịch liệt hơn.

Đường Cảnh Huy bắt đầu đâm thọc có trọng điểm.

Cách vách ruột phía trước có một bộ phận tròn tròn, bị thúc nhích tới nhích lui, Đường Cảnh Huy cúi người xuống, cánh tay chống hai bên, cả người nằm sấp lên mình Trần Thu Hoa, áp sát vào tai cậu, dùng giọng điệu mê hoặc: "Tôi cắm vào lỗ đít cũng có thể chơi tử cung cậu."

"A, đừng..."

"Theo lẽ thường thì... chỗ này hẳn là còn một thứ..." Đường Cảnh Huy vừa thì thầm vào tai cậu, vừa dùng quy đầu tiếp tục thăm dò.

Khi hắn đâm lên vách tường thịt, tại một vị trí cách cửa hậu môn chừng hai lóng tay, đột nhiên Trần Thu Hoa trợn to mắt, eo cũng nảy bật lên, cùng với một tiếng rên rỉ cực kỳ dâm đãng triền miên: "A há..."


Tiếng rên kia dâm đến nỗi có thể khiến bệnh nhân liệt dương cương một lần nữa.

Thái dương Đường Cảnh Huy nổi cả gân xanh, đề eo ra sức đóng vào cái điểm kia, quả thực như là muốn chọc thủng vách thịt để mà trực tiếp giã nát cái tuyến thể ấy.

"Aaaaaaaaaa ——" Trần Thu Hoa chịu không nổi hét lên, cậu hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, cũng không biết rốt cuộc thì Đường Cảnh Huy đang làm chỗ nào của mình, cậu chỉ cảm thấy có một chiếc hộp Pandora bí ẩn trong cơ thể bị đối phương bạo lực cho nổ, ma vật bên trong "bùm" một cái, được phóng thích, truyền qua mạch máu và thần kinh, lan tràn khắp tứ chi bách hài.

Dòng điện khoái cảm lấy một điểm nhất định trong tràng đạo làm trung tâm, điên cuồng lan truyền tán loạn ra bốn phía, toàn thân Trần Thu Hoa đều đang run rẩy, ngay cả ngón chân cũng run bần bật.

"Sao... sao lại thế này, không được, tôi sắp chết rồi, á... á ——"

Đường Cảnh Huy cười cười, "Tôi đang đụ tuyến tiền liệt của cậu đấy."

"Đừng..."

"Không ngờ chỗ này của cậu cũng nhạy cảm như vậy."

"Aaa..."

Đường Cảnh Huy lật Trần Thu Hoa lại, để cậu quỳ bốn chân trên giường, tiếp tục bạo gian từ phía sau.

Dưới sự nong căng và ma sát kịch liệt của đối phương, Trần Thu Hoa tốn hết chút sức lực cuối cùng, thể lực chẳng còn theo kịp nữa, không kìm nổi khóc nức nở, kích thích đến co quắp mỗi khi Đường Cảnh Huy dộng vào sượt qua điểm ấy.


Hậu môn bị ra vào lặp đi lặp lại, nóng cháy, đã sớm sưng đỏ không chịu nổi, trực tràng mềm mại cũng suy yếu run rẩy, vừa xót vừa đau, sắp ngậm dương vật thô to hết nổi.

Đường Cảnh Huy lại chỉ cảm thấy đối phương càng siết càng chặt, giống như không thể chờ đợi được muốn vắt tinh dịch của mình.

Hắn không cam tâm yếu thế, thân dưới va chạm cực mạnh, nhiều lần dập vào tận gốc, túi trứng đánh lên cái mông thịt trắng nõn, phát ra tiếng "bạch bạch" tục tĩu.

"Á... á... á..."

"Chó cái, lại bị chủ nhân chơi tới khóc, hửm?"

"Chủ nhân, nhẹ... nhẹ chút..."

Đường Cảnh Huy nâng cái eo đang sụp xuống của Trần Thu Hoa, "Chó cái là phải bị làm lỗ sau, cưng phải học làm sao cho xứng với cái chức chó cái dâm loàn, hiểu không?"

Tư thế này nhìn thấy rõ ràng lỗ cúc của Trần Thu Hoa hoàn toàn bị chơi nở, thịt mềm trong hậu môn theo sự cắm rút của dương vật mà bị kéo ra ngoài rồi lại lún sâu vào trong, bây giờ đã thành màu đỏ lừ.

"Bên trong cái lỗ của cưng náo động vô cùng, có tự cảm giác được không?" Đường Cảnh Huy càng làm càng kích động, "Ngậm súng của tôi mút không ngừng miệng, thật sự dâm đãng."

Trần Thu Hoa làm gì còn cảm giác, cậu bị làm đến co giật lần nữa, bị hiếp đến gần như muốn trợn trắng mắt, ý thức sớm đã trôi xa, chỉ cảm thấy có một cái dương vật nóng bỏng đang hung mãnh oanh tạc ở nơi sâu nhất trong cơ thể mình, ma sát đến mức trong bụng cậu cũng muốn bốc lửa.

"Tha... tha cho tôi đi!"

"Rõ ràng cưng rất thích, nghĩ một đằng nói một nẻo!"

Làn da toàn thân Trần Thu Hoa đều ửng đỏ, cả người biến thành một màu hồng phấn ái muội, đó là màu sắc do những cơn khát vọng trong cơ thể không ngừng bốc hơi hình thành.


Trần Thu Hoa như quả bóng xì hơi xẹp vào trong đống gối, Đường Cảnh Huy đành phải ôm lấy cậu từ phía sau, cố định thân trên, thừa dịp cậu không thể động đậy, phía dưới lại giã ác một trận.

Trần Thu Hoa run cầm cập, lại kêu không thành tiếng, Đường Cảnh Huy nghe được khí thanh khàn khàn của cậu truyền đến bên tai, gợi cảm vô cùng.

Vì thế hiếm thấy dỗ hai câu, "Ngoan, sẽ ổn ngay thôi, chủ nhân chịch một lúc nữa."

Trần Thu Hoa nói không nên lời, trong khoang bụng có cảm giác vô cùng kỳ lạ, giống như thứ gì tích lũy đến đỉnh, sắp trút xuống.

Ảo giác mất khống chế khiến cậu hoảng sợ, nhưng thật sự không còn một chút sức lực để mà kháng cự. Lúc này, Đường Cảnh Huy cố tình làm cho mọi chuyện tệ hơn - tiếp tục làm tuyến tiền liệt của cậu, dưới mấy chục cú đâm tàn nhẫn, cuối cùng cũng tặng cho Trần Thu Hoa một kích trí mệnh.

Cậu như là bị sức mạnh nào đó nháy mắt cuốn lên cao, lại cấp tốc rơi tự do xuống, hoàn toàn đánh mất lý trí và quyền khống chế thân thể. Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, bất lực mà lại cực kỳ sung sướng nhất này, một cánh cổng chưa bao giờ mở ra đã bị phá vỡ hoàn toàn, thân thể như ngọn núi lửa ngủ say nhiều năm, từ nơi sâu xa bí ẩn nào đó, nham thạch kích tình phun trào.

"Áááááá ——" Trong cơn kích thích mơ hồ mang theo nỗi thống khổ, cậu thét chói tai, cơ thịt toàn thân căng cứng, trước mắt bỗng tối sầm.

Cùng lúc đó, Đường Cảnh Huy cũng sung sướng bắn ra dưới sự co thắt điên cuồng trong đường ruột cậu.

Trong khoảng mười phút, căn phòng một mảnh im lặng.

Thật lâu sau, Đường Cảnh Huy mới hồi tỉnh từ cơn lốc khoái cảm, ngay cả chính hắn cũng có chút kinh hãi vì mức độ kịch liệt của lần cao trào này.

Sao lại sướng như vậy...

Hắn khẽ nhấc thân trên lên, lộ ra con người bị quần đến thảm thương bên dưới. Người kia thở dốc suy yếu, đôi mắt thất thần, gần như lúc nào cũng có thể lâm vào hôn mê.

Đường Cảnh Huy lật cậu qua, để đối phương nằm ngửa mà thở.

Lúc này hắn mới bất ngờ phát hiện... dương vật nhỏ của Trần Thu Hoa cũng vừa bắn tinh. Lượng tinh rất ít, để lại dịch trắng lốm đốm trên bụng.

Hắn vốn biết chắc chắn Trần Thu Hoa đã cao trào tuyến tiền liệt, không ngờ cả dương vật cũng vậy.

Lần đầu tiên khai bao cửa sau đã có thể đạt tới song trọng cao trào, là nên khen ngợi thể chất người này tuyệt hảo, hay là nên mắng cậu ta dâm đãng bẩm sinh đây?


Đây có thể là lần đầu tiên Đường Cảnh Huy quan sát cẩn thận dương vật của Trần Thu Hoa. Trước kia lúc làm tình, hắn đều bắt Trần Thu Hoa giấu vật nhỏ này đi, thỉnh thoảng không giấu kỹ, hắn cũng giả vờ như không thấy.

Nhìn thoáng qua thì cơ quan sinh dục nam của Trần Thu Hoa có vẻ phát dục không hoàn chỉnh, chiều dài cũng miễn cưỡng đạt đến chiều dài trung bình của đàn ông bình thường, đường kính lại chỉ tương đương với ngón cái của Đường Cảnh Huy, màu hồng hồng, quy đầu cũng be bé, không nhìn thấy túi trứng bên ngoài cơ thể, vốn tưởng rằng có lẽ không thể dùng, chẳng ngờ còn có thể bắn tinh.

Đường Cảnh Huy vươn tay, búng nhẹ vật nhỏ kia, làm cho Trần Thu Hoa run lên.

Hắn nghe thấy người nọ nghẹn ngào nói: "Không còn sức..."

Đường Cảnh Huy suy nghĩ hồi lâu mới hiểu ý của Trần Thu Hoa là: Không còn sức giấu dương vật để hắn không phải nhìn thấy.

Tự nhiên trong lòng Đường Cảnh Huy có chút khó chịu, hắn nghĩ nghĩ, nghiêng người nằm xuống bên cạnh Trần Thu Hoa, chủ động cầm chú chim nhỏ của đối phương, đặt trong lòng bàn tay nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa.

Hắn phát hiện mình cũng không có phản cảm gì.

Có thể là vì chú chim nhỏ của Trần Thu Hoa quá nhỏ, trông cũng yếu đuối dễ bắt nạt như chính con người cậu, không hề có chút uy hiếp nào, thế nên không có cách nào ghét được.

Đường Cảnh Huy nhẹ giọng hỏi: "Ban nãy là lần đầu tiên cậu bắn tinh sao?"

Trần Thu Hoa rũ mắt xuống, hồi lâu sau mới khẽ gật đầu.

"Trước kia chưa từng thủ dâm?"

"... Chưa."

Từ nhỏ Trần Thu Hoa đã biết mình khác thường. Cậu cũng hiểu rõ chỗ thiếu hụt trên sinh lý khiến cậu chắc chắn không thể sinh hoạt vợ chồng với phụ nữ; còn với đàn ông thì càng không có khả năng, cậu không cho rằng mình là đồng tính.

Có đôi khi cậu thật ghét những thứ giữa hai chân mình, dù là bộ phận sinh dục nam hay bộ phận sinh dục nữ...

Thế nên chuyện thủ dâm căn bản là chuyện không thể phát sinh.

Ít nhiều gì Đường Cảnh Huy cũng có thể hiểu được người song tính trưởng thành không dễ, vì thế không hề truy hỏi, mà là cười nói: "Ngày mai cậu nên ăn cơm đậu đỏ."

"Nơi này, nơi này, còn có nơi này của cậu..." Hắn dùng đầu ngón tay lần lượt chỉ vào dương vật, âm đạo và hậu môn của Trần Thu Hoa, "Đều bị tôi chơi qua."

Chưa bao giờ dự định sẽ yêu bất kỳ ai...

Không cho rằng mình sẽ có bất kỳ quan hệ gì với hai chữ "làm tình"...

Mãi cho đến khi gặp được Đường Cảnh Huy.

Trần Thu Hoa ngây ngốc chớp chớp mắt, không biết như thế nào, đột nhiên khoé mắt bên trái trượt xuống một giọt nước mắt.

"Cuối cùng cũng cáo biệt cuộc đời xử nam nên vui phát khóc sao?" Đường Cảnh Huy buồn cười lau sạch nước mắt cho cậu, động tác dịu dàng hiếm thấy.

Đường Cảnh Huy nhẹ nhàng bóp bóp vật nhỏ mềm nhũn trong lòng bàn tay, giọng nói có vài phần chờ mong: "Sau này chỉ cần cậu muốn bắn, tôi đều sẽ cho cậu bắn đến không dừng được."

Trần Thu Hoa vừa hồi thần từ cảm xúc suy sụp, nghe vậy sắc mặt lại tái nhợt, nhất thời không biết nên vui hay buồn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy