Chương 25: Thô dài như Đường tổng (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dĩ nhiên hiệu quả bôi trơn của nước bọt kém dâm dịch rất nhiều, lúc Đường Cảnh Huy đẩy mạnh vào cảm thấy rít rõ rệt, nhưng chuyện đó cũng chỉ làm cho hắn thêm sướng mà thôi, bởi vì lực ma sát giữa da dương vật và vách thịt tăng mạnh, có thể cảm nhận được rõ ràng cái chất nhung tơ của lỗ thịt.

"Quả nhiên không mang bao chơi sướng hơn." Hắn thở ra một hơi thỏa mãn, "Ruột của cậu bao vây lấy dương vật trần trụi của tôi, bóp vắt rất hăng hái."

"Ô ưm, a..."

Trần Thu Hoa nhắm mắt lại, phía dưới bị dương vật bành trướng xâm chiếm từng chút một, thị giác bị vô hiệu hóa càng khiến cho cái loại cảm giác này phóng đại mấy chục lần. Cậu bị làm ra tư thế giống như con ếch, cái bụng ngửa lên trên, hai tay ôm lấy đầu gối, cặp đùi dán sát trước ngực, hoàn toàn phơi bày vùng giữa hai chân.

Đường ruột quá mỏng quá chặt, như cái bao chụp trên dương vật thô to của Đường Cảnh Huy, có chỗ thậm chí còn hơi xếp thành nếp.


Đường Cảnh Huy đẩy đến nơi sâu nhất mới dừng lại, cảm nhận cái nóng tiêu hồn bên trong, sướng đến da đầu run lên.

"Bên trong cậu quá nóng, bọc lấy tôi quá khít."

Lông mu của hắn đâm lên đoá cúc của Trần Thu Hoa, vòng thịt mềm kích thích đến mấp máy liên hồi, dần dần nuốt dương vật vào càng sâu hơn.

Trần Thu Hoa chịu không nổi phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.

Đường Cảnh Huy đệm vài cái gối dưới eo cậu, nửa quỳ trên giường, bắt đầu nhấp.

Mới đầu tiết tấu còn thong thả, hắn vừa nhẹ nhàng nắc hông vừa vuốt ve làn da trắng mịn của Trần Thu Hoa, cảm giác thật sự rất tốt. Sau đó hắn thấy trên ngực trắng ngần của cậu có điểm xuyết hai nụ hoa đo đỏ, chói lọi, hấp dẫn như vậy...

Hắn lấy ngón cái và ngón trỏ kẹp đầu vú bên trái, dùng hai ngón tay se se, dùng móng tay gãi nhẹ lỗ vú.

"Á~!"

Trần Thu Hoa lắp bắp kinh hãi, trong mắt chợt lóe bất lực, cậu không biết thì ra đầu vú đàn ông cũng có thể bị đùa bỡn, thậm chí còn rất sướng.

Cậu lui bả vai ý đồ né tránh, "Đừng..."

Đường Cảnh Huy đè cậu lại, "Tôi muốn chơi chỗ nào của cậu thì chơi, biết chưa?"

Đầu vú Trần Thu Hoa vốn rất nhỏ, không khác đàn ông bình thường, lúc này bị ngón tay Đường Cảnh Huy giày vò đã nhanh chóng sung huyết nở ra gấp hai ba lần.


Đường Cảnh Huy hừ cười một tiếng, "Thì ra lại là một chỗ rất nứng!"

Thân thể Trần Thu Hoa thật sự kỳ lạ, lúc chưa được khai phá thì dường như không hề có quan hệ gì với hai chữ "tình dục", đợi đến khi từng cái bị khai bao mới phát hiện, bộ phận nào trên cơ thể cậu cũng liên quan chặt chẽ với cái chữ "tình dục" đó.

Đường Cảnh Huy chơi lớn hai bên núm vú, khiến hai nụ hoa anh đào dựng đứng trước ngực, vừa lòng lấy tay búng một cái.

Trần Thu Hoa khẽ "szzz" một tiếng, yếu ớt cầu xin: "Đau..."

"Bớt làm nũng đi!" Tuy rằng trên miệng trách cứ như vậy, nhưng Đường Cảnh Huy quả thật không tiếp tục chà đạp hai nụ hoa đã nóng đỏ, mà là dùng hai tay phủ lên toàn bộ cặp vú của Trần Thu Hoa, liều mạng bóp, nửa người dưới vẫn không nhanh không chậm thọc làm.

Cả trên lẫn dưới đều bị vây công, Trần Thu Hoa quả thực không biết nên đáp lại kích thích bên nào, ý thức đã loạn xà ngầu, chỉ có thể rúc trong lòng Đường Cảnh Huy khi thì nghẹn ngào nức nở, khi thì dâm đãng rên rỉ.

"Cái vú của cậu ít nhiều gì cũng có chút thịt nhỉ."

Lúc trước Đường Cảnh Huy cũng có ngắm Trần Thu Hoa khoả thân, không hề thấy ngực đối phương nhô lên, bởi vậy chỉ có một khả năng, chắc là liên quan đến hormone, chỉ lúc làm tình, vú Trần Thu Hoa mới có thể hơi nở ra.


Đương nhiên cái gọi là nở ra, kỳ thật biên độ rất rất nhỏ. Nếu không tính đến hai đầu vú quá mức sưng to của Trần Thu Hoa, bảo một thằng con trai bình thường đến nhìn ngực cậu bây giờ, cũng sẽ không cảm thấy có gì không ổn.

Chẳng qua hiện tại Đường Cảnh Huy đang dùng lòng bàn tay đo kích thước hai vú của cậu cho nên mới có thể tinh tế phát hiện một chút nhô đó mà thôi.

"Tôi giúp cậu bóp vú cho nó to ra, chịu không?"

Trần Thu Hoa xấu hổ khóe mắt ngấn nước, lắc mạnh đầu, "Không cần, không muốn to đâu..."

"Sau khi biến lớn, bảo các đồng nghiệp trong công ty đến nhìn vú đồng chí Tiểu Trần, nhé?"

"Hu hu hu..."

"Dù cho cậu có mặc loại quần áo gì, cặp vú này cũng nhô lên dưới lớp vải, cậu nói xem như thế có được không?"

Trần Thu Hoa khóc đến nấc cục, "Đừng mà, hu hu, chủ nhân, đừng mà..."

Đường Cảnh Huy bắt nạt đủ, cảm thấy mỹ mãn thu tay lại, nửa người dưới bắt đầu tăng tốc.

"Chó cái, không muốn để người khác nhìn vú mình thì dùng lỗ đít nhỏ của cậu hầu hạ dương vật bự của chủ nhân cho tốt đi!"

Bởi vì Trần Thu Hoa không còn sức lực nên cánh tay dùng để ôm đầu gối cũng đã sớm buông ra, lúc này nghe thấy lời ấy, vội vàng tự mở đùi mình, gần như bẹt ngang, ngóng trông nhìn Đường Cảnh Huy, hy vọng hắn có thể chơi tận hứng hơn rồi tha cho mình.

Đường Cảnh Huy sâu sắc cảm thấy, loại ngây thơ không phân biệt được cái gì là chuyện nghiêm túc, cái gì là lời tục tĩu trợ hứng ở trên giường như Trần Thu Hoa... thật mẹ nó thú vị!

Làm người ta muốn hung hăng hãm hiếp cậu ta, chơi đến chỗ hiểm, tốt nhất là chơi nát cậu ta, để cậu ta hoàn toàn biến thành cái bộ phận sinh dục dâm đãng lúc nào cũng bị dục vọng khống chế, không còn chút ngây thơ...

Huyệt thái dương Đường Cảnh Huy giật thình thịch, hắn bắt lấy cặp đùi thon dài đang giang ngang giữa không trung của đối phương, nhanh chóng dộng cái ấy xuống, cú nào cú nấy cũng bạo, cũng chắc như dộng cừ.

Lực co bóp của đường ruột rất mạnh, cửa cúc càng thít chặt thì dương vật càng được vòng thịt ôm siết, theo cử động của hắn, vòng thịt tuốt từ gốc dương vật tới tận rãnh mũ, kích thích đến tuỷ sống cũng tê dại. Đường Cảnh Huy giống như là muốn chống đối, động tác thọc rút càng lớn, tốc độ càng nhanh, tiết tấu gần như mất kiểm soát, lực đạo có thể nói là điên cuồng.

Đó là cường độ mà ngay cả nệm cao su với khả năng hấp thu chấn động rất tốt cũng không thể hóa giải, Trần Thu Hoa bị thúc đến toàn thân rung lắc kịch liệt, giống như đang trôi nổi trên con sóng mãnh liệt nhất của đại dương.


Cậu không dám cầu xin, chỉ là ngay lúc thật sự nhịn không được nữa mới bật ra một tiếng rên rỉ, "A... A... á~ Ố... ứm~ ——" Tiếng rên kia dâm đãng đến mức ngay cả chính cậu cũng bịt lỗ tai lại không dám nghe.

Đường Cảnh Huy cười xấu xa một tiếng, làm dịu đi thế tấn công quá mức mãnh liệt của mình, "Thích rên thì rên, dù sao cậu dâm bao nhiêu, chúng ta đều biết hết rồi."

Trần Thu Hoa không còn sức để trả lời hắn, nằm ngửa tại chỗ suy yếu thở dốc, lợi dụng khe hở có hạn bình ổn lại hơi thở tán loạn của mình.

Đường Cảnh Huy khó chịu hừ một tiếng, vẫn duy trì trạng thái cắm vào, trực tiếp xách mắt cá chân Trần Thu Hoa, bày cậu thành tư thế nằm nghiêng.

"Áááááá ——" Cảm giác điên cuồng khi dương vật xoay nửa vòng trong tràng đạo khiến Trần Thu Hoa hét to, thân thể co giật kịch liệt một trận, ngay cả ngón chân cũng cuộn tròn, đến khi vài giây kích thích tột độ ấy qua đi, tứ chi Trần Thu Hoa vẫn giật, giật, chấn động không ngừng.

Suýt chút nữa thì Đường Cảnh Huy bị kẹp đến bắn ra, nhất thời vừa bực vừa buồn cười, "Sướng đến vậy sao?"

Hồi lâu sau Trần Thu Hoa mới ngẩng đầu lên từ trong đống gối, thế mà cả gương mặt đầy nước mắt, cậu hít mũi thút tha thút thít, rất xấu hổ nói: "Phía... phía trước của tôi..."

Đường Cảnh Huy nhướng mày, đụng đến giữa hai chân cậu, chú chim sẻ phía trước ướt sũng, tuy rằng tinh dịch ít đến đáng thương, nhưng quả thật là đã bắn.

Xem ra cái thứ này của cậu ta hẳn là chỉ có thể bắn khi tuyến tiền liệt bị kích thích.

"Chó cái dâm đãng, chủ nhân vẫn còn cứng mà cậu dám trộm xuất tinh! Xem tôi chịch chết cậu như thế nào!"

Đường Cảnh Huy cũng nằm nghiêng sau lưng cậu, hai tay ghìm eo cậu, ra sức thúc lên trên, dập đến cặp mông cậu kêu la "bạch bạch", mông thịt trắng ngần phì nhiêu bị đánh ra từng cơn sóng thịt.

"Thân thể này của cậu thật sự là sinh ra để bị địt, bị đàn ông địt mới có thể lên đỉnh, dù là hai cái miệng nhỏ ở phía dưới hay thứ gì đó ở phía trước."

"A a a..., chủ nhân ân..., nhẹ chút!"

Vừa mới lên đỉnh, Trần Thu Hoa thật sự chịu không nổi trận bạo gian như vậy nữa, toàn thân cũng sắp bị dập nát, huống chi tư thế như vậy căn bản là không thể chống cự, cậu có muốn trốn cũng không có chỗ để trốn, chỉ có thể nằm trên giường mặc gã kia dùng tần suất điên cuồng mà hãm hiếp cái lỗ thịt giữa hai chân mình.

Cậu cảm thấy thịt trong hậu môn mình cũng sắp bị dương vật kéo lòi ra ngoài, cảm giác sợ hãi trên sinh lý khiến cậu nhịn không được vươn tay sờ sờ đóa hoa cúc, xác nhận xem chỗ đó có thật sự bị làm hỏng hay không.


Đường Cảnh Huy cũng không ngăn cản, thậm chí còn ác ý cổ vũ: "Đúng rồi, sờ cho đã đi, như vậy cưng mới biết được lỗ đít của cưng thích ngậm dương vật đàn ông bao nhiêu, vui vẻ đến không nỡ để tôi rời đi, lần nào cũng cắn ngấu nghiến!"

"Hu hu..."

"Fuck, hậu môn cũng đã bị tôi địt đến lòi thịt ra ngoài mà bên trong vẫn mút không ngừng." Đường Cảnh Huy thô bạo vạch mông cậu ra hai bên, để lần nào mình đâm vào mình cũng có thể giã tận nơi sâu nhất, cú nào cú nấy cũng trực tiếp dập xương mu vào xương cụt của Trần Thu Hoa.

"Sâu quá, aaaa —— bên trong ong... sắp... bị chọc thủng... rồi, oaaa..."

"Rõ ràng cưng thích muốn chết, chim sẻ cũng cửng đầu dậy mà." Đường Cảnh Huy kéo tay Trần Thu Hoa đặt lên vật nhỏ của chính cậu, bao phủ lên mu bàn tay đối phương, hoạt động mấy cái lại buông ra, mệnh lệnh: "Tự thủ dâm đi!"

"Không, đừng..."

Đường Cảnh Huy cũng không nhiều lời dong dài, trực tiếp thúc mạnh quy đầu vào tuyến tiền liệt của cậu.

Thân thể Trần Thu Hoa tức khắc căng thành một vòng cung, khoái cảm tới quá mãnh quá cường, cả tinh thần lẫn thể xác đều không chịu nổi, hai mắt cậu tối sầm, dường như không thể nhìn thấy cái gì, cảm xúc cũng gần như mất kiểm soát, giãy dụa bắt lấy cánh tay Đường Cảnh Huy, yếu ớt xin tha: "Chủ nhân, đừng làm chỗ đó nữa, tôi... tôi sẽ tự sờ, thật sự đừng làm nữa mà, sắp chết rồi, chủ nhân, u hu..."

Đường Cảnh Huy thả chậm tốc độ va chạm, nhưng không thật sự bỏ qua chỗ tuyến thể đó, mà là dùng dương vật chà qua sát lại, dùng quy đầu nhẹ nhàng nghiến nghiến bộ phận gồ lên ấy, phối hợp với động tác thủ dâm của Trần Thu Hoa ở phía trước.

"A á~..." Trần Thu Hoa hứng chịu hai tầng kích thích đến từ giữa hai chân mà thần trí tan rã, kìm lòng không nổi phát ra tiếng rên rỉ mê người.

Đường Cảnh Huy khẽ cười, "Sướng không?"

"Ư, chủ nhân, sướng lắm, ư a..."

Đường Cảnh Huy tiếp tục dùng giọng điệu dụ dỗ, "Tự cậu moi lỗ niệu đạo đi."

Trần Thu Hoa vô thức phục tùng, dùng đầu móng tay đi moi móc niệu đạo trên quy đầu nhỏ, kết quả vừa mới khảy hai cái, cậu đã kêu lên rút về, kinh hoảng quay đầu nhìn Đường Cảnh Huy: "Sắp... sắp tiểu..."

Đường Cảnh Huy bất đắc dĩ tiếp nhận, cầm chú chim nhỏ của Trần Thu Hoa, "Cậu chỉ là muốn bắn mà thôi."

Kinh nghiệm hai lần bắn tinh trước đó đều tới quá nhanh, Trần Thu Hoa không kịp trải nghiệm cẩn thận, lần này Đường Cảnh Huy dự định lưu lại ấn tượng sâu sắc cho cậu.

Hắn ôm lấy Trần Thu Hoa từ phía sau, thân dưới vẫn không ngừng chơi lỗ hậu cậu, một tay vuốt ve vật nhỏ cưng cứng giữa hai chân cậu, tuốt lên tuốt xuống cái bao quy đầu non mịn.

Trán Trần Thu Hoa đổ mồ hôi nóng, vài lọn tóc bết lại, ngay cả chóp mũi cũng lấm tấm mồ hôi, Đường Cảnh Huy buồn cười sửa sang tóc cho cậu, sau đó ghé sát vào lỗ tai người nọ, trầm giọng nói: "Có muốn bắn cùng với chủ nhân không, hửm?"

Mặt Trần Thu Hoa đỏ lên, mẫn cảm rụt cổ lại, nhỏ giọng trả lời: "Muốn..."

"Tôi bắn trong lỗ đít cậu, chịu không?"

"... Vâng."

"Ngoan!"

Đường Cảnh Huy vừa lòng cười, hông đột nhiên phát toàn lực, dùng tốc độ và cường độ của máy móc mà mãnh liệt chịch một trận, cái giường lớn rung "kẹt kẹt" như động đất, cuối cùng hắn dùng đầu ngón tay đâm mạnh vào lỗ niệu đạo của Trần Thu Hoa.

"Áaaaaaaaa ——"

Cùng với tiếng kêu dâm của người nọ, giây phút vách thịt của đối phương co bóp kịch liệt, Đường Cảnh Huy sung sướng giao ra từng dòng tinh dịch nóng hổi, bắn thẳng vào nơi sâu nhất trong tràng đạo.

Cùng lúc đó, hắn cảm thấy thân thể trong lòng mình đầu tiên là căng cứng, tiếp theo xụi lơ như bông, giống như cũng sắp tan ra trong vòng tay hắn.

Mà lòng bàn tay ở phía trước cũng ướt.

"Quá sướng ——"

Đến khi cảm giác lên đỉnh dằng dặt qua đi, Đường Cảnh Huy mới phát hiện thể dịch của Trần Thu Hoa ở giữa kẽ tay mình đã là dạng nước khá trong suốt và hết sức loãng.

Lượng tinh dịch cũng quá ít! Hắn nhịn không được "chậc" một tiếng.


Quay đầu nhìn người dưới thân, hai má ửng hồng, hai mắt khép hờ, dường như còn đang đắm chìm trong khoái cảm tiêu hồn. Trên thực tế, đêm nay cậu đã tiêu hao quá nhiều, hiện tại có thể duy trì trạng thái thanh tỉnh đã là chuyện khó vô cùng.

Đường Cảnh Huy rút dương vật đã mềm ra khỏi cơ thể cậu, tràng đạo nhạy cảm bị lôi kéo khiến người nọ lại rên ư ử vài tiếng, Đường Cảnh Huy tát mông cậu một cái, "Không muốn bị chơi nữa thì đừng có mà phát dâm!"

Lúc này Trần Thu Hoa mới hoàn hồn, cậu thử động đậy, lại hoàn toàn không dậy nổi.

Mỗi lần làm với Đường Cảnh Huy, cậu đều có ảo giác cả người bị vét sạch, lần này càng quá đáng hơn.

Đường Cảnh Huy xấu xa nhếch môi, "Cậu ngậm tinh dịch của tôi ngủ một đêm đi."

Trần Thu Hoa còn chưa kịp nói chuyện, bụng đã réo lên ùng ục.

Cậu nhất thời vô cùng xấu hổ, không dám ngẩng đầu lên, ngay cả Đường Cảnh Huy cũng 囧.

"Rõ ràng tôi mới là người ra sức nhiều, sao cậu lại là người đói bụng chứ?"

Trần Thu Hoa run run đáp: "Bởi... bởi vì tôi chưa ăn cơm chiều..."

Đường Cảnh Huy rất bất ngờ, "Chưa ăn? Tại sao chưa ăn?"

Làm sao Trần Thu Hoa không biết xấu hổ mà nói với hắn rằng một mặt là vì thời gian eo hẹp, mặt khác là nghĩ đến chút nữa phải làm cửa sau nên không dám ăn nhiều thứ... Vì thế cậu quẫn bách, nghẹn đến mức mặt đỏ bừng.

Đương nhiên Đường Cảnh Huy không phải thằng ngốc, hắn cũng đoán được tám chín phần mười.

Lại một lần nữa hắn dùng vẻ mặt khó đoán nhìn Trần Thu Hoa hồi lâu, đột nhiên xoay người cầm lấy điện thoại đầu giường, "Để tôi gọi đồ ăn."

"Không... không cần đâu." Trần Thu Hoa giữ chặt hắn, hết sức thận trọng nở nụ cười với hắn, "Tối nay tôi có mang đến cái gói to, anh có thể lấy giúp tôi không?"

Đường Cảnh Huy không hiểu gì, đi đến phòng khách gom đồ đưa cho cậu.

Trần Thu Hoa lấy ra một cái bình giữ ấm hai lớp từ trong túi bảo vệ môi trường, vừa mở nắp, mùi cháo lập tức lan toả khắp căn phòng, làm cho Đường Cảnh Huy vốn không đói bụng cũng nhịn không được nuốt nước bọt.

Trần Thu Hoa vẫn dùng vẻ mặt sợ hãi nhìn hắn, "Đây là điểm tâm chuẩn bị cho anh."

"..."

"Không biết anh có thích không, tôi chỉ làm đại thôi..."

Thực ra, Trần Thu Hoa vì nồi cháo này mà tốn rất nhiều tâm tư. Vốn định làm cháo hoa nhưng lại sợ cháo hoa vị nhạt, định làm cháo thịt nạc trứng muối rồi lại sợ Đường Cảnh Huy không ăn trứng muối, cuối cùng trung hòa ý tưởng, làm cháo thịt nạc. Thời gian sau khi tan tầm có hạn, cậu lại muốn vệ sinh đoá hoa cúc của mình cho tốt, nếu không phải vì nấu nồi cháo này, cậu thật sự không đến mức cuống tay chân gấp tới nỗi súc ruột đau đến rớm nước mắt.

Nhưng khi đổ cháo vào bình giữ ấm trước lúc ra khỏi cửa, cậu lại cảm thấy tất cả đều đáng giá, thậm chí có chút đắc ý, bởi vì cháo hôm nay là ngon nhất trong những lần cậu nấu.

Đường Cảnh Huy trầm mặc giây lát, sau đó ngồi xuống bên cạnh Trần Thu Hoa, thản nhiên nói: "Múc một chén tôi nếm thử."

Trần Thu Hoa nhận ra hắn không tỏ vẻ chán ghét với hành vi của mình, vội vàng dùng chén nhựa đi kèm bình giữ ấm múc một chén cháo, còn bỏ thêm một ít đồ ăn kèm vào bát bên cạnh, hai tay bưng qua cho hắn, "Cẩn thận nóng..."

Đường Cảnh Huy hừ một tiếng.

Hắn chậm rãi uống từng muỗng cháo, mắt híp lại, cũng không biết đang cân nhắc cái gì.

Trần Thu Hoa dùng dư quang nhìn trộm, lại bị đối phương liếc một cái rụt về, "Cậu không ăn, nhìn lén tôi làm gì!"

"À..."

Trần Thu Hoa thật sự rất đói, múc một chén cho mình, cũng không quan tâm nóng hay không, ăn trọn cả cháo lẫn thịt vào bụng.

Đợi Đường Cảnh Huy ở bên cạnh ăn xong, Trần Thu Hoa chủ động thu chén không về, thấp thỏm hỏi: "Có... có hợp khẩu vị không?"

Đường Cảnh Huy mặt không chút thay đổi nhìn cậu, rất lâu không nói gì.

"Sao... sao thế?"

"... Dở tệ!"

"... À."

Cho dù chưa bao giờ kỳ vọng quá cao, nhưng lời đáp lại lãnh khốc như vậy vẫn khiến người ta mất mát.

Sắc mặt Trần Thu Hoa tái đi, đôi mắt nóng lên, cậu nhanh chóng che giấu cúi đầu, nhưng vẫn không cản được cơn đau nhói trong lồng ngực, chỉ phải ho khan hai tiếng, để làm dịu sự ngạt thở khó chịu trong người.

Làm một thằng con trai bình thường sống một mình, lại không có thiên phú gì hơn người, tự mình nổi lửa nấu cơm chỉ là để nhét đầy cái bao tử, tất nhiên sẽ không có được kỹ năng nấu nướng kinh người.

Đều tại mình không tốt, tự nhiên làm cho người ta ghét bỏ...

Ngay lúc tinh thần Trần Thu Hoa sa sút, không thể tự kiềm chế cảm xúc, một ngón tay thon dài đẩy trán cậu lên, khiến cậu phải ngẩng cái đầu ủ rũ.

Trần Thu Hoa lúng túng né tránh nửa ngày, cuối cùng cũng dùng hai mắt đỏ hồng nhìn đối phương.

Trên mặt Đường Cảnh Huy là ý cười ấm áp mà cậu chưa từng thấy qua, thế nên Trần Thu Hoa kinh ngạc đến mức quên hết khổ sở vừa rồi.

"Ban nãy tôi gạt cậu thôi."

Giọng nói của Đường Cảnh Huy cũng là cái giọng ôn hòa nhẹ nhàng từ tốn mà cậu chưa từng nghe qua.

Trần Thu Hoa giống như nằm mơ, si ngốc nhìn chằm chằm cái người tên Đường Cảnh Huy vừa lạ vừa quen trước mắt này.

Sau đó, Đường Cảnh Huy nói: "... Cảm ơn cậu."

Cuối cùng, nước mắt Trần Thu Hoa cũng rơi xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy