Chương 7: Cô nương này là người tàn nhẫn (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khảo hạch tông môn bình thường là kiểm tra linh căn.

Đơn hệ linh căn bị gọi là tiên thiên linh căn, loại thiên tài này là đối tượng tranh giành của các tông môn lớn.

Song hệ linh căn và tam hệ linh căn được xưng là chân linh căn, loại này cũng được tông môn vô cùng hoan nghênh, thường sẽ trở thành đệ tử nội môn của tông môn.

Tứ hệ hoặc ngũ hệ linh căn được gọi là ngụy linh căn, loại này tu hành không dễ, chỉ có thể là đệ tử ngoại môn hoặc là đệ tử tạp dịch. Sau này loại này muốn lên đệ tử nội môn thì phải xem tu hành hoặc cơ duyên của mình.

Cố Thanh Hy tìm một hàng xếp ở cuối cùng. Lúc đến lượt cô, đệ tử kiểm tra nhìn cô hai cái.

Cố Thanh Hy có chút kỳ lạ, ánh mắt đệ tử này nhìn cô, sao lại kèm chút sùng bái? Nhưng cô và hắn không quen biết, chắc là ảo giác thôi.

Đệ tử kiểm tra nghĩ là, cô nương này là người tàn nhẫn, lại dám để Lục sư huynh ngự kiếm phi hành! Thật là dũng cảm!

Nhưng mà sau khi Lục sư huynh dẫn đến thì để người ở đây cũng không nói gì. Chỉ là thuận đường đưa về cảm thấy không đáng để nhọc lòng, hay là có lòng tin tuyệt đối với cô ta, Lục sư huynh mới không hỏi han gì? Đệ tử phụ trách kiểm tra suy đoán trong lòng.

Đợi Cố Thanh Hy đặt tay vào linh cầu kiểm tra linh căn, đệ tử phụ trách kiểm tra hiểu ra thái độ lúc nãy của Lục Thiên Du rồi. Thiếu nữ này tuy là song linh căn, nhưng lại là linh căn thủy hỏa thuộc tính tương phản. Loại linh căn này cũng không phải không thể tu luyện, cho dù chỉ tu luyện một mạch, nhưng cũng sẽ chịu ảnh hưởng của mạch còn lại. Người có tâm trí không kiên trì sẽ dễ bị tẩu hỏa nhập ma.

Một câu, người có hai loại linh căn này, không đi xa được trên con đường tu luyện.

Vì vậy Lục Thiên Du sư huynh mới dẫn người đến rồi vứt kia không hỏi han gì đi mất. Đệ tử phụ trách kiểm tra tự cho rằng tìm ra được chân tướng.

Tuy là song hệ linh căn thuộc tính tương phản, nhưng dù sao cũng có linh căn, vì vậy đã thông qua kiểm tra nhập môn cơ bản. Tiếp theo, có người phát một lệnh bài nho nhỏ cho Cố Thanh Hy, dẫn cô đi sang một bên chờ.

Cố Thanh Hy cũng biết Thiên Thanh tông khai sơn nhận đệ tử chính là hôm này, mà Lục Thiên Du tưởng cô cũng đến tham gia khảo hạch, vì vậy nói nhanh xuất phát nếu không sẽ không kịp.

Sân bãi đã có mười mấy người chờ đợi, phần lớn độ tuổi đều không lớn. Còn có người liên tục được đưa đến. Chính lúc Cố Thanh Hy và Vạn Linh lão tổ giao lưu, có một người được dẫn đến bên cạnh Cố Thanh Hy. Rõ ràng, người này cũng có song linh căn. Vốn dĩ Cố Thanh Hy không để ý, chỉ là bên cạnh bay đến mùi đồ ăn khiến Cố Thanh Hy không nhịn được quay đầu lại.

Sau đó nhìn thấy một thiếu nữ da rất trắng, mặc đồ rất sang trọng, có chút mập mập, đang dùng tay áo che miệng lén ăn đồ. Nhìn cách ăn mặc của thiếu nữ này là biết trong nhà không giàu cũng khá giả.

Cô ấy thấy Cố Thanh Hy nhìn chằm chằm vào mình, lộ ra nụ cười với Cố Thanh Hy, đưa đồ ăn trong tay ra phía trước, khách khí nói "đậu phộng hổ phách, nhà ta làm, ngon lắm, muốn thử không."

"Cảm ơn." Cố Thanh Hy nói cảm ơn rồi giơ tay ra năm lấy một nắm.

Thiếu nữ hơi mập ngây người ra, thật ra cô ấy chỉ xã giao tùy ý nói một câu. Vì cô ấy biết đổi lại là người khác đều sẽ khách sáo từ chối đồ của người lạ, kết quả thiếu nữ trước mắt này không những không từ chối, còn nắm một nắm? Là một nắm đấy! không phải mấy hạt đậu phộng!

Nhất thời cô ây cũng không biết bản thân là tâm trạng gì, cô ấy ngây người nhìn đậu phộng còn lại không nhiều trong tay, rồi ngây người nhìn Cố Thanh Hy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro