Chương 1353 - Kế hoạch của Tô Tín

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Tô Tín trở lại Địa Phủ, toàn bộ Địa Phủ còn thật không có mấy người ở.

Mạnh Bà không ở đây, Hậu Thổ đang bế quan, hiện tại người phụ trách chỉ có một mình Thôi Phán Quan. 

Nhìn thấy Tô Tín tới đây, Thôi Phán Quan kinh ngạc nói:

- Thịnh Kinh Thành xảy ra sự tình lớn như thế, ngươi còn có lòng thanh thản đến Địa Phủ?

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Mọi chuyện không sai biệt lắm đều đã lắng xuống, dù sao triều đình cam đoan chiến lực cũng không có tổn thất gì, cũng không người nào dám ở trong bóng tối gây chuyện. Bất quá lần này vì sao Địa Phủ cùng Thiên Đình đều không có xuất hiện? Không muốn xen vào chuyện này sao?

Thôi Phán Quan cười nói:

- Luận đến đối với bản giải của bạch ngọc thạch bản, Địa Phủ ta cùng Thiên Đình cũng không sai biệt lắm, loại gọi là phương thức trường sinh căn bản là gân gà vô cùng, một chút tác dụng đều không có. Cơ Hạo Điển muốn dựa vào bí pháp này trường sinh, hắn đồng ý, nhưng tồn tại như Tạo Hóa Đạo Môn cùng Thiếu Lâm Tự sẽ không đồng ý, bọn họ chắc chắn sẽ ra tay. Đã như thế, chúng ta còn nhúng một tay vào có lợi ích gì? Ngược lại coi như Cơ Hạo Điển thật sự có thể vĩnh sinh, thì cũng đối với chúng ta không tạo ra được chút uy hiếp nào. Mà ngươi lần này tới Địa Phủ là chuẩn bị làm gì?

Ánh mắt Tô Tín lộ ra một tia lãnh mang nói: 

- Không có gì, chỉ là muốn mời các vị đến diễn một tuồng kịch mà thôi. 

Thôi Phán Quan lộ ra nhiều thần sắc hứng thú: 

- Nga? Tình huống gì?

Tô Tín cũng không có giấu diếm, mà là trực tiếp đem chuyện lần này của Cơ Ngôn Tú cho Thôi Phán Quan. 

Thôi Phán Quan sau khi nghe xong thì trong mắt hứng thú càng nồng, hắn nói thẳng: 

- Nguyên lai là như vậy, chuyện nhỏ, cụ thể làm như thế nào ngươi nói thẳng ta sẽ cho người tìm vài người, thù lao cái gì cũng không cần nói. 

Theo lý mà nói mời cường giả Địa Phủ xuất thủ là cần phải bỏ ra thù lao nhất định, chỉ bất quá lần thỉnh cầu của Tô Tín đối với bọn hắn đến nói thật đúng là chỉ có thể coi như là việc nhỏ, ngay cả một chút nguy hiểm cũng không có, đã như thế bọn họ coi như là nghĩa vụ hỗ trợ, đương nhiên không dùng tới thù lao. 

Tô Tín đem kế hoạch của bản thân nói cho Thôi Phán Quan, sau khi nghe xong Thôi Phán Quan ánh mắt lộ ra một tia thương hại: 

- Cơ Ngôn Tú chọc tới ngươi coi như hắn xui xẻo, chỉ bất quá chỉ bằng điểm ấy ngươi liền muốn đem hắn kéo xuống nước sợ rằng có chỗ khó đi? 

Tô Tín nói:

- Đây chỉ là một món ăn khai vị mà thôi, phía sau tự nhiên còn có kế hoạch. 

Thôi Phán Quan cũng không có hỏi nhiều, hắn lại đi lần lượt kéo người đến, nhìn một chút có người hiện đang buồn chán chuẩn bị chen vào một tay hay không. 

Qua không bao lâu Thôi Phán Quan liền tìm đến người quen, trong đó có người bình thường ngây ngốc tại Địa Phủ Bạch Vô Thường Bạch Duy Duyên, còn có Phạt Ác Phán Quan Vương Ngọc. 

Phía sau bọn họ còn có thân hình cao lớn bắt mắt vẫn luôn ngốc ở trong Địa Phủ không đi Trần Độ. 

Nhậm Bình Sinh thương thế chưa lành, Trần Độ tự nhiên muốn ở trong Địa Phủ bồi Nhậm Bình Sinh. 

Mà làm người không tưởng được là Hậu Thổ dĩ nhiên ở đây. 

Tô Tín chắp tay một cái nói: 

- Hậu Thổ đại nhân ngươi cũng chuẩn bị xuất thủ?

Hậu Thổ gật đầu, dùng thanh âm trong trẻo lạnh lùng nói: 

- Nhậm Bình Sinh thương thế sơ bộ đã ổn định, chỉ cần hắn tự động chữa trị một chút liền có thể, ta bên này bế quan đến buồn chán, coi như là ra ngoài thả lỏng tâm tình. 

- Vậy đa tạ Hậu Thổ đại nhân cùng chư vị giúp đỡ. 

Tô Tín đến tạ ơn một tiếng, tiếp đó trực tiếp truyền tin cho Hoàng Bỉnh Thành, để hắn bên này chuẩn bị động thủ, còn hắn thì cùng đám người Hậu Thổ đi tới một chỗ phân đà của Bạch Liên Giáo nơi Hà Nam Đạo. 

Chỗ phân đà này của Bạch Liên Giáo thật đúng là không phải Tô Tín bên này tra được, mà là Tô Tín nhận được tin tức trong tay của Thái Hành Sơn Trại Cơ Phóng Ca.

Luận đến năng lực ẩn dấu, trừ khi có một cái không gian độc lập, tương đương với ăn gian giống như Thiên Đình cùng Địa Phủ, còn lại tông môn có thể ẩn dấu trong bóng tối như Bạch Liên Giáo thì liền không ra cái thứ hai. 

Qua nhiều năm như vậy, Bạch Liên Giáo ở trên giang hồ hô phong hoán vũ, vô luận là triều đình hay là võ lâm tông môn đều đối với hắn hận thấu xương, nhưng Bạch Liên Giáo lại vẫn như cũ là sừng sững ở đỉnh  Cửu Ngục Tà Ma, thậm chí ngay cả sào huyệt đều chưa từng có bị người phát hiện qua, không thể không nói đây cũng tính là một loại bản lĩnh. 

Hiện tại phân đà ở chỗ Hà Nam Đạo này cũng giống vậy, Lục Phiến Môn qua lại quét nhiều lần đều không có phát hiện nơi này, tuy rằng trong đó có tổng bộ đầu Hà Nam Đạo Lăng Chấn già yếu, nguyên nhân năng lực yếu kém, nhưng người nào cũng không tưởng tượng nổi phân đà của Bạch Liên Giáo ở Hà Nam Đạo dĩ nhiên là ngay tại một tòa chợ phiên. 

Nơi đây nhìn bề ngoài là một tòa chợ phiên nông thôn bình thường, thậm chí võ giả tu luyện võ đạo đều không tìm được

Nhưng thực  tế tòa nhà chợ phiên này mọi người bên trong tất cả đều là người Bạch Liên Giáo, chỉ bất quá bản thân bọn hắn không biết mà thôi. 

Bạch Liên Giáo tinh thần bí pháp nhuận vật không tiếng động, mấy cái đệ tử Bạch Liên Giáo lẫn vào trong đám người này, dùng tinh thần bí pháp bản thân lặng yên không một tiếng động ảnh hưởng những người thường này, đem toàn bộ mấy nghìn người trong chợ phiên đều hóa thành cơ sở ngầm của bản thân, hơn nữa chính bọn hắn cũng không biết, trong ngày thường cũng thường nhân không khác mấy, chỉ có phát hiện dưới tình huống dị thường bọn họ mới có thể đem tin tức truyền lại cho người Bạch Liên Giáo. 

Còn những võ giả chân chính của Bạch Liên Giáo lại ẩn sâu dưới lòng đất, mỗi lần xuất nhập đều phải chọn thời gian chợ phiên tan thì tự phong võ công, cùng những dân chúng tầm thường này đồng thời rời đi, nhìn bề ngoài mà xem, căn bản tìm không ra một chút kẽ hở. 

Nếu không phải là bởi vì Thái Hành Sơn Trại là địa đầu xà của Hà Nam Đạo, cảm giác được chợ phiên có cái gì không đúng do đó trong bóng tối quan sát  mỗi một người từ bên trong chợ phiên đi ra, bọn họ cũng không phát hiện được huyền ảo trong đó. 

Chỉ bất quá coi như là Thái Hành Sơn Trại phát hiện bí ẩn này trong đó cũng không nói thêm cái gì, dù sao Thái Hành Sơn Trại cùng Bạch Liên Giáo cũng không có cừu oán, mà Bạch Liên Giáo thực lực so với Thái Hành Sơn Trại bọn họ mạnh hơn rất nhiều, cho nên Thái Hành Sơn Trại không muốn gây thêm phiền toái, cũng không nói thêm cái gì. 

Nhưng bây giờ do Địa Phủ cường giả xuất thủ, chỉ cần xác định phương vị Bạch Liên Giáo, dưới mắt những phòng bị này của Bạch Liên Giáo căn bản là không làm gì được bọn họ. 

Nhóm người Tô Tín ngông nghênh đi  trên chợ phiên, những người này làm cơ sở ngầm của Bạch Liên Giáo lại dường như không  thấy đám người Tô Tín, để cho bọn họ trực tiếp đi về phía trước. 

Bạch Liên Giáo tinh thần bí pháp rất mạnh, nhưng tinh thần bí pháp của Tô Tín lại càng mạnh hơn. 

Thậm chí những người bình thường kia ánh mắt chỉ phải rơi vào trên người đám người Tô Tín, hắn lập tức liền sẽ dùng Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp xâm nhập vào tâm thần đối phương, xóa đi hình tượng nhóm người mình. 

Kết quả là đám người Tô Tín trực tiếp nghênh ngang đi nhập ở trong chỗ dân cư, gõ gõ cửa. 

Một tên mặc áo gai, nhìn như là dân chúng tầm thường võ giả mở cửa phòng, nhưng trên thực tế hắn lại có tu vi Tiên Thiên cảnh giới. 

Khi nhìn đến nhóm người trước mắt này một thân mặc hoa phục màu đen, đầu mang mặt nạ võ giả, hắn bản năng cảm giác được có chút không đúng, nhưng lúc này đã chậm, Tô Tín trực tiếp điểm một chỉ ra, sinh cơ của tên võ giả này trong nháy mắt tiêu tán. 

Mọi người không hề che lấp đi vào dân cư ở trong, trong này dĩ nhiên có động thiên khác, phía dưới có một cái mở ra cự đại không gian, bên trong lại có trên trăm tên võ giả ở, yếu nhất đều là Tiên Thiên cảnh giới, trong đó, có một người chính là võ giả Dung Thần Cảnh, hiển nhiên là đà chủ phân đà Bạch Liên Giáo này. 

Nhìn thấy đám người Tô Tín đi vào, Bạch Liên Giáo đà chủ nhất thời lộ ra một tia kinh sợ: 

- Địa Phủ!

Hắn thực sự nghĩ không ra, vì sao người Địa Phủ dĩ nhiên sẽ xuất hiện ở nơi này. 

Chỉ bất quá bây giờ đã không có người sẽ nói cho hắn biết, Hậu Thổ trực tiếp xuất thủ, hai tay kết ấn, trong nháy mắt toàn bộ không gian cấm khóa, vô tận U Minh tử khí hóa thành Địa Ngục, trực tiếp đem không gian chỗ này lấp đầy, đại địa chấn chiến, Ác Quỷ kêu rên!

Đây là lần đầu tiên Tô Tín nhìn thấy Hậu Thổ xuất thủ, tại trong nhận thức của hắn Hậu Thổ nên là loại hình sở học pha tạp, luyện khí tinh thông một ít, dược lý tinh thông một ít, nghe nói ở trên mặt Trận Đạo cũng tinh thông. 

Mà bây giờ Hậu Thổ vừa ra tay là có thể nói uy thế vô lượng, đại khí bàng bạc, trên trăm tên võ giả Bạch Liên Giáo bao quát tên tồn tại Dung Thần Cảnh dĩ nhiên cũng trong nháy mắt hóa thành tro bụi!

Sức chiến đấu cường đại như thế thậm chí so với Mạnh Bà đều khủng bố hơn, Dung Thần Cảnh tồn tại dầu gì cũng là nhân vật cấp bậc Võ Đạo Tông Sư, kết quả sau cùng là ngay cả một chiêu đều không chống đỡ nổi. 

- Tốt, hiện tại người đều đã giải quyết, còn lại liền xem Sở Giang Vương ngươi. 

Hậu Thổ đưa ánh mắt chuyển hướng Tô Tín. 

Tô Tín nhún nhún vai, tốc độ này thật là hơi nhanh một chút, bất quá tin tưởng Cơ Ngôn Tú bên này cũng đã nghe được tin tức. 

Lúc này bên trong Thịnh Kinh Thành, Võ Minh Trùng, Trương Chiêu Hiển cùng Lâu Toàn Chung ba người đều có chút phát sầu. 

Cơ Ngôn Tý để cho bọn họ mau chóng thành lập một ít công huân cho người triều đình nhìn một chút, đáng tiếc bọn họ thiết tưởng rất tốt, bất quá một ngày bắt đầu hành động nhưng là trắc trở nặng nề. 

Lúc trước bọn họ đưa ánh mắt đặt ở trên người Bạch Liên Giáo là không sai, đáng tiếc liên tiếp mấy ngày, coi như là vận dụng lực lượng của Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền cũng là vẫn không có tìm được tung tích của Bạch Liên Giáo. 

Bình thường không biết lúc nào sẽ nhảy ra ác tâm một lần người Bạch Liên Giáo lúc này lại dường như thất tung không thấy, ngay cả cái bóng đều không nhìn thấy. 

Lúc này Phương Cửu Nguyên thình lình dẫn người đi vào, trên mặt mang một tia thần sắc đắc ý nói: 

- Chư vị, ta đã tìm được tin tức, ở Hà Nam Đạo có một cái phân đà của Bạch Liên Giáo!

Vừa nghe lời này đám người Lâu Toàn Chung con mắt nhất thời sáng ngời, chỉ có Trương Chiêu Hiển xuất thân đại tộc, hành sự cẩn thận, cho nên hắn hỏi nhiều một câu: 

-  Phương đại nhân, tình báo này của ngươi có đáng tin cậy không? Đây chính là Long Ảnh Quân chúng ta lần đầu tiên hành động, nếu như vồ hụt mà nói sẽ để cho người chế nhạo. 

Phương Cửu Nguyên chau mày, Trương Chiêu Hiển này là có ý gì? Không tín nhiệm mình? 

Kỳ thực hắn thật đúng là hiểu lầm Trương Chiêu Hiển này, Trương gia bọn họ những năm gần đây trong bóng tối thâm nhập giang hồ, sở cầu là hai chữ an toàn, cho nên hành sự đều tương đối cẩn thận một chút, Trương Chiêu Hiển này có thể được Trương gia phái ra đến dung nhập vào giang hồ, hành sự tự nhiên cũng là thuộc về một loại vững vàng cẩn thận, cho nên hắn mới có thể miệng nhiều câu này. 

Phương Cửu Nguyên tuy rằng trong lòng có chút bất mãn, nhưng  Trương Chiêu Hiển này là người Trí Viễn Đường Trương gia, mà Võ Minh Trùng là chí giao hảo hữu của hắn, trước mắt là người tâm phúc của Thục Vương, cho nên Phương Cửu Nguyên cũng không muốn đắc tội hắn, giải thích: 

- Tin tức này 9 thành 9 không thành vấn đề, bởi vì tin tức này cũng không phải thủ hạ ta phát hiện, mà là ta từ trong tay người khác cướp đoạt đến!

Trương Chiêu Hiển kinh ngạc nói: 

- Nga? Đây là ý gì? Phương đại nhân có thể hay không nói tường tận cho bọn ta một chút? 

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro