Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ông ơi, cháu..."

"Ta biết. Ta không muốn kiểm soát cuộc sống của cháu. Ta đã bảo ngài Hầu tước cần phải có sự cho phép của Laura trước khi hỏi ta."

Người ông đáng kính và ấm áp của tôi. Ôi ôi, người ông có trái tim ấm áp luôn lo nghĩ cho tôi.

"Ta cũng có thiện cảm với người đàn ông đó... Nhưng ta không chắc về cháu. Cháu nghĩ sao?"

Trước đây, ông có phản ứng tốt đối với hôn nhân của Barrett và tôi. Ông đã nghĩ rằng kết mối lương duyên với người đàn ông tốt nhất vương quốc sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi. Và hồi đó, tôi cũng thích anh ta.

"Ngài ta chẳng có ý nghĩa gì với cháu cả." Bây giờ, tôi không muốn bị ràng buộc với anh ta.

Người đàn ông tuyệt vời? Đó chỉ là những điều mà người không thực sự biết về anh ta đã nhận xét.

Anh ta là rác rưởi. Một rác rưởi vụng trộm với người em song sinh của vị hôn thê mình. Ngoài ra, anh ta cùng với em gái tôi đã làm ô nhục danh dự gia tộc tôi. Bởi vì tôi biết điều này, tôi không thể lại dẫm vào vết xe đổ được.

"Thực sự? Ta đã nghĩ rằng người đó sẽ phù hợp với cháu, nhưng nếu đó là cảm nghĩ của cháu thì chúng ta chẳng thể làm gì được."

Tôi mỉm cười, hưởng thụ sự ấm áp trong ý nói của ông, mừng là ông không khiển trách tôi vì đã cự tuyệt lời đề nghị cầu thân.

Ông liếc vào túi thuốc: "Tuy nhiên Hầu tước Acpencia không phải là người bỏ cuộc sau thất bại. Cháu cần lưu ý điều này. Ngài ấy là một người dã tâm."

Một người đàn ông đầy dã tâm và có năng lực. Ông có một sự hiểu biết chính xác về người đàn ông đó.

Tôi nặn ra một nụ cười đau khổ: "Cháu hiểu rồi."

Đó là một trải nghiệm kinh khủng.

"Ồ, hôm nay có một thư mời. Cháu muốn xử lí sao với nó?"

"Thư mời?"

Thư mời? Thư mời nào?

Tôi nhớ lại, đó là bữa tiệc mà Barret và tôi công bố đính hôn sau khi cân nhắc lời cầu hôn của anh ta một lúc. Rõ ràng...

"Đó là thư mời dự tiệc của Đại công tước Veridian. Lần này cháu cũng sẽ từ chối chứ?"

Đó là bữa tiệc của Đại công tước Veridian, gia chủ một gia tộc hiệp sĩ, nổi tiếng với tính khí thất thường và đồng tính luyến ái.

Tôi muốn từ chối lời mời như thường lệ, vì tâm lý tôi không ổn định và cơ thể tôi cảm thấy yếu ớt, nhưng tôi đột nhiên nảy ra một ý tưởng tuyệt vời. Chắc chắn Hầu tước Acpencia sẽ tham dự bữa tiệc này.

"Không. Cháu sẽ đi." Tôi nở một nụ cười thật tươi.

.........

Vương quốc Lilurus nằm ở khu vực phía Nam, là một vương quốc hùng mạnh được biết đến với nghề trồng ngũ cốc, những cánh đồng bát ngát và sự hiện diện quân sự mạnh mẽ. Lilurus là vương quốc giàu nhất trong các nước, và là nhà xuất khẩu lương thực chính sang các vương quốc láng giềng. Với lượng tiền tài khổng lồ, vương quốc đã tài trợ quân đội cùng với bổ sung hệ thống thay đổi nhân sự trong quân đội, doanh nghiệp và nhà máy, để trở thành một vương quốc cực kỳ phát triển.

Trong lịch sử 600 năm của Vương quốc Lilurus, có hai vị Đại công tước trung thành với Vương tộc. Một trong số đó là Đại công tước Veridian. Gia tộc Veridian nằm ở phía Tây, sở hữu nhiều bất động sản và đất canh tác, là cái nôi sinh sản các Chỉ huy trưởng của Lực lượng Cận vệ Vương tộc. Còn lại là gia tộc của Đại công tước Safeldric. Gia tộc Safeldric nằm ở phía bắc, là một gia tộc quản lý nhiều thương nghiệp. Cả hai đã bảo hộ Vương quốc Lilurus tốt đến mức không ai có thể tấn công.

Tuy nhiên, điều đó không còn đúng trong thời gian gần đây. Lý do là tình hình Đại công tước Veridian trở nên kỳ lạ.

Thành thật mà nói, Đại công tước Ian, Gia chủ Gia tộc Veridian đương nhiệm, là một người xuất chúng. Theo tôi biết, có hàng chục câu chuyện ca ngợi danh tiếng của anh ấy. Năm 15 tuổi, trước khi ra mắt giới thượng lưu, anh đã chém đầu thủ lĩnh quân thù. Và vô vàn chuyện khác kể rằng, năm 18 tuổi, anh đã được mời làm Chỉ huy trưởng Đội Cận vệ Vương tộc.

Tuy nhiên, ngoài khả năng của anh ấy, đánh giá về tính cách của Ian khá kém. Thông thường, những câu chuyện tôi nghe về anh ấy xoay quanh việc anh vừa là người đồng tính, vừa là phá gia chi tử.

Thực ra, trường hợp quý tộc phù phiếm không nghiêm trọng lắm, đặc biệt là với khối lượng tài sản mà Đại công tước sở hữu. Tuy nhiên, theo quan điểm của những người sùng đạo, đồng tính luyến ái là điều cấm kỵ.

"Vậy ra đây là người đàn ông trong lời đồn..." Trong lúc ngồi trên ghế và thưởng thức một chút rượu hổ phách mà tôi không biết tên, tôi quan sát vị gia chủ.

Người đàn ông đó là một ? Tôi không tin điều đó. Không, đúng hơn nếu anh ấy là người đồng tính thì thật phí phạm cho phụ nữ.

Với bờ vai rộng và thân hình săn chắc cùng đôi chân dài, anh ấy tuyệt vời hơn hẳn những người đàn ông khác. Ta có thể thấy thấp thoáng hình ảnh anh hùng và hào hoa của anh ấy khi anh ấy giao lưu với mọi người bằng nụ cười phóng khoáng. Cử chỉ của anh ấy không giống một người đứng đầu gia tộc kỵ sĩ, ta có thể cảm nhận phong thái tinh tế và nhẹ nhàng từ thói quen trò chuyện của anh ấy.

Mọi người như những con chim ríu rít bên cạnh Ian với bộ lông nhân tạo của họ. Nói cách khác, anh ấy như hạc giữa bầy gà.

Anh ấy tạo cho người khác cảm giác cô đơn, như thể chỉ anh ấy sống trong thế giới này. Vì thế, thật đáng thương cho những người phụ nữ đang vây quanh anh.

Xuất thân với quyền thế to lớn, cùng với ngoại hình ấn tượng và tính cách khiến phụ nữ tin tưởng, anh ấy trở thành đối tượng bị ghen tị. Tuy nhiên, vì anh ấy là người đồng tính, sự chú ý của mọi người đổ dồn về phía người đàn ông đang luyên thuyên bên cạnh tôi, Barrett.

"Hôm nay cô cũng rất dễ thương, Quý cô Laurencia. Lần trước khi cô mời tôi đến dinh thự, cô có vẻ không khỏe lắm. Hôm nay trông cô đỡ hơn rồi."

'Chính anh là nguyên nhân mà tôi không khỏe, tốt nhất anh nên biến đi.' Nếu tôi mất quyền kiểm soát thần kinh hoặc bị phân tâm, những lời đó sẽ thoát khỏi miệng tôi. Để ngăn nói to những lời đó, tôi buộc mình phải nghĩ đi nghĩ lại về một điều khác.

"Tôi tự lo được." Tôi đáp mà không nhìn vào khuôn mặt anh ta như một quý tộc. Như một tên khốn hoặc một kẻ không học được cách cư xử nào, tôi đã khước từ anh ta một cách thẳng thắn, không có lịch sự mà một quý tộc nên có. Nếu không có cư xử, người đó không thể sống trong giới quý tộc này do phản ứng dữ dội mà họ phải lãnh.

Barrett là một quý tộc có xuất thân vô cùng quyền lực. Mọi người đều tập trung vào cuộc trò chuyện giữa tôi với Barrett. Tuy nhiên, dù có như vậy, những lời tinh tế sẽ không phát ra từ đôi môi tôi.

Tôi tiếp tục nghĩ rằng, sẽ tốt hơn nếu anh ta rời đi trước khi tôi bắt đầu nói năng tục tĩu.

"Ha, haha... Có vẻ như hôm nay tình trạng sức khỏe của Quý cô Laurencia cũng không được tốt."

"Tôi mắc nợ ai đó vì chuyện đó."

Trước giọng điệu lạnh nhạt của tôi, Barrett ngậm miệng lại.

Dù anh có đeo mặt nạ tốt đến đâu, anh vẫn chỉ là rác rưởi. Điều này sẽ không thay đổi.

"Quý... cô."

"Nếu ngài không còn lời nào muốn nói, tôi sẽ đi trước."

Tôi có cảm giác là Barrett theo tôi sau khi tôi rời chỗ ngồi của mình. Tôi vội vàng xuyên qua đám đông quý tộc và ra ngoài. Tôi không muốn ở chung không gian với anh ta nữa.

Ban đầu, tôi không thích tham gia các bữa tiệc nhiều. Thật mệt mỏi khi phải tương tác với mọi người bằng nụ cười giả lả để tạo quan hệ cho công việc kinh doanh của tôi. Tôi không muốn nỗ lực nhiều trong việc giữ vẻ ngoài. Ngay cả khi đó là một bữa tiệc vui vẻ, tôi luôn cảm thấy như đang làm việc.

Tuy nhiên, tôi dự tiệc của Đại công tước Veridian để cự tuyệt Hầu tước Acpencia, nhưng do anh ta liên tục nói chuyện với tôi, kế hoạch đã thất bại.

Trong một khoảng thời gian, gia tộc Aztane và Acpencia đã bí mật thỏa thuận về cuộc hôn nhân này, nhưng bây giờ mọi người đã biết về việc đó.

Đã bốn ngày kể từ khi Barrett đến dinh thự, giờ đây tin đồn đã lan truyền. Tin đồn đó được lan truyền bởi một người lẻo mép, Barrett.

Tôi muốn cắt đứt liên hệ với Barrett bằng cách trò chuyện với những quý tộc khác, nhưng không thể, vì anh ta cứ nói chuyện với tôi. Ai sẽ tán tỉnh cô nàng mà Hầu tước Acpenica để mắt tới và mạo hiểm sống trong sự chỉ trích của dư luận? Tôi nhận thức được sự kinh khủng của Barrett qua việc những người đàn ông khác né tránh trò chuyện với tôi vì sợ hãi.

"Không đời nào kế hoạch này thành công được, chết tiệt!!!"

Đã bốn ngày kể từ khi tôi trở về quá khứ, tôi nghĩ rằng mình có thể thay đổi con đường của mình, nhưng tôi vẫn bị ràng buộc bởi Barrett. Tham vọng chiếm hữu của anh ta tập trung vào tôi. Thành thật mà nói, không phải tôi mà là tài sản của gia tộc Aztane.

Anh ta là một nhân vật rất tham lam. Nếu anh ta tiếp nhận tất cả tài sản của gia tộc Aztane, anh ta sẽ trở nên thịnh vượng, đủ để trở thành Công tước. Trên thực tế, anh ta đã lợi dụng em gái tôi để làm việc đó.

Nhưng bây giờ, mọi thứ đã khác.

Có cơ hội, để loại bỏ anh ta và bảo vệ bản thân với gia tộc. Vì lý do đó, tôi cần năng lực. Năng lực để thoát khỏi hợp đồng mà không phải lo về gia tộc Acpenica. Tôi cần loại năng lực đó.

Tuy nhiên, ở vùng đất này, không có nhiều người có thể phớt lờ gia tộc Acpencia.

'Veridian, Safeldric và Vương tộc.'
- Đầu tiên, Vương thái tử hiện tại là đồng minh thân thiết của Barrett. Vì vậy, loại trừ.
- Gia tộc Safeldric giờ chỉ còn bốn cô con gái. Vì vậy, cũng loại trừ.
- Cuối cùng, Gia chủ Gia tộc Veridian, Ian...

'Tôi phải làm gì để thuyết phục một người đàn ông đồng tính?'

Sẽ không có bất kỳ cơ hội nào cho tôi, kể cả khi có nhan sắc đẹp nhất lục địa. Anh ấy thích đàn ông.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro