Chương 24: Học Sinh Năm Hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tui để tên của mấy đưa em gái với ông anh ở trên này cho mọi người đỡ quên.

Chị cả Asahi (朝日) Ánh bình minh

Chị hai Mahiru (真昼) ánh sáng buổi trưa

Chị ba Yuudachi(夕立) cơn mưa chiều tối

Em út Yoru.(夜留) ban đêm

Anh cả Souji.(奏時)

--------------------------------------------------------------

Chúng tôi vừa lên năm hai.

Tuy nhiên, không có sự thay đổi lớp học nào cho đến năm thứ tư nên nó là cùng một lớp. Điều duy nhất thay đổi là một tầng lên và đó là nó. Vì vậy, nó không thực sự cảm thấy như bất cứ điều gì thay đổi.

Không ngoa khi nói rằng không có gì thay đổi cho đến năm thứ tư.

Đã vài ngày trôi qua kể từ khi tốt nghiệp nhưng không có gì trong cuộc sống hàng ngày của chúng tôi thực sự thay đổi. Mặc dù những gì đã thay đổi là Souji. Souji thật kỳ lạ. Hành động rất khác nhau.

Vâng, nếu có một vấn đề tôi phải giúp anh ta, phải không? Anh ấy đã giúp tôi trong quá khứ.

Nhưng từ những gì tôi có thể nhìn thấy, có vẻ như tôi không thể giúp được gì. . . . . .

. . . Đôi khi tôi ước mình có thể thiết lập lại ký ức của mình từ kiếp trước. Bởi vì điều đó tôi có kinh nghiệm là một người đàn ông. Vì vậy, tôi sẽ có thể hiểu được những hành động của anh ấy. Sẽ thật kỳ lạ đối với tôi khi biết điều này.

Có khả năng cao là Souji đã yêu tôi. Và tôi không muốn điều đó là sự thật.

Tôi nghĩ rằng tôi sẽ hạnh phúc hơn nếu cảm xúc thực sự của Souji không bao giờ bị phát hiện. Và tôi ước gì anh ấy sẽ chú ý và yêu một người khác.

Souji là một chàng trai tốt. Vì vậy, tôi cầu nguyện rằng, thay vì yêu tôi "một người từng là đàn ông", anh nên yêu một cô gái xinh đẹp dễ thương.

Tôi bắt đầu ước mình chỉ là một nhân vật chính vô cảm đầu dày nào đó trong một bộ phim hài lãng mạn, người tận hưởng cuộc sống hàng ngày của họ trong hạnh phúc thiếu hiểu biết.

. . . . Vâng, tôi đã trật bánh rất nhiều trên tiếp tuyến đó.

Nói tóm lại. Điều tôi muốn nói là cuộc sống hạnh phúc bình yên hàng ngày của tôi đang dần hướng đến một cuộc sống bận rộn khó chịu.

Mỗi ngày là một ngày bận rộn, và tuần tới có một chuyến đi thực tế giống như năm ngoái. Nó rất khó khăn.

"Chào buổi sáng Yuudachi-san."

Tôi đang xoay cây bút của mình bằng ngón tay thì lúc đó tôi được chào đón bởi bạn học ngồi bên cạnh.

Đây là một trong số những người bạn trong cuộc đời này, Kushimiya Shion. (梳宮詩音)(くしみや-しおん)

Tôi ngừng xoay bút và đáp lại lời chào.

"Um. Chào buổi sáng Shion."

"C-chào."

". . ."

". . ."

Và cuộc trò chuyện của chúng tôi đi vào ngõ cụt.

Nó không giống như chúng tôi đang chiến đấu hay bất cứ điều gì, chúng tôi chỉ không nói. Đây là cuộc trò chuyện thông thường của chúng tôi. Tôi không nói chuyện với Shion ngoài lời chào của chúng tôi.

Nó có thể không đáp ứng các tiêu chuẩn của cuộc trò chuyện giữa bạn bè.

Nhưng đối với tôi, người không tự tin với cô gái nói chuyện, điều đó phù hợp với tôi. Không cần phải nói về những tin đồn / cuộc trò chuyện nhàn rỗi và chỉ nói về những thứ quan trọng thực sự hữu ích.

Sau một lúc Kano-sensei bước vào lớp học và bắt đầu.

Môn học đầu tiên cho ngày hôm nay là toán học. Môn học không giỏi trong lớp.

Tuy nhiên hôm nay mọi người đều tràn đầy động lực. Đôi mắt của họ tỏa sáng như sao và sự quyết tâm.

Hiển nhiên, điều này là tốt.

Hôm nay là ngày mà các học sinh năm nhất đến để tham quan lớp của chúng tôi.

Đó là thời gian để trông thật ngầu trước mặt các kouhai tương lai.

Tôi tự hỏi đây có phải là suy nghĩ mà mọi người cũng đang nghĩ không.

"--Etou. Có ai biết câu trả lời cho câu hỏi này không? Ồ!"

Bình thường sẽ chỉ có một nửa số học sinh giơ tay, nhưng hôm nay gần như tất cả mọi người đều giơ tay lên.

Giáo viên ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng này. Đó là một sự pha trộn giữa sốc và ngạc nhiên.

"Vậy thì bạn Mahiru-san. Hãy trả lời câu hỏi này.

"Được ạ! Câu trả lời là 5 ạ!"

"Đúng."

Và một tràng pháo tay cho câu trả lời đó. Mahiru, một người tương đối nhút nhát và bây giờ ngồi xuống với đôi má đỏ ửng.

Những học sinh không được gọi sau đó quay trở lại chờ đợi cơ hội của họ. Giống như những con thú dữ đang rình rập con mồi của mình. Và con mồi là những câu hỏi tiếp theo.

Hiện tại năm đầu tiên vẫn chưa đến. Bạn có thể tưởng tượng, nó sẽ trở nên rất ồn ào khi các học sinh năm nhất bước vào lớp.

Mọi người muốn thu hút sự chú ý vào bản thân để có thể được để ý, có người đứng lên hoặc giơ cả hai tay lên. Có một rất nhiều cách để thu hút khác.

Lớp học trở thành một vùng chiến sự.

Tất nhiên tôi sẽ không tham gia trận chiến này. Tôi chỉ đang thư giãn. Khi chống tay xuống bang và đặt cằm ngước nhìn cảnh tượng này


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro