10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình hình rơi vào thế nguy hiểm, khắp bốn phương tám hướng đều bị bao vây bởi tụi du côn. Takemichi thật sự muốn khóc, giờ phải tìm cách thoát ra, còn phải bảo vệ cậu nhóc này nữa. Takemichi thật muốn chửi bản thân mình vì bản tính anh hùng mà giờ bản thân mới phải chịu khổ.

"TAKEMICHI!!!"

Mitsuya chạy đi tìm cậu muốn tụt hơi, đang định từ bỏ quay về thì nghe thấy âm thanh ẩu đả ở trong một con hẻm tối. Linh tính mách bảo, y chạy đến đó. Đúng như dự đoán, thấy ngay cậu bị bao vây bởi tụi du côn đầu đường xó chợ.

Takemichi nghe thấy tiếng gọi, nước mắt không tự chủ mà tuôn ra. Cuối cùng cũng có người đến cứu cậu rồi

"MITSUYA!!! TAO Ở ĐÂYYYY!!!"

Mitsuya nghe tiếng hồi đáp, lại thấy khắp người cậu đầy vết thương, khóc lóc gọi y. Máu nóng trong người nổi lên, y nhào vào đấm một tên gần đó rồi chạy lại chỗ cậu

"Má nó thằng chó!!! Mày dám đánh đàn em tao"

Gay rồi, y chọc giận tên khốn đó rồi, Takemichi lo lắng đứng áp lưng với y. Cậu không giỏi đánh đấm, chỉ có giỏi chịu đòn. Mitsuya thì mạnh đấy nhưng mà phải chọi với gần hai chục tên to con đang sung máu thì có vẻ khó rồi đây

"ORAAAA"

Hỗn loạn cả một con hẻm, MItsuya xung sức lao vào đấm hộc máu từng thằng. bên này Takemichi cũng không thua, nhào vào xô ngã từng thằng. Còn tên nhóc bị ăn hiếp khi nãy thì bỏ chạy mất rồi, thế cũng tốt, đỡ mất công phải bảo vệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro