16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kazutora đang lang thang tìm thằng bạn thì thấy Takemichi cùng ai đó ngồi ăn bánh ở sân vườn, anh hào hứng bay lại ôm chầm cậu, ra sức cọ cọ cái má mềm mềm của Takemichi, giọng nũng nịu

"Lâu quá không gặp nhớ quá điiii"

"A a là Kazutora sao, anh đi đâu vậy?"

Takemichi bất ngờ trước cái ôm, luống cuống không biết làm sao. Kazutora định há miệng cắn một cái như thói quen liền bị một bàn tay lạ chặn lại, giọng nghiêm nghị

"Này này này, làm gì đấy hả?"

Chifuyu ngứa mắt cái cảnh ôm ôm ấp ấp thân mật này, nhất quyết phá cho bằng được. Y một tay chặn miệng Kazuto, một tay ôm người Takemichi vào lòng. Bên kia Kazutora không thua, ôm eo cậu chặt hơn, híp mắt cười trả lời y

"Làm việc mà bản thân hay làm thôi"

Hai người đấu mắt với nhau, lực tay cũng càng chặt hơn khiến Takemichi chỉ có thể khóc ròng trong lòng. Đầu thì bị người kia ôm vào ngực, hông thì bị kẻ này kéo sát vào lòng. Mong ai đó mau mau cứu cậu chứ cậu đau lưng lắm rồi

May mắn luôn mỉm cười với cậu bé nhà chúng ta

ngay khi sắp không trụ nổi nữa, Baji từ từ bước ra, tất cả đều thu hết vào mắt hắn. Tuy không hiểu trò gì nhưng hắn nhìn rất ngứa mắt. Bước nhanh đến chỗ ba đứa, hắn nhẹ nhàng nắm cổ áo Takemichi mà nhấc bổng lên vác trên vai, đẻ lại hai dấu chấm hỏi to tướng cho Chifuyu và Kazutora. Còn Takemichi thì ngại kinh khủng, hai tai cậu đỏ ửng chỉ biết úp mặt vào lòng bàn tay mình lẩm bẩm

Baji cọc cằn hỏi Kazutora có chuyện gì, lại bị ăn ngó lơ, để Chifuyu gãi má đứng lên trả lời

"Chỉ chơi giỡn chút thôi, Baji-san đừng bận tâm"

Hắn nhún vui vai chen vào ngồi giữa hai người kia, đặt Takemichi ngồi vào lên đùi mình như thói quen hồi nhỏ, xoay qua xoay lại vài cái để kiểm tra. Kazutora lúc này mới để ý thấy mấy vết bầm tím băng bó, anh xót lòng hỏi han

"Làm sao lại thành như vậy rồi? ai bắt nạt em à??"

"Không có đâu không có đâu"

"Bị đánh thành như này là do mày quá yếu đấy, nãy tao có bồng lên thấy mày nhẹ như hều, này là do kén ăn với lười tập thể dục lắm này"

Baji hắn càu nhàu liên tục, bất kì cái gì cũng lôi ra nói cho bằng được dù nó có liên quan hay là không, Takemichi đưa ánh mắt cầu cứu Chifuyu, chỉ thấy y cười trừ lắc đầu, thành thử cậu phải cắn răn nghe mắng gần nửa tiếng.

Thở dài ngao ngán, cậu cố gắng vận động não mình để kiếm chủ đề mà nói, nhằm chặn cái miệng đang càm ràm của baji, Chifuyu nhận ra điều đó, y giả ngơ nói vu vơ:

"Chẳng phải từ mai Baji-san sẽ học võ hay đấu kiếm gì đó với tam hoàng tử thây, hay là thử xin bá tước phu nhân cho Takemichi học cùng để rèn luyện thân thể luôn"

-----------------------------------------

Kazutora: Bạn thân chơi với Baji từ bé, con trai của một gia đình thương nhân giàu có.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro