Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau.

Takemichi từ từ mở mắt, đôi mắt xanh đại dương nhìn xung quanh. Bắt gặp một người con trai mái tóc vàng, đang ôm chặt lấy eo của mình mà ngủ. Cậu ngước đầu lên nhìn vào đồng hồ 6:10pm, thấy còn sớm hơn nữa hôm nay cậu được nghỉ.

Takemichi bây giờ mới nhìn kỹ được gương mặt của Mikey một cách gần như thế này, gương mặt khỏi phải nói kết luận đẹp trai hơn cả mấy cái diễn viên hay ảnh đế gì gì đó.

Nếu mà anh ta đi làm diễn viên hay người mẫu ảnh thì chắc nỗi tiếng lắm, cả tá Fan xếp hàng nồng nhiệt hò hét tên anh ta.

Takemichi vừa nhìn Mikey một lúc, cậu lấy tay gỡ cái con người đang ôm mình chặt cứng ra. Bước vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân, mở cửa phòng ra chạy xuống nhà bếp làm bữa sáng.

"Cạch!"

Takemichi vừa đống cửa lại, Mikey mở mắt ra, đôi mắt không có dấu hiệu gì mới ngủ dậy. Anh ngồi dậy, lấy tay xoa mái tóc màu vàng nắng của mình mà bước xuống giường vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân.

***

Takemichi sau khi đi xuống nhà bếp, mở tủ lạnh ra chỉ còn một vài cái trứng gà và xúc xích. Cậu xắn tay áo lên, bắt đầu làm bữa sáng đơn giản với ly sữa tươi là được.

Takemichi trong lúc rảnh rỗi bắt tivi ở ngoài phòng khách ra nghe thời sự, cậu vừa nấu đồ ăn sáng vừa nghe tin tức. Sau khi làm xong, cậu mang đồ ăn để trên bàn, đi lại tủ lạnh lấy hợp sữa ra đổ vào trong ly, rồi bỏ vào lò vi sóng hâm nóng sữa lại.

"... Và đây là bản tin tiếp theo."

"Dạo gần đây có một số cuộc tranh chấp giữa các bang đảng tội phạm, vì đó mà có một vài người bị cuốn vào vụ việc và đã tử vong ngay khi được xe cấp cứu đưa đến bệnh viện. Số người bị thương lên tới 150 người và người đã tử vong ít nhất chỉ có 5 người."

"Người đứng sau vụ việc tranh chấp giữa các bang đảng tội phạm, được phía bên cảnh sát ghi nhận là bang Tokyo Manji hay còn được gọi với tên khác là Touman."

"Và người đứng đầu bang đảng tội phạm này chính là Sano Manjirou."

"Bang!"

Cái ly sữa trên tay của Takemichi vừa lấy ra khỏi lò vi sóng liền rớt xuống sàn nhà, cậu đứng chết trân khi nhìn nghe thấy cái tên quen thuộc trên màn hình còn kèm theo hình ảnh của thủ lĩnh bang đảng tội phạm khét tiếng - Sano Manjirou.

Mặc dù được nói là hình ảnh của Sano Manjirou, nhưng mà hình nó mờ đến nỗi không thấy được gương mặt. Takemichi thì biết chắc chắn người đó là Mikey.

Vì sao hả?

Đương nhiên là hình xăm ở cổ của anh ta rồi, và cả mái tóc màu vàng nắng ngang vai kia nữa. Còn quả tên để trưng à.

"Cái..." Takemichi thật sự muốn hét lên, nhưng cậu lại nhớ tới Mikey đang ở trên phòng mình. Cậu chạy lại chỗ chiếc Tivi tắt nó đi, rồi quay lại dọn dẹp cái ly sữa đã đổ ở trên sàn nhà.

Cái gì vậy?

Anh ta là tội phạm!

Thậm chí còn là thủ lĩnh của một bang đảng tội phạm khét tiếng!!

Thế... Sau vụ này mày phải chuyển nhà thôi Hanagaki Takemichi!!!

"Ah!" Trong lúc Takemichi còn đang dọn dẹp những mảnh thủy tinh ở dưới đất, vừa suy nghĩ về vụ bản tin không may bị mảnh thủy tinh đâm trúng vào lòng bàn tay.

"Chậc! Vô dụng thật." Cậu đứng lên đi lại phòng khách lấy hộp cứu thương ra, băng bó bàn tay trái lại.

Sau đó lại dọn dẹp xong xuôi, thì Mikey cũng lù lù bước xuống dưới nhà. Cậu giật mình, cảm giác sợ hãi từ từ chiếm lấy. Khi Takemichi nhìn thấy Mikey đang đứng trước cửa nhà bếp. Điều chỉnh nhịp thở lại, Takemichi nở nụ cười thường ngày nhưng nó có phần hơi gượng gạo.

"Anh dậy rồi à Mikey-kun? Sau anh không ngủ thêm chút nữa đi, giờ vẫn còn sớm mà." Takemichi đi lại phía Mikey, cậu nhìn lên đồng hồ rồi quay đầu lại mỉm cười hỏi anh.

"Thói quen thôi, khi nào cũng vậy cả." Mikey nhìn chằm chằm vào Takemichi, anh hơi nghiêng đầu nói.

"Tay cậu bị sao vậy Takemitchy!!!" Ánh mắt Mikey vừa nhìn trúng bàn tay đang bị thương của Takemichi, anh nắm lấy tay cậu lên lật qua lật lại xem xét vết thương.

"À! Không sao đâu Mikey-kun, chỉ là vết thương nhỏ thôi. Ta đi ăn sáng nào, giờ chắc anh đói rồi." Cậu rụt tay lại nhìn anh, đi vào nhà bếp theo sao là Mikey.

Trong suốt buổi ăn Takemichi không nói gì, cả Mikey cũng vậy.

Takemichi thì vẫn còn hoang mang, sợ hãi Mikey. Khi biết anh là thủ lĩnh của một bang đảng tội phạm tên Touman - Tokyo Manji.

Còn Mikey thì vốn đã ít nói nên toàn là người khác bắt chuyện với anh, và hơn hết... Anh cảm thấy rất thích người con trai này.

Đến đây Mikey bỗng liếc nhìn Takemichi một cái, đôi mắt đen vô hồn kia cuối cùng cũng có chút ánh sáng. Bất giác Mikey mỉm cười.

Nếu ai dám có ý đồ với cậu ta hay là cướp cậu ta ra khỏi anh thì...

Lúc này đôi mắt của Mikey đục ngầu lại, nụ cười hồi nãy thay vào đó là gương mặt lạnh lùng.

Chính tay Sano Manjirou này sẽ giết chết người đó.

HANAGAKI TAKEMICHI CHỈ LÀ CỦA MỘT MÌNH SANO MANJIROU NÀY!!!

Takemichi đang ăn bữa sáng trong sự sợ hãi với cơn ớn lạnh trong người, cậu len lén nhìn Mikey đang ăn sáng trong rất vui. Cậu cũng mỉm cười, bỗng nghĩ đến Mikey là thủ lĩnh bang đảng tội phạm.

Nụ cười đã tắt, đằng sau nước mắt.

Takemichi tắt ngấm nụ cười, quay lại ăn hết phần ăn của mình. Thầm chửi chính mình ngu vãi mòe, cậu muốn quay lại quá khứ đập thẳng vào đầu của mình mà nói "Đồ ngu! Đồ ăn hại! Hanagaki Takemichi sao mày lại đem một tên tội phạm về thế hả!??"

Kết thúc bữa sáng bao nhiêu hạnh phúc (?)

____________

10:53|11/1/2022
(Đăng 14:01|3/2/2022)

Năm nay sợ hãi quá, tết năm nay buồn đời. Toàn nằm ở nhà ăn rồi ngủ, mùng 1 được chị chở đi một vòng quanh Bến Tre coi hội xuân. Ai mà ngờ nó nhạt nhẽo quá :v

Chốt kèo lại năm nay buồn đời 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro