Hoàng Hậu Luật Sư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Bản full ở trang của mình]
Lãnh quân kích động đẩy cửa phòng, đôi mắt đen thẫm trực tiếp nhìn về phía giường lớn, thấy trên giường chỉ có tấm chăn dày, đến gần hơn nhìn, nguyên lai nàng dĩ nhiên bọc chăn ngủ
Nhìn khuôn mặt vi hắc đang đi vào giấc ngủ, ánh mắt hắn bất giác trở nên nhu hòa. Sau đó tự mình cởi bỏ quần áo, bước nhanh tới sang, nhẹ nhàng lật chăn nằm cạnh
Nhất thời, một thân thể trắng như tuyết bày ra trước mắt hắn. Tuy rằng không phải thân thể đầy ắp nhưng rất cân xứng, cái lưng mảnh khảnh, khuôn ngực rất tròn mềm mại nhưng rắn chắc, bụi hoa nồng đậm giống như đi qua nước nóng, những cánh hoa mở ra đầy mị hoặc. Hắn cảm giác cơ thể mình nảy nên cỗ chích nhiệt, lan xuống thân dưới, hạ phúc khẩn cấp nổi lên phản ứng rất lớn
Hắn cấp tốc cúi đầu, tinh tế hôn vào môi nàng, vành tai, cái cổ trắng ngần, tối hậu hôn lên ngực nàng, tham lam mút lấy mật ngọt trên nụ hoa, tay kia không ngừng xoa bóp bên ngực tròn đầy
Đang ngủ say sưa, Mộ Dung Khiết bị cảm giác xa lạ đánh thức. Nàng mê man mở mắt, thấy trước mặt là khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân, những suy nghĩ buồn bã lại xuất hiện. Đúng a! Nàng đang được thị tẩm. Cảm giác khác thừng khiến tay nàng phản xạ đẩy hắn ra, thế nhưng lại bị hắn cầm chặt, vẫn như cũ say mê hút nụ hoa của nàng
Cảm giác run sợ đến tê dại khiến nàng bất giác thu hồi tay lại, nhẹ nhàng đặt ở trên giường. Lãnh Quân thấy thế lập tức tay tìm kiếm xuống dưới, đi xuống dải đất tam giác thần bí, nhẹ nhàng xoa chút bụi hoa nồng đậm, sau đó vươn ngón tay tìm kiếm vãng u cốc
Hạ thân của Mộ Dung Khiết không ngớt run, mới nếm thử tình hình nàng đã bị sợ hãi xen lẫn dục vọng, vùng tam giác của nàng đã trở nên thấm ướt

Bất giác nàng rên rỉ, hắn vẫn xoa bóp châm liễu thân thể của nàng, vô số ngọn lửa chạy tán loạn trong cơ thể, mỗi tế bào bống trở nên mẫn cảm và hưng phấn. Nàng chưa bao giờ thể nghiệm qua cảm giác kỳ lạ này, trong đầu một mảnh hỗn độn, không suy nghĩ được gì, chỉ mong được đốt cháy và hòa tan trong cơ thể hắn
Lãnh Quân thỏa mãn nhìn phản ứng của người nằm dưới thân hắn. Mỗi đụng chạm đến thân thể nàng, hạ phúc của hắn đều truyền đến nhiệt lưu, hơn nữa còn rắn đến đau đớn, tâm tình chưa bao giờ thấy kịch động và hưng phấn đến thế. Hắn quả thực bây giờ giống như tiểu tử lần đầu yêu, điều đó khiến hắn vừa giận vừa vui
Thân là thái tử, mười ba tuổi đã bắt đầu thị tẩm, qua tay hắn có vô số mỹ nhân, nhưng cho tới bây giờ không ai cho hắn cảm giác như vậy. Nhìn thân thể nàng dần trở nên phiếm hồng, hắn không khỏi xúc động, hay tay nhẹ nhàng tách đôi chân thon dài của nàng, nâng chính mình vốn không thể chịu được lâu hơn nữa, tiến nhập hoa nhị khẩu, cố sức thẳng tiến
Thế nhưng, trái với mong muốn của hắn, không có lấy một tia ngăn trở. Hắn nhíu mày dựng đứng, bỗng nhiên ngừng lại, lại nhìn vào tay nàng trắng tuột, sạch sẽ, không khỏi phẫn nộ "Ngươi không phải xử nữ?"
"..." Đang bị một vật cực đại xâm nhạp đau đớn, bỗng nhiên dừng lại, Mộ Dung Khiết nhíu mày, mê man nhìn hắn, không rõ hắn vì sao hỏi như vậy
"Nói, nam nhân kia là ai?" Sau đó bắt đầu luật động.
"..." Mộ Dung Khiết vẻ mặt buồn bực nhìn hắn.
"Hanh, lúc trên đường tùy tiện phản ứng với nam nhân như vậy, nguyên lai ngươi quả nhiên là nữ nhân dâm đãng không biết thẹn, nếu như vậy, trẫm cũng không cần thương hương tiếc ngọc" nói xong liền đâm thật mạnh
Cho tới bây giờ không ai đối với nàng vô tình như vậy, khiến nàng thống khổ và khó chịu, vì vậy không khỏi quát to một tiếng, tưởng đẩy hắn ra
"Vốn là tiện nhân, hoàn trang cái gì ngây thơ?" thấy nàng khó chịu như vậy, hắn lãnh khốc nói
Thấy khuôn mặt tuấn tú của hắn tràn ngập miệt thị, nàng cũng khoogn nhìn được nữa, rống lên: "Lẽ nào hoàng thượng là xửa nam sao? Ngươi cũng ngựa đực một người!"
"Ngươi!" Tuấn nhan mãnh bạo gân xanh, sau đó đưa hai tay nàng giơ lên đỉnh đầu, vô tình trong cơ thể nàng chạy nước rút trứ. Chậm rãi, hắn phát hiện mình được bao bọc chặt chẽ xung quanh, cơ thể nhỏ của nàng vô cùng ăn khớp với hắn, trở nên hoàn mỹ vô cùng. Phảng phất nàng sinh ra chính là dành cho hắn. Cảm nhận sự chặt chẽ mà thoải mái của nàng, tay hắn không khỏi nâng chân của nàng vòng quanh hắn, miệng hôn lên cổ nàng, thâm nhập sâu hơn
Mà Mộ Dung Khiết cũng cảm thấy cảm giác đau đớn đã dần bị đánh tan, thay thế nó bằng từng đợt thống khoái và kích thích. Hai tay nàng vô thức ôm lưng hắn, cung khởi hạ thân dâng lên tìm kiếm hắn sâu hơn, trong miệng liên tục phát ra tiếng yêu kiều
Những cử động của nàng càng thêm kích thích Lãnh Quân, nhìn bộ dạng nàng say sưa, hắn càng thêm ra sức chạy nước rút. Thẳng tắp lên đỉnh, Lãnh Quân kêu lên một tiếng đau đớn, đâm xuống lần cuối cùng, mầm mống nóng hổi đưa vào sâu cơ thể nàng. Sau đó hắn chậm rãi ngừng lại, nằm tại cơ thể nàng, từng ngụm từng ngụm thở phì phò. Mà Mộ Dung Khiết cũng thỏa mãn nhắm hai mắt lại
Hồi lâu, Lãnh Quân mới từ trong nàng đi ra, thấy chăn quả nhiên không có hồng sắc thì tức giận phun trào, loạng choạng nắm hai vai nàng nói "Vì sao không có dốc hồng? Nam nhân kia là ai?"
Mộ Dung Khiết bị hắn lay mạnh mở mắt, thấy thần tình hắn tức giận như vậy, không khỏi lúng ta lúng túng: "Không có. . Ngươi là nam nhân duy nhất."
"Hanh, cánh tay không có thạch trùng sa, hơn nữa cũng không có lạc hồng, ngươi còn muốn lừa trẫm?"
Mộ Dung Khiết tức giận nhìn hắn, tại hiện đại màng trinh cũng có thể làm giả, nữ nhân cần gì cái thạch trùng sa? Hơn nữa nàng đến hôn đầu tiên cũng cho hắn, khả năng thế nào không phải xử nữ. Con mẹ nó, thực sự là đã chiếm được tiện nghi còn khoe mã. Nàng quay đầu đi, không để ý tới hắn.
Lãnh quân cho rằng nàng cam chịu, càng thêm ghen ghét dữ dội, thô lỗ lấy tay buộc nàng quay đầu lại, nhìn thẳng nàng nói: "Nói mau cái kia nam nhân là ai, trẫm muốn giết hắn!"
Mộ Dung Khiết cũng không nhịn được nữa, kích động hét lớn: "Không có nam nhân nào khác, nếu như muốn giết cứ giết liễu chính ngươi ta không biết vì sao không có lạc hồng, nhưng ta khả dĩ khẳng định nói cho ngươi, đây là đêm đầu tiên của ta, mà ngươi, là nam nhân duy nhất của ta!"
Lãnh quân bán tín bán nghi nhìn vẻ mặt oán giận của nàng, đầu óc một mảnh hỗn loạn. Con mắt đột nhiên thoáng nhìn bộ ngực vốn rất tròn của nàng bởi vì vừa đích kích động mà liên tục phập phồng đến mê người, con ngươi trở nên đen thẫm, không khỏi cúi đầu hôn mút, kế tục hai tay liên tục lục lọi thân thể nàng
Mộ Dung Khiết bị hắn cử động thình lình lại càng hoảng sợ, đã hưởng qua tình dục tư vị của thân thể hắn, cơ thể bắt đầu phản ứng lại . Quên đi, quay về với chính nghĩa, lần đầu tiên cũng làm qua, còn có gì phải giữ nữa đâu! Nàng lập tức nhiệt tình đáp lại hắn.
Rất nhanh, hai thân thể triền miên cùng một chỗ, Lãnh Quân nhấn mạnh mình trong cơ thể nàng, liên tục chạy nước rút đứng lên. Trong phòng khôi phục lại đậm đặc mùi tình dục. Ngoài cửa lưu quang bốn phía, bóng đêm kiều diễm. Song nội triền miên lưu luyến, bất miên bất dạ.
Ngày mới tảng sáng, Mộ Dung Khiết tựu tỉnh lại, mở hai mắt, thấy cảnh phòng xa lạ, không khỏ chút kinh ngạc, sau đó quay đầu nhìn người bên cạnh, suy nghĩ trở nên trầm mặc. Tối hôm qua nàng thực sự "được" thị tẩm, mặc dù có thống khổ nhưng cũng thật ngọt ngào và vui sướng, nam nhân này cũng không có ác tâm như nàng tưởng tượng
Nàng ngây ngốc ngắm người đang ngủ say kia, nhìn các điểm ngũ quan như tượng vẽ bất giác cảm thấy mờ mịt và trầm mê, tay không khỏi nhẹ nhàng vuốt ve lông mày rậm, sau đó lần đến đôi mắt, chiếc mũi cao thẳng và đôi môi khêu gợi bạc thần. Mà cái người đang ngủ say kia bỗng lông mày nhíu lại một chút, miệng khẽ nỉ non, tay đặt lên eo kéo nàng lại gần và tiếp tục ngủ say
Mộ Dung Khiết nhìn ngắm khuôn mặt vô tà của hắn, khó có thể hình dung đây là khuôn mặt lãnh khốc hàng ngày. Ngực bỗng cảm thấy yêu thương. Ở thời hiện đại đã có rất nhiều nam nhân theo đuổi nàng, mà nàng không hề để ý tới, vẫn kiên trì mong rằng đêm đầu tiên nhất định phải cùng với người yêu thương, nhưng hôm nay không ngờ lại dâng mình cho hắn, không chỉ đêm đầu tiên mà cả nụ hôn đầu tiên nữa
Nếu như ở thời hiện đại, nếu là một nam tử bình thường, nàng như vậy có thể đối với hắn mở rộng lòng mình. Nhưng đây là cổ đại, mà hắn lại là hoàng đế hậu cung phi tần vô số, thủy chung nàng không thể chịu được sự chia sẻ, nên đối với hắn sao đây? Tối hôm qua hắn ôn nhu nhưng bá đạo
Nếu như ở thời hiện đại, nếu là một nam tử bình thường, nàng như vậy có thể đối với hắn mở rộng lòng mình. Nhưng đây là cổ đại, mà hắn lại là hoàng đế hậu cung phi tần vô số, thủy chung nàng không thể chịu được sự chia sẻ, nên đối với hắn sao đây? Tối hôm qua hắn ôn nhu nhưng bá đạo, đối với nàng thương yêu và khiến nàng cảm thấy mình chính là trân bảo, khiến nàng trong phúc chốc tự nguyện trầm luân
Thế nhưng hiện tại tỉnh mộng, nàng chính là phải đối mặt với hiện thực. Hắn là hoàng đế, không có khả năng thuộc về duy nhất mình nàng. Hơn nữa chính hắn đêm qua khi nói chuyện nàng không phải xử nữ, thái độ rất phẫn nộ và biểu tình khiến nàng vừa nghĩ đã thấy sợ. Nàng cũng không rõ vì sao không có lạc hồng, nhưng quả thật từ nhỏ nàng đối với mọi chuyện đều rất cẩn thận, không nói đến đêm đầu tiên, ngay cả nụ hôn đầu tiên nàng cũng bảo vệ
Bất quá những sách y khoa hiện đại cũng từng nói qua không chỉ dựa vào màng trinh hay lạc hồng để đoán người phụ nữ đó có phải quan hệ lần đầu tiên hay không, bởi vì chỉ hơi vận động kịch liệt cũng có khả năng khiến màng trinh tan vỡ
Đột nhiên nàng nhớ tới kỳ nghỉ hè thời học sơ trung, khi nàng đến nhà bà ngoại chơi, khi trèo cây bắt chim có cảm thấy đau đớn bên dưới, sau còn thấy có một chút huyết, lúc đó nàng cũng không để ý tới, nào hay đó chính là lần phá màng trinh?
Thật không thể dự đoán được chuyện này nghiêm trọng. Nếu biết rằng bị xuyên qua cổ đại, nếu biết sớm được sẽ trở thành phi tử của hoàng thượng, ở thời hiện đại nàng nhất định sẽ làm màng trinh trở lại
Nhớ đến đêm qua Lãnh Quân không thấy được lạc hồng như mong muốn, biểu tình của hắn thực kinh khủng, nghĩ đến đã thấy sợ. Nữ tử cổ đại tối chú trọng trinh tiết, hơn nữa hắn là hoàng đế, càng không thể để yên chuyện lần đầu tiên của phi tử mình không phải hắn
Tuy rằng đêm qua nghe nàng giải thích hắn cũng tin, nhưng ai biết được ngày hôm nay tỉnh lại có còn nhớ chuyện. Dù sao sự thực xảy ra trước mắt, lúc hắn tiến nhập nàng không có màng trinh ngăn trở, hơn nữa chăn không có lạc hồng, làm sao bây giờ?
Thuần khiết đã mất đi, chẳng lẽ còn mất luôn cả tính mệnh? Nghĩ đến cổ đại ba thước dây treo cổ, một chén rượu độc hay bị nhốt tại tù sống không bằng chết, hay những cực hình, Mộ Dung Khiết cảm thấy đầu tê dại, toàn thân run rẩy. Tâm nàng loạn như ma, suy nghĩ xem có cách nào khiến Lãnh Quân quên chuyện này đi😆😆
Nóng Quá!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro