Tổng hợp Yulsic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Couple ring 2

Author: Gaucon

Yuri pov’s

Sau cái đêm bị cho ngủ ngoài sofa, Sica vẫn chưa chịu nói chiện với tôi, có vẻ cậu ấy giận thật rồi. Nhưng đó chỉ là Yoong thôi mà, đâu phải ai xa lạ, chắc tối nay tôi phải năn nỉ cậu ấy quá. Tôi thật sự rất nhớ cậu ấy. Hai tuần nay cậu ấy có cho tôi đến gần đâu, tôi muốn ôm cậu ấy vào lòng, hôn lên môi cậu ấy.

“Yul, Yul làm gì mà đơ ra thế.” Tiếng Tae lùn làm tôi bừng tỉnh, giờ chúng tôi đang ở phòng chờ chuẩn bị, hôm nay chúng tôi có buổi ký tặng Spao. Giờ tôi nhận thấy trong phòng chỉ còn Sica và tôi, không biết những người khác đi đâu rồi nhỉ. Thôi kệ tôi thấy giờ là lúc để tôi có thể nói chiện với cậu ấy. Không suy nghĩ nhiều tôi đi lại gần chỗ cậu ấy đang ngồi. Càng lại gần tôi càng đi nhẹ nhàng hơn vì công chúa của tôi đang ngủ. Bạn biết rồi đấy, nếu có ai đó làm Sica baby thức dậy thì…người đó chết chắc. Tôi nghĩ mình chưa muốn chết, tôi chết để vợ con lại ai lo (nhất là vợ  ) Sica baby của tôi ngủ dễ thương thiệt. Tôi nhẹ lượt tay trên khuôn mặt xinh xắn ấy, chợt rụt tay lại khi cậu ấy nhút nhích. Cậu lại 1 lần nữa chìm vào giấc ngủ sâu, một lần nữa tôi vuốt mũi cậu ấy xuống tới môi, dừng lại đôi môi ây. Cuối thấp xuống nữa, khẽ chạm vào đôi môi ấy, đôi môi mềm mại mà tôi đã nhớ 2 tuần nay. Nhận được có 1 đôi tay đang quàng qua cổ tôi, tôi chợt giật mình tính đứng thẳng dậy nhưng đôi tay đó lại kéo tôi xuốn gần hơn nữa, tôi cảm nhận được lưỡi của cậu ấy trượt qua môi mình, trượt một cách nhẹ nhàng, quấn lấy lưỡi tôi. Một nụ hôn dài chất chứa sự chờ đợi, nhớ nhung, đam mê, cái hương vị cherry wen thuộc.

“Cậu có bíêt là cậu lâu thông lắm hok Seobang.” Cậu ấy nói khi chúng tôi dứt ra để thở lấy hơi.

“Mình cứ tưởng cậu đã giận mình và cấm cửa mình luôn chứ.” 

“Ngốc àh, mình chờ cậu xin lỗi mình đó. Cậu toàn để mình chờ lâu không àh.” Cậu ấy bĩu môi thật dễ thương.

“Vậy mình sẽ không để cậu chờ nữa đâu.” Tôi lập tức tiến lại đôi môi của cậu ấy. Nhưng chợt tôi nhớ ra điều gì đó, tôi đứng bật dậy, cậu ấy nhìn tôi với con mắt ngỡ ngàng.

“Cậu sao vậy?” Cậu ấy đứng dậy hỏi tôi, còn tôi thì quay mặt đi chỗ khác.

“Không phải hôm quay cho Star King, cậu rất vui sao, còn ngồi lên đùi của Tiffany nữa.” Tôi cảm thấy giận lắm,, vì tôi lúc đó tôi đang ngồi kế bên cậu ấy, vậy mà thay vì lên đùi tôi ngồi thì cậu ấy lại ngồi vào chỗ của Tiffany.

“Seobang àh, có phải cậu đang ghen không?” Cậu ấy quay tôi lại

“Phải… mình đang ghen…” Tôi hét lên nhưng bị ngắt bởi đôi môi của cậu ấy. Tôi luôn bị mê hoặc bởi đôi môi ấy.

“Sao cậu lại ghen chỉ vì điều nhỏ nhặt như thế, mình cũng hay ngồi lên đùi của những người khác mà.”

“Nhưng mình không muốn mình…chỉ muốn…” Mặt tôi dường như đỏ lên.

“Cậu muốn sao?” Cậu ấy tiến lại gần tôi, đẩy tôi xuống ghế, ngồi lên đùi tôi. Chồm tới thì thầm vào tai tôi, tôi có thể cảm nhận được từng hơi thở của cậu ấy nơi vành tai của mình.

“Có phải cậu chỉ muốn tớ làm thế này với cậu chứ gì.” Câu nói của cậu ấy thật nóng bỏng, làm tôi không thể trả lời được gì mà chỉ gật đầu mà thôi, nhưng có một số hình ảnh trượt qua đầu tôi.

“Baby àh mình còn muốn thế này nữa.” Tôi hôn lên môi cậu ấy, một nụ hôn dài, đủ để tôi khám phá từng khoản trống trong miệng cậu ấy, lưỡi tôi cứ như đang chơi trò Judo với lưỡi cậu ấy vậy. có thể nói môi cậu ấy luôn ngọt ngào của mùi vị cherry. Tôi dần chuyển sự chú ý tới cổ cậu ấy, nó trắng, thu hút tôi. Mút nhẹ lên cuốn họng cậu ấy, làm cậu ấy rên rỉ không ngừng.

“Uhm..Yu..ri…àh..” Phải rồi gọi tên mình đi, cậu biết nó có thể kích thích mà. Tôi hôn những đường dài từ cuốn họng xuống cổ, vai, tay thì từ mép áo len sâu vào trong, cẩn thận mở từng nút áo, từng cái một. Tôi mở tới đâu xoa từng da thịt tới đó, mềm mại.

“Yuri, Sica àh, sắp tới lượt chúng ta rồi.” Giọng của Taeyeon làm chúng tôi giật mình. Tôi nhanh chóng đứng dậy, đỡ Sica ra khỏi người mình chỉnh quần áo lại.

“uhm tụi mình biết rồi ra liền.” Tôi hét to trả lời, chủ yếu đừng để cậu ấy vào lúc này vì Sica…các bạn biết đó. Mặt tôi không được tươi tỉnh cho lắm, bạn có thể cho rằng nhìn có nét giận đó. Tôi quay người để bước ra ngoài nhưng Sica nắm lấy tay tôi quay lại, hôn lên má tôi, thì thầm vào tai.

“Seobang àh, trong cậu kìa dễ thương lắm, tối nay Sooyoung bảo là sẽ đổi phòng đó, cậu biết nên làm gì mà phải không.” Cậu ấy kết thúc câu nói rồi bỏ đi, để lại tôi có hơi đơ và bất ngờ. Nhưng tôi chợt tỉnh và hiểu những gì đã xảy ra. Nhanh chóng đuổi theo nàng công chúa của mình, tôi lặng lẽ đi đến đứng kế bên cạnh cậu ấy vì chúng tôi là người ra cuối. Đang chụp hình thì tôi cảm nhận được có 1 cánh tay đang quàng qua tay của mình. Nó làm cho tôi quên hết mấy cái bực bội do Tae lùn phá hỏng. Cả ngày hôm nay dường như cảm thấy được, mặt trời đang chíu thẳng vào tôi. Sau khi chúng tôi ăn cơm xong, Tae lùn thì đang bàn việc mua cái gì đó cho Tiffany, trong bếp Hyoyeon đang rửa chén, còn đồng chí Sooyoung thì đang ăn, tôi, Yoona, Sunny và Seohyun đang coi TV và Sica đang ở trong phòng. Tới khoản 11h thì Yoona và Seohyun kéo nhau vào phòng tôi ngủ (haizz bé Seohyun còn nhìn tôi 1 cách e ngại nữa chứ, con bé đã thành con dâu của tôi rồi), sau đó thì Sooyoung kéo theo Hyoyeon về phòng, lát đát chỉ còn tôi và Tae lùn.

“Nè Yul, tối nay cậu ngủ ở đâu thế.” Cậu ấy hỏi tôi

“Yoona bảo Seohyun sẽ ngủ chung phòng với con bé, cậu cũng thấy lúc nãy Sooyoung cũng kéo Hyoyeon về phòng rồi, mình sẽ ngủ với Fany hoặc Sica thôi.” Tôi nhấn mạnh từ Fany để chọc tên lùn.

“Cái gì, ai cho cậu ngủ với Fany, cậu có biết Fany…” Cậu ấy giận và hét toáng lên.

“ngủ với cậu chứ gì, nhìn mặt cậu kìa Tae lùn. Mình biết tẩy hết rồi nhá, mình đương nhiên sẽ ngủ với vợ mình rồi kakaka.” Tôi cười lớn rồi bước đến phòng công chúa, để lại bạn Mung Tae đang tức lên. Đứng trước cửa phòng, tôi nhẹ nhàng mở cửa và bước vào, căn phòng tối om, tôi thầm nghĩ chắc cậu ấy mệt quá và đi ngủ rồi nên tiến về phía giường cửa Sooyoung, chuẩn bị leo lên thì.

“cậu định ngủ trên giường của shikshin àh, cậu ấy sẽ nổi giận nếu cậu ngủ trên đó đấy.” Tôi nhận được 1 cái ôm từ phía sau của Sica, tôi có thể cảm nhận được từng hơi thở của cậu ấy phả lên lưng mình.

“cậu có biết là mình chờ cậu lâu rồi không?” cậu ấy tiếp tục rồi quay người tôi lại, đè tôi ngôi xuống giường rồi ngồi lên tôi.

“Mình xin lỗi mình phải chờ mọi người vào phòng rồi mới vô dc."

“Tại sao cậu phải chớ chứ, mọi người ai cũng về phòng nấy rồi, cậu là seobang của mình, vào phòng mình thì có gì sai chứ.” Cậu ấy tiến lại gần tôi, khiến tôi nằm xuống giường.

“Chỉ là mình muốn đem cái này cho cậu.” Tôi lôi trong túi cái hộp nhỏ.

“là gì vậy?” 

“Cậu mở ra đi rồi biết.” Cậu nhẹ nhàng mở nó ra, ánh mắt có 1 chút ngạc nhiên.

“Cái này là mình nhờ Yoona mua giùm. Có chút giống với đôi nhẫn của con bé. Nhưng cái này là của mình là tình yêu mình dành cho cậu, chỉ mình cậu thôi.” Tôi lấy nhẫn đeo vào cho cậu ấy và tôi.

Cậu ấy không để tôi nói tiếp mà đã dùng môi của cậu ấy chặn tôi lại, hôn lên nó, dùng lưỡi cậu ấy thách thức và cắn nhẹ vào môi dưới của tôi. Tôi trỡ người để cậu ấy bên dưới còn tôi thì lên trên người cậu ấy.

“Cậu bíêt hậu quả khi cắn của môi dưới của mình là gì mà phải không?”

“Thì đã sao, mình đang chờ hình phạt của cậu đây.” Câu nói được kết thúc bởi một nụ cười quyến rũ, chính nó đã quyến rũ tôi. Tôi hôn đôi môi đang nở nụ cười ấy, lại là mùi cherry quen thuộc. lưới tôi và cậu ấy lại tiếp tục quấn lấy nhau, khám phá nhiều hơn bên trong miệng cậu ấy. Tôi trượt 1 đường dài từ cổ xuống vai, 1 đường dài ẩm ướt, lần này tôi không nhẹ nhàng cởi từng nút áo cảu cậu ấy nữa, công việc đó quá lâu, tôi thích làm công việc của mình hay làm hơn đó là giựt phăng nó ra, để lộ thân hình được gọi là hot nhất SNSD với cái bra màu trắng quyến rũ. Tôi miết môi lên da thịt cậu ấy, nhẹ nhàng để lại những nơi đi qua bằng những dấu ấn yêu thương, nhẹ nhàng luồn tay ra sau để cởi tấm bra của cậu ấy. Cậu ấy không ngừng rên rỉ, những tiếng rên rỉ nhỏ nhưng đủ làm tôi phấn khích, tay cậu ấy giải quyết cái áo tôi 1 cách gọn gẽ. Tôi lướt nhẹ từng centimet da thịt ấy, hôn lên từng chỗ một. Giờ cậu ấy đang làm việc với cái quần short của tôi, 1 cách nhẹ nhàng để có thể làm được điều đó, giờ tới lượt tôi với cái quần sport của cậu ấy, sau khi đã cởi được cái khóa, tôi dùng chân để đạp quần cậu ấy xuống, tay thì trượt xúông từ eo đến đùi, nó cứ thế chạy liên tục, miết từng chút một. Tiếng rên rỉ của cậu ấy càng lớn hơn khi tôi đưa tay vào “chổ ấy”…

Chúng tôi dường như mệt mỏi sau khi đã họat động mạnh đó. Cơn bùn ngủ bắt đầu kéo tới, khi Sica đang nằm ngủ 1 cách ngon lành trong vòng tay của tôi. Chuẩn bị ngủ tôi sực nhớ ra 1 việc, tôi nhanh chóng kiếm cái điện thoại, sau khi làm xong nó. Tôi bắt đầu chìm trong giấc ngủ. Tôi mong mình có thể có giấc mơ được ở cùng Sica mãi mãi và nó sẽ thành hiện thật.
-----------------------------------
Bonus: (chắc mọi người thắc mắc việc Yuri làm gì thì đây…)

“Tae…Tae…àh…” Tiếng Fany rên rỉ không ngừng khi họ đang make out.

Phải rồi cứ vậy đi Fany, nhưng mình muốn nhiều hơn nữa. Nó luôn làm tôi không thể kiềm chế lượng hoocmôn trong người. Đã lâu lắm rồi tôi mới làm những việc năng nhọc này với Fany. Tôi thề rằng sẽ giết ai phá hỏng phút giây này. Đó là những gì trong suy nghĩ của Taeyeon

[If You wanna be my lover, you got get my friend] (Bài Wanna be khúc của Tiff hát trong Kiss the radio)

Tiếng điện thoại của cô đổ dồn dập, cô cố lờ nó đi. Nhưng nó cứ đổ suốt, bực mình hơn là cô không bíêt đã quăng điên thoại ở đâu. Sau một hồi tìm được, tắt nó, chuẩn bị quay lại với công việc của mình thì, cô thấy Tiffany đã ngủ rồi. Có thể cô ấy đã quá mệt, nhưng Tae có thể đã xong nếu như không có tên phá đám đó. Taeyeon nhìn vào tên người gọi, KWON YURI cái tên đã được đưa vào sổ đen cần giải quyết gấp vào ngày mai. Côi nhẹ nhàng ngồi bên cạnh hôn lên trán Fany chút cô ấy ngủ ngon rồi nhẹ nhàng nằm bên cạnh, vòng tay qua người để ôm lấy cô ấy, cho đến lúc chìm trong giấc ngủ. Một cuộc chiến đã kết thúc nhưng liệu nó có kéo theo 1 cuộc chiến khác không.

Love

- CÁI GÌ!? CẬU BỎ VIỆC Ư? Khoan, từ t ừ đã nào… tút..tút tút…Này dù sao cậu cũng nên báo trước một tháng trước khi nghỉ việc chứ.T ôi rất tức giận quát vào điện thoại, người cùng làm việc tại tiệm bánh với tôi bỏ việc mà không báo trước, khiến tôi cảm thấy bối rối việc ở quán rất bận mà mình tôi thì thật khó, đang trong cơn tức giận.
- Sicca cô có thể nói nhỏ đựơc không và trong tiệm mình đang có khách- bà chủ tiệm nhắc nhở tôi.
- Xin lỗi …tớ chọn bánh đựơc chưa? vị khách đó trả lời
- Ôi! Tôi xin lỗi vì đã để quý khách đợi! – t ôi trả lời và nở nụ cười.
Tôi nhìn cô gái trước mặt và nghĩ : “ Cô gái này luôn đến cửa hàng cùng một thời gian vào mỗi ngày, thân hình cô ấy cao ráo cân đối, làn da ngăm đen trông cô ấy thật khoẻ mạnh. Thật kì lạ là cô ấy có thể giữ được vóc dáng trong khi có thể ăn bánh ngọt mỗi ngày. “
- Ừm…. cậu vẫn đang nghe ấy – cô gái ấy lên tiếng.
Tôi giật mình và mỉm cười nhìn cô gái bỗng nhiên một ánh soáng loé lên trong đầu, tôi nắm chặt tay cô gái và hỏi : 
- Này, cậu rất thích bánh đúng không? Bây giờ cậu có rảnh không?
- À…tớ chỉ định về nhà- cô gái đó lúng túng trả lời.
- Muốn có một công việc không?? 

2 tháng sau…trong lễ giáng sinh tại cửa hàng .

Phải mình là người đã lôi kéo cô ấy , nhưng…. Cô ấy kém mình một tuổi và chả đáng yêu tẹo nào. Cô ấy tên Kwon Yuri và cô ấy thật chán ngắt không có những mộng mơ so với cái tuổi cấp 3 thơ mộng của cô ấy.
- Chậc, nhìn các cặp đôi kìa. Họ thật là tình tứ…- tôi nói.
- Chà… thì đang là lễ giáng sinh mà! – cô ấy trả lời.
- Đúng! Đang là giáng sinh tại sao tớ lại phải ở đây chứ?
- Cậu ở đây vì cậu không có người yêu và cô đơn Sicca à.
- Cậu cũng đã có người yêu đâu Yuri- tôi khó chịu liếc cậu ấy.
- Xin hãy tập trung hơn vào công việc Sicca à. Cậu ấy mỉm cười trả lời.
- Nhưng cậu không thấy lạ à trông tớ cũng đáng yêu mà. Và trông tớ khá tuyệt khi mặc bộ váy santa này đấy chứ. Tôi lờ cậu ấy.
- Cậu có thể từ đề cao bản thân mình được vậy sao? Cậu ấy lại trả lời với giọng điệu chán ngắt.
- Tớ chỉ nói sự thật thôi. Chả lẽ không có một chàng trai tốt nào ngoài kia sao? Người mà đẹp trai , thông minh, có thân hình đẹp và gia đình giàu có…( tôi vừa nói vừa đưa ngón tay ra đếm những điều kiện của mình)… và phải có một tấm lòng tốt nữa.
- Tớ nghĩ sẽ chẳng khó gì để tìm một người nếu cậu hạ thấp các tiêu chuẩn của cậu xuống…
- Khi tớ làm thế thì mối quan hệ đấy không đựơc bao lâu. Tôi nói một cách chắc chắn dựa vào những kinh nghiệm trước đây t ôi c ó.
- Ừm… cũng không phải là không có ai như vậy? cậu vừa nói vừa đưa tay vuốt cằm ra vẻ suy nghĩ.
- H ả? Ai cơ? Cậu phải giới thiệu cho tớ !!! tôi mừng rỡ đôi mắt mở to hết cỡ.
- Tớ hấp dẫn, tớ đứng đầu lớp, thân hình tớ khá đẹp và nhà tớ cũng thuộc loại kh á giả. Muốn hẹn hò với nhau khi nào cả 2 có bạn trai không? Cậu vừa nói vừa nở nụ cười.
- Đợi.. một chút câu đang nói cái gì đấy? Cậu là con gái mà … tôi bối rối trả l ời .
- Nó khả phổ biến bây giờ mà… thật không ngờ cậu khờ đến thế Sicca.. thật đáng yêu! Cậu vừa nói vừa cười nhạo.
- Cái…kh..không sao! tớ chỉ hơi bất ngờ , mọi chuyện sẽ tốt hơn vì bọn mình là con gái. T ôi v ừa nói vừa làm điệu bộ thuyết phục, tôi không muốn bị chế nhạo vì không biết về sở thích của teen bây giờ.
- Cậu không cần tự ép mình làm thế đâu.
- Tớ không có! Không ép buột mình tí nào. Nó khá là hay đấy. Chúng mình hẹn hò đi.
- Ồ thât chứ! Vậy,xin hãy đối xử tốt với mình. Cậu nói và nở nụ cười thật tươi. Tôi cảm thấy hơi bối rối vì nụ cười đó.

Hôm sau, tại SM high school lớp 12a2: 
- Đấy là lý do vì sao tớ có bạn gái.
- Chẹp cậu thật ngu ngốc! Có cần tớ mai một vài cậu bạn cho cậu không? Tiffany cô bạn thân của tôi đang nêu ý kiến của mình sau khi nghe tôi tâm sự.
- Không cậu luôn chọn những thằng trong rất rẻ mạt thôi. Với lại hẹn hò với Yuri thì tớ sẽ không thấy cô đơn khi kì nghỉ đông đang tới.
Cô ấy thở dài và chúc tôi may mắn. À v à đ ến gi ờ t ôi hẹn với Yuri rồi tôi chạy xuống cổng trường và tìm cậu ấy, ồ cậu ấy đang đứng gần trạm xe buýt. 
- Xin lỗi vì đã để cậu phải chờ! Cậu đợi có lâu không?
- Có một lúc lâu rồi đó!
- Hứ.. đáng lẽ cậu phải nói là “ Không tớ mới đến thôi chứ” cậu chả lãng mạn tẹo nào- tôi chu miệng nói.
- Cậu xem nhiều phim tình cảm rồi đấy!
- Xí… tôi phụng phịu.
Đột nhiên cậu ấy cười và nắm tay tôi : Hm…vậy thì thế này thì sao? Tớ đến sớm vì tớ muốn cậu sưởi ấm cho tay tớ.
Tôi đỏ mặt nhìn cậu ấy, cậu ta còn xem phim tình cảm nhiều hơn tôi nữa .
- Vậy cậu muốn đi đâu nào?
- À… ừm…chúng ta có thể đi xem phim, uống trà rồi đi xem đồ.. tôi trả lời nhát gừng.
- Chà… đúng là viễn cảnh của một buổi hẹn hò. 
Cậu nắm tay tôi dẫn tôi đi xem phim, ăn bánh và đi tùm lum. Hôm nay thật vui nhưng hơi ngại khi tôi ăn bánh thì cậu không ăn mà cứ nhìn tôi chằm chằm. Cuối cùng cũng hết ngày cậu dẫn tôi về, nhưng tôi vẫn cảm thấy có cái gì đó thiếu thiếu cảm giác vẫn như đi chơi với bạn bè bình thường.
- Cậu biết không, hôm nay đi chơi cũng vui nhưng tớ không thấy khác so với đi chơi với bạn bè…
- Cậu nói đúng..chúng ta hôn nhé? cậu lại nở nụ cười đó .
Tôi ngại ngùng gật đầu. Cậu cuối xuống từ từ tiến gần mặt tôi , tôi cảm thấy hồi hộp tim đập nhanh hơn bình thường . Câu có khuôn mặt thật đẹp, lông mi dài sóng mũi cao. Cậu bỗng nhiên dừng lại.
- Nhắm mắt lại đi.
Tôi giật mình trả lời: “ Xin lỗi! Tớ chỉ đang nghĩ là cậu trông rất xinh! “
- Cảm ơn cậu cũng đáng yêu lắm Sicca. Axx……cậu lại đang làm tôi xấu hổ rồi
- Vậy chúng ta làm gì tiếp đây? Tôi kiếm chuyện nói để cậu không biết tôi đang bối rối.
- Hm…tớ muốn thấy nhà cậu.
- Cũng đựơc vậy ngày mai chúng ta sẽ tới nhà tớ và cùng làm bài tập. Bây giờ cũng muộn rồi tớ vào nhà đã và cảm ơn vì buổi hẹn hôm nay. Tôi chào tạm biệt Yuri và đi vào trong nhà.
Cậu cũng vẫy tay và đi về. Sau đó tôi nhận được tin nhắn của cậu: “ cảm ơn vì hôm nay, đi với cậu tớ rất vui . Và chúc cậu ngủ ngon nhá my baby. Yul ” Tôi đọc xong tin nhắn và mỉm cười nhiều lúc cậu cũng không tẻ nhạt như lúc đầu tôi đã nghĩ .
…………..
- Vậy là cậu ấy sẽ tới nhà cậu học bài. Fany nói với chất giọng thánh thót.
- Suỵt…cậu sợ cả canteen không ai nghe thấy à. Ừhm, cậu ấy sẽ tới nhà tớ. Mà tớ cảm thấy cặp với con gái xinh cũng khá thú vị.
- Cậu có vẻ đang dần thích thú với chuyện này đó nhỉ. Nhưng đừng có qúa thích dần chuyện này vì cả hai sẽ ngừng quen nhau khi 1 trong 2 người có bạn trai đó.
Hứ cái đồ nấm lùn này không bao giờ mở miệng nói tốt đựơc một câu cả, nhưng cậu ta nói cũng đúng nếu Yuri có bạn trai thì mình với cậu ấy sẽ chia tay. Bỗng nhiên tôi cảm thấy buồn khi nghĩ tới điều đó.
Tại nhà Jessica:
- Đây là Yuri người cùng làm với con ở tiệm bánh. Còn đây là Mom và em gái tớ.
- Cháu chào cô.- Yuri lễ phép chào hỏi- Và em là em gái của Sicca à, nhìn em không giống Sicca lắm trông em thật đáng yêu .
Hứ đồ tồi dám nói như vậy đó hả? Cậu sẽ biết tay tớ.
- Nhưng tớ nghĩ cậu là đáng yêu nhất. Cậu ta lại nở cái nụ cười đó làm tim mình đập khác bình thường , lần này tạm tha cho cậu đó.
- Muốn học luôn không ?
- Ừhm.- Cậu ta trả lời và đeo kính vào wow.. không ngờ khi cậu ấy đeo kính trông cậu ấy rất tuyệt.
Aishhhh…cả buổi học mình toàn để ý đến cậu ta không tập trung gì đ ược trông cậu ta thật cool khi đang học bài, nhưng sao khi ở gần cậu ta tim mình đập mạnh… không lẽ mình đã yêu cậu ta sao. Không! Không! Không! Đi ều đó là không thể đựơc, mình với cậu ta chỉ mới hẹn hò sao tình cảm đến nhanh như vậy đựơc. Để phá tan những suy nghĩ của mình tôi kêu Yuri xuống ăn cơm với gia đình tôi . Nhưng cả buổi ăn tôi chỉ toàn để ý đến cậu ấy và cả lúc coi phim nữa sao tôi không th ể không tập trung đến cậu ấy đựơc cơ chứ chắc chắn tôi đã thật sự thích cậu ấy rồi.
- Tớ thích nhà cậu lắm, Sicca. Gia đình cậu thật ấm áp .
- Hả? Thật à?
- Ừ, vì tớ là con một, mà ba mẹ tớ thì bận đi làm nên tớ cảm thấy rất ấm áp khi ở nhà cậu.
- Lần sau tớ sẽ đến nhà cậu chơi nhá.
- Được thôi! Cậu nói và đột nhiên thơm vào môi tôi Còn đây là nụ hôn chút ngủ ngon.
Thình thịch… thình thịch…tôi ôm gối che mặt cho đỡ ngại cậu ta toàn làm tôi bất ngờ. Cậu trải chăn mềm ra dưới sàn chuẩn bị ngủ , t ôi th ấy ng ại ng ại đ ể cậu ngủ dưới sàn thì kì quá.
- Yuri.Muốn ngủ chung không?
- Thật là trắng trợn quá nha…
- Kh ônggggg… ý tớ không phải như vậy chỉ là ngủ chung thì sẽ ấm hơn- Tôi bối rối giải thích.
- Được rồi. Cậu mỉm cười trêu chọc tôi aishhh cái con người này.
Tôi không hiểu vì sao Yuri gợi ý hẹn hò? Chỉ là bất chợt nói ra hay là vì cái gì khác…
- Yuri… trước giờ cậu đã hẹn hò với ai chưa ?
- Ừm….cũng khoảng 2 3 người. Mà sao cậu tự dưng hỏi vậy?
- Không chỉ là tò mò thôi. Mà có ai là con gái không?
- Không! Cậu là người đầu tiên.
- Ừh. Tớ buồn ngủ rồi ngủ ngon nha.
- Ừh, ngủ ngon!
Tôi cảm thấy hơi buồn vì Yuri chưa cặp với cô gái nào trước đó làm tôi băn khoăn không biết cô ấy đối với mình như thế nào. Tôi chỉ mong mối quan hệ này đựơc kéo dài.
……….
Hôm sau,tại cửa tiệm:
- Xin…xin lỗi đã làm phiền cậu khi cậu đang làm việc…nhưng xin cậu hay cầm lấy và làm ơn gọi cho mình nếu cậu đồng ý.- Một anh chàng đưa tôi bức thư và chạy đi khi tôi chưa kịp nói gì cả.
- Tuyệt quá. Đồng phục của cậu ấy là của một trường dành cho những học sinh giàu có, cậu ấy trông cũng đẹp trai và cũng có vẻ là người tốt. Vậy là chúng ta không phải hẹn hò giả nữa. 
- À… ừm…tớ mong cậu cũng sẽ kiếm đựơc một người tốt. Tôi trả lời nhưng cảm thấy không vui lắm khi nhận bức thư đó, tôi không muốn kết thúc nhanh như vậy.
- Tớ còn vài việc phải làm, nên tớ đi trước đây. Còn đây là nụ hôn tạm biệt. Cậu hôn vào môi tôi xong cậu bỏ đi. Giờ thì ai coi nhiều phim tình cảm đ ây, Yuri cậu đúng là đồ ngốc cậu từ bỏ tôi nhanh vậy sao? Đáng lẽ tôi không nên đồng ý cuộc hẹn hò giả này tôi càng ngày càng thích cậu. Tôi vẫn chưa cho cậu biết cảm nhận của tôi..Mà khoan đã tôi mới chính là đ ồ ngốc..T ôi chạy theo cậu ấy, kìa cậu kia rồi tôi cầm tay cậu và quay người cậu lại. Ai thế này? cậu đang khóc à Kwon Yuri thường ngày đây sao… đợi một chút tôi không hiểu.
- Ùm..sao cậu lại khóc? tôi vừa nói vừa xoa người Yuri.
- Tớ..yêu cậu Sicca..tớ xin lỗi tớ sẽ không làm phiền cậu nữa tớ sẽ nghĩ việc..hixhixx.
Khoan chuyện gì thế này, cậu ta yêu tôi vậy mà cậu ta dấu nhém điều đó trông có vẻ mạnh mẽ nhưng không ngờ cậu ta cũng rất yếu đuối. Và tôi cảm thấy hạnh phúc khi cậu ta đã nói điều đó.
- Tớ cũng yêu cậu Yuri ah. 
…….
Hôm nay tôi tới nhà Yuri, wOw nhà cậu ta to thật.
- Cậu vào đi.
- Tớ có mang bánh Pastry và phim nè. - Tôi nói và đưa bánh cho Yuri.
Cậu đi pha trà và mang bánh tới, nh ưng cậu chả ăn miếng bánh nào cả. Hơi ngạc nhiên nên tôi hỏi
- Này sao cậu không ăn bánh?
- Tớ không thích đồ ngọt.
- Nhưng….
- Vì yêu cậu nên tớ mới đến mua bánh của cậu mỗi ngày. ….Cậu ấy lại làm mình xấu hổ rồi.
- Ngoài cậu ra tớ không cần gì hết. Tôi nói và chồm tới hôn cậu, trông cậu đỏ hết cả mặt thật là cute, hehehe.

♥THE END♥

Nắng Ấm


-----------------------------------------------------------------------------------------------------
“eh này, vác máy chụp hình đi đâu đấy” Yuri hét lớn khi thấy Hyomin đang tí tởn mang máy ảnh chạy ra ngoài

“ơh, lâu lắm trường mới tổ chức lễ hội, đem ra chụp làm kỉ niệm”

Snap……….snap…………….snap

------------------------------------------------

Yuri vừa đi lấy mấy tấm hình về, cả hai nhốn nháo xem mấy tấm ảnh, toàn chụp tự do nên tấm thì rất vui còn tấm thì chụp dính mỗi cái cây trong sân

“ơ” Hyomin reo lên khi đang nhìn ngắm mấy tấm hình “Yul là ai vậy??” 

Đưa tấm hình cho Yul, Hyomin vẫn nhìn chằm chằm vào tấm hình đó, một cô bé đáng yêu dáng người nhỏ nhắn và nụ cười thật tươi nữa

“nhỏ con vậy, chắc nhỏ hơn tụi mình” Yul gật gù khi xem tấm ảnh

Có gì đó quen thuộc đối với Hyomin, cô đã nhìn thấy người này ở đâu đó rồi thì phải. Jessica bạn của Yul đến cũng lao vào xem mấy tấm ảnh Hyomin lại hỏi Jess có biết cô gái đó là ai khóc, nhưng vô vọng

“oh hình này đẹp đấy, cậu học nhiếp ảnh được đó Hyomin”

Jess nhặt lấy tấm ảnh chụp cô bé có nụ cười như nắng mà Hyomin đang muốn tìm hiểu. Yul lập tức bỏ đi làm đồ ăn trong khi Jess và Hyomin tám đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, và Yul đã phải gọi to tên hai người lần thứ tư thì hai chị tám mới dừng nói chuyện
------------------------------------------------
“Hyomin ah” bất chợt Yul reo lên làm cho mọi người trong thư viện đều bực mình

Vội kéo người bạn ồn ào ra khỏi đó, Hyomin tức tối vì phải dừng đọc cuốn sách, mắt Yuri vẫn nhìn vào trong thư viện

“chời ơi, người mà cậu muốn tìm ở trong thư viện” Yul thở dốc tay chỉ vào trong thư viện

“áhs đâu có”

“trong khi cậu lôi tớ xềnh xẹch chắc cô bé đó đi mất rồi”

Thở dài, Hyomin rất muốn gặp cô bé, tấm hình ấy được Hyomin kẹp trong cuốn sách gối đầu nằm của cô, cái nụ cười đó, Hyomin không thể nào quên được, thật tiếc ngày hôm ấy cô không nhìn thấy cô bé ấy, nếu không Hyomin sẽ không phải khổ thế này

------------------------------------------------
Hôm nay Hyomin dậy thật sớm mặt trời còn chưa lên, tối qua cô không ngủ nổi vì bận ngắm nhìn tấm hình ấy. sáng trời lạnh, gió nhẹ không khí yên bình, chẳng biết làm gì cô tìm một ghế đá hướng ra phía sông mà ngồi tận hưởng không khí trong lành

Khá nhiều người ra đây tập thể dục cũng phải thôi chẳng có gì lạ nhưng Hyomin để ý thấy một người không tập thể dục mà là chơi với bọn trẻ, khá xa Hyomin không thể nhìn rõ, mặt trời sắp lên các đứa bé phải về nhà, nhưng người đó thì đứng lại nhìn về phía mặt trời

Mặt trời lên thật đẹp thứ ánh sáng yên bình đó làm loá mắt Hyomin, trong tíc tắc Hyomin nhìn thấy người đó, chính là cô bé kì lạ trong tấm ảnh của Hyomin, chỉ nhìn thấy được một nửa gương mặt nhưng Hyomin vẫn kịp nhìn ngắm nụ cười rạng rỡ ấy

Nhưng lại một lần nữa Hyomin không đuổi kịp cô bé ấy, mất dấu, thở dài buồn bã Hyomin rảo bước về nhà

-------------------------------------------------
“Đồ Yuri chết tiệt, trả sách trễ bây giờ bắt mình thế mạng, hix bà thủ thư dữ gần chết, kì này bảo Jess xử đẹp cậu ấy” Hyomin lầm bầm bực bội bước thẳng đến thư viện

Mở cửa bước vào Hyomin bỗng rùng mình lỡ bà ấy la cho một trận thì sao, thế là Hyomin cúi mặt xuống nhìn đất, bước đến đưa cuốn sách ra mà không dám nhìn lên

“chị trả không đúng hẹn”

Một giọng nói trong trẻo vang lên, Hyomin thắc mắc vì thường khi bà thủ thư có giọng nói rất khủng khiếp, ghê hơn cả khủng long gầm vậy mà sao hôm nay giọng bà ấy hay thế lại còn nói cái kiểu nhẹ nhàng đó nữa, hoặc là bị ma nhập hoặc là không phải bà ấy 

Hyomin chầm chậm ngước lên và ngỡ ngàng

“sao vậy, chị gì ơi, chị có bị bệnh không??”

Vẫn cái giọng ấy, nhưng trước mặt Hyomin là cái cô bé mà cô đang tìm kiếm, thế rồi cô thủ thư quay lại, cô bé ấy mỉm cười nhìn Hyomin rồi chạy đi, còn Hyomin thì đông cứng rồi cũng chạy theo nhưng không kịp, một lần nữa Hyomin lại bỏ qua cơ hội làm quen

----------------------------------------
Vài hôm sau Hyomin đi mua sách với Hara, một cô bé nhỏ tuổi hơn Hyomin, cô đã quen với Hara khi tham gia từ thiện ở nhà thờ, đang chăm chú tìm sách bỗng Hara gọi lớn

“Sunny unnie”

Một cô bé đứng gần đó giật mình quay qua quay lại rồi nhìn Hara cười thật tươi

“ah nhóc Hara”

Hyomin lại đóng băng vì đó là cô bé Hyomin tìm kiếm

“oh, cái chị hôm trước” Sunny bật cười khi nhìn thấy Sunny “nhóc Hara em quen chị ấy hả?”

“haha chị cái gì, hai người bằng tuổi mà, chị ấy là Hyomin” nói xong Hara quay qua nhìn Hyomin người đang đóng băng nãy giờ

“ah …… chào …….mình là Hyo Min”

“chào, mình là Sunny” lại nụ cười rạng rỡ ấy

Nụ cười đó toả nắng Hyomin nghĩ chắc cả thế giới này chỉ có mình Sunny là có nụ cười đẹp đến như vậy, băng tan Hyomin cũng cười vì bây giờ cô đã quen biết Sunny, một cô gái khác cũng eyesmile như gọi tên Sunny thật to

“ah xin lỗi nhé mình phải đi đây, tạm biệt nhóc Hara”

Lần này Hyomin không đuổi theo hehe cô quay qua Hara dò hỏi

“sao em quen Sunny vậy?”

“lần đi mua nintendo em với chị ấy đã cãi nhau rồi quen lun”

Thu hoạch bé Sunny rất thích chơi game, Hyomin tiếp tục 

“cô gái đi với Sunny là ai?”

“ah là Tiffany, Tiffany thích chị Sunny lắm nhưng Sunny không thích chị ấy hai người ấy là bạn tốt của nhau đó”

Tốt Sunny không thích Tiffany cơ hội cho Hyomin vẫn đầy ra đấy

“Sunny học ở đâu?”

“ax chung trường với chị đó”

Hehe chung trường thảo nào hôm lễ hội lại chụp trúng Sunny, chung trường đồng nghĩa cơ hội cho Hyomin tăng vèo, Hyomin tiếp tục với hàng đống câu hỏi khác, trời tối mịt, giá mà ngày kéo dài thêm chút vì Hyomin vẫn muốn hõi nữa nhưng ngược lại Hara đã rất mệt vì phải trả lời hết câu này đến câu khác

--------------------------------------------
Chiều hôm sau ở thư viện, Hyomin cùng cô bé Huyna bước vào tìm Sunny, hehe nhóc này nói nhiều hy vọng sẽ giúp được Hyomin, vẫn như hôm trước bà thủ thư đã đi làm gì đó Sunny thì đang thay bà ấy

“ah Hyomin, nhóc Huyna”

Hyomin giật mình vì Sunny đã gọi cô trước, công nhận Sunny quen biết nhiều người thật,Hyomin rụt rè bước đến chứ không như Huynah tía lia cái miệng, Huyna đã quen với Sunny ở nhà thờ 

“Sunny unnie”

Sunny mỉm cười xoa đầu Huyna

“unnie nghỉ đi để em thay cho”

Theo đúng kịch bản mà Yul nghĩ ra, kế hoạch bắt đầu

“khỏi, unnie làm được rồi” Sunny đáp lại rồi nheo mắt nhìn Huyna “nhìn nhóc lạ lắm có chuyện gì à?”

“ớ không có gì”

Bỗng nhiên nhân vật không có trong kịch bản xuất hiện

Là Hara đang đứng trước thư viện nhìn vào trong gọi Huyna haha 

“oh em mau ra với Hara nếu không cô bé ấy sẽ giận đó”

Vỡ kế hoạch Huyna mếu máo nhìn Hyomin tạ lỗi rồi chạy vèo ra nằm tay Hara đi ăn kem

“cậu có gì cần nói hả?”

Không có Huyna Hyomin chả biết làm sao, cô lắp bắp mãi mà không nói được gì bỗng Tiffany bước vào

“Sunny ah tối nay đi dự tiệc với tớ nhé”

“tại sao?” nhưng Sunny lại lạnh lùng đáp trả

“để nhảy đôi chứ chi, vui lắm”

Hai từ nhảy đôi đó làm Hyomin khó chịu ra mặt

“dừng lại đi, tớ nói nhiều lần rồi đừng có suốt ngày bắt mình làm theo ý cậu” Sunny cau mày rồi kéo tay Hyomin “cô thủ thư đến rồi, cậu về đi, Hyomin đi với mình”

Một chốc sau cả hai đã ngồi trên ghế đá trong công viên 

“cô gái lúc nãy…..”

“cậu ấy chả là gì hết, mà cậu có gì nói với mình hả?”

“ơ không….” Hyomin bất giác thốt lên 

“ô, vậy mình về” 

Sunny đứng lên thì bị Hyomin nắm tay kéo lại

“ngồi đây với mình được không?”

Sunny cười rồi chạy đi mua kem cho cả hai, hai cây kem chocolate dần dà chỉ còn lại cái que, cả hai vẫn không nói chuyện, thật khó chịu nhỉ, gần 10h tối, cả hai vẫn chưa về

“về thôi trễ rồi”

Sunny lay người Hyomin thì nhận ra cô ấy đang lạnh run lên mà lại không mặc áo khoác nữa chứ, Sunny lấy ra một cái khăn choàng quấn vào cô Hyomin rồi cầm lấy đôi tay run rẩy ấy thổi phù

“sao không mặc áo khoác hả, mình chưa thấy ai ngốc như cậu”

Hyomin trố mắt nhìn Sunny, nghĩ lại thì Hyomin thua xa Sunny. Sunny thông minh, vui vẻ, hay cười lại quen biết rất nhiều người, và giờ đây Sunny lại rất dịu dàng, ân cần với Hyomin.

“Hyomin, tụi mình ngồi đây đến sáng luôn nhé” 

“ơ, nhưng mai phải đi học mà”

“nhưng mình muốn ngồi đến sáng” hehe Sunny lại aegyo thì Hyomin từ chối sao nổi

“uhm cũng được”

Cả hai đứa nhóc ngồi đó không nói gì mà lại cười, buồn ngủ….. lim dim hai đứa dựa vào nhau mà ngủ, Sunny vẫn nắm chặt tay Hyomin, ấm áp khó tả

----------------------------------------------------
Sáng sớm Sunny đã dậy nhưng Hyomin thì mắt vẫn nhắm nghiền, từ khi có tấm hình cô đã ngủ khá ngon giờ ngủ chung với người thật lại còn tuyệt hơn hô hô

“Hyomin dậy đi”

Khẽ lay người Hyomin, cô bé dụi mắt rồi cười cái kiểu ngố không chịu nổi

“nhìn kìa”

Sunny chỉ tay về hướng mặt trời, thứ ánh sáng đẹp nhất mà Hyomin từng thấy (mặc dù Hyomin từng nhìn ngắm cảnh này rất nhiều lần), hai đứa nhóc chia tay về tới nhà ch8a1c bị phụ huynh mắng cho ấy chứ, nhưng vẫn vui hehe 

Àh mà Hyomin vẫn chưa rủ Sunny đi chơi ở công viên giải trí được, cái tên Yul bảo cách tốt nhất để xác định tình cảm đó là cùng hau đi chơi ạh, không biết hắn nói đúng không nhưng Hyomin cũng đành nghe theo thôi

------------------------------------------------------
Hôm nay Hyomin lại đến thư viện và đã học thuộc kịch bản làm sao để mời Sunny đi chơi do tên Yul chỉ bảo, nhưng Hyomin lại nhìn thấy cảnh tượng đáng lẽ không nên nhìn thấy


Tiffany với Sunny đang ………..ôm nhau, Hyomin ngỡ ngàng và nhận ra rằng mình đã có cảm giác với Suny và giờ thì Hyomin đang khóc, chạy thật nhanh thật nhanh 
nhanh chóng nhận ra Hyomin Sunny liền chạy theo, thật may mắn Sunny ch6an ngắn nhưng chạy thì khỏi chê, nắm lấy tay Hyomin, Sunny kéo cô bé đến công viên đi đến một góc ít người nhất và nói chuyện

“yah cậu sao vậy?”

“Mình ….mình……”

“sao cậu lại khóc mình làm gì sai sao?”

“không cậu không làm gì sai hết đơn giản là tớ thích cậu và đã rất vất vã để tìm cậu, làm quen với cậu và nói chuyện với cậu mà không để ý rằng cậu đã có người khác”

“cậu bị gì vậy?”

“không, là tớ ngốc rõ ràng đã biết có đó kì lạ giữa cậu và cô ấy mà vẫn đâm đầu vào thích cậu”

“không ý mình là cậu không cần phải vất vả vì tớ vì….”

“vì cậu đã có bạn gái” Hyomin nói thật nhanh rồi lại chạy đi

Chạy theo và ôm lấy cô bé đang run lên Sunny thật nhẹ nhàng nói

“nè cậu không chịu nghe mình nói sao, cậu không cần phải tìm mình, nghĩ cách làm quen với mình, không cần đâu vì mình chính là người đã tìm cậu, mình chính là người tìm cách làm quen với cậu, nghe mình đi”

Hyomin dừng lại ngạc nhiên và không thể tin vào tai mình nữa

“mình đã phải nhờ cô thủ thư, Hara, Huyna và cả Yul chỉ để quen với cậu và nói chuyện với cậu, tin mình nhé” Sunny lại tiếp tục “mọi chuyện là do sắp đặt trước, hix là do Tiff chỉ mình, mình sẽ giết cô ấy”

Sunny bắt đầu sụt sịt rồi bật khóc, khóc vì biết mình ngốc khi nghe lời Tiff, khóc vì giận bản thân không đủ can đảm làm quen với Hyomin vào hôm lễ hội trường, và khóc vì biết rõ ràng bản thân đã thích Hyomin và khóc vì đã làm Hyomin khóc

Hít một hơi thật sâu Sunny lên tiếng

“mình thích cậu Hyomin”

Hyomin lại không tin vào tai mình

“mình biết cậu chắc không thích mình, dù sao thì mình với cậu biết nhau chỉ mới vài ngày thôi” Sunny bĩu môi buồn bã

“ơ không…..”

Lắp bắp, lắp bắp và người cứu mạng tới

“hehe Hyomin thích cậu đấy Thỏ lùn”

Yul bật cười và đưa cho Sunny tấm hình mà Hyomin đã giữ như bảo vật

“xin lỗi đã lừa cả hai hehe, Sunny thích Hyomin và Hyomin thích Sunny là do mình muốn trêu hai cậu một chút mà”

Tiff, Yul, Jess, Hara và cả Huyna đều cười nhìn Sunny và Hyomin, mặt đỏ lên và đầu thì bốc khói Sunny nhìn đám bạn với ánh mắt hình viên kẹo rồi bay vào nhắm ngay cổ Yul mà trảm

Sau khi mắng cho Yul và cả đám nhóc kia một trận Sunny liền kéo tay Hyomin chạy như bay, có lẽ là đi ăn kem hai đi công viên giải trí gì đó nhưng đi đâu thì cũng không quan trọng lắm vì đối với hai người yêu nhau thì đến nghĩa địa cũng thấy vui mừ
-End-

Just happy, It's enough

Sau khi quay xong Invincible Youth tập cuối, Sunny và Yuri đi theo manager ra xe để về Seoul.

- Awwnnn.... 

- Unnie, unnie không sao chứ? - Yuri hỏi chị manager đang ôm bụng khi chuẩn bị bước lên xe

- Unnie không sao, 2 đứa lên xe đi, unnie về sau cũng được! - Chị manager xua tay 

- Unnie lại bị đau dạ dày nữa phải không? Em đã bảo là phải uống thuốc đầy đủ cơ mà! - Sunny lên tiếng trách móc

- Unnie không sao đâu, 2 đứa về trước đi, unnie sẽ đi ké xe của Hara về dorm

- Không được! Em sẽ ở lại với unnie, sáng mai em rảnh, tối em sẽ về sau với unnie! - Sunny nói, nháy mắt với Yuri

- Vậy mình với KiMin oppa về trước nhé, 2 người ở lại cẩn thận - Yuri nói rồi bước lên xe, nhanh chóng đóng cửa xe lại sau khi thấy dấu hiệu của Sunny

- Ơ này.....!!! 

- Unnie, ta lại chỗ kia xem có ai có thuốc không nhé! - Sunny nói rồi dìu chị manager vào chỗ có ánh đèn sáng và đông đúc người đang dọn dẹp đạo cụ


- Hara!!! Giúp chị!!! - Sunny gọi với tới


Hara nghe thấy liền quay lại và chạy tới


- Lye unnie! Unnie, unnie ấy bị sao vậy? - Hara hốt hoảng khi thấy Lye - tức manager của SNSD - đang ôm bụng, còn Sunny thì dìu chị ấy

- Chị ấy bị đau dạ dày, em hỏi giúp unnie xem có ai có thuốc không nhé! - Sunny đỡ Lye ngồi xuống cái ghế nhựa cao

- Vâng ạ!!! - Hara nói rồi chạy đi thật nhanh

...

- Unnie! HyoMin unnie có sẵn thuốc này!! - Hara chạy tới, theo sau là HyoMin

Sunny nhìn HyoMin, khẽ mỉm cười rồi quay mặt về phía Lye, đỡ lấy li nước từ tay anh quay phim rồi đưa cho Lye uống


HyoMin lúc nãy cũng nhìn Sunny với đôi mắt chứa đầy niềm vui nhưng sau đó lại bị Sunny cắt ngang chưa tới 2 giây.


HyoMin nhận thấy ánh mắt mà Sunny dành cho Lye không hề bình thường, nó còn có chút gì đó rất đầy sự quan tâm và lo lắng, Sunny chưa bao giờ nhìn cô như vậy cả, kể cả lúc cô bị trật chân vì leo núi lấy củi cùng ShinYoung unnie và những người khác. (tội omma  )


Bất chợt cô thấy mình thật bé nhỏ, nhỏ đến nỗi Sunny không cần phải quan tâm lo lắng đến, những cái nắm tay, những cái ôm, những nụ cười của Sunny có lẽ chỉ mang cái tên "tình bạn", nhưng đối với cô, nó mang tên "tình yêu". Liệu Sunny có hiểu được không?


Sau khi Lye uống thuốc xong, anh đạo diễn bảo


- Hay ta quay thêm 1 đêm nữa, tiện thể cho mọi người nghỉ ngơi, tâm sự với nhau

- Được đó oppa~ - Narsha nói

- Unnie, ta vào nhà đi! - HyunA kéo Lye và Sunny vào trong nhà

- Yuri có lịch nên về sớm rồi - ShinYoung nói

- Sunny ya~, mình muốn nói chuyện với cậu một lát - HyoMin níu cánh tay của Sunny

- Ok - Sunny mỉm cười


---


Trong xe của T-ara


- Gì vậy HyoMin? - Sunny hỏi, mỉm cười

- Hôm nay là tập cuối cùng, cậu biết đấy....

- uh?

- Hmm... mình muốn nói là....

- Cậu có muốn mình, Yuri và HyunA đi không?

- Tất nhiên là không, chúng ta đã rất thân nhau mà~

- Vậy cậu có muốn mình đi không?

- Mình... mình...

- Cậu sao?

- Mình không muốn!

- Vậy thì tốt!

- Nhưng Sunny ah cậu phải nghe mình nói điều nà....ưmm...


Chưa kịp nói hết câu HyoMin đã cảm nhận được đôi môi của Sunny đã áp chặt vào môi mình

Nụ hôn nhẹ nhàng, không ướt át nhưg lại chứa đầy sự yêu thương.


Tay Sunny ôm lấy gương mặt của cô, còn cô thì sau khi hiểu ra sự tình thì ôm chặt lấy eo Sunny

Lúc sau cả 2 buông nhau ra, Sunny nhìn vào gương mặt đang đỏ dần của HyoMin, cô phì cười


- Cậu muốn nói gì? - Sunny nhìn vào đôi mắt nâu đen huyền ảo đó


- Ơ.... à... mình muốn nói là..... 


- Không nói thì mình đi vào đó... - Sunny định mở cửa xe thì HyoMin kéo tay lại


- Nói nè.... Mình thấy cậu và Lye unnie rất hợp nhau.... - HyoMin rụt rè.


- Vậy sao?


- Uhm

Cô tránh ánh mắt của Sunny, có vẻ Sunny đang muốn trêu cô.

- Mình cũng thấy vậy!


- Oh..


- Hết rồi hả?


- Sao cơ?


- Cậu gọi mình ra chỉ để nói thế thôi sao?


- Tất nhiên là không! Mình còn muốn nói một chuyện nữa...


- Mình đang nghe...


- Mình thích cậu!


- ...


- Mình biết, mình có lẽ không tài năng, không xinh, không có đầy đủ điều kiện của một người bạn gái như Lye, nhưng cậu bíêt không, nếu như không nói thì sau này mình sẽ phải hối hận, rằng mình luôn mong cậu được hạnh phúc...


- ...


- Mình xin lỗi vì đã làm phiền cậu! Cậu có thể vào trong với mọi người


HyoMin nói khi giọt nước mắt như chực trào.

- Đồ ngốc! - Sunny đột nhiên ôm lấy cô


- Sao... sao cơ?


- Cậu nghĩ tại sao mình lại hôn cậu chứ?


- Mình...


- Đồ ngốc! Cậu có biết mình chờ câu nói này của cậu lâu rồi không? - Sunny nói, siết chặt vòng tay của cô hơn.


- Thật không?


- Không.


- ...


- Mình đùa đấy!


- Yah~


- Vậy, có muốn nghe 3 từ đó từ mình không?


- Muốn!


- Haha, tin à?


- Yah~


- Đùa thôi, mình chỉ nói một lần thôi, nên hãy nghe cho kĩ nhé!


- ...


HyoMin nhìn vào mắt Sunny, mong chờ câu nói đó...


- Mình th......


Chưa kịp nói hết thì tiếng gõ cửa làm 2 người giật mình, buông nhau ra


- Unnie, nhanh lên, chúng ta sắp quay rồi - HyunA nói qua cửa kiếng xe


- Ok unnie sẽ ra liền! Em vào bảo mọi người chờ một tí nhé..


- Vâng ạ!


HyunA lon ton chạy vào nhà


- Bây giờ thì tốt rồi - Sunny nói rồi cười



- MÌNH THÍCH CẬU!!!! - Sunny nói ( hét ) vào tai HyoMin


HyoMin ôm Sunny, giọt nước mắt tưởng chừng như là giọt nước mắt đau khổ nhưg lại là hạnh phúc cuối cùng cũng rơi


- Cám ơn cậu - HyoMin nói nhỏ 

- Tại sao?

- Vì đã thích mình

- Mình cũng nên cảm ơn cậu

- Vì sao?

- Vì đã cho mình có cơ hội nói 3 từ đó, chỉ cho riêng cậu thôi

- Đồ ngốc này~

- Yah cậu mới là đồ ngốc đó~

- Mình không có ngốc, cậu ngốc đó


Họ lại hôn nhau, cũng giống như lúc nãy, nhưng có điều, nụ hôn này có ý nghĩa thực sự, một tình yêu chớm nở ( ủ lâu ngày ) trong sự hạnh phúc của 2 con người, 2 trái tim cùng 1 nhịp đập.

Một lúc sau...


- Ya 2 cái đứa kia, muốn ngủ trong xe luôn chắc? - Narsha nói, đập đập kiếg xe khi thấy HyoMin và Sunny đag dựa đầu vô nhau mà ngủ


- Unnie~ Bọn em hơi mệt... - HyoMin nói


- Cho tụi em 1 tiếng nữa đi~ - Sunny ngáp


- Bộ định tí đi ăn trộm sao mà 1 tiếng nữa mới chịu vô??? - Narsha cười


- Tụi em sẽ đãi unnie một bữa, unnie cứ bảo với anh PD là bọn em đag bị "mệt tập thể", nha unnie~ - Sunny năn nỉ


- Mệt gì mà "mệt tập thể" vậy? Bộ hai đứa làm gì mờ ám phải không ??? - Narsha cười gian manh


- Yah unnie~ Thì tí nữa bọn em sẽ vô mà~ - Sunny dùng mắt cún con nhìn Narsha


- Vậy nhanh nha! - Narsha nói, vẫy tay rồi bỏ vô trong


- Hết hồn! - Sunny thở phào


- Tại sao? - HyoMin tròn mắt


- Không có gì hehe - Sunny cười 

Họ giỡn một lúc rồi HyoMin ngả đầu lên vai của Sunny, mắt cô nhắm và môi nở một nụ cười. Sunny cũng thế, cứ thế 10 phút trôi qua...


- Mình vào đó đi - HyoMin nói


- Ứ ừ không chịu đâu - Sunny nhõng nhẽo


- Sao thế? Không vào anh PD sẽ mắng đấy 


- Mình muốn cậu hôn mình cơ, nãy giờ toàn mình chủ động không à~


HyoMin đỏ mặt, cô quay lưng lại với Sunny. 


Kệ, làm một lần vì tình yêu đi


HyoMin quay người lại, cảm thấy môi của Sunny đag áp vào má mình, cô đánh vào người Sunny, cố nghĩ thoág cho con người thích đùa này.


Họ nhìn nhau, HyoMin từ từ đưa khuôn mặt lại gần Sunny, nghiêng đầu và..... "Chụt" vào môi Sunny rõ kêu


- Yah Tấm Bình Phong, sao lại lừa tớ? - Sunny dỗi


- Thì cậu chả bảo mình hôn cậu là gì? - HyoMin chớp mắt và cười. Điều đó càng làm Sunny giận hơn.


- Tuỳ cậu. - Sunny quay đi


- Mình đùa mà. - HyoMin lay người cô


- ...


- Thôi mà~


Tấm Bình Phong ôm lấy cô từ đằng sau, áp má cô ấy vào má cô


- Mình xin lỗi. - HyoMin nói nhỏ, đủ để con người lùn nhỏ nhỏ kia nghe


- Hahahahaha


- Nãy giờ, cậu giả bộ giận hả????? 


- Hahaha đồ babo 


- Đồ lừa đảo!!!

Sunny dựa đầu lên vai cô, tay thì ôm chặt cánh tay phải của cô, nhìn cái cảnh tượng này người ta không khéo lại tưởng rằng 2 người là 2 chị em mất haha


- Phải lưu lại kỉ niệm này mới được - Sunny nói, lấy từ trong túi áo ra một chiếc điện thoại


- Cậu muốn chụp à


- Ừ, phải lưu giữ kỉ niệm này chứ!


- ...


- Kỉ niệm ngày đầu tiên chúng ta bắt đầu quen nhau


- Đồ con nít


- Say "Cheese!" 


- Đẹp thật đó - HyoMin nhìn vào tấm hình trong điện thoại, khẽ mỉm cười


- Tất nhiên, chúng ta đẹp đôi mà - Sunny cười tự hào


- Haha


- Đi vào trong đi, sưởi ấm nãy giờ đủ rồi - Sunny nói


- Này, nếu mọi người và anh PD hỏi, chúg ta nói sao?


- Thì nói là bọn mình "mệt tập thể", giờ lấy lại sức rồi 


- Oh, nghe cũng thuyết phục đó


- Hehe, đi thôi - Sunny nói rồi mở cửa xe, nắm tay HyoMin đi vào trong


Có 2 con tim đang rơi vào trạng thái "Hạnh phúc".... 


Mừng cho 2 người, hạnh phúc nhé unnie~ - HyunA khẽ mỉm cười

-End-


Sunny's Special Birthday

-------------------------

15.5

7.00 sáng.

Một buổi sáng bình yên tại dorm Soshi.

Nếu là thường ngày, thì bây giờ cái dorm đã nháo nhào. Nào là Soo Young sẽ la toáng lên, bắt Hyo Yeon và Tae Yeon làm thức ăn cho mình, dù trước đó cô ấy đã ăn sáng. Nào là maknae sẽ bắt đầu đếm thời gian và đếm cả tiền trong lúc chờ Yuri và Jessica ra khỏi phòng ngủ. Nào là Nấm Ú bé bỏng của Mario leader lại mắng Sunny ầm ĩ vì tội chơi game cả đêm không ngủ.

Nhưng hôm nay thì khác.

Yên lặng, hoặc chính xác hơn, là quá yên lặng.

"Oáppppppppp....."

Sunny ngáp một hơi dài khi tỉnh giấc, ngồi dậy vươn vai. 

Có lẽ kiếp trước cha mẹ cô là dòng dõi Thỏ Quý Tộc, sinh ra cô - một chú thỏ nhạy bén, nên kiếp này ngay từ đầu, Sunny đã đánh hơi được cái dorm có mùi "bất bình thường".

Hmm..... Hoặc là hôm nay trời sẽ có mưa Nitendo, hoặc là...

Chậc, nói tới mưa Nitendo, mắt Sunny lại sáng rực.

...hoặc là cả 8 người đó đi ăn hay đi chơi rồi.

Đi chơi mà không rủ mình sao ?

Sunny giận dỗi bĩu môi. Nhưng rồi cô nhanh chóng vui vẻ trở lại với ý nghĩ sẽ được chơi game cả ngày mà không ai trách cứ.

Cô nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, sau đó vào bếp lấy 1 bịch snack, và nằm ườn ra sofa ngoài phòng khách nằm chơi game.

Có khi ở dorm một mình lại là một ý hay.

---------------------------------------

9.00 sáng.

Sunny vẫn say mê ngồi chơi game.

2 tiếng đồng hồ.

Đôi mắt dính chặt vào màn hình Nitendo.

Những ngón tay chuyển động liên hồi, không ngừng nghỉ.

Cảm giác hăng hái đang rừng rực trong cơ thể, nhưng bị gián đoạn bởi tiếng chuông cửa reng inh ỏi.

Sunny giật mình, bực dọc bấm nút P, rồi đứng dậy, đi ra mở cửa.

Chắc là chơi cho chán rồi về đây mà.

Cô mở cánh cửa, trong đầu thiết lập sẵn một bài lý thuyết nói về "những người bạn đi chơi mà không thèm rủ là những người bạn giả dối" cho cả 8 thành viên còn lại nghe, nhưng thật bất ngờ.

Người bấm chuông không phải là Soo Young, hay Yuri, hay Jessica, hay bla bla bla....

Mà là Hyo Min.

Cô ấy đứng đó, với một bộ đồ, chỉ giản dị, nhưng vẫn toát lên vẻ dễ thương, xinh đẹp của cô ấy.

Mái tóc nâu dài kiểu gợn sóng được xõa ra, với một chiếc nơ hồng hồng kẹp trên mái tóc.Chiếc áo T-Shirt trắng có in hình một chú thỏ, cộng thêm kiểu quần jeans ngắn đến đầu gối, và đôi giày Converse màu hồng. (biết đôi giày của 9 đứa trong concert k ? nó đó)

Tim Sunny như ngừng đi một nhịp, đập một nhịp, rồi ngừng tiếp một nhịp, xong lại đập thêm một nhịp. Thà ngừng đập hẳn, còn đỡ hơn sống với một trái tim đập như thế này. Cô nghĩ vậy.

Nhưng rồi cô cũng quay lại trạng thái bình thường, với nụ cười tươi tắn.

"Cậu làm gì ở đây ?"

Hyo Min cười, đáp trả.

"Tớ đến dẫn cậu đi chơi"

"? Đi chơi ?"

"Ừm, trong tập Invincible Youth lần trước, cậu hứa rồi mà"

Sunny không chắc rằng Hyo Min có nói với mình, chỉ nhớ trong lúc giải lao, cô đang mải lo với chiếc máy DS, và Hyo Min đến cạnh, nói gì đó, rồi bỏ đi.

"À.... Đi chơi... Tớ nhớ rồi. Đi chơi. Hôm nay"

Sunny lúng túng thấy rõ.

"Vậy, chúng ta đi chứ ?"

Hyo Min không nói gì, chỉ nhìn cô, từ trên xuống dưới, rồi ngước lên nhìn chằm chằm vào cô.

Cô ấy phì cười.

"Cậu định mặc đồ ngủ đi chơi sao ? Thay đồ đi. Tớ chờ"

-----------------------------------

"Công viên giải trí ?"

"Ừm."

Hyo Min nói, cười buồn, nhưng ngay lập tức trở lại trạng thái phấn khích.

"Được rồi, let's play !!!!!!!!!!!!!"

Sunny không ngạc nhiên mấy, trên đường đi, cô cũng nghĩ Hyo Min sẽ dẫn cô đến đây, nhưng cô không nghĩ Hyo Min lại thích công viên giải trí tới mức như vậy.

Dạo này, cô rất lo cho Hyo Min. Cô ấy có vẻ buồn, đôi khi, tại trường quay Invincible Youth, cô ấy lại nhìn về phía mặt trời, rồi thở dài. 

Có lẽ có chuyện gì đó của gia đình cậu ấy, hoặc là thành viên trong nhóm lục đục, mà không thể, họ rất đoàn kết cơ mà.

Sunny cứ mãi nghĩ đến lí do khiến Hyo Min buồn, nhưng lại bị cắt ngang, vì Hyo Min đã kéo tay, lôi cô chạy vào công viên, như con nít lên 5.

Haiz, trẻ con... mà chắc không có chuyện gì đâu. Nhìn cậu vui thế mà.

----------------------------------------

Suốt buổi hôm ấy, Sunny và Hyo Min đều vui vẻ, xả stress hết cỡ với những trò chơi cảm giác mạnh trong công viên.

Chẳng mấy chốc, trời về chiều, để lại ánh hoàng hôn, màu đỏ rực.

Cả hai cùng đi dạo ngang bờ hồ. Một khoảng lặng cực kì khó chịu xen vào giữa, tạo ra khoảng cách cho hai người.

"Cảm ơn... đã đi chơi với tớ hôm nay"

Hyo Min chợt lên tiếng.

"Không có gì.... tớ... tự nguyện mà."

Hyo Min quay sang, mỉm cười.

"Cậu... sắp rời khỏi Invincible Youth rồi."

Nghe điều Hyo Min vừa nói, Sunny thở dài.

"...Ừm."

"Các cậu sẽ qua Nhật ?"

"Ừm. Để quảng bá và tiếp tục concert."

Lại một khoảng lặng nữa. Dài hơn. Và cũng khó chịu hơn.

"Hyo Mi-"

"Cậu biết không ...."

Sunny im lặng.

".... tớ thật không muốn cậu bỏ Invincible Youth."

"...."

"Tớ thật không muốn cậu bỏ G7, không muốn cậu bỏ Tae Woo oppa, không muốn cậu bỏ trưởng thôn, không muốn cậu bỏ Shin Young unnie..."

Hyo Min gắng kiềm nước mắt.

"...không muốn cậu bỏ tớ."

"Hyo Min ah..."

"Cậu thật đáng ghét, Lee Soonkyu"

"....."

"Nụ cười của cậu, nó rất đáng ghét. Nó khiến tim tớ đập thật nhanh, nhanh như đua xe ấy. Tớ ghét cả khi cậu đùa giỡn cùng Hyun A, tớ không thể ngăn bản thân mình ghen tỵ với em ấy. Mỗi khi cậu nắm tay tớ, tớ không thể kiểm soát được tâm trí, cứ cười như một kẻ ngốc...."

Sunny cảm thấy như tim mình ngừng đập, khi Hyo Min nhìn thẳng vào mắt cô. Đôi mắt nâu dịu dàng ấy..

"Và cậu có biết không...."

Hyo Min nắm nhẹ bàn tay của Sunny, cất tiếng nói, thoảng qua như lời thì thầm.

"Tớ thích cậu."

Lần này là chết hẳn.

Sunny như không thể tin vào tai mình. Hyo Min vừa nói thích cô. Hyo Min đấy! Là chính Hyo Min nói với cô!

"Sunny....?"

Sunny muốn la to, muốn hét lên, muốn cho mọi người biết rằng, Hyo Min, người cô thương suốt bấy lâu nay, cũng thích cô. Cô ấy thích cô. Hyo Min thích cô.

Ngay khi cô định mở miệng trả lời, thì Hyo Min đã nói.

"Cậu chắc có lẽ ghê tởm tớ"

Sunny khựng lại. 

Không, không phải.

"Hyo Mi-"

"Không sao. Tớ không sao. Cậu không cần phải xin lỗi hay gì cả. Tớ hiểu mà"

Cô ấy cười, một giọt nước mắt lăn trên gò má trắng hồng.

"Chúng ta vẫn có thể là bạn"

Hyo Min quay đi, vội lau nước mắt, và bước đi, thật nhanh.

Như lời con tim mách bảo, Sunny lập tức chạy theo, nắm lấy tay cô ấy.

"Hyo Min ah...."

Hyo Min từ từ quay lại, lúc này trên đôi má đã thấm đầy nước mắt.

"Tớ không chỉ muốn chúng ta là bạn... Tớ muốn hơn thế nữa..."

Hyo Min ngỡ ngàng.

"Cậu cũng rất đáng ghét. Tớ đã ghét cậu từ cái nhìn đầu tiên. Ghét, ghét thật đấy. Cậu thật phiền phức, lúc nào cũng bám theo tớ, lúc nào cũng đòi phụ tớ. Tớ rất, rất ghét cái sự phiền phức của cậu. Nhưng sự phiền phức đó, dần dần in sâu vào tim tớ, mỗi lần không có nó, tớ lại cảm thấy nhàm chán, và buồn bã. Sự phiền phức, rắc rối đầy dễ thương và lòng thành của cậu, nó không thể thiếu trong cuộc đời tớ. Tớ rất chi là ghét cái sự phiền phức dễ thương của cậu, Hyomin. Nhưng...tớ muốn nói.... tớ thích cậu, tớ thích cậu, Park Sunyoung"

Sunny nói thật to, đủ để cho Hyo Min thấy cô thực sự thích cô ấy, thực-sự-thích-cô-ấy.

"Thật chứ...?"

Sunny bối rối, cúi đầu, gật gật, ngượng ngùng.

Chưa kịp ngước lên thì Hyo Min đã lao vào, ôm Sunny thật chặt. Những giọt nước mắt lại rơi, nhưng lần này là vì quá hạnh phúc.

"Tớ hứa, sau khi kết thúc quảng bá, và concert, tớ sẽ quay về IY, quay về với cậu"

"Hứa đấy"

"Hứa mà"

Cả hai cứ giữ yên tư thế, ôm đối phương, thả lỏng, nhắm mắt, để tận hưởng cảm giác hạnh phúc.

"Mà này, sao cậu biết tên tớ là Sunyoung?"

---------------------------------

Đằng xa, trong bụi rậm, có 13, à không, 11 kẻ đang lấp ló, theo dõi cặp đôi đứng đằng kia.

"Thật cảm động quá đi" - Ji Yeon rơm rớm nước mắt, còn Q-Ri thì lau nước mắt cho cô ấy.

"Dễ thương, tình cảm, chân thành.... ôi, tôi muốn có người yêu như Sunny~" - So Yeon thở dài.

"Tớ cũng vậy ~" - Bo Ram khoát vai So Yeon.

Ngay sau đó, cả hai nhận được 1 cái cốc vào đầu.

"Đừng có than ngắn thở dài nữa, nhức óc lắm" - Eun Jung thờ ơ.

"Shhh, để xem tiếp nào" - Yuri ra hiệu im lặng cho 3 cô gái.

"Xem ra Sunny còn biết tỏ tình 1 cách lãng mạn, chả giống Tae Tae tí nào" - lần này là Nấm Ú than thở.

"Cả Soo Young cũng vậy." - Hyo Yeon cùng Tiffany nhìn chồng mình, thở 1 hơi dài sườn sượt.

Hai ông chồng yêu dấu lập tức chống chế.

"Yah yah, yêu tớ hay yêu Soon Kyu thế hả?"

"Yuri, về nhà thôi, chuẩn bị đón sinh nhật cho Soon Kyu. Làm nhanh, rồi còn ngủ"

Yuri cười, ôm eo Sica baby của mình và ra hiệu về trước.

"Chúng ta cũng cần phải về dorm, giả vờ tra hỏi Hyo Min mới được" - Eun Jung cười nham hiểm.

"Thế tụi mình về thôi" - Tae Yeon đề nghị.

--------------------------------------

9.00 tối.

Sunny về dorm, với một tâm trạng vô cùng phấn chấn.

Mở cửa.

Và.......


"SUPRISEEEEEEEEEEEEEEE!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

Bông giả, kim tuyến, bong bóng bắn ra tứ tung.

Kèn thổi inh ỏi.

"saeng-il chuk ha hab ni da. ~ saeng-il chuk ha hab ni da. ~ saranghage Lee Soon Kyu. ~ saeng-il chuk ha hab ni da. ~"

"HAPPY BIRTHDAY LEE SÚN LÙN CỦA CHÚNG TAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

Soo Young la to, nhảy nhảy với Yuri, phấn khích.

"Thỏ Quý Tộc chúng ta bỏ công chăm sóc suốt 2 năm quả không uổng. Cậu nay đã lớn rồi"

Hội phụ nữ dorm gồm Jessica, Hyo Yeon và Tiffany chấm nước mắt, vuốt đầu Sunny.

"Hẹ hẹ, unnie, bây giờ unnie trưởng thành rồi, phải mau sớm rước vợ đó nhá"

Lại cái điệu cười hẹ hẹ của Yoong và câu nói khiến Sunny đỏ mặt.

"Những tưởng người tình của cậu sẽ mãi mãi là Nitendo và game, nhưng đâu ai ngờ.... cậu lớn thật rồi Lee SoonKyu"

Mario Leader lắc lắc đầu.

Seo Hyun, maknae trao quà cho Sunny và ôm cô.

"Sunny unnie, quà của em là một cặp dây chuyền đôi đó, unnie đeo một dây, dây còn lại hãy tặng cho Hyo Min unnie nhé"

Sunny nãy giờ ngơ toàn diện, ngu mọi mặt, và con mắt mở to cùng với giọng hét lớn đầy bực tức sau khi hiểu chuyện gì đã và đang xảy ra.

"YAHHH !!!!!!!!!!!!!!!!!! DÁM RÌNH TỚ VỚI HYO MIN SAOOOOOOOOOOO ??????????????????? "

-End-

After A Shower

“yah!Sao cậu lại bắt chước tớ?”

“Bắt chước cậu?Cậu đang nói gì vậy?”

“Uh…tôi nghĩ mình đẹp nhất là sau khi tắm.”TaeYeon nhại giọng Jessica.

Tiffany và Yuri phá lên cười khi nghe TaeYeon nhại theo Jessica nhưng lập tức ngưng lại khi nhận được ánh mắt lạnh lẽo và đáng sợ của công chùa băng giá.

mọi người vừa trở về nhà sau khi tham gia “come to play” với Kara.Trong chương trình,mọi người được hỏi họ thấy mình đẹp nhất khi nào và Jessica đã trả lời…

“Sau khi tắm,khi bước ra ngoài với cái khăn quấn quanh người,tôi trông đẹp nhất.”

“tớ đâu có bắt chứơc cậu.Câu hả lời của cậu hoàn toàn khác với tớ cơ mà.”Jessica trả lời.

“Yeah,Taengoo.Cậu nói cậu đẹp nhất khi cậu lau sạch tấm gương bị hơi nước phủ lên và ngắm chính mình trong gưong với làn hơi nước.”Tiffany chen vào.

“Cậu đã nói vậy đấy.”Yuri gật đầu đồng ý với Tiffany.

“Dù sao thì!Cậu vẫn bắt chước tớ và cậu biết rõ mà.”TaeYeon quay qua Jessica.

Aish.Cũng may là mấy nhóc kia không có ở đây.Yuri nghĩ.

Vài phút trước trong căn hộ,thực thần bay thẳng tới tủ lạnh với cái ao ước nhỏ nhoi là lấp đầy cái bụng không đáy của mình.Thương thay,trong đó chả có gì.Và vì thế,cô đã lôi Sunny ra ngoài và mua vài thứ.Trong lòng thấp thỏm lo âu về ý nghĩ phải trả tiền cho shikshin ăn cho thoả thích làm Sunny rùng mình,thế là HyoYeon cũng bị lôi theo với vai trò người-giúp-đỡ.

Hai maknae thì đang tận hưởng khoảng thời gian riêng tư của mình bắng cách hít thở khí trời khi Yoona có dịp thoát khỏi lịch làm việc dày đặc.


“đây không phải là cuộc cá cược lớn nhất thế kỉ đâu,Taengoo.Kệ nó đi.Chúng ta đâu bao giờ muốn tranh cãi với nhau chút nào,nhớ không?”

“Yep,Fany nói đúng đó.Đâu cần phải nghiêm trọng vậy.”Yuri khoát vai TaeYeon và Jessica.

“Nhưng tớ là người đẹp nhất khi bước ra khỏi nhà tắm.”TaeYeon bĩu môi.

“tớ cũng thế.”Jessica cãi lại.

“Tớ nữa!”Tiffany chen vào.


TaeYeon và Jessica mặt ngầu quay lại nhìn Tiffany.

“G-gì chứ?”Tiffany lùi lại đề phòng hai người đó tấn công bất ngờ.

“Hmm…”Yuri trầm tư.

Rôi cô hất mặt lên. “Tớ biết rồi!Chỉ có một cách giải quyết chuyện này thôi.”

Mấy người còn lại quay đầu về phía Yuri,và nhìn thấy nụ cười quái đản nhất hành tinh.
***

“Oh hey,đó không phải là Yoona và SeoHyuh sao?”SooYoung chỉ vào hai cái dáng cao lêu nghêu đang bước vào dorm,miệng vẫn nhồm nhoàm thức ăn.

“Yoong,Maknae!”Sunny và HyoYeon gọi với theo.

Yoona và SeoHyuh quay đầu lại nhìn thấy mấy unnie tay xách nách mang cả núi đồ ăn.Nhìn thấy SooYoung đang ăn,cả hai nhớ lại cảnh cô đòi mấy unnie khác mua đồ ăn về.Nhừng mà nhìn như vầy,chẳng khác nào họ đem cả cái siêu thị về.

“Hai đứa tính vô nhà phải không?”HyoYeon hỏi.

“Vâng unnie.cũng trễ rồi nên tụi em tranh thủ đi ăn,tụi em cũng tính về rồi đừng có lo mà unnie.Ooo~~”Yoona trả lời trước khi phi thân tới chỗ SooYoung.

“Oh,tốt thôi.Vậy thì mình về chung đi.”Sunny đề nghị.

“Dạ được,unnie,để em giúp chị.”SeoHyuh đỡ lấy đống đồ ăn khi họ bước vào thang máy.

“Làm phiền em nhaaaaaaaaaa.”Sunny than thở.Người nhỏ xíu như cô mà bưng được đống đồ ăn tới đây thì cũng coi là một kì công rồi. 

Sunny đưa hai túi đồ cho SeoHyuh, “Cám ơn em maknae~”cuối cùng thì cũng thoát khỏi gánh nặng.

HyoYeon cũng ước ao có ai đó giúp mình nên quay qua Yoona. “Yah!Ngừng ăn đi và giúp chị chút coi!Hai người chỉ toàn ăn với ăn.”
***

Sau khi thang máy dừng lại,cả năm người bước vào nhà vởi lỉnh khỉnh mớ túi xách và đi thẳng vô bếp đặt đồ ăn lên bàn.Hai shikshin thì vẫn tiếp tục sự nghiệp ngốn thứ ăn vào mồm.

“Đâu phải lỗi tại em.SeoHyuh và em đã giúp rồi đó chứ.Em đã cố ăn cho nhẹ bớt vậy mà mọi người lại chỉ toàn nói chuyện.”shikshin 2 giãy bày tâm sự với HyoYeon unnie,người đang xoa bóp tay mình sau khi đặt mấy cái túi nằng nề và nằm dài xuống ghế.

“Xin lỗi Sèo,chị hông có nói em đâu.”

“Đừng lo,unnie.”SeoHyuh cười.

“Sao trong đây im lặng thế nhỉ?”Sunny để ý ngoài năm người họ ra,mấy người còn lại đang chơi trò im thin thít và lặng mất tăm.

“Có thể…*nhồm nhoàm* họ đi…*chóp chép*ăn…*ực* SooYoung nói với cái mồm đầy những thức ăn.

“Nếu họ đi,sao họ không gọi cậu theo?Và đừng có nói nữa khi mà đang tọng đầy một họng dồ ăn thế kia.”HyoYeon nói.

SooYoung dừng lại. “Ah!Cậu nói đúng.Nếu họ làm vậy,làm sao mà họ lại không gọi mình theo chứ?!”


“ít nhất tớ cũng biết được một lí do nếu họ không rủ cậu ấy theo.”Sunny thì thầm vào tai HyoYeon nhưng cũng đủ lớn cho Yoona và SeoHyuh nghe được.

“Yah!Tớ nghe rồi đó!”

Cả đám phá lên cười khi SooYoung rượt theo Sunny vòng vòng nhà.

“Ah!”

*Ầm* 

“Ahaha!Đang đời.”SooYoung ôm bụng cười khi Sunny té dập mông.

cả ba người kia ngưng cười và đi tới đỡ cô dậy.

“Unnie!Chị ổn không?!”SeoHyuh coi lại chắc rằng Sunny không bị thương.

“..Chị ổn mà…” (tiêu cái mông gia bảo rồi)

Sunny đứng dậy và xoa xoa cái mông thương yêu của mình.Khi đang làm thế,cô chợt thấy một cái áo ngực màu hồng nằm trên sàn và nhặt nó lên.

“Sao cái này lại nằm trên sàn?”Sunny hỏi.

“Nó là của Tiffany unnie!”SeoHyuh nhận ra cái áo ngực màu hồng đó.

“Chúng ta đã tặng cho chị ấy làm quà sinh nhật.Nhớ không SooYoung unnie?Em,chị và TaeYeon unnie đã mua mà.”

“Yeah,tụi mình đã mua nó cho cậu ấy!Nhưng sao nó chạy ra đây được….”

“Nhìn kìa!”

Yn la lên chỉ vào đống đồ vương vãi trên đường tới phòng tắm.Sunny bước từ từ theo lối đó.SooYoung,HyoYeon,Yoona và SeoHyuh cũng đi theo.Dọc đường,họ thì thào mấy cái tên chủ nhân của đống đồ.

“Cái này của Yuri!”

*há hốc miệng* “của TaeYeon unnie!*

“Còn của Jessica nữa….”

đột nhiên,cánh cửa phòng tắm bật ra..và thưa quý vị…bước ra từ cánh gà lần lượt là TaeYeon,Tiffany,Jessica và Yuri trong bộ sưu tập mang tên “độc cái khăn tắm” và kèm theo đó là bộ sưu tập thơi trang tóc “ướt toàn tập” ạ.

“Rồi,giờ thì sao hả Yuri?”TaeYeon hỏi.

“Yeah,ai là người đẹp nhất?”Jessica lạnh lùng

“Là tớ phải không!Oh,biết mà.”Tiffany tự sướng.

Yuri nhìn họ. “Hmm..không ai trong các cậu cả.”


“CÁI GÌ?!”mắt cả ba người trợn tròn.

“Sau mọi chuyện,tớ nghĩ tớ là đẹp nhất,khoan chờ đã…là người HOT nhất sau khi tắm.”Yuri tự hào chỉ vào mình.

TaeYeon đánh vào tay Yuri. “Yah!Rồi còn vụ tụi mình tắm chung thì sao?” 

Yuri cố nghĩ rồi rớt mất luôn cái lí do khi thấy năm người phía sau bốn người mẫu bán trơ trụi kia,với năm cái hàm đang chơi vơi dưới đất.

“Oh,Chào mấy cậu~Về hồi nào vậy?”Yuri quay người lại.

“U-unnie…”SeoHyuh tính nói gì đó rồi im lại.

“Hm?”

“Chuyện gì xảy ra ở đây vậy?”HyoYeon kết thúc câu hỏi dùm nhóc maknae

“Yuri ah,chúng tớ còn đang đợi đấy.” Jessica bắt đầu thiếu kiên nhẫn khi khoanh tay trước ngực.

“Oh,đúng.!”Yuri quay lại và tiếp tục nghĩ.” “Ah…vậy sao khi….các cậu nói tớ nghe mình là người đẹp nhất sau khi tắm và tớ sẽ chỉ ra người chiến thắng.”

“Tớ đã cho cậu thấy rồi đó thôi.Trước tấm gương ấy…?”TaeYeon nhắc Yuri.

“Oh,yeah *gật đầu* Fany ah?Còn cậu thì sao?”

“Hm,tớ không biết.Tớ nghĩ tớ chỉ ngứa miệng thôi.”

“Vậy sao cậu còn vô phòng tắm với tụi tớ?”Jessica hỏi. “Hm,tại Taengoo.”

TaeYeon nhướng đôi mày mỏng lên. “Tớ?Là sao?”

“Hmm…”Tiffany nhích lại gần TaeYeon và thì thầm gì đó vài tai.Vài giây sau,TaeYeon há hốc miệng với diện tích tối đa. “Fany ah~”cô mím môi.

“hehe”Tiffany nháy mắt.

Yuri bối rối toàn tập khi Jessica lắc đầu trước tuồng mà TaeNy đang diễn.Nhưng không ai có thể lúng túng hơn bọn năm người đang đứng sau Yuri,vẫn còn đang tự hỏi liệu trái đất ngừng quay chưa.

“Sica ah.Đến lượt cậu.”

Jessica thở dài. “Tớ đoán mình không còn chọn lựa nào khác rồi.”

“Không còn chọn lựa nào?Cậu sẽ làm-“

“Ah!”Sunny há hốc mồm.

“Whoa!”mất HyoYeon mở to ra.

“Unnie,bịt mắt lại!”SeoHyuh lấy tay che mắt Yoona.

“SeoHyuh nhắm mắt lại!”Yoona cũng nói ngay lúc đó và làm điều tương tự với SeoHyuh.

“Tớ lại đói rồi~~~”SooYoung xoa bụng và lăn xả vào bếp chiến đấu với thức ăn.

Gật đầu, “Jessica,cậu hot thật!”Tiffany nói bằng tiếng anh.

“Tớ nghĩ tớ thua rồi..”TaeYeon cúi đầu (mắt vẫn ngước lên)

tường thuật trực tiếp từ cái cửa phòng tắm: “Jessica nắm lấy vạt áo và giật mạnh nó ra ,khoe ra cô thể hoàn hảo tới từng milimet của mình.Thế đấy,Jessica Jung,trơ trụi trăm phần trăm trước mặt toàn thể 8 (trừ 1) thành viên của So Nyuh Shi Dae.”


“Sao?CẬu vẫn nghĩ mình là người hot nhất sau khi tắm hả,Yuri ah?”Jessica cười quyến rũ trước Yuri đang sốc toàn tập.

“Wow!”cuối cũng Yuri cũng lên tiếng. “Jessica thắng!”

Cô nhanh chóng chạy lại Jessica và ẵm cô ấy lên.

“C-cậu làm gì vậy?!”

Yuri thì thầm gì đó vào tai Jessica.

“Xin lỗi Hyo nhưng có vẻ tối nay cậu sẽ phải ngủ với Sunny rồi.”

Jessica nói với HyoYeon trước khi cô và Yuri mất hút sau hành lang dẫn tới phòng Jessica và HyoYeon,khoá lại cảnh cửa sau lưng họ.

“Đi thôi Fany ah.”TaeYeon chụp lấy tay Tiffany và lôi cô ấy vào phòng Tiffany và SeoHyuh.

“Xin lỗi maknae~”Tiffany nói trước khi bị nhét vào phòng.

Vẫn trong cơn sốc,bất ngờ và lúng túng,Sunny,HyoYeon,Yoona và SeoHyuh đông cứng trước hành lang khi SooYoung trở lại với một lố cánh gà.

“Tớ bõ lỡ cái gì à?”

-End-

Yuri wants a baby


"mình muốn có baby"

Jessica liếc mắt nhìn và tiếp tục đọc cuốn tiểu thuyết. Người vừa nói ra câu lúc nãy hoàn toàn bị lờ đi nên bắt đầu trề môi. Cô cầm lấy tay Jessica lắc lắc, cố thu hút sự chú ý của Sica ra khỏi cuốn sách đang cầm trên tay.

Jessica đặt cuốn tiểu thuyết xuống và nhìn người đang ngồi trước mặt 

"Mình muốn có em bé.." Cô tiếp tục năn nỉ bằng một giọng nói rất dịu dàng

"Vậy ra ngoài siêu thị mà mua"

Cô mếu "Em bé thì sao mua ngoài siêu thị được!!"

"Chính xác" Jessica nói, rồi lại bắt đầu đọc sách.

Yuri lại tiếp tục trề môi và mếu máo, nhưng lại không nhận được bất kì phản ứng nào từ Jessica. Cô đã bị cuốn hút hoàn toàn bởi Edward Cullen và Bella Swan.

Yuri nhìn cuốn tiểu thuyết, cảm thấy ghen tị vì nó còn được Jessica chú ý hơn mình.

"Mình sẽ qua hỏi Taeyeon" Yuri nói

Jessica liền phì cười "Làm ơn đi. Cậu muốn đi nhõng nhẽo đòi baby với cậu ấy sao? Cậu ấy còn không biết đó là gì nữa kìa. Có khi cậu ấy còn nói cậu ra siêu thị mua một cái về mà chơi nữa đó"

Yuri vỗ trán. Jessica nói đúng. Taeyeon quá ngây thơooooo

"Vậy mình sẽ đi hỏi Seohyun"

"Lần cuối mình thấy thì em ấy đang phải học cố sống cố chết cho kì thi sắp tới"

Cũng đúng luôn. Seohyun đang phải chuẩn bị thi cử.

"Tiffany! Không...đó không phải ý hay" Tôi dừng lại, nhớ ra rằng baby-không-thích Tiffany. "...Sooyoung!"

"Không"

"Vậy mình sẽ hỏi Sunny"

Jessica đưa mắt nhìn. "Cậu sẽ không đi hỏi cậu ta vụ đó"

"Hyo"

"Đừng hòng"

"Vậy còn..."

Yuri chợt im bặt bởi môi của Jessica đang áp chặt môi cô. Cô trợn mắt nhìn một cách ngạc nhiên.

"Đừng có chạy lung tung hỏi mọi người về vụ đó, đồ ngốc!"

"Tại sao không!" Yuri lại bắt đầu trề môi, nhưng có vẻ cô đang thật sự háo hức "Mình muốn có một đứa"

"Chúng ta sẽ có một đứa, OKAY?" Jessica cầm cuốn tiểu thuyết lên.

"Bây giờ hả hả hả??"

"Không phải bây giờ!" Jessica đưa cuốn tiểu thuyết lên khuất mặt.

"Vậy khi nào?" Yuri thắc mắc

"Chỉ là không phải bây giờ thôi, được chưa!"

"Nhưng là khi nào?" Yuri giựt cuốn tiểu thuyết xuống và thấy một điều rất là dễ thương.

Mặt Jessica đã đỏ bừng, đỏ đến mức mà Yuri phải ôm bụng cười ngặt nghẽo

"Mặt cậu đỏ hết rồi kìa!"

"Im đi..." Jessica kéo Yuri lại ôm, làm cho mặt cô gái này cũng đỏ theo luôn.

"Mình sẽ nói một lần thôi nên nghe cho kĩ đây, okay" Yuri lập tức gật đầu lia lịa

"Chúng ta sau này sẽ có baby, khi chúng ta đã sẵn sàng. Chúng ra sẽ nhận nuôi một đứa thật dễ thương và cậu có thể đặt tên cho con chúng ta. Chịu không?"

Yuri lại gật đầu.

"Còn từ đây đến lúc đó..." Jessica ngừng lại "...mình là baby của cậu"

-end-

Do you mind?


- " Cậu có phiền không?" Yuri rời mắt khỏi cuốn sách cô đang đọc, bực dọc nhìn người đang nhìn chằm chằm vào mình.

- " Gì nào?" Cô gái kia trả lời với nụ cười nửa miệng.

- " Đừng nhìn tớ nữa, hiện giờ tớ cần tập trung để thư giãn." 

- " Thích sách đến thế cơ đấy, cậu muốn tranh chức mọt với bé út sao. Với lại, ai cần tập trung để thư giãn, phải là thả lỏng để thư giãn Yuri. Làm theo tớ này" Jessica ngồi với tư thế yoga Yuri hay làm, bắt chước động tác "sư tử" đã bùng nổ trên Invicible youth.

- " Được rồi, tớ biết nó khá là xấu hổ, và mất hình tượng nữa. Internet đã đăng đầy rồi Jessica, cậu không cần phải diễn lại nó để chọc tức tớ, không tác dụng đâu. Nếu cậu nghĩ cái này vui, thì nên làm phiền người khác với sở thích của cậu. Đừng quấy rầy tớ."

Jessica ngạc nhiên, chăm chú nhìn Yuri. Cô tự hỏi có chuyện quái gì đang xảy ra với Yuri, khi cô đang cố gắng đùa giỡn tạo không khí , làm trò hề cho cô ấy vui thì lại nhận được những lời nói xua đuổi như vậy. Yuri thật sự rất không bình thường, và tin cô đi, Jessica không hề bịa đặt ra điều này. Cô đã thử thăm dò trên mạng những tấm hình gần đây nhất của Yuri, và những tấm ảnh không biết nói dối, . Khi xuất hiện trong chương trình truyền hình, Yuri luôn tỏ ra buồn bã, nếu như không được ai hỏi đến, cô cũng sẽ ngồi im lặng, không chú ý đến việc mình có được lên sóng hay không. Chuyện chẳng khá hơn khi tham gia phỏng vấn cùng cả nhóm, Yuri luôn ngồi ở đằng sau, mặt lạnh lùng, nếu như có máy quay đến gần, cô sẽ nở một nụ cười xã giao ước lệ, để rồi nhanh chóng trở lại như cũ. Trong một chương trình gần đây, Jessica đã bao lần đưa mắt nhìn về phía Yuri, hy vọng cô gái kia sẽ chú ý đến mình, thậm chí cười như một con ngốc với Yuri, nhưng chẳng có gì tiến triển, Yuri "bơ" Jessica, chẳng thèm ngó đến cô một lần. Sức chịu đựng của Jessica, đã đến đường cùng rồi, cô là ice princess đấy nhé, không lí nào để người ta bơ mình như thế, nhất là khi người đó là Yuri.

- " Cậu có vấn đề gì à. Tớ đang giúp cậu thư giãn đó, tớ làm đủ trò để cho cậu vui, để rồi cậu hắt hủi tớ như thế đấy. Chuyện quái gì đang xảy ra với cậu vậy?" Jessica cao giọng của mình hơn, thể hiện rõ cơn giận của mình

- " Tớ không yêu cầu cậu làm tớ vui, Đừng tự ý làm những gì mình thích rồi bắt người ta thích theo." Yuri giận dữ quát lại cô, rồi bỏ ra ngoài.

Jessica, im lặng nhìn dáng người của Yuri từ xa, tự hỏi bản thân mình chuyện gì đang xảy ra giữa họ.

Rời khỏi dorm, Yuri bắt đầu trên đường phố, cô kéo cao khăn quàng cổ che mặt, cúi thấp đầu với nón và kính hết khuôn mặt xinh đẹp của mình . Phải nói rất khó khăn để cô có thể hòa nhập vào cuộc sống bình thường mà không bị nhận ra là thành viên của SNSD, và thật sự Yuri đang thử thách vận may của mình khi ra phố trong thời điểm đông đúc này. Cô lặng lẽ bước đi nhìn ngắm dòng người đi ngang mình, thật sự rất dễ chịu khi cô có thể bước ra hít thở không khí về đêm, cũng như rất nhẹ nhõm khi cô không phải đối mặt với Jessica, một mình. Dừng bước chân trước một tấm quảng cáo của nhóm, Yuri có thể thấy, hình ảnh của cô, mỉm cười thật tươi, đang cuối đầu vào vai của Jessica, cô nhớ nụ cười thường ngày của mình, nhớ cách trái tim cô đập loạn nhịp khi đứng cạnh bên Jessica. Nhưng bây giờ thì không như vậy nữa, và chuyện sẽ không bao giờ được như thế nữa. Mệt mỏi rời khỏi tấm biển quảng cáo, Yuri hướng về dorm. Cô cần về, phải về, Yuri không muốn các thành viên khác lo lắng, bây giờ, khi có các thành viên khác bên cạnh mình, cô không lo sợ khi nhìn thấy Jessica nữa.

Đặt chân vào phòng khách, cô nhận ra các thành viên khác đang đồng loạt nhăn mặt nhìn mình, rắc rối tới rồi đây.

- " Tớ về rồi." Yuri lên tiếng

- " Unnie, chị đi đâu nãy giờ vậy." SeoHyun cùng Yoona chạy lại ôm lấy Yuri.

- " Lòng vòng." Cô trả lời rồi cười mỉm với hai nhóc út.

- " Ăn gì chưa? Vào nấu cơm tớ ăn đi." Sooyoung nháy mắt ra hiệu cho Yuri

- " Tự nấu đi, tớ có phải cái nồi cơm đâu." 

Yuri nói rồi bỏ vào phòng mình, bỏ ngoài tai tiếng léo nhéo đòi cơm của Sooyoung. Mở cửa phòng, đập vào mắt cô là người cô không muốn gặp nhất, Jessica. Có vẻ như sau cuộc nói chuyện vừa rồi, Jessica đã khóc, mắt cô rõ ràng sưng. Mặc cho thâm tâm đang tự mắng nhiếc bản thân thậm tệ vì làm Jessica phải khóc, Yuri không thể cho Jessica thấy cô quan tâm. 

- " Cậu làm gì trong đây vậy?"

- " Tớ không được vào sao?"

- " Lúc khác, được, nhưng hôm nay không, cậu đi ra đi, tớ mệt lắm, tớ muốn ngủ."

- " Thì ngủ, tớ ngủ với cậu."

- " Jessica, làm ơn, đi ra đi."

- " Cái quái gì vậy Kwon Yuri, cậu đáng lẽ là seobang của tớ, cậu phải chăm sóc, yêu tớ, chứ không phải lạnh lùng với tớ như thế này. Nhìn thấy tớ tuyệt vọng như vậy, cậu muốn gì nữa đây. Tớ đã bỏ đi lòng tự trọng, ngồi chờ cậu sau khi cậu liên tục đuổi tớ đi, vậy sao cậu không thể đối xử tử tế một chút với tớ hả? Cậu suy nghĩ cái gì dạo gần đây vậy hả?" Jessica vừa nói vừa khóc, cô không thể im lặng chờ Yuri trở lại con người trước kia. Cô cần biết, phải biết nguyên do khiến cô và Yuri xa cách nhau, nguyên do cho trái tim đang tan vỡ của cô.

- " Seobang...." Thật khó để Yuri chối bỏ sự thật trái tim cô đang gào thét cái tên Jessica, ước muốn được ôm cô vào lòng lớn dần trong Yuri. Cô tiến lại gần cô gái đang khóc kia, ngay vừa lúc đủ gần để dang tay ôm lấy Jessica.

- " Jessi, cậu có trong đây không? Ra ngoài đi, tớ có việc cần nhờ này." Là Tiffany đang gọi, Yuri đứng lùi lại, lạnh lùng nhìn Jessica 

- " Cậu ta tìm cậu." Cô cố gắng ra vẻ bình thường, đẩy Jessica ra khỏi phòng.

- " Chúng ta vẫn chưa nói xong." Jessica quay người lại, đứng đối mặt với Yuri, Yuri nhẹ nhàng lấy tay lau đi những giọt nước mắt của Jessica.

- " Được rồi, đây không phải lần đầu tớ phải chia xẻ cậu cho người khác."

Hai tuần trôi qua sau sự việc giữa Yuri và Jessica, cả hai người vẫn chưa có cơ hội để nói chuyện với nhau. Đúng hơn là không có cơ hội để Jessica nói chuyện với Yuri, lịch làm việc của hai người quá nhiều, quá khác nhau, thêm vào đó, Yuri không có ý định sẽ tiếp xúc với cô, giữa hai người có một khoảng cách quá lớn, quá xa. Có thể như vậy được chăng, đây là kết thúc cho Yulsic?

Yuri ngồi im lặng trên tầng thượng dorm, ngắm nhìn bầu trời đêm. Cô vừa mới trở về nhà sau lịch làm việc dầy đặc của mình. Dạo này công việc quá nhiều, quá bận rộn, nhưng cô thầm cám ơn trời vì nhờ nó, cô ích nghĩ đến Jessica hơn. Sẽ là nói dối nếu Yuri nói cô không nhớ đến Jessica, bởi vì thật sự cô có nhớ, nhưng thay vì như trước kia, Jessica luôn trong tâm trí cô cả ngày thì giờ đây, cô sẽ chỉ nhớ đến cô ấy trong những lúc cảm thấy cô đơn. Yuri tự bảo với mình đây là cho điều tốt nhất, cô quá mệt mỏi với việc phải nhìn thấy Jessica đùa giỡn thân mật với các thành viên khác, hay tệ hơn là tán tỉnh họ. Cô cần, phải bảo vệ mình, khỏi bị tổn thương. Việc tránh mặt Jessica hẳn không phải là cách làm tốt nhất, tim cô vẫn đau mỗi khi nhìn thấy cô ấy khóc, bao nhiêu lần cô phải tự ngăn mình khỏi việc chạy đến bên ôm lấy Jessica khi cô ấy mệt mỏi, Yuri vẫn không thể quên. Điều ấy là chắc chắn, nhưng cô tự nhủ rằng nó sẽ qua mau, cô sẽ làm được, đừng yếu đuối, đừng gục ngã, hãy tự biết tránh xa Jessica, vờ như giữa cô và cô ấy không có gì cả, không tình cảm, yêu thương, đơn thuần là một thành viên trong nhóm, đừng cố gắng duy trì một mối quan hệ khi đối phương không muốn nó tiếp tục. Yuri không muốn nghe lời chia tay từ Jessica, cô không muốn bản thân mình suy sụp hòan toàn.

- " Ra đây là nơi trốn mới của cậu đó hả?" Yuri biết giọng nói đó, nhưng cô không quay lưng lại nhìn về phía cất lên.

- " Uhm..."

- " Tớ nhớ cậu." Jessica vòng tay ôm lấy cổ Yuri từ đừng sau, cô thì thầm nói vào tai Yuri. 

Cô có thể thấy được cơ thể Yuri đông cứng trước cái ôm của cô, rồi sau đó từ từ thả lỏng. Cô biết, không chỉ có cô nhớ cô ấy, Yuri rõ ràng cũng như vậy, chỉ là cô ấy không muốn thừa nhận. Jessica có thể hiểu được phần nào những hành động gần đây Yuri, cô biết mình đã quá lơ là người kia, có thể nó khiến cô ấy cảm thấy lẻ loi và cô độc. Nhưng giờ đây thì khác, Jessica biết cô phải làm gì đó, trước khi cô thật sự mất Yuri, và đương nhiên cô không muốn điều ấy xảy ra.

Yuri đột nhiên thở dài, gỡ vòng tay của Jessica ra khỏi cổ cô ấy, vẫn không quay đầu lại.

- " Uh."

- " Uh, cậu chỉ nói như vậy thôi sao, cậu không muốn nói lại với tớ gì hết à, không nhớ tớ hả?" Bây giờ, Jessica đã đứng trước mặt Yuri, mặt đối mặt với cô ấy.

Yuri cảm thấy được nước trong khóe mắt, cô rất muốn nói cô nhớ Jessica nhưng cô không thể. Nếu bây giờ cô nói ra, mọi chuyện sẽ lại như cũ, sẽ chỉ có cô, đau khổ đứng nhìn Jessica với những người khác. Yuri đã chịu đựng được trong một thời gian, cô đang dần quen với việc không có cô ấy ở bên cạnh, đó là một nỗ lực lớn, cô không muốn công sức của mình bị lãng phí.

- " Đừng như vậy nữa." Cuối cùng Yuri cũng lên tiếng.

- " Đừng tiếp tục nữa, chúng ta dừng ở đây thôi. Tớ chán, chán làm món đồ chơi của cậu. Như thế này là đủ rồi, cậu biết đấy, nếu như chán tớ, cậu có thể nói. Điều ấy có thể sẽ nhân đạo hơn việc cứ tiếp tục giữ tớ bên cạnh nhìn cậu với những người khác. Vì chúa, tớ cũng là con người, tớ có cảm xúc." Yuri hét lớn lên suy nghĩ của mình, nước mắt bắt đầu tuôn rơi.

- " Tớ nghĩ cậu không phiền chuyện đó, bản thân cậu cũng có bao nhiêu cặp đôi. Tại sao mọi chuyện lại là lỗi của tớ?" Jessica đáp trả.

- " Tớ rất phiền, rất rất phiền. Tớ có cặp đôi, nhưng tớ không thích họ, tớ có cặp đôi, nhưng tớ không hôn họ."

Những giọt nước mắt bây giờ cũng xuất hiện trên khuôn mặt của Jessica, cô biết, cô đã tổn thương đến Yuri rất nặng nề, nhưng cô không cố ý, những hành động giữa cô và các thành viên khác chỉ là đùa giỡn, những nụ hôn, đó chỉ là nụ hôn má thôi mà. Và bây giờ, Yuri, Yuri của cô, seobang cô yêu đang muốn chia tay, quên hết những gì họ từng có. Jessica có thể chịu được sao?

- " Cậu muốn chia tay? Cậu cảm thấy phiền hà à? Thế còn tớ, tớ thì sao? Tớ cũng sẽ rất phiền nếu như mỗi sáng thức giấc không thấy cậu nằm cạnh, rất rất phiền nếu như cậu không làm đồ ăn sáng cho tớ, rất rất rất phiền nếu trong ngày không gặp được cậu, không nhận được tin nhắn hay nghe giọng nói của cậu. Tớ rất rất rất rất phiền nếu như cậu không ôm tớ ngủ mỗi đêm. Tớ thì sao hả, cậu có nghĩ cho tớ không. Quên những chuyện khác đi, cậu có phiền khi biết tớ vẫn yêu cậu nhưng phải chia tay với cậu không hả. Nói đi, cậu đau khổ khi nhìn thấy tớ bên người khác, vậy còn tớ không có cậu thì sao. Họ chỉ là những người bạn, còn cậu, người tớ yêu thì không biết điều đó, cậu. tồi. tệ, ích kỉ." Jessica hét đến lạc giọng, tay đấm mạnh vào người Yuri.

- " Cậu nghĩ tớ sẽ sống được không có cậu à. Đồ tồi, ngu ngốc, thiểu năng kia."

Yuri giữ im lặng nghe Jessica nói. Liệu có thật không, những gì cô ấy đang nói. Liệu Yuri có nên tin Jessica, mà cho mối quan hệ này một cơ hội.

- " Đừng khóc, xin cậu, đừng khóc." Cô bước đến ôm lấy Jessica vào lòng, ghì chặt lấy cô ấy

- " Tớ xin lỗi, tớ là đồ tồi, đồ ngốc, đồ ngu. Tớ không nên như vậy, không nên quá ghen tị, không nên quá bất an về cậu. Tớ xin lỗi."

- " Đồ ngốc, cậu phải nói với tớ, tại sao lại giữ trong lòng, tại sao lại tự mình chịu đựng. Tớ sẽ sửa đổi, chỉ cần cậu muốn, sao cậu lại có ý nghĩ chia tay hả. Cậu để tớ một mình cho ai đây Yuri?" Jessica khóc nấc trong từng lời nói, thật hạnh phúc khi nằm trong vòng tay của Yuri. Vài phút trước thôi, cả thế giới của cô dường như sụp đổ, nhưng giờ đây thì không còn như vậy nữa, cô đang trong vòng tay của Yuri, an toàn và ấm áp.

- " Lần sau, đừng giữ tất cả cho riêng mình, ít nhất hãy cho tớ biết. Đừng tự ý muốn chia tay. Cậu không biết tớ sẽ làm gì nếu cậu chia tay tớ đâu."

- " Sẽ không có lần sau. Tớ sẽ không để có lần sau, tớ xin lỗi. Tớ thật lòng xin lỗi." Yuri tiếp tục ôm chặt lấy cô gái tóc vàng kia, khóc nức nở vào vai cô ấy, cho đến khi cả hai cùng bình tĩnh.

Yuri vòng tay ôm lấy người Jessica, cô cuối thấp người đặt một nụ hôn dài lên môi Jessica. Quả thật, Yuri rất nhớ điều này, cảm giác vui sướng, hạnh phúc khi được ôm cô gái kia trọn vẹn. Giờ đây, Yuri không thể tin được mình lại được làm như thế với Jessica. Dứt ra khỏi nụ hôn, cô nhìn âm yếm Jessica.

- " Cậu có phiền không, nếu tớ muốn cậu cho riêng mình. Yêu tớ, một mình tớ thôi, được không, Sica baby?

Sica baby, đã rất lâu Jessica mới được nghe Yuri gọi cô bằng cái tên ấy. Nở nụ cười hạnh phúc của mình, cô hôn nhẹ lên môi Yuri.

- " Không phiền, kể cả trong một ngàn một vạn năm, cũng không phiền. Bởi vì, tớ yêu cậu, seobang."

- " Tớ cũng yêu cậu, Sica baby."

-end-

Wanna Bet


Jessica Jung không phải là người có thể khiến bạn thoải mái khi tiếp xúc. Thực tế, rất ít người dám làm điều đó với cô. Không hẳn là xung quanh Jessica có một hàng rào điện, chỉ là cô có khả năng làm người đối diện phải co người lại vì sợ. Đừng nghĩ sai nhé, chẳng phải cô ấy có một khuôn mặt bặm trơn hay gai góc gì, mà ngược lại, cô ấy sở hữu một gương mặt đẹp, rất đẹp để cho chính xác. Giá như cô có thể điều khiển được tia nhìn băng giá của mình, mọi chuyện có thể đã dễ dàng hơn. Jessica không kiêu ngạo, nhưng sự cầu toàn và nghiêm khắc trong công việc khiến nhiều người ái ngại. Cộng thêm tính cách mạnh mẽ và thẳng tính, trình độ nịnh bợ gần như không có khiến cô luôn vất vả duy trì chỗ đứng trong công việc. Bốn năm ròng rã làm việc cật lực, chức trợ lí thật không phù hợp với Jessica, nhiều lần cô đã có ý định từ bỏ, nhưng tính tự cao không cho cô làm vậy. Từ bỏ đồng nghĩa với việc bị khuất phục, và với Jessica, khuất phục bởi một điều gì đó là chuyện không thể chịu được. May mắn cho cô đã không từ bỏ, mọi người đều có thời cơ của mình, và thời cơ của Jessica đã đến rồi. Người trưởng phòng nịnh bợ, hay nhòm ngó cũ của cô nay đã bị công ty thải hồi vì bán ý tưởng cho công ty cạnh tranh. Nay vị trí trưởng phòng đang được bỏ trống, công ty đang tuyển chọn người phù hợp đề bạt vào vị trí này. Còn ai khác ngoài Jessica có thể đảm nhận được. Bây giờ, việc cần thiết nhất cô cần làm, là thể hiện bản thân mình.

- " Tôi muốn mọi người nhớ đến buổi đấu giá từ thiện sắp tới. Đây là cơ hội để chúng ta quảng bá công ty, nên mọi việc phải tiến hành thật suôn sẽ." Người CEO nói.

- " Lần này, hãy thêm vào đấu giá người độc thân đi. Tìm kiếm những người có điều kiện, ngoại hình tốt, thuyết phục họ tham gia đấu giá." Ông tiếp tục.

- " Nhưng như vậy có hơi kì lạ không?" Một ai đó lên tiếng.

- " Kì lạ, trên đời còn nhiều thứ còn kì lạ hơn. Cứ coi như là giải trí cho mấy người khách đến hôm đó đi, với lại, đây là vì từ thiện. Sợ gì chứ. Mọi người hiểu rồi chứ, bây giờ thì đi làm việc của mình đi. Jessica, Alex, hai người ở lại."

Jessica biết mình sẽ ở lại lâu hơn mọi người, nhưng chỉ không ngờ là cùng với Alex. Anh ta là một trong số những người cô ghét nhất, một mặt là tên sở khanh nịnh bợ hàng bậc nhất, anh ta còn có ý nghĩ tán tỉnh cô khi cô vừa đặt chân vào công ty. Jessica biết Alex vẫn đang cay cú vì không thắng được vụ cược với những người khác trong việc chinh phục cô, bằng chứng là từ khi cô từ chối thẳng thừng, anh ta liên tiếp gây trở ngại công việc của cô.

- " Vị trí trưởng phòng quảng cáo, tôi vẫn chưa quyết định. Đưa người tốt nhất đến buổi đấu giá đi."

Đúng vậy, lần này, Jessica chắc chắn phải có chức vụ ấy trong tay.

***

- " Tự tin không Jessica?" Alex chặn Jessica lại khi ra khỏi phòng họp.

- " Người giỏi nhất sẽ thắng Alex, chúng ta sẽ biết thôi." Ném cho Alex cái nhìn đặc trưng của mình, cô trả lời.

- " Wow, em có biết mình thật hot khi cạnh tranh không?" 

- " Tiến thêm một bước thì anh sẽ bị cảnh sát thẩm vấn về tội quấy rối đó."

- " Vẫn như vậy nhỉ, xem ra em quá tin vào bản thân mình rồi. Em nghĩ em sẽ thắng anh được hả?"

- " Phải hỏi sao? Tôi có thể đánh bại anh bằng bất kì người nào tôi đem đến."

- " Thế cơ đấy. Được thôi, chúng ta cá nhé. Chúng ta đi ra ngoài, chọn một người bất kì, em sẽ mang người đó đến đấu giá, anh mang người của mình. Ai thắng được lên lon, thua thì cuốn gói khỏi công ty. Ok?"

- " Cứ mơ đi Alex, tôi biết chọn lựa của anh sẽ chẳng hay ho gì."

- " Jessica Jung hồi nãy vừa tự hào nói sẽ thắng với bất kì người nào mà. Nhưng sợ thì thôi."

- " Alex, đứng lại đó, làm điều tệ nhất anh có thể đi."

***

Lang thang trên phố cùng với Alex, Jessica biết mình đã ngu ngốc làm một bản cá cược với quỷ. Chẳng đời nào anh ta sẽ chọn một người tử tế cho cô, nếu như cô có thể kìm được tính hiếu thắng của mình, Jessica đã chẳng sập bẫy khích tướng. Cả hai người đi ngoài phố đã được vài tiếng đồng hồ, và đến hiện tại, anh ta vẫn không chọn một người nào cho Jessica. Cô bắt đầu chán việc phải chịu đựng sự có mặt của Alex, cộng thêm việc hắn cứ lải nhải và cố tình chạm tay hắn vào người cô khiến cô cảm thấy buồn nôn.

- " Hah, có vẻ như chúng ta tìm được người thích hợp rồi." Tiếng cười của Alex làm cô giật mình. Hướng theo cánh tay Alex, Jessica có thể thấy một cô gái tóc đen ngồi trước đồn cảnh sát, cô ta nhìn như con chó con lạc mẹ vậy, chưa kể đến việc người cô ta bị trầy xước khá nhiều trên cánh tay và chân. Một thảm họa đối với Jessica, giờ thì cô làm gì đây?

- " Alex, người tử tế hơn một chút đi. Ít nhất là nguyên vẹn thân thể."

- " Em có thể không đồng ý, nhưng như vậy thì ngày mai em có thề thu dọn bàn làm việc rồi."

- " Được rồi, anh có thể biến đi Alex."

***

Yuri đặt chân đến Hàn Quốc đúng 2 tiếng đồng hồ thì đã bị dụ mất hết giấy tờ, tiền bạc. Tên tài xế chiếc xe cô đón ngay sân bay, đã lừa cô đi lòng vòng Seoul, tốn hết một mớ tiền, sau đó thả cô xuống tại một chỗ nào đó cô không hế biết. Ngay khi cô vừa mới mở cửa xe, hắn đã tăng ga, đẩy cô xuống, chạy đi mất cùng tất cả hành lí và giấy tờ, để lại một Yuri thương tích đầy mình. Ngay khi tìm được đồn cảnh sát, họ cũng không giúp ích cô được nhiều, chỉ vài câu hỏi bâng quơ lấy lời cùng lời hứa sẽ mau tìm ngay tên tài xế. Nhưng "mau" là khi nào, 1 tuần, 1 tháng, hay không tìm được. Cô biết làm sao trong khoảng thời gian này đây, trên người không còn đồng xu, giấy tờ cũng không. Làm sao cô có thể sống sót ở đất này.

Ngay khi đang rối bời với tình trạng của mình hiện tại, Yuri bỗng cảm thấy như có ai đứng trước mặt mình. Ngước đầu lên nhìn, là một cô gái tóc vàng đang nhìn cô đăm đăm. Cô tự hỏi mình có biết người này hay không, và tại sao lại nhìn cô như thế.

- " Cô có muốn kiếm tiến không? Người lạ mặt tóc vàng hỏi.

***

Nhận lời một người lạ để kiếm tiền từ một việc mình không hề hay biết không phải là một lựa chọn đúng đắn, nhưng ở tình trạng này, Yuri đã cùng đường rồi. Cứ coi như là vận may trời cho cô, nhắm mắt mà nhận lời. Cô không thể nào tồi tệ hơn bây giờ nữa, trừ khi cô gái kia muốn bán nội tạng của cô. Suy nghĩ đến thế, Yuri chợt rùng mình, nhưng quá trễ để rút ra rồi. Hiện tại, cô đang ở trong nhà người lạ mặt kia, uống thứ nước người lạ mặt cho uống. Phải xui theo chiều gió thôi.

- " Nghe nhé, tôi tên Jessica Jung, hiện là trợ lí cho công ty truyền thông M. Sắp tới công ty tôi tổ chức một buổi từ thiện đấu giá người độc thân, và cô là người tôi mang đến đó. Tôi cần cô, trong vòng 3 tháng tới, hãy học tập và cư xử như một người trong giới thượng lưu thành đạt. Đến hôm đó, chỉ cần cô được người ta đấu giá cao nhất là tôi sẽ được lên chức. Lúc ấy, tôi sẽ trả lương cho cô, trong khoảng thời gian này, cô có thể ở lại đây, tiền sinh hoạt tôi sẽ lo. Được không?"

- " Người ta đấu giá rồi làm gì tôi?" Yuri lí nhí hỏi.

- " Chỉ là một cuộc hẹn ăn tối hay gì đó đại loại thế, tin tôi đi, sẽ không có gì hơn thế đâu. Nhưng nếu lúc ấy cô và người đó muốn hơn nữa thì tùy."

- " Cô chắc chứ?"

- " Uhm, yên tâm, tôi sẽ không lừa cô đâu. Nhìn cô đi, chẳng có gì để tôi lừa cả. Người lo sợ là tôi mới đúng, cho một người vào nhà cùng ăn cùng ở với mình, nhất là người đó có khả năng là tội phạm nữa."

- " Tôi không phải tội phạm đâu. Tôi là b...."

- " Vậy sao cô ngồi trước đồn cảnh sát?"

Yuri bắt đầu kể lại hành trình một ngày tại Seoul của mình cho Jessica nghe. Cẩn thận với từng từ ngữ, cố gắng giải thích cho Jessica hiểu cô là một công dân lương thiện bị lừa gạt. Jessica gật gù với câu chuyện của Yuri, thở phào nhẹ nhõm với việc Yuri là một người an toàn, cô cảm thấy bớt lo hơn với quyết định cho Yuri ở cùng với cô. Đứng lên khỏi ghế, Jessica ra hiệu cho Yuri hãy nghĩ ngơi, ngày mai sẽ bắt đầu công việc học tập của mình

- " Khoan đã, cô... không muốn biết tên tôi sao?" Nhận thấy ánh mắt của Jessica. Yuri nói lớn.

- " Tôi là Kwon Yuri, cám ơn cô, Jessica, vì cứu tôi khỏi chết đói."

***

Chính xác đã gần 1 tháng Yuri ở cùng với Jessica, và trong 1 tháng này, Jessica bắt đầu cảm ơn Alex vì chọn lựa của hắn ta. Thật sự, Yuri là một cô gái rất thu hút. Hôm đầu tiên khi Yuri ở cùng với Jessica, sau khi tắm rửa sạch sẽ, lau đi hết bụi bẩn cũng như vết thương, Jessica dường như không tin là Yuri là cô gái khi nãy ngồi ở trước đồn cảnh sát. Mái tóc đen dài được bới lên cáo, lộ rõ khuôn mặt của Yuri, và đôi mắt đen như có ma lực hút hồn người khác. Chính Jessica cũng đã nhiều lần tự mắng bản thân mình vì liên tục nhìn vào Yuri. Những ngày tiếp theo, nhờ vào sự giúp đỡ của người bạn thân của mình, Tiffany. Hai người đã biến Yuri thành một nam châm có độ hút cực lớn. Chẳng phải làm gì nhiều, khi tất cả những gì họ làm là cắt ngắn tóc Yuri lên một chút, bỏ đi những phần hư, bắt đầu trang điểm và chọn lựa quần áo thích hợp cho cô ấy. Chỉ có như thế, nhưng cũng đủ khiến bất kì ai đi ngang cũng phải quay người lại nhìn vào Yuri.

- " Cô muốn làm gì? Doanh nhân, họa sĩ, người mẫu hay biên đạo múa?" Jessica hỏi khi họ trở về sau mấy giờ mua sắm.

- " Bác sĩ." Yuri trả lời.

- " Không được, học cái đó khó lắm, chưa chắc chúng ta có đủ thời gian dạy cho cô hết, nào là thuật ngữ, bệnh lí, nhiều lắm. Không được, với lại, nhìn cô không giống một bác sĩ nên không được." Jessica phản bác ý kiến của Yuri

- " Tôi muốn làm bác sĩ, tôi có thể làm bác sĩ, nhìn tôi nhất thiết phải trông giống mới làm bác sĩ, và tại sao tôi nhìn không giống bác sĩ cơ chứ?"

- " Vì tôi nói thế. Cô có vẻ ngoài.... uhm.... rất hấp dẫn, chúng ta nên nói là người mẫu."

- " Tôi không thích, tôi là bác sĩ."

- " Không tranh cãi, Yuri, người mẫu. Mà khoan, đó cũng chưa được, thôi được rồi, cô sẽ là một người mẫu chuyển hướng kinh doanh. Hiện tại có công ty gì đó chúng ta nghĩ ra sau."

Tranh luận với Jessica luôn là điều khiến Yuri ghét nhất. Vì chưa bao giờ cô thắng được cô ấy, cứ mỗi lần lập luận của Yuri có lí hơn một chút, thì cái ánh nhìn độc quyền của Jessica như thể đâm vào người cô vậy. Nhưng thành thật mà nói, Yuri chưa bao giờ cảm thấy e sợ Jessica, người ta nhìn vào có thể nói cô ấy là một tảng băng, nhung với cô, cô ấy là một tảng băng ấm áp. Yuri không thể không cảm thấy mình bị Jessica thu hút, từ cách cô ấy cười đến cách cô ấy bực dọc. Đã bao lần cô đỏ mặt khi thấy Jessica bước ra khỏi nhà tắm với chỉ một chiếc khăn quấn ngang người. Cô tự hỏi, có phải cô đang bắt đầu có những ý nghĩ không đúng đắn với Jessica hay không, vì nếu như thế, cô nên dừng lại, không nên làm cô ấy sợ vì những suy nghĩ khác người của mình.

***

Jessica không biết đây là cảm giác gì, khi tim cô luôn đập mạnh mỗi khi nhìn thấy Yuri. Có thể do cách Yuri chăm sóc cô khiến cô có cảm giác được bảo vệ. Mỗi ngày cô gái kia đều dậy sớm nấu ăn cho cô, luôn dặn dò cô phải biết ăn uống đầy đủ, có lợi cho sức khỏe mình. Kể cả lúc cô ngủ, Yuri cũng không cho cô quay người về phía bên trái, vì cô cho rằng điều ấy gây hại cho tim. Ai mà biết được, Yuri có thể là người chăm sóc sức khỏe đến như vậy.

- " Argh, tôi biết tôi phải ăn đầy đủ. Nhưng tôi ghét dưa leo."

- " Đừng vô lí Jessica, dưa leo chẳng có tội tình gì cả."

- " Đừng lại gần, nếu cô lại gần đây, thì nên biết điều cùng nó ra khỏi nhà tôi ngay lập tức."

- " Rồi rồi, tôi đem bỏ. Nhưng thật đấy, sao lại ghét dưa leo, sau này con cô thích nó thì sao, chẳng lẽ cấm không cho ăn hả?"

- " Con cái hả, tôi chưa nghĩ đến. Tôi thích con nít, tôi cũng muốn cưới sớm, nhưng tôi ghét ốm ghén và bệnh viện. Phải chi có ai đó làm hộ tôi thì hay quá."

- " Jessica, cô đang nói gì vậy, làm hộ sao đây. Đàn ông không làm được đâu."

- " Không nhất thiết phải là đàn ông."

- " Cô nói gì cơ?" 

- " Không gì cả." 

Jessica đã lỡ lời, đáng ra cô không nên nói câu đó. Sẽ rất kì là cho bất kì ai nghe thấy, nhất là Yuri, cô ấy sẽ nghĩ cô thật kì cục. Nhưng nếu cô ấy nghe thấy thì sao nhỉ? Liệu Yuri có nghĩ giống như cô không? Lắc đầu mình gạt đi suy nghĩ thoáng qua đó, cô cần phải giữ mọi chuyện thật chuyên nghiệp, không thể để tình cảm vướng vào chuyện công. Đơn giản là không thể.

***

Bữa tiệc đầu tiên Jessica đưa Yuri ra mắt với giới thượng lưu. Đây là một cơ hội tuyệt vời cho mọi người biết đến Yuri, cũng như cho giám đốc thấy được ứng viên Jessica mang đến, cũng rất thú vị nếu như Alex thấy được sự thay đổi của Yuri. Jessica mỉm cười trước hình ảnh Alex tự đánh vào mình khi nhìn thấy Yuri, đó là kiệt tác, một khoảnh khắc chiến thắng của cô. So với Yuri, cô gái Alex đem đến chẳng là gì cả, mặc cho cái váy của cô ta khoét trễ đến bao nhiêu, cũng như thế cả thôi. Cả khán phòng không thể rời mắt khỏi cô và Yuri, họ quá hoàn hảo, quá đẹp khi ở cạnh nhau, đơn giản là không ai cưỡng lại được. Buổi tiệc diễn ra suôn sẽ, và Yuri đã biểu hiện rất tốt, chỉ có điều cô ấy từ chối hết tất cả lời mời ra nhảy, Jessica những tưởng rằng cô ấy ngại, nhưng thật sự có chuyện gì đó lớn hơn thế nữa.

Trở về nhà sau buổi tiệc, Jessica nắm tay Yuri lại trước khi cô gái kia thay đồ.

- " Sao cô không ra nhảy ở bữa tiệc hồi nãy?"

- " Cần thiết lắm hả Jessica?"

- " Uh."

- " Tôi... không có biết nhảy."

Lời thú nhận của Yuri không hẳn làm cô shock, nhưng Yuri nên nói điều này với cô sớm hơn. Cô đã có thể giúp cô ấy thoát khỏi những tình huống khó xử tại bữa tiệc vừa rồi. Đi đến dàn máy nghe nhạc, Jessica bỏ một chiếc đĩa vào máy, chầm chậm bước lại gần Yuri. Cô nắm tay Yuri đặt lên eo mình, hay tay cô vòng qua ngang cổ của Yuri.

- " Bước theo tôi."

Tiếng nhạc du dương phát lên phá vỡ không khí im lặng của căn nhà, Yuri gần như gặp khó khăn trong việc thở đều đặn. Cô đang ôm Jessica, và giữa họ gần như không còn khoảng cách nào. Cô có thế nghe thấy mùi nước hoa trộn lẫn với mùi dầu gội đầu của cô gái tóc vàng. Hương dâu, mùi rất nhẹ, rất thoảng, rất Jessica. Từ từ, Yuri cuối đầu mình gần lại với Jessica, ôm chặt người của cô, cẩn thận bước theo những bước Jessica đã bước, tránh đạp vào chân cô ấy.

What can I do, to make you mine
Falling so hard so fast this time
What did I say, what did you do?
How did I fall in love with you?

I hear your voice
And I start to tremble
Brings back the child that, I resemble

I cannot pretend, that we can still be friends
Don't want to be,
Alone tonight.

Bước theo tiếng nhạc, cả hai dường như không muốn dừng lại. Họ cứ giữ mãi tư thế ấy, đến khi ngủ thiếp trong vòng tay nhau.

***

Jessica thức dậy với Yuri bên cạnh mình. Cô biết hẳn là rất khó khăn cho Yuri khi phải giả vờ thành một người khác. Yuri yêu thích sự tự do, cô thích đi đến nhiều nơi, thích trải nghiệm cuộc sống mới, bắt buộc Yuri trở thành một người cô không thích hẳn là mệt mỏi lắm. Jessica vuốt nhẹ khuôn mặt đang ngủ của Yuri, cô tự hỏi cô mình sẽ làm gì nếu Yuri không ở bên cô nữa. 3 tháng qua, cô quá quen với việc có Yuri bên mình, bây giờ, liệu cô có thể để cho Yuri đi được không? Cô biết điều này rất sai trái, không giống với tác phong thường ngày của cô, nhưng việc Jessica dần có cảm tình với Yuri là chuyện không thể chối bỏ được. Cách Yuri nắm tay, cười, chọc giận cô làm tim cô đánh mất một nhịp, khi không có cô ấy bên cạnh, mọi chuyện trở nên thật nhàm chán và tẻ nhạt. Co nhận ra, rằng cô rất thích Yuri, không, phải gọi là yêu mới đúng, khi hai người cùng nhau nhảy tối hôm qua. Chẳng có gì xảy ra giữa họ cả, chỉ đơn thuần là họ cùng nhau nhảy, cho đến khi cô ngủ thiếp đi trong tay Yuri, và điều kì diệu nhất, là Yuri không buông cô ra. Đến tận bây giờ, vòng tay của cô ấy vẫn ôm chặt lấy Jessica, và với cô, điều ấy thật ngọt ngào. 

Tiếng chuông điện thoại đổ dồn, là giám đốc cô. Ông yêu cầu được gặp Yuri và cô ngay lập tức. Có thể là chuyện gì khiến ông ấy vội vã đến thế, hay tối qua Yuri đã làm ông ta tỉnh mắt, quyết định đá kẻ nịnh bợ Alex đi. 

- " Tôi tưởng mình đã nói rõ là người đưa đến ít nhất phải có địa vị, hay học vấn chứ hả?" 

Alex, còn ai được nữa, chắc hẳn hắn biết mình không thể thắng, nên quyết định chơi đòn bẩn thỉu này. Cô sẽ làm gì đây, công việc sẽ kết thúc như vậy sao, bao nhiêu năm cô cố gắng, chỉ được nhận lại con số không to lớn thế này. Lần đầu tiên Jessica cảm thấy sợ như thế này, nước mắt chỉ chực chờ rơi. Ngay lúc ấy, Yuri nắm chặt tay cô, mỉm cười ra hiệu cô đừng lo lắng. Yuri muốn làm gì đây?

- " Cô tính làm gì khi người đấu giá cô ta biết mình bị lừa bởi một đứa nhếch nhác đầu đường xó chợ hả? Dọn đồ đi, không cần tiếp tục làm việc nữa." 

- " Cô ấy không lừa ông mà." Yuri lên tiếng

- " Cô muốn nói gì đây thưa cô?" Người giám đốc nhướng mày lên nhìn Yuri thách thức.

- " Tôi không phải đứa đầu đường xó chợ, tôi là bác sĩ." 

Jessica biết Yuri đang cố giúp cô, nhưng việc này đã vượt tầm kiểm soát rồi. Họ không thể tiếp tục nói dối nữa. Đây không hẳn là chuyện quá tệ, nếu cô bị đuổi việc, cô sẽ không thể trả lương cho Yuri, có thể Yuri sẽ ở lại, với cô. Điều đó cũng đủ quá rồi, cô không cần công việc này, nó không đáng giá bằng cô ấy.

- " Yuri, được rồi. Ta đi thôi." 

- " Không, chúng ta không nói dối. Tôi là bác sĩ, thật đấy."

- " Thế cô nghĩ lời nói của cô đáng tin đến mức đó cơ đấy."

- " Nghe này, kiểm tra đi. Tôi thuộc hội liên hiệp bác sĩ không biên giới. Lúc trước, tôi làm việc ở Ethiopia, lần này về tôi nhận công tác ở bệnh viện Seoul. Ba tháng trước, tôi bị mất giấy tờ, Jessica đã giúp tôi, tôi giúp cô ấy bằng cách tham gia cuộc đấu giá này. Giấy tờ của tôi đã được làm lại hết rồi, ông có thể gọi hỏi về giấy phép hành nghề của tôi. Bố tôi là tiến sĩ Kwon Joon, trong các bác sĩ người gốc Châu Á, ông là người đứng đầu về danh tiếng. Tuần báo Times cũng có lần đăng tin về gia đình tôi. Xét về học vấn, danh tiếng, địa vị, tôi hoàn toàn xứng đáng tham gia buổi đấu giá. Ông không được đuổi Jessica vì một lỗi cô ấy không gây ra."

- " Giám đốc, cô ta..." Alex lên tiếng. Chưa bao giờ Yuri ghét ai như anh ta, và cô là người yêu quý loài người đấy nhé. Lần đầu tiên trong đời, cô muốn đánh vỡ mặt một ai đó. Nếu không vì Jessica nắm chặt tay cô, kéo cô lại, hẳn hắn ta đã có một cái mũi vỡ.

Sau gần 1 tiếng đồng hồ, người giám đốc cho gọi Yuri và Jessica trở lại văn phòng ông ta. Jessica thấy được gương mặt ông ta đã giãn ra, thay thế cho vẻ cáu kỉnh trước đó là một nụ cười chuyên nghiệp khi tiếp xúc với khách hàng.

- " Bác sĩ Kwon, thành thật xin lỗi vì chuyện lúc nãy." Vậy ra đây là sự thật, Jessica tự nói với chính mình. Yuri không hề nói dối, đó là tại sao cô ấy khăng khăng muốn làm bác sĩ từ lúc đầu, cả cách sống và làm việc của cô ấy cũng quá cẩn thận, cô nên để ý kĩ hơn chứ. Nhưng đó là một phần câu chuyện, sao chưa bao giờ Yuri nói thật với cô, đến cả con người Yuri là thế nào, cô cũng không được biết. Nói chi là đến tình cảm.

- " Không có chi, vậy tối nay, tôi vẫn đến được đúng không?" Yuri mỉm cười hỏi.

- " Đương nhiên, rất vinh hạnh khi có cô tới giúp chúng tôi. Jessica, làm tốt lắm." 

***

- " Các vị quan khách, đã đến phần chính của buổi tiệc hôm nay rồi. Hãy chuẩn bị cho buổi đấu giá người độc thân sáng giá của chúng ta."

Người MC luyến thoắng giới thiệu những người tham gia, Yuri chẳng thể nào giấu được sự buồn chán phảng phất trên khuôn mặt mình. Cô đảo mắt tìm Jessica, hy vọng sẽ bình tĩnh hơn khi nhìn thấy cô ấy. Từ lúc sáng khi ở công ty cho đến giờ, Jessica vẫn không nói chuyện với cô, điều đó làm cô bận lòng hơn bất cứ điều gì khác. Cô biết, Jessica rất giận khi cô giấu chuyện mình là bác sĩ, trước đó, Jessica luôn đinh ninh Yuri là người nghèo rách mồng tơi, nay đột nhiên trở thành một bác sĩ danh tiếng, hẳn Jessica rất shock. Chẳng phải Yuri muốn giấu cô ấy, chỉ là những lúc cô muốn nói, luôn có điều gì đó cắt ngang, và bản thân cô cũng không nghĩ điều đó quan trọng đến như vậy. Cô hạnh phúc khi ở bên Jessica đến nỗi quên đi mất rằng, cuộc vui nào cũng phải chia tay.

- " Tiếp theo, bác sĩ Kwon Yuri. Cô đã làm việc ở các nước thứ ba trên thế giới, giúp đỡ người bệnh nghèo khó, nay về đây với tư cách là bác sĩ trưởng của bệnh viện Seoul. Người may mắn nào sẽ có một cuộc hẹn đây. Các vị, đấu giá bắt đầu."

Yuri giật mình khi nghe thấy tên mình được nêu lên, bắt đầu nhận thức lại mọi chuyện. Cô nhận thấy mình đang được đấu giá, và giá càng lúc càng cao, cả đàn ông lẫn phụ nữ đều ra giá cho cô. Điều làm cô không ngờ đến. Khán phòng như nóng hơn khi giá lên đến 1 triệu won và không có ý định dừng lại. Người MC chương trình đã phải dừng buổi đấu giá lại, nhắc nhở mọi người nhớ đây chỉ đươc tính một buổi tối cùng với cô, chứ không phải được mang cô về nhà, mọi người không cần quá háo hức đến thế. Nhưng đó chỉ là lời nói của ông ta, mọi người ở buổi đấu giá, ai cũng muốn được dành thời gian với cô. Họ có thể cưỡng lại sao, suy cho cùng, cô là Yuri, quá khó để từ chối.

- " 5 triệu won." Jessica xuất hiện, tuyên bố lớn. Tim Yuri như muốn nhãy cẫng lên khi nhìn thấy Jessica, mặc cho bản thân đang tự vui mừng vì Jessica muốn cô cho cô ấy, nhưng Yuri không thể để cô mất một món tiền lớn như vậy được.

- " 6 triệu." Đó là người đã đấu giá từ đầu, nếu Yuri nhớ không lầm, cô ấy tên là Victoria. 

- " 6,5 triệu."

- " 7 triệu."

Thế này là đủ rồi, Jessica không thể ra giá thêm nữa, cô sẽ mất cả gia tài nếu cứ tiêp tục thế này. Đây chỉ là một cuộc hẹn thôi, những gì Yuri cần làm, là đi ăn tối với Victoria, dịu dàng ân cần một chút, thế là xong. Rồi cô sẽ về lại bên Jessica, chẳng lí gì khiến Jessica mất một món tiền lớn cả.

- " Tôi có thể nói gì không?" Rụt rè nói vào micro, Yuri làm mọi người im lặng tuyệt đối.

- " Buổi đấu giá từ thiện này là một chuyện tốt, nên ai thắng cũng được. Tôi nghĩ mình không đáng giá đến mức này, nhưng mọi người làm tôi cảm thấy rất tự hào. Hiện giờ chỉ còn hai người, liệu tôi có được chọn người chiến thắng không?"

- " Mọi người đều có vẻ đồng ý, vậy ai là người may mắn đây bác sĩ?"

- " Uhm... cô Victoria." Tránh ánh mắt Jessica đang nhìn mình, Yuri nói nhỏ.

- " Chủ nhân buổi hẹn cùng bác sĩ Kwon, cô Victoria với mức giá 7 tr. Đó là một kỉ lục, mọi người hãy vỗ tay nào."

Jessica tự tin rằng Yuri sẽ chọn cô, vì không một lí do nào khiến cô ấy chọn người khác. Nhưng có vẻ cô đã lầm, cô quá tự tin vào mình, để rồi bị chính sự tự tin vùi dập. Cô không thích mình thua cuộc, càng không thích thừa nhận mình bị ai đó chinh phục. Người đầu tiên khiến Jessica chấp nhận hết tất cả mọi thứ ấy, Yuri lại không chọn cô. Có lẽ cô đã cảm nhận sai rồi, mối quan hệ này, tình cảm này, chỉ từ một phía mà thôi.

***

Trở về sau cuộc hẹn với Victoria, Yuri biết mình sẽ gẵp rắc rối. Jessica hẳn rất lo cho cô, đáng lẽ ra cô phải về từ sớm, chứ không phải đi cả đêm để sáng mò về làm phiền cô ấy. Bước vào nhà, Yuri ngạc nhiên khi thấy Jessica ngồi ngay ghế sofa, im lặng, không tỏ bất cứ thái độ gì.

- " Jessica, cô dậy sớm quá vậy."

- " Cô đã đi cả đêm đấy" Vẫn không nhìn Yuri, Jessica lên tiếng.

- " Tôi biết, chỉ là không thể về sớm được." Jessica giận sôi lên khi nghe thấy câu trả lời của Yuri, cô đã chờ cô ấy cả đêm. Để rồi sáng nay nhìn thấy Victoria đưa Yuri về, trước khi đi còn hôn lên má của cô ấy. Đáng lẽ ra cô là người làm việc đó, chỉ cần Yuri chọn cô đêm qua. Chỉ cần như thế....

- " Chuyện.... Cổ cô bị gì vậy?" Quay mặt lại nhìn Yuri, Jessica nhận ra trên cổ Yuri in rõ ràng những dấu hôn, điều đó càng làm cho mọi chuyện tồi tệ.

- " Uhm... muỗi, ừ, muỗi chích."

- " Muỗi chích, tôi không phải con nít ba tuổi. Cô có thể nói rằng đêm qua là một đêm rất vui vẻ với Victoria, cô biết đó. Giờ thì tiền lương tôi hứa đây. Nghĩ đến việc cô đã có lại giấy tờ đầy đủ, chính thức trở thành bác trỉ trưởng, không cần thiết cho cô ở lại đây nữa, đúng không bác sĩ Kwon?"

- " Tôi... cô, không muốn tôi ở đây nữa sao?"

- " Cô là người không muốn ở lại. Giờ thì xin lỗi, tôi muốn đi ngủ."

Yuri đứng nhìn Jessica bỏ đi, cô nghĩ mình nên chạy theo Jessica, giải thích tất cả mọi chuyện. Nhưng như vậy thì được gì chứ? Cô ấy đã có thứ cô ấy muốn, đã đến lúc Yuri phải trở về vị trí của mình rồi.

***

Công việc luôn là nguồn cảm hứng cho Yuri. Cô luôn nghĩ rằng điều hạnh phúc nhất trên đời là được giúp những người khác. Nhưng giờ đây, mọi chuyện đều quá nhạt nhẽo và mù mờ. Cô không thể nghĩ hay làm được gì, mọi chuyện xảy ra theo một guồng máy, và Yuri chỉ vận động theo nó mà thôi. Từ lúc rời khỏi nhà Jessica, cô biết cô sẽ không bao giờ như xưa được nữa, có gì đó luôn thiếu hụt, chẳng thể nào trọn vẹn. Điều duy nhất cô có thể làm, là công việc, và thỉnh thoảng, đừng ngoài nhà Jessica, hy vọng được thấy cô ấy. Yuri biết mình đang dần trở thành một kẻ theo đuôi gớm ghiếc, nhưng làm sao được. Chỉ là, cô quá nhớ Jessica để có thể tránh xa cô ấy. Thê thảm làm sao!

- " Bác sĩ Kwon, có bệnh nhân muốn gặp cô."

- " Hả, ừhm.... tôi ra ngay."

Yuri nhanh chóng bước vào phòng bệnh. Và cô ấy đang ngồi đó, Jessica, Jessica mà cô nhớ đang ngồi đó, với ánh nhìn quen thuộc. Jessica đang đợi cô. Liệu có chuyện gì không ổn sao? Cô ấy bị bệnh à?

- " Jessica, có chuyện gì vậy?"

- " Tôi không thở được. Ngực luôn có cảm giác nghẹn lại, rất khó chịu." Sức khỏe của cô ấy luôn kém, nhưng Yuri không ngờ lại đến mức này. Cô muốn bật khóc khi nhìn thấy Jessica như thế, quá nhỏ bé, quá mỏng manh.

- " Đừng lo, nó sẽ qua nhanh thôi, tôi sẽ giúp cô." Nuốt lại giọt nước mắt, cô mạnh mẽ nói.

- " Cho tôi biết đi, tối đó, cô và Victoria đã làm gì?"

- " Chuyện đó không quan trọng, cô cần được khám."

- " Nó rất quan trọng, với tôi. Cho tôi biết, hai người đã làm gì?"

- " Không gì cả, chúng tôi không làm gì cả. Chỉ ăn tối, nói chuyện, cô ấy muốn tôi ở lại với cô ấy đêm đó, chỉ vì cô ấy cô đơn thôi. Với số tiền đã bỏ ra, ít nhất cô ấy có quyền yêu cầu tôi làm vậy. Cô ấy dẫn tôi đi đủ chỗ, cuối cùng đi ngắm sao ở cái đồi gì đó. Muỗi chích tôi gần cả đêm. Sáng thì cô ấy đưa tôi về, chỉ có vậy thôi. Jessica, tôi cần phải khám cho cô, cô xanh quá, ốm hơn trước nữa. Chúng ta phải nhanh biết đây là bệnh gì."

- " Gần đây tôi không ăn được, ngủ cũng không, lúc nào cũng chỉ suy nghĩ."

- " Được rồi, có thể stress, có thể do nguyên nhân khác. Đừng nói nữa, đi xét nghiệm đi Jessica."

- " Cô muốn tôi khỏi bệnh không Yuri?"

- " Đương nhiên rồi."

Ngay khi Yuri vừa dứt lời, Jessica đã đặt lên môi cô một cái hôn. Ban đầu rất nhẹ nhàng, càng về sau càng nồng nhiệt. Yuri không biết cô nên làm gì, cô chỉ đơn giản đứng đó, phản ứng lại hành động của Jessica. Cô luôn tự hỏi sẽ như thế nào khi Jessica và cô hôn nhau, giờ thì Yuri đã biết, nó còn hơn cảm giác cứu người, hơn cả khi nhận Nobel. Nụ hôn nhỏ bé mang ý nghĩa quá to lớn, to lớn hơn bất thứ gì cộng lại. Với nó, Yuri cảm giác như mình cuối cùng đã tìm được một nơi chốn để gọi là nhà, quá phấn chấn, quá tuyệt diệu. Đây là tình yêu, cô yêu Jessica, cuối cùng thì cô cũgn tìm được thứ trống vắng trong cuộc đời mình, Jessica. Chỉ đến khi cả hai cạn kiệt không khí, nụ hôn mới dừng lại, lo sợ mình đã đi qua 1 xa với nụ hôn, Yuri ôm chặt Jessica để biết chắc rằng cô ấy vẫn ổn.

- " Xin... xin lỗi, tôi.... chúng ta.... Jessica có sao không? Không nên... tôi không nên, chắc cô rất khó chịu vì không thở được. Đúng, xét nghiệm, đi xét nghiệm."

- " Không cần, Yuri ngốc này, vẫn chưa hiểu sao?" Jessica mỉm cười trước thái độ khẩn cấp của Yuri, đó là điểm dễ thương nhất của Yuri, quá khờ khạo, quá đáng yêu.

- " Uhm.... Jess... Jessica, có chắc là không cần không?" Cô biết chính xác điều Jessica muốn nói, nhưng còn sức khỏe của cô ấy. Nó phải được ưu tiên hàng đầu.

- " Như thế này, là thở được rồi." Thu gần khoảng cách giữa hai người, một lần nữa Jessica hôn Yuri, và cô gái kia ngay lập tức đó nhận nụ hôn của cô. 

- " Chắc... chắc chứ?" Dứt ra khỏi nụ hôn, Yuri vẫn kiên trì hỏi.

- " Muốn cá không Yuri."


The End



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro